zhòng shū shàn huī xié, zài jīng shī yǔ lòu zhòng róng shěn hǔ chén hán qiú zhòng bèi jié jué shè, shà zhá shù yán, bì jué yīng pēn fàn. lòu zhòng róng wèi tiē kuò míng shì, cháng yuē: wú bèi lǎo nián dú shū zuò wén zì, yǔ shào nián bù tóng. shào nián dú shū, rú kuài dāo qiē wù, yǎn guāng bī zhù, jiē zài háng mò kōng chù, yī guò zhé le. lǎo nián rú yǐ zhǐ tóu qiā zì, qiā dé yī gè, zhǐ shì yī gè, qiā dé bù zháo shí, zhǐ shì bái dì. shào nián zuò wén zì, bái yǎn kàn tiān, yī piān xiàn chéng wén zì guà zài tiān shàng, qǐng kè xià lái, shuā rù zhǐ shàng, yī shuā biàn wán. lǎo nián rú ě xīn ǒu tǔ, yǐ shǒu è rù chǐ huì chū zhī, chū yì wú duō, zǒng shì zhā huì. cǐ shì gé yán, fēi zhǐ xié yǔ. yī rì, hán qiú zhòng yǔ zhòng shū tóng yàn yī kè, yù lián míng sù zhī, zhòng shū yuē: wǒ zhǎng qiú zhòng, zé wǒ míng yīng zài qiú zhòng qián, dàn zhuì shéng tóu yú rú quán zhī shàng, zé shì xì zhù zài qián, bái wén zài hòu, nà yǒu cǐ lǐ! rén jiē shī xiào. shěn hǔ chén chū yǔ yóu jiān qiǎo. zhòng shū hòu zuò shī shōu yī mào tào, cǐ rì yán hán, shěn hǔ chén cháo zhī yuē: zuò zhǔ yǐ shōu mào tào qù, cǐ dì kōng yú mào tào tóu mào tào yī qù bù fù fǎn, cǐ tóu qiān zài lěng yōu yōu. qí huá jī duō lèi cǐ.
仲叔善詼諧,在京師與漏仲容、沈虎臣、韓求仲輩結「噱社」,唼喋數言,必絕纓噴飯。漏仲容為貼括名士,常曰:「吾輩老年讀書做文字,與少年不同。少年讀書,如快刀切物,眼光逼注,皆在行墨空處,一過輒了。老年如以指頭掐字,掐得一個,只是一個,掐得不着時,只是白地。少年做文字,白眼看天,一篇現成文字掛在天上,頃刻下來,刷入紙上,一刷便完。老年如噁心嘔吐,以手扼入齒噦出之,出亦無多,總是渣穢。」此是格言,非止諧語。一日,韓求仲與仲叔同宴一客,欲連名速之,仲叔曰:「我長求仲,則我名應在求仲前,但綴繩頭於如拳之上,則是細注在前,白文在後,那有此理!」人皆失笑。沈虎臣出語尤尖巧。仲叔候座師收一帽套,此日嚴寒,沈虎臣嘲之曰:「座主已收帽套去,此地空餘帽套頭;帽套一去不復返,此頭千載冷悠悠。」其滑稽多類此。