strong yù jué jìng liáng xiù yīng tiào hé féng ēn rén nǚ jiāo é rèn mǔ strong
遇绝境梁秀英跳河 逢恩人女娇娥认母
shī yuē:
诗曰:
bǎi suì guāng yīn shì shuǐ liú rén shēng zài shì děng fú ōu
百岁光阴似水流 人生在世等浮沤
zuó cháo miàn shàng jiāo huā sè jīn rì tou biān xuě piàn fú
昨朝面上椒花色 今日头边雪片浮
bái yì zhèn cán fāng shì yòu zǐ guī shēng qiè zǎo huí tóu
白义阵残方是幼 子规声切早回头
gǔ lái xiān hè néng yán shòu shàn bù qiú lián tiān zì zhōu
古来仙鹤能延寿 善不求怜天自周
huà shuō liáng xiù yīng shēn féng jué dì, qián yǒu huáng hé dǎng lù, hòu yǒu dà bīng, nǎi shì hǎi dǎo nèi de huí bīng.
话说梁秀英身逢绝地,前有黄河挡路,后有大兵,乃是海岛内的回兵。
liáng xiù yīng bù zhī dǐ xì, zhǐ dǎ suàn shì zhuī bīng gǎn lái, suǒ yǐ cuò xiǎng zì yòu zhī sān zhēn xiǎo jiǔ liè, shǒu sān cóng dá sì dé, zhī dào lǐ yì lián chǐ jié liè bīng xuě, zì jǐ xiǎng dào:" tǎng huò bèi zhuī bīng ná zhù, shā sǐ de hái bà le, wéi dú pà zhēn jié bù bǎo, dào bù rú qīng shēng zhòng jié wéi shì, kě wàn gǔ liú fāng, měi míng chuán yú hòu shì."
梁秀英不知底细,只打算是追兵赶来,所以错想自幼知三贞晓九烈,守三从达四德,知道礼义廉耻节烈冰雪,自己想道:“倘或被追兵拿住,杀死的还罢了,惟独怕贞节不保,倒不如轻生重节为是,可万古流芳,美名传于后世。”
xiù yīng xiǎng dào shāng xīn chù dà fàng bēi shēng kū jìn tóu rén féng jué dì yīng gāi sǐ xǔ duō guān xīn bù zì yóu niáng ya hái ér shēng cǐ dì bái shēng wǒ kǔ mìng yā tou shí chū wú nài xín sǐ lù qīng shēng zhòng jié bǎ míng liú fù yòu jiào shēng zhōu gōng zǐ yǐ jīng yǔ nǐ luán fèng chóu wèi qī suǒ wéi xún zhǎo nǐ chū tóu lòu miàn bù hài xiū nǚ bàn nán zhuāng jiāng nǐ zhǎo wǒ yòu tì nǐ bǎ qī shōu xìng huā shān zhōng qiǎo xiāng huì fū qī sān rén jié bìng tóu piān yòu jīng zhōng dà bīng dào hài sǐ cuì píng yī mìng xiū shě mìng chuǎng chū jīng bīng duì lù tú yù bīng shí nán liú
秀英想到伤心处 大放悲声哭尽头 人逢绝地应该死许多关心不自由 娘呀孩儿生此地 白生我苦命丫头实出无奈寻死路 轻生重节把名留 复又叫声周公子已经与你鸾凤酬 为妻所为寻找你 出头露面不害羞女扮男装将你找 我又替你把妻收 杏花山中巧相会夫妻三人结并头 偏又京中大兵到 害死翠屏一命休舍命闯出京兵队 路途遇兵实难留
liáng xiù yīng kū zhe jiào:" fū ya, zhè shì tiān yì gāi dāng, rén lì nán huí, nǐ qī bù zhī nǐ de jí xiōng, cóng cǐ yī bié, zài bú yào jiàn miàn le." kū bà xià mǎ, yòng yī jīn jiāng tóu méng gài, shuāng zú yī dēng, tiào zài shuǐ nèi le.
梁秀英哭着叫:“夫呀,这是天意该当,人力难回,你妻不知你的吉凶,从此一别,再不要见面了。”哭罢下马,用衣襟将头蒙盖,双足一蹬,跳在水内了。
yī jīn méng tóu tiào shuǐ nèi bái làng tāo tāo shùn liú chōng bù yán xiù yīng tóu hé shì bǎ shū cái kāi lìng biǎo míng yǒu wèi dà rén běn xìng lǐ běn shì guó jiā èr pǐn qīng zuò guò xún àn cháng zhōu fǔ jiē yīn bù hé yǔ cài jīng cǐ rén jū guān duō qīng zhèng chū shēn liǎng bǎng jìn shì dǐ dào chù qù è ān liáng shàn wéi guó wéi mín kǔ jìn zhōng gěng zhí de zuì cài zǎi xiàng jí sù gào tuì lái huí jīng yī shì wú ér yòu wú nǚ dài zhe fū rén bìng shǐ cóng xìng lǐ féng chūn shì guān juàn fū rén sūn shì xián yòu míng dài zhe guān juàn chuán gù dìng shùn xíng shuǐ lù bǎ zhōu dēng zhè rì lái dào huáng hé àn lái dào běi àn jiāng zhōu tíng tíng zhōu duō shí chū cāng wài lǎo yé fū rén wǎng wài háng lǐ fū rén gào tuì huí jīng, xiān zǒu shuǐ lù hòu dēng àn dì, yóu huáng hé ér guò, chuán dào běi àn, děng gù tuǒ chē liàng, zài qǐ àn ér xíng. chuán zhù duō shí, yóu chuán cāng nèi lǎo fū qī liǎng wèi zǒu chū cāng wài, zhàn zài chuán tóu kàn shuǐ, hū jiàn shuǐ miàn shàng liú piāo piāo tāo tāo chōng xià yī ge rén lái, zài chuán tóu lǐ fū rén jí máng fēn fù shuǐ shǒu, kuài jiāng cǐ rén jiù shàng.
衣襟蒙头跳水内 白浪滔滔顺流冲 不言秀英投河事把书裁开另表名 有位大人本姓李 本是国家二品卿作过巡按常州府 皆因不和与蔡京 此人居官多清正出身两榜进士底 到处去恶安良善 为国为民苦尽忠梗直得罪蔡宰相 急速告退来回京 一世无儿又无女带着夫人并使从 姓李逢春是官眷 夫人孙氏贤又明带着官眷船雇定 顺行水路把舟登 这日来到黄河岸来到北岸将舟停 停舟多时出舱外 老爷夫人往外行李夫人告退回京,先走水路后登岸地,由黄河而过,船到北岸,等雇妥车辆,再起岸而行。船住多时,由船舱内老夫妻两位走出舱外,站在船头看水,忽见水面上流漂漂滔滔冲下一个人来,在船头李夫人急忙吩咐水手,快将此人救上。
lǐ gōng chuán shàng máng fēn fù kuài jiù cǐ rén mò yán chí jiù shàng cǐ rén yǒu zhòng shǎng shuǐ shǒu wén tīng zhe le máng zhòng shǎng zhī xià yǒng fū yǒu tiào xià shuǐ lǐ qù lāo shī zhè míng shuǐ shǒu lái de kuài liǎng shǒu zhuā zhù xiù yīng yī shuāng zú tà shuǐ guǒ rán miào zhuā zhù yī fú wǎng shàng tí zhè gè chuán shàng dā shuǐ tiào jiē zài chuán tóu kàn zǐ xì fù rén bìng wèi lái yān sǐ xīn wō luàn dòng yǒu qì chuī lǎo yé fū rén liú shén kàn shào fù bù guò shí liù qī huā róng yuè mào rén jiān shǎo qiān jiāo bǎi mèi shì shàng xī bù zhī hé gù xín sǐ lù jiào rén nán cāi yòu nán zhī
李公船上忙吩咐 快救此人莫延迟 救上此人有重赏水手闻听着了忙 重赏之下勇夫有 跳下水里去捞尸这名水手来的快 两手抓住秀英衣 双足踏水果然妙抓住衣服往上提 这个船上搭水跳 接在船头看仔细妇人并未来淹死 心窝乱动有气吹 老爷夫人留神看少妇不过十六七 花容月貌人间少 千娇百媚世上稀不知何故寻死路 叫人难猜又难知
rén bù gāi sǐ zǒng yǒu jiù xīng, zài zhě liáng xiù yīng yuán zì tiān xiān jiàng fán, fēi fán rén kě bǐ, hòu lái fū qī què yǒu pò jìng chóng yuán zhī rì. dān shuō de lǐ dà rén xì kàn, shì gè měi mào de shào fù.
人不该死总有救星,再者梁秀英原自天仙降凡,非凡人可比,后来夫妻却有破镜重圆之日。单说的李大人细看,是个美貌的少妇。
dà rén kàn xiàn nián yòu fù rú huā sì yù měi mào róng xīn wō luàn dòng bìng wèi sǐ fū rén jìn qián huàn jǐ shēng xiù yīng tóu hé wèi dào dǐ hé shuǐ nǎ néng guàn fù zhōng luò shuǐ zì jué piào yáo qǐ hū hū yóu yóu shuǐ miàn zhōng shēn shì fú píng yì bān yàng hǎo xiàng jià yún nà yī zhuāng ěr páng zhǐ jiào rén tīng yǒu lián lián huàn jiào bú zhù shēng xiù yīng kàn bà máng zuò qǐ fàng shēng tòng kū zhēn kǔ qíng sūn shì fū rén qù shēn shǒu lā zhù jiā rén shǒu bù sōng kuài bǎ qíng yóu xiàng wǒ jiǎng nǐ shì shuí jiā nǚ huā róng sūn shì fū rén lā zhù liáng xiù yīng de shǒu wèn:" nǐ shì shuí? duì wǒ shí shuō, bú yào yǐn mán." liáng xiù yīng àn kǒu dá dào:" lǎo fū rén zài shàng tīng bǐng biàn liǎo."
大人看见年幼妇 如花似玉美貌容 心窝乱动并未死夫人近前唤几声 秀英投河未到底 河水哪能灌腹中落水自觉漂遥起 忽忽游游水面中 身似浮萍一般样好像驾云那一桩 耳旁只叫人听有 连连唤叫不住声秀英看罢忙坐起 放声痛哭真苦情 孙氏夫人去伸手拉住佳人手不松 快把情由向我讲 你是谁家女花容孙氏夫人拉住梁秀英的手问:“你是谁?对我实说,不要隐瞒。”梁秀英按口答道:“老夫人在上听禀便了。”
hǎo gè cōng míng liáng xiù yīng xiān wèn fū rén xìng hé míng ruò shì hǎo rén shí gào sù tǎng yù dǎi rén yǐn zhēn qíng zhǐ shì jiā rén xīn zǐ xì fū rén jiàn wèn shuō fēn míng xiān wèn wǒ de míng hé xìng yào nǐ liú shén xì tīng qīng lǎo yé chū shēn xì jìn shì chū rèn zuò guò xún àn gōng jiē yīn nián mài jiàng guān tuì huí guī gù lǐ biàn liáng chéng guān zhuàn féng chūn běn xìng lǐ shuǐ lù xíng chéng lái zhè tíng wǒ shì fū rén xìng sūn shì lái dào běi àn lù lù dēng lǎo yé tóng wǒ chū cāng wài kàn jiàn shuǐ miàn bǎ nǐ chōng máng jiào shuǐ shǒu lāo shàng lái kuài jiāng shí shuō duì wǒ míng jiā rén wén tīng zhè jù huà fāng zhī qí zhōng xì dǐ qíng
好个聪明梁秀英 先问夫人姓和名 若是好人实告诉倘遇歹人隐真情 只是佳人心仔细 夫人见问说分明先问我的名和姓 要你留神细听清 老爷出身系进士出任作过巡按公 皆因年迈将官退 回归故里汴梁城官篆逢春本姓李 水路行程来这停 我是夫人姓孙氏来到北岸陆路登 老爷同我出舱外 看见水面把你冲忙叫水手捞上来 快将实说对我明 佳人闻听这句话方知其中细底情
liáng xiù yīng yī zhēng yǎn, zǎo jiù kàn jiàn le lǐ dà rén yǒu liù shí duō suì, miàn mù cāng lǎo duī dié zhòu wén, hǎi xià yī bù yín xū piāo mǎn qián xiōng, tóu dài yī dǐng xiāo yáo jīn, shēn chuān lán duàn chóu páo, zú dēng fěn dǐ guān xuē, yī pài cí shàn miàn mào.
梁秀英一睁眼,早就看见了李大人有六十多岁,面目苍老堆叠皱纹,海下一部银须飘满前胸,头戴一顶逍遥巾,身穿蓝缎绸袍,足蹬粉底官靴,一派慈善面貌。
jiā rén zǎo yǐ kàn míng bái duì zhe fū rén bǎ kǒu kāi ruò wèn nú jiā wǒ de shì tīng wǒ cóng tóu shuō fēn míng rǔ míng xiù yīng liáng jiā nǚ zì yòu zǎo bǎ hūn ān pái tiāo xuǎn zhōu jiā huàn mén hòu zuò guò gāo guān wèi sān dài rú cǐ zhè yàng mén hù duì jǐng lóng gōng zǐ xù xuǎn zé nǎ zhī tiān jiàng zhōu jiā huò zhēn nǎi suàn shì tiān jiàng zāi zuì fù mǎn mén shí kě tàn gè gè dōu bǎ shǒu jí tí lǎo tiān bù jué zhōu mén hòu shén fēng jiù chū mǔ zǐ lái rú cǐ zhè bān táo zài wài mǔ zǐ qǐ gài kǔ nàn kān shí chū wú nài tóu liáng fǔ wǒ fù yī jiàn nù mǎn huái xián qióng ài fù liáng xīn huài móu hài nǚ xù lǐ bù gāi duō kuī liáng zhōng jiù huó mìng fàng zǒu jǐng lóng tóu qīn hái duō kuī guǎn jiā liáng zhōng, jiāng zì jǐ ér zi tì huàn le zhōu jǐng lóng xìng mìng, hòu lái liáng zhōng hēi yè yòu jiāng zì jǐ nǚ bàn nán zhuāng, dài chū fǔ lái, xún zhǎo zhōu gōng zǐ, wǒ yǔ liáng zhōng bàn lù shàng chōng sàn, wù rù xìng huā shān, zì jǐ yòu tì zhōu xiàng gōng shōu xià yī fáng qiè, míng jiào zhèng cuì píng, jiù zài xìng huā shān zhài nèi jū zhù, bù yì yòu bèi dà bīng chōng sàn.
佳人早已看明白 对着夫人把口开 若问奴家我的事听我从头说分明 乳名秀英梁家女 自幼早把婚安排挑选周家宦门后 作过高官位三代 如此这样门户对景隆公子婿选择 哪知天降周家祸 真乃算是天降灾罪妇满门实可叹 个个都把首级提 老天不绝周门后神风救出母子来 如此这般逃在外 母子乞丐苦难堪实出无奈投梁府 我父一见怒满怀 嫌穷爱富良心坏谋害女婿理不该 多亏梁忠救活命 放走景隆投亲孩多亏管家梁忠,将自己儿子替换了周景隆性命,后来梁忠黑夜又将自己女扮男装,带出府来,寻找周公子,我与梁忠半路上冲散,误入杏花山,自己又替周相公收下一房妾,名叫郑翠屏,就在杏花山寨内居住,不意又被大兵冲散。
bù liào dōng jīng dà bīng dào wéi kùn shān zhài yào zhàn zhēng mèng xióng xià shān méi qǔ shèng cuì píng wǔ yì shén jīng tōng yī nù xià shān qù chū zhàn piān yòu yù jiàn yī yāo sēng cuì píng fǎ bǎo bù zhōng yòng hòu wèi yāo sēng shí wú qíng diào luò mǎ xià wú zōng yǐng nán zhī jí xiōng gòng sǐ shēng néng zhàn yāo sēng yǒu fǎ bǎo wú rén xià shān dǔ cí xióng wàn bān chū yú wú kě nài mèng xióng dìng xià jì láo lóng àn zhōng chāi rén qù fàng huǒ chèn zhe hēi yè chuǎng chū yíng bì jìng chuǎng chū guān bīng duì gěi wǒ fū qī xìn yī fēng ná shū qù tóu sū zhōu fǔ bù liào bàn lù yù xiōng bīng luàn shā yī zhèn quán chōng sàn gè gù xìng mìng gè táo shēng bù zhī zhàng fū jí xiōng shì nán xiǎo mèng xióng sǐ yǔ shēng wǒ zài mǎ shàng yóu zhe zǒu rèn mǎ xiàng qián bǎ lù xíng qián dào huáng hé dǎng qù lù hòu yǒu zhuī bīng lái de xiōng shēn féng jué dì quán zhēn jié tiào xià shuǐ nèi yī mìng qīng mìng bù gāi sǐ ēn gōng jiù zhè shì cóng qián shí shì qíng bù gǎn yǐn mán yǒu xū jiǎ shǐ mò yuán yóu shuō fēn míng xiù yīng sù wán zì jǐ shì xià huài sūn shì yǔ lǐ gōng liáng xiù yīng kàn jiàn fū qī èr wèi, bù xiàng è rén, yòu xì wén guān jìn shì chū shēn, suǒ yǐ cái gǎn jiāng zì jǐ de shí huà shuō chū lái le.
不料东京大兵到 围困山寨要战争 梦熊下山没取胜翠屏武艺甚精通 一怒下山去出战 偏又遇见一妖僧翠屏法宝不中用 后为妖僧实无情 掉落马下无踪影难知吉凶共死生 能战妖僧有法宝 无人下山赌雌雄万般出于无可奈 梦熊定下计牢笼 暗中差人去放火趁着黑夜闯出营 毕竟闯出官兵队 给我夫妻信一封拿书去投苏州府 不料半路遇凶兵 乱杀一阵全冲散各顾性命各逃生 不知丈夫吉凶事 难晓梦熊死与生我在马上由着走 任马向前把路行 前到黄河挡去路后有追兵来的凶 身逢绝地全贞节 跳下水内一命倾命不该死恩公救 这是从前实事情 不敢隐瞒有虚假始末原由说分明 秀英诉完自己事 吓坏孙氏与李公梁秀英看见夫妻二位,不像恶人,又系文官进士出身,所以才敢将自己的实话说出来了。
fū qī èr rén tàn lián shēng yuán lái zhè shì zhēn kǔ qíng xiù yīng fù yòu kǔ shāng qíng fū rén máng yòu quàn lián shēng nǐ gēn wǒ bǎ chuán cāng jìn hái yǒu xì qíng shāng yì qīng shǒu lā xiù yīng jiāng cāng rù lǐ gōng hòu gēn bǎ huà míng wǒ yào bù shuō nǐ nán xiǎo gōng diē shì wǒ tóng nián xiōng zhōu mén zhī shì wǒ zhī xiǎo luò lèi wú fēi zài àn zhōng yīn wèi jiān chén zǔ dǎng dào wǒ cái bù yuàn bǎ guān shēng jí wèi gào tuì huí jiā qù hé bì kǔ zhēng lì yǔ míng bù xiǎng jīn zhāo jiāng nǐ jiù fāng zhī zhōu xiōng yǒu hòu chéng lǎo tiān bù jué zhōu mén hòu gāi shì zhōu mén yǒu dé xíng kě tàn zhōu mén sǐ de kǔ jiān chén hài dí zhēn kǔ qíng jīn rì xìng xǐ yù jiàn nǐ tiān suì rén yuàn qiǎo xiāng féng kě tàn lǎo fū wú ér nǚ rén jiā ér nǚ wǒ jiù téng fū qī èr rén lái shāng yì yào rèn yì nǚ bù jué sì fū rén wén tīng tóng huān xǐ zhèng yào gòng yì zhè yī zhuāng sūn shì fū rén máng wèn dào yǒu zhuāng shì qíng yīng bù yīng xiù yīng wén tīng zhè jiàn shì xiǎo nú yān yǒu bù yuàn cóng jí máng guì zài chuán bǎn shàng shuāng xī guì dǎo bǎ lǐ xíng shēng shēn fù mǔ bú yào wǒ èr lǎo jiù shì yǎng shēn tóng fū qī èr rén tóng lā qǐ wǒ ér bù bì bǎ lǐ xíng wǒ ér cóng jīn yào nài děng màn màn xún zhǎo zhōu jǐng lóng lǎo fū qī shì dāng miàn shāng yì, yào rèn tā wèi yì nǚ. liáng xiù yīng jí máng de guì dǎo kòu tóu xià bài:" hái ér yǒu lǐ le. èr wèi lǎo dà rén jiā jiù xì xiǎo nú yǎng shēn de fù mǔ yì bān."
夫妻二人叹连声 原来这事真苦情 秀英复又苦伤情夫人忙又劝连声 你跟我把船舱进 还有细情商议清手拉秀英将舱入 李公后跟把话明 我要不说你难晓公爹是我同年兄 周门之事我知晓 落泪无非在暗中因为奸臣阻挡道 我才不愿把官升 急为告退回家去何必苦争利与名 不想今朝将你救 方知周兄有后承老天不绝周门后 该是周门有德行 可叹周门死的苦奸臣害的真苦情 今日幸喜遇见你 天遂人愿巧相逢可叹老夫无儿女 人家儿女我就疼 夫妻二人来商议要认义女不绝嗣 夫人闻听同欢喜 正要共议这一桩孙氏夫人忙问道 有桩事情应不应 秀英闻听这件事小奴焉有不愿从 急忙跪在船板上 双膝跪倒把礼行生身父母不要我 二老就是养身同 夫妻二人同拉起我儿不必把礼行 我儿从今要耐等 慢慢寻找周景隆老夫妻是当面商议,要认他为义女。梁秀英急忙的跪倒叩头下拜:“孩儿有礼了。二位老大人家就系小奴养身的父母一般。”
fū qī èr rén tóng huān yuè yào nǐ màn děng shǒu zhēn jié tǎng rán zhǎo zháo zhōu gōng zǐ fū chàng fù suí bǎ lǎo xié zài xiǎng liáng móu bǎ chóu bào lǎo fū cái néng bǎ xīn huān ná zhù cài jīng wàn dāo duò yī dǎng jiān chén jiāng tóu qiè wéi rén bù bǎ dà chóu bào wǎng zài yáng shì chēng jùn jié lǎo fū dú guò shū wàn juǎn chū shì zuò guān duō nián xiē xiōng huái dà zhì wú chǔ yòng jiē yīn jiān chén bǎ dào dǎng yòu yǔ jiān xiāng duō bù mù tā yě fèn wǒ sī chóu xié yǒu zhāo jiān chén lòu mǎ jiǎo bì yào nù nǎo rén zōng yé nà shí wǒ zài qián bù jìn yuān yuàn xiāng bào suàn wán jié
夫妻二人同欢悦 要你慢等守贞节 倘然找着周公子夫唱妇随把老偕 再想良谋把仇报 老夫才能把心欢拿住蔡京万刀剁 一党奸臣将头切 为人不把大仇报枉在阳世称俊杰 老夫读过书万卷 出仕作官多年些胸怀大志无处用 皆因奸臣把道挡 又与奸相多不睦他也忿我私仇挟 有朝奸臣露马脚 必要怒恼仁宗爷那时我再前步进 冤怨相报算完结
liáng xiù yīng wén yán, gǎi yōu biàn xǐ, yù nàn chéng xiáng, féng xiōng huà jí, sǐ lǐ táo shēng, zhè cái dé le ān shēn zhī chù. shuō bà, lǎo fū rén fēn fù shǐ nǚ men kuài yǔ xiǎo jiě gēng huàn shuǐ shī de yī fú, zài cǐ jū zhù.
梁秀英闻言,改忧变喜,遇难成祥,逢凶化吉,死里逃生,这才得了安身之处。说罢,老夫人吩咐使女们快与小姐更换水湿的衣服,在此居住。
xiù yīng huàn hǎo yī shēn yī duì zhe èr wèi bǎ huà tí hái ér yǒu jiàn xīn fù shì shuō yǔ diē niáng táng qián zhī ruò yào dào zhè biàn liáng dì qiān wàn bú yào lù xiāo xī jiān chén ruò yào zhī dào le nà jiù yǔ shì dà wú yì chāi rén zài bǎ gōng zǐ zhǎo rú yào wǒ huí yī chù jū ruò shì bù néng jiāng tā zhǎo qíng yuàn shǒu jié xīn rú shí qiān wàn bù kě lìng hūn pèi bié yuàn hái ér wǒ bù yī wàng qí fù mǔ yīng cǐ shì hái ér zhì sǐ yě bù qū shū dào cǐ chù zhù yī zhù xià huí shū zhōng zài jiě mí
秀英换好一身衣 对着二位把话提 孩儿有件心腹事说与爹娘堂前知 若要到这汴梁地 千万不要露消息奸臣若要知道了 那就与事大无益 差人再把公子找如要我回一处居 若是不能将他找 情愿守节心如石千万不可另婚配 别怨孩儿我不依 望祈父母应此事孩儿至死也不屈 书到此处住一住 下回书中再解迷