strong duō qíng nǚ huái chūn luó zhàng jiǎ xīn láng dāi zuò chūn xiāo strong
多情女懷春羅帳 假新郎呆坐春宵
cí yuē:
詞曰:
gāo shān nǚ zǐ zhèng shì guān jiàn liáng shì xiù yīng
高山女子鄭氏 觀見梁氏秀英
zhǐ dāng gōng zǐ zhōu jǐng lóng qǐ zhī yǐn xìng mái míng
只當公子周景隆 豈知隱姓埋名
yī xīn yào jié lián lǐ xiǎo jiě bù dé bù cóng
一心要結連理 小姐不得不從
hé yòng yuè lǎo xì chì shéng yīn yuán qián shēng zào dìng
何用月老系赤繩 姻緣前生造定
què shuō tiě jīn dìng fēn fù yòng fàn yǐ bì, yòu sì lù xún zhǎo, qiě bù bì shuō. zài yán liáng xiǎo jiě zài xìng huā shān yǔ zhèng mèng xióng yǐn jiǔ duō shí, bù jué rì luò huáng hūn. yā huán jiāng jiǎ xīn láng lǐng zhì xiǎo jiě fáng zhōng, xiù yīng dào le wèi nán zhī chù le.
卻說鐵金定吩咐用飯已畢,又四路尋找,且不必說。再言梁小姐在杏花山與鄭夢熊飲酒多時,不覺日落黃昏。丫環將假新郎領至小姐房中,秀英到了為難之處了。
yuè yí huā yǐng shàng cuì lóu xún gēng gāng luó yīn yōu yōu dēng xià bìng zuò ǎn liǎng kǒu rú zài wū shān mèng lǐ tóu xiù yīng shēn kào yǐ xié zuò cuì píng xì sī yòu tiān chóu sī xiǎng jīn yè fēng yuè huì chū dēng lú wěi lù bù shú jiào wǒ lín shí xīn hài pà bù fàn chóu lái yě fàn chóu wú wéi fū zhǔ shì zhèng lǐ nǚ xīn cún xì yí zhī xiū yú shuǐ hé xié hǎo gèng hǎo rén rén dōu xiǎng fù yíng zhōu shuǐ shēn shuǐ qiǎn bǎ hé dù rěn zhe xìng ér rèn jūn qiú huái qián nán shuō hǎo hé dǎi nǚ ér shēn zi bù zì yóu cuì píng xīn shì àn dǎ suàn xiù yīng àn xīn gèng fā chóu hū tīng tóng luó sān gēng hòu gàn bù chū lái zěn me lèi
月移花影上翠樓 巡更鋼鑼音悠悠 燈下並坐俺兩口如在巫山夢裡頭 秀英身靠椅斜坐 翠屏細思又添愁思想今夜風月會 初蹬蘆葦路不熟 叫我臨時心害怕不犯愁來也犯愁 無違夫主是正理 女心存細宜知羞魚水和諧好更好 人人都想赴瀛洲 水深水淺把河渡忍着性兒任君求 懷前難說好和歹 女兒身子不自由翠屏心事暗打算 秀英暗心更發愁 忽聽銅鑼三更後干不出來怎麼酹
yòu àn àn de shuō dào: qī ya, qī ya!
又暗暗的說道:「妻呀,妻呀!」
xīn shì chóng chóng nán kāi kǒu xīn rén mào sì bǎi huā xiū nǐ cǎi xiān huā pán zhōng fàng hǎi zhōng míng yuè bù kě qiú àn jiào xiǎo jiě qiě rěn nài míng zhū dài mǎi mò qiáng qiú zì gǔ nǚ jiǎo nán chū tāng pà shì nǚ dà bù hài xiū
心事重重難開口 新人貌似百花羞 你采鮮花盤中放海中明月不可求 暗叫小姐且忍耐 明珠待買莫強求自古女腳難出蹚 怕是女大不害羞
qiě shuō èr rén zuò dào èr gēng shí hòu, zǒu guò liǎng gè shǐ nǚ wèn dào: gū yé yòng chá, qǐng gū yé ān qǐn bà. xiù yīng shuō: tiān hái zǎo ne? nǐ men qù bà. yòng zhe nǐ zài lái huàn nǐ. shǐ nǚ wén tīng cǐ yán, chū fáng ér qù. xiù yīng bǎ fáng mén guān shàng le, yòu huí yǐ shàng zuò zhe. zhèng cuì píng jiàn yè yǐ shēn le, shǐ nǚ jiē sàn, yòu jiàn xīn láng guān shàng fáng mén, nà gè hài xiū zhī xīn, zhǐ jué mǎn miàn chū huǒ. dāi zuò zhèng guān xīn láng, xīn kǒu wō lǐ bú zhù de luàn tiào, shàng chuáng qù le.
且說二人坐到二更時候,走過兩個使女問道:「姑爺用茶,請姑爺安寢罷。」秀英說:「天還早呢?你們去罷。用着你再來喚你。」使女聞聽此言,出房而去。秀英把房門關上了,又回椅上坐着。鄭翠屏見夜已深了,使女皆散,又見新郎關上房門,那個害羞之心,只覺滿面出火。呆坐正觀新郎,心口窩裡不住的亂跳,上床去了。
cuì píng shēn rù luó zhàng lái xiù yīng àn àn kǒu dǎ hāi yǎn kàn xīn rén jìn zhàng qù děng ǎn qù bǎ qíng huái kāi yóu fēng bù néng bǎ huā cǎi kōng bǎ nèn ruǐ zhǎn fàng kāi èr rén hài de yī yàng bìng jiào wǒ xīn zhōng zěn kāi huái yǒu yì qù shuō zhī xīn huà pà shì xiè lòu rě huò zāi luó wéi zhàng nèi jiāng láng hòu bù jiàn zhàng fū dòng chūn qíng zì jué róng yán shì jiān shǎo yě suàn xiū huā bì yuè róng bù néng hòng dòng tiān xià kè hái shì xīn láng kàn bu zhōng yǒu xīn shàng qián lā yī bǎ pà tā xiào ǎn tài fú qīng hái shì rěn xìng jiāng tā děng zuò bù ān lái shuì bù níng mó yàng suī qiào xīn bù qiào bù xué cōng míng xué lǎo chéng xiàng mào hǎo sì qún chāi nǚ xíng shì yòu rú bái tóu wēng zhǐ shuō míng zhū zhǎng shàng fàng zhì jīn hái wèi dào shǒu zhōng bù hǎo quán bǎ yī kòu jiě àn àn dōu bǎ qún dài sōng wú xiàn qíng huái xīn jiāo luàn xīn kǒu wō lǐ luàn tiào téng jí de xiāng hàn liú liǎng cì yín yá xiǎng yǎo zhōu shū shēng hū tīng tóng luó sān shēng xiǎng cuì píng fù yòu àn dīng zhǔ
翠屏身入羅帳來 秀英暗暗口打咳 眼看新人進帳去等俺去把情懷開 游蜂不能把花采 空把嫩蕊展放開二人害的一樣病 叫我心中怎開懷 有意去說知心話怕是洩漏惹禍災 羅幃賬內將郎候 不見丈夫動春情自覺容顏世間少 也算羞花閉月容 不能鬨動天下客還是新郎看不中 有心上前拉一把 怕他笑俺太浮輕還是忍性將他等 坐不安來睡不寧 模樣雖俏心不俏不學聰明學老成 相貌好似裙釵女 行事又如白頭翁只說明珠掌上放 至今還未到手中 不好全把衣扣解暗暗都把裙帶松 無限情懷心焦亂 心口窩裡亂跳騰急的香汗流兩次 銀牙想咬周書生 忽聽銅鑼三聲響翠屏復又暗叮囑
huà shuō zhèng cuì píng zài luó wéi nèi, sān gēng shí hòu, yòu bù jiàn xīn láng shàng chuáng, tā jiù fàn qǐ yí lái le.
話說鄭翠屏在羅幃內,三更時候,又不見新郎上床,她就犯起疑來了。
yú shuǐ jiē huān, rén jiān lè shì, wú guò yú cǐ, měi sè nǚ zǐ, nán rén qiú zhī bù dé, xiàng ǎn zhè děng shì nǚ, bān tóu hóng yán lǐng xiù, jīn yè láng jūn lěng dàn, suǒ wèi hé lái? āi! shì le, xiǎng shì bù rú liáng shì xiǎo jiě, bù miǎn chū qù kàn tā zěn de. xiǎng dào zhè lǐ, jǔ qǐ yù wàn, yī bō zhàng zi tóu lòu chū. xiù yīng tīng jiàn yǒu le dòng jìng, suì zhǎng tàn le yī shēng, dào: āi! bǎ gè cuì píng xià de dāi dāi dào tuì.
魚水皆歡,人間樂事,無過於此,美色女子,男人求之不得,像俺這等士女,班頭紅顏領袖,今夜郎君冷淡,所為何來?哎!是了,想是不如梁氏小姐,不免出去看他怎的。想到這裡,舉起玉腕,一撥帳子頭露出。秀英聽見有了動靜,遂長嘆了一聲,道:「哎!」把個翠屏嚇的呆呆倒退。
zhèng shì cuì píng cè ěr tīng tīng tā zì yán zì yǔ míng shuō dào liáng shì jīn hé zài jié fà qíng yì yī páng pāo bù zhī nǐ jīn xīn hé yì wǒ yòu kuà fèng lái chéng lóng luó wéi xiàn yǒu duō jiāo nǚ bù wàng ǎn de jié fà qíng cuì píng tīng jiàn zhè bǎ huà zì jǐ yòu dào luó zhàng zhōng wú qíng wú qù shuì le jué zài shuō duō móu liáng xiù yīng qiě shuō liáng xiǎo jiě zhī zhèng shì sī chūn qíng dòng, shēn chū zhàng luó, tā gù yì de shuō le yī biàn. zhèng cuì píng zhī tā xiǎng liáng xiǎo jiě zhī xīn, àn àn jiào dào: láng jūn jīn yè bù rù luó zhàng, zì jué wú qù wú qíng. qiě shuō shǐ nǚ zì cóng sòng chá, jiù zài chuāng wài tōu tīng, wèi jiàn shén me dòng jìng, bù jué de tā jiù sī xiǎng qǐ lái le.
鄭氏翠屏側耳聽 聽他自言自語明 說到梁氏今何在結髮情意一旁拋 不知你今心何意 我又跨鳳來乘龍羅幃現有多姣女 不忘俺的結髮情 翠屏聽見這把話自己又倒羅帳中 無情無趣睡了覺 再說多謀梁秀英且說梁小姐知鄭氏思春情動,身出帳羅,她故意的說了一遍。鄭翠屏知他想梁小姐之心,暗暗叫道:「郎君今夜不入羅帳,自覺無趣無情。」且說使女自從送茶,就在窗外偷聽,未見什麼動靜,不覺的她就思想起來了。
shǐ nǚ jí máng duì chuāng shā bú zhù tōu kàn yòng yǎn qiáo lìn nǚ yě tīng dòng fáng shì zhǐ yīn mìng lǐ fàn táo huā guān kàn xīn láng hú sī xiǎng zhǐ jué yǔ tā yǒu yuán fǎ què qiáo bù jiàn niú láng dù zhī nǚ zěn bù bǎ huà fā yī yè gōng fū jiāng tā děng kàn kàn fū qī zuò shén me ǎn gū zì cóng dé le xù tā bù zhǎo nǐ nǐ zhǎo tā xīn láng hái wèi bǎ chuáng shàng wèi shén èr rén yǎn bā bā láng cái nǚ mào shì jiān shǎo shuí bù xiàn mù cǐ láng jiā bù jué yī shēng zhēng xìng yǎn yào kàn yú shuǐ zěn piān hǎo hǎo xiàng gē ge bǎ gē bàn shì zěn fū qī bù jié fà jùn qiào mó yàng xīn yě qiǎo bù xué jīng xì xué dāi rén bù dòng shēng sè bù shuō huà èr rén hái shì bǎ qiāng ná ná shàng sān nián bìng wǔ zài dān wù liǎng gè xiǎo wá wa
使女急忙對窗紗 不住偷看用眼瞧 藺女也聽洞房事只因命里犯桃花 觀看新郎胡思想 只覺與他有緣法雀橋不見牛郎渡 織女怎不把話發 一夜工夫將他等看看夫妻作什麼 俺姑自從得了婿 她不找你你找她新郎還未把床上 為什二人眼巴巴 郎才女貌世間少誰不羨慕此郎家 不覺一聲睜杏眼 要看魚水怎偏好好像哥哥把哥伴 是怎夫妻不結髮 俊俏模樣心也巧不學精細學呆人 不動聲色不說話 二人還是把腔拿拿上三年並五載 耽誤兩個小娃娃
ya hǎo, jí zào sǐ rén le.
呀好,急躁死人了。
nà biān nèn huā bǎ nǐ děng gōng zǐ guān huā bù gǎn cǎi zhè děng yuè lǎng liáng xiāo yè zhú fáng huā dēng dì yī jiā chūn xiāo yī kè qiān jīn jià rú hé bù tiāo kāi luó shā yè bàn gēng shēn dāi dāi zuò gū niáng cǐ shí yě zào shā nǐ bǎ měi jǐng gū fù le xiào huài dēng guāng lǎo pú sà yā huán yuè kàn qíng yuè dòng zhī tā zhēng yǎn zuò shén me yín yá bú zhù yǎo yòu yǎo kǒu yǎo zhǐ tóu hèn yòu hèn yī zhèn rè lái yī zhèn lěng yī zhèn suān lái yī zhèn là xiǎo yā huán tīng dào jí chù qíng huái piāo dàng xiū dā dā què shuō xiǎo yā huán tīng le duō shí xīn yǎng nán áo, hū yòu xiǎng dào: tā hái yǒu xiān dìng de qián qī.
那邊嫩花把你等 公子觀花不敢采 這等月朗良宵夜燭房花燈第一家 春宵一刻千金價 如何不挑開羅紗夜半更深呆呆坐 姑娘此時也躁殺 你把美景辜負了笑壞燈光老菩薩 丫環越看情越動 知她睜眼作什麼銀牙不住咬又咬 口咬指頭恨又恨 一陣熱來一陣冷一陣酸來一陣辣 小丫環聽到急處 情懷飄蕩羞答答卻說小丫環聽了多時心癢難熬,忽又想道:他還有先定的前妻。
qián qī jiù shì tiān xiān huā gū niáng bǐ huā yě bù chà jīn yè hái gù qián qī lěng wǒ zhè yā huán suàn shén me bú zhù sī xiǎng xīn gū yé yòu shì chá shǒu yòu yǎo yá yǒu xìng ér lái wú xìng qù zài biǎo yī duì nǚ jiāo wá
前妻就是天仙花 姑娘比花也不差 今夜還顧前妻冷我這丫環算什麼 不住思想新姑爺 又是搽手又咬牙有幸而來無幸去 再表一對女姣娃
què shuō liáng xiǎo jiě zì cóng shuō le yī xiē xiǎng qián qī de huà, zhèng cuì píng nà chūn xīn, quán yào xià qù le. tā yě bù pàn xīn láng le, suì rù luó wéi, wú qíng wú qù jiù shuì le.
卻說梁小姐自從說了一些想前妻的話,鄭翠屏那春心,全要下去了。他也不盼新郎了,遂入羅幃,無情無趣就睡了。
hǎo gè ná qiāng nǚ duō jiāo yī yán zì duàn dù què qiáo zhǐ jiàn zhèng shì shuì le jué zì jǐ zuò dào sì gēng qiāo yī shuāng hóng yǎn jiē zuò mèng shuì dào dōng fāng tiān jiāng xiǎo xiù yīng nǚ zǐ hái wèi xǐng qǐ lái cuì píng nǚ duō jiāo
好個拿腔女多姣 一言自斷渡雀橋 只見鄭氏睡了覺自己坐到四更敲 一雙紅眼皆做夢 睡到東方天將曉秀英女子還未醒 起來翠屏女多姣
zhè qiě shì bǎi nián suí shí guò, hé kuàng yī yè jiān. zhèng xiǎo jiě zhǐ shuì dào dōng fāng fā bái, fāng cái qǐ lái.
這且是百年隨時過,何況一夜間。鄭小姐只睡到東方發白,方才起來。
dìng le dìng shén sī, suì jí qǐ shēn, yī tuī zhàng zi, zhǐ jiàn tiān yě míng liǎo, yī zhuǎn qiū bō kàn le kàn nà láng jūn, tián shuì rú nóng. zhǐ jiàn tā qǐn shuì de mó yàng, yòu shì yī fān zhé guāng jǐng. xiǎo jiě qíng dòng, suì zuò xī jiāng yuè yī shǒu:
定了定神思,遂即起身,一推帳子,只見天也明了,一轉秋波看了看那郎君,甜睡如濃。只見他寢睡的模樣,又是一翻折光景。小姐情動,遂作西江月一首:
cí yuē:
詞曰:
méng lóng qiū dù qīng kāi miàn miàn gèng xiǎn rùn zī
朦朧秋渡輕開 面面更顯潤滋
hán yī kè yuán chún yīng táo yán sè zhēn shì liǔ shēng zuì
含一刻原唇櫻桃 顏色真是柳生醉
fēi yán niáng yǔ mèng méi yóu shì huái yáng xiāng huì
非嚴娘與孟梅 猶是淮陽相會
jiào wǒ rú hé bù dòng xīn xiǎng shì wǒ róng yán bù cuì
叫我如何不動心 想是我容顏不翠
yā huán duān zhe zǎo zi chá cuì píng zhǎn kāi qīng sī fà zhuāng tái shàng miàn luò le zuò huó xiàng cháng é jiàng fán jiā xiù yīng tā yě bǎ liǎn xǐ miàn qián shǐ nǚ xiàn hóng shā qīng shuǐ xǐ miàn wēi wēi xiào xīn rén fěn miàn dàn zhǐ jia cuì píng bù jué hóng le liǎn xiù yīng máng shuō yǔ nǐ chá
丫環端着棗子茶 翠屏展開青絲髮 妝檯上面落了座活像嫦娥降凡家 秀英她也把臉洗 面前使女獻紅紗清水洗面微微笑 新人粉面彈指甲 翠屏不覺紅了臉秀英忙說與你搽
huà shuō liáng xiù yīng bǎ xīn rén dàn le yī liǎn shuǐ ér, shuō dào: wú yǒu shǐ nǚ zài cǐ. cuì píng yòng shǒu dǎng zhù, shuō: bú yào, bú yào, suí qiàn shēn lí zuò, qǔ chū hàn jīn yī tiáo, dì yǔ xiù yīng mō le yī mō, cuì píng dī tóu shuō dào: nǐ hǎo bù lǎo shí. àn xià bù biǎo.
話說梁秀英把新人彈了一臉水兒,說道:「無有使女在此。」翠屏用手擋住,說:「不要,不要,」隨欠身離坐,取出汗巾一條,遞與秀英摸了一摸,翠屏低頭說道:「你好不老實。」按下不表。
zài shuō zhèng mèng xióng yòng le zǎo fàn, fēn fù lóu zú xún shān, ruò yǒu rén cóng cǐ lù guò, ná shàng shān lái, bù kě yǒu wù. lóu bīng wén tīng huà qù, bù tí. què shuō zhōu shùn zì cóng kǒng jiā zhòng dì xiōng xún zhǎo liáng xiǎo jiě, tú zhōng fēn sǎn, zì jǐ zǒu zhì huāng jiāo, mí shī lù jìng, yě fēn bù chū dōng xī nán běi, yòu kàn bù jiàn zhòng jiā xiōng dì, rèn mǎ yóu jiāng zǒu xià lái le.
再說鄭夢熊用了早飯,吩咐嘍卒巡山,若有人從此路過,拿上山來,不可有誤。嘍兵聞聽話去,不提。卻說周順自從孔家眾弟兄尋找梁小姐,途中分散,自己走至荒郊,迷失路徑,也分不出東西南北,又看不見眾家兄弟,任馬由韁走下來了。
gōng zǐ shī mí lù tú jìng zhǐ de rèn mǎ xiàng qián xíng zǒu xiē gāo dī bù píng lù yù xiē kuàng yě fāng cǎo qīng cǐ shí zhèng féng sān yuè zhōng wàn wù sǒng cuì jǐng wú qióng shān míng shuǐ xiù yún piàn piàn táo hóng liǔ lǜ cǎo qīng qīng jǐ zhū cài mí kāi shān jìng qiān gān zhú zi zhào lǐng fēng huáng niǎo zhēng jiào huāng jiāo wài yàn zi ní nán xiǎo xiàng zhōng xìng hóng shí lǐ yóu rén zuì liǔ lǜ sān chā shì nǚ zhēng hóng fěn jiā rén xián yóu wán qīng nián dì zǐ jié bàn xíng kàn dào zhè lǐ xīn cǎn cǎn àn àn jiào shēng zhòng dì xiōng zì cóng qù zhǎo liáng xiǎo jiě zhì jīn wèi jiàn yǐng hé zōng bù zhī nǐ men guī hé chù tiān yá hǎi jiǎo wǒ yào xíng gōng zǐ dāo niàn xiàng qián zǒu qiáo jiàn yī zuò gāo shān fēng zhǐ tīng rén hǎn mǎ yě sī pū miàn lái xiē lóu zhòng bīng xīn zhōng bú zhù téng téng tiào zhè shì yǒu xiē liǎo bù chéng bù zhī gāo shān zéi yǔ kòu bù zhī gāo shān jūn yǔ bīng mù xià gōng zǐ yào zāo nán xià huí shū nèi zài xù míng
公子失迷路途徑 只得任馬向前行 走些高低不平路遇些曠野芳草青 此時正逢三月中 萬物聳翠景無窮山明水秀雲片片 桃紅柳綠草青青 幾株蔡靡開山徑千竿竹子罩嶺峰 黃鳥爭叫荒郊外 燕子呢喃小巷中杏紅十里遊人醉 柳綠三叉士女爭 紅粉佳人閒遊玩青年弟子結伴行 看到這裡心慘慘 暗暗叫聲眾弟兄自從去找梁小姐 至今未見影和蹤 不知你們歸何處天涯海角我要行 公子叨念向前走 瞧見一座高山峰只聽人喊馬也嘶 撲面來些嘍眾兵 心中不住騰騰跳這是有些了不成 不知高山賊與寇 不知高山軍與兵目下公子要遭難 下回書內再敘明