strong shān qián dòu bǎo cuì píng shēn wáng shèng mǔ shī fǎ tú dì huí shēng strong
山前斗宝翠屏身亡 圣母施法徒弟回生
shī yuē:
诗曰:
luò tuò jiā huò shǎo jiù yóu zhài mén bàn yǎn qiě cáng tóu
落魄家货少旧游 柴门半掩且藏头
shì fēng bù rù dōng fēng ěr wéi xiàng huā qián fēng jiǔ ōu
是风不入东风耳 惟向花前封酒瓯
shì tài yán liáng hé bì wèn mèng diào shān gē bù hài xiū
世态炎凉何必问 梦调山歌不害羞
kāi huái chàng shí xìn kǒu zhōu tiān lái dà shì bù zhī chóu
开怀畅食信口诌 天来大事不知愁
shàng bù shū zhōng shuō de shì zhèng cuì píng yǔ tiě luó hàn dòu bǎo, jì qǐ liàng tiān chǐ, bèi yāo sēng shōu qù, fù yòu qǔ chū xiān dài, kǒu zhōng niàn zhòu sān cì, yī sōng shǒu, zhǐ tīng shuā lā lā xiǎng liàng, qǐ zài bàn kōng zhōng, jīn guāng shǎn shǎn, zhēn zhèng de lì hài.
上部书中说得是郑翠屏与铁罗汉斗宝,祭起量天尺,被妖僧收去,复又取出仙袋,口中念咒三次,一松手,只听刷拉拉响亮,起在半空中,金光闪闪,真正的利害。
cuì píng fù yòu jì bǎo zhēn bàn xuán kōng zhōng lù chén chén xuán huí xuán zhuǎn yòu sān zhuǎn zhào zhe yāo sēng hé dǐng mén sēng rén yī jiàn hā hā xiào qǔ chū bǎo náng wàng shàng shēn kǒu zhōng shuō dào kuài kuài luò tā yòu shōu qǔ bǎo guì zhēn cuì píng guān qiáo hún xià sàn zhè bù xià huài qiào jiā rén xīn zhōng àn xiǎng shuō bù hǎo bǎo bèi bù néng bǎ tā qín bù dàn wèi jiāng tā shā hài liǎng zōng fǎ bǎo guī tā shēn jiā rén xiǎng bà zhuǎn huí mǎ jí bēn yāo sēng bǎ dāo lūn luó hàn zhè biān máng shuō dào zàn qiě zhù shǒu yǒu huà yún liǎng zōng fǎ bǎo wèi shāng wǒ zhè yàng fǎ shù bái fèi xīn quàn nǐ bù bì lái dòng shǒu wèi hé bù fú fǎn dòng chēn bù rú hǎo hǎo guī shùn wǒ rú yú sì shuǐ guò jǐ chūn jiā rén wén tīng qì dòng xīn nǎi nǎi jiào nǐ mìng guī yīn
翠屏复又祭宝珍 半悬空中露沉沉 旋回旋转又三转照着妖僧和顶门 僧人一见哈哈笑 取出宝囊望上伸口中说到快快落 他又收取宝贵珍 翠屏观瞧魂吓散这不吓坏俏佳人 心中暗想说不好 宝贝不能把他擒不但未将他杀害 两宗法宝归他身 佳人想罢转回马即奔妖僧把刀抡 罗汉这边忙说道 暂且住手有话云两宗法宝未伤我 这样法术白费心 劝你不必来动手为何不服反动嗔 不如好好归顺我 如鱼似水过几春佳人闻听气动心 奶奶叫你命归阴
zhèng cuì píng jiàn yāo sēng hú yán luàn yǔ, jǔ dāo jiù kǎn, qí míng jiào zhe yíng fēng bì yuè shì. yāo sēng yòu tuō tā de chǎn zhàng, wàng shàng yī jià, zhǐ tīng dāng lāng lāng de yī shēng xiǎng liàng, bǎ zhèng cuì píng de fèng lín dà dāo, yòu diū chū le quān wài.
郑翠屏见妖僧胡言乱语,举刀就砍,其名叫着迎风避月式。妖僧又托他的铲杖,望上一架,只听当啷啷的一声响亮,把郑翠屏的凤鳞大刀,又丢出了圈外。
jiā rén nǎo nù jué sǐ zhàn fèng lín dà dāo fàng guāng hán yāo sēng zhè biān máng zhāo jià chǎn zhàng tí dāo bà shǒu tuì liǎng pǐ zhàn mǎ lái huí pǎo èr rén bīng rèn shàng xià fān jiā rén yǎo yá jiāng méi zhòu hèn fèn nán dāng yǎn zhēng yuán yī dāo jiāng tā pī liǎng bàn jiào tā yī mìng rǎn huáng quán jiāng tā dà bīng quán shā tuì bù wǎng xué yì zài gāo shān fū qī sān rén dé xié lǎo fū chàng fù suí guò bǎi nián jīn rì bù néng bǎ bīng tuì fū qī rú hé dé píng ān xiǎng dào zhè lǐ shě mìng zhàn dà dāo jǔ qǐ shǐ lián huán lián huán dāo fǎ zhēn qiǎo miào shā de yāo sēng dǎn zhàn hán jiā rén dà dāo guǒ lì hài yào xiǎng yíng tā zhǐ pà nán cǐ shí ruò bù shǐ fǎ bǎo zhe shàng dà dāo mìng yào wán huà shuō yāo sēng jiàn zhèng cuì píng zhe le jí, shǐ chū lián huán dāo fǎ, zhǐ shā yāo sēng mǎ wǎng hòu tuì, bù néng huán shǒu, zhǐ wǎng hòu dào tuì, yāo sēng yě jiù zhe le jí le, zhè cái qǔ chū tā de wǔ guāng shén zhū, yī yáng shǒu, duì zhe zhèng cuì píng mén méi dǎ lái. zhī jiàn yī dào háo guāng, zhí pū jiā rén liǎn shàng.
佳人恼怒决死战 凤鳞大刀放光寒 妖僧这边忙招架铲杖提刀把手退 两匹战马来回跑 二人兵刃上下翻佳人咬牙将眉皱 恨忿难当眼睁圆 一刀将他劈两半叫他一命染黄泉 将他大兵全杀退 不枉学艺在高山夫妻三人得偕老 夫唱妇随过百年 今日不能把兵退夫妻如何得平安 想到这里舍命战 大刀举起使连环连环刀法真巧妙 杀的妖僧胆战寒 佳人大刀果利害要想赢他只怕难 此时若不使法宝 着上大刀命要完话说妖僧见郑翠屏着了急,使出连环刀法,只杀妖僧马往后退,不能还手,只往后倒退,妖僧也就着了急了,这才取出他的五光神珠,一扬手,对着郑翠屏门眉打来。只见一道毫光,直扑佳人脸上。
jiā rén zhèng rán yào de shèng hū jiàn yāo sēng bǎ shǒu yáng zhǐ tīng shuā lā yī shēng xiǎng duì miàn chōng lái yī liàng guāng bái guāng duó mù nán zhēng yǎn zhǐ jué liǎn shàng zhe le shāng wǔ guāng shén zhū duō lì hài duǒ shǎn bù jí shí nán dǎng zhǐ tīng pā chā yī shēng xiǎng jiā rén cǐ shí wú zhǔ zhāng tóu hūn yǎn hēi shēn wú zhǔ diē xià mǎ ān mìng wú cháng yāo sēng yī jiàn xīn huān xǐ gāi wǒ de zhè nǚ jiāo niáng jí máng xià mǎ pǎo jǐ bù lái zài jìn qián kàn qí xiáng cái yào shēn shǒu qù ná qǐ yǎn qián yī zhèn dà fēng kuáng fēi shā mí mù nán zhēng yǎn jīn dāo shèng mǔ xià shān gāng bàn xuán kōng zhōng yòng shǒu zhǐ shén xiān fǎ shù guǒ gāo qiáng
佳人正然要得胜 忽见妖僧把手扬 只听刷拉一声响对面冲来一亮光 白光夺目难睁眼 只觉脸上着了伤五光神珠多利害 躲闪不及实难挡 只听啪嚓一声响佳人此时无主张 头昏眼黑身无主 跌下马鞍命无常妖僧一见心欢喜 该我得这女姣娘 急忙下马跑几步来在近前看其详 才要伸手去拿起 眼前一阵大风狂飞沙迷目难睁眼 金刀圣母下山岗 半悬空中用手指神仙法术果高强
huà shuō jīn dāo shèng mǔ zhèng zài shān dòng dǎ zuò, hū rán yī zhèn xīn xuè lái cháo, qiā zhǐ zhàn suàn, zǎo zhī qí yì.
话说金刀圣母正在山洞打坐,忽然一阵心血来潮,掐指占算,早知其意。
yīn dà tú dì zhèng cuì píng zài xìng huā shān zhāo qīn, biàn liáng chéng fā bīng chāo ná xìng huā shān zhèng mèng xióng děng. bù néng qǔ shèng, wú nài zhèng cuì píng chū mǎ ér zhàn, bù fáng bèi yāo sēng wǔ guāng shén zhū jiāng tā dǎ luò mǎ xià.
因大徒弟郑翠屏在杏花山招亲,汴梁城发兵抄拿杏花山郑梦熊等。不能取胜,无奈郑翠屏出马而战,不防被妖僧五光神珠将她打落马下。
shèng mǔ dé míng shuō bù hǎo sēng rén fǎ bǎo guǒ rán xié tú dì bù néng qǔ tā shèng suī yǒu bǎo bèi què gè bié jǐ cì jì bǎo bù zhōng yòng yāo sēng shōu qù bǎo hǎo xiē wǒ bù jiù tā shuí rén jiù ruò bù jiù tā xìng mìng jué shèng mǔ chū le shān dòng wài jí máng niàn zhòu wén chóng dié jià qǐ xiáng yún lái hǎo kuài xìng huā jiù zài yǎn qián jiē zhèng yù yāo sēng xià le mǎ qù ná cuì píng luán fèng xié shèng mǔ kàn jiàn yòng shǒu zhǐ yī zhèn dà fēng lái de xié yāo sēng yī jiàn wǎng hòu tuì bèi fēng chuī de yī zhèn dào lǎo mǔ chèn cǐ shēn shèng shǒu àn jiù tú dì shì bù yún
圣母得明说不好 僧人法宝果然邪 徒弟不能取他胜虽有宝贝却各别 几次祭宝不中用 妖僧收去宝好些我不救她谁人救 若不救她性命绝 圣母出了山洞外急忙念咒文重叠 驾起祥云来好快 杏花就在眼前接正遇妖僧下了马 去拿翠屏鸾凤偕 圣母看见用手指一阵大风来的邪 妖僧一见往后退 被风吹的一阵倒老母趁此伸圣手 暗救徒弟事不云
shèng mǔ àn zhōng jiù le zhèng cuì píng huí shān yī zhì, sǐ ér fù shēng, liú zhù gāo shān, zàn qiě bù biǎo, zì yǒu xià shān zhī rì. qiě shuō shì zhèng mèng xióng tóng zhe zhōu jǐng lóng liáng xiù yīng zhàn zài xìng huā shān guān zhàn, zhī jiàn zhèng cuì píng jì fǎ bǎo quán dōu bèi yāo sēng shōu qù. qiě biǎo zhòng lóu bīng xià shān, qí huí dào:" wǒ děng kàn jiàn sēng rén yòng bǎo jù, dǎ diào xià mǎ, pǎo dào jìn qián kàn bú jiàn gū niáng zhī shēn, zhǐ shèng xià wǒ jiā gū niáng de zhàn mǎ, wǒ děng jiāng mǎ lā huí lái le."
圣母暗中救了郑翠屏回山医治,死而复生,留住高山,暂且不表,自有下山之日。且说是郑梦熊同着周景隆、梁秀英站在杏花山观战,只见郑翠屏祭法宝全都被妖僧收去。且表众喽兵下山,齐回道:“我等看见僧人用宝具,打掉下马,跑到近前看不见姑娘之身,只剩下我家姑娘的战马,我等将马拉回来了。”
sēng rén kōng shǒu huí yíng qù bìng méi ná qù shì shí qíng zhōu shùn zhè biān máng wèn dào nǐ děng kàn zhēn nà xiōng sēng lóu bīng yī qí shuō kàn zhǔn gè gè liú shén kàn de qīng xiù yīng yòu bǎ lóu bīng wèn sēng rén xié fǎ yǒu cǐ néng yě wú àn zhōng ná le qù fǎ shù qín ná rén nán míng lóu bīng yáo tóu shuō wú yǒu yòu yǒu xié shù yě zhī qíng sān rén wèn bà qí fā lèng zhè zhuāng yì shì rén zěn míng yīn cǐ dà jiā dōu luò lèi rú bǎ gāng dāo cì zài xīn
僧人空手回营去 并没拿去是实情 周顺这边忙问道你等看真那凶僧 喽兵一齐说看准 个个留神看的清秀英又把喽兵问 僧人邪法有此能 也无暗中拿了去法术擒拿人难明 喽兵摇头说无有 右有邪术也知情三人问罢齐发愣 这桩异事人怎明 因此大家都落泪如把钢刀刺在心
sān rén yī qí de tòng kū, huí zhài yǐ jīng tiān wǎn. zhèng mèng xióng lái dào hòu zhài, zhōu shùn xiù yīng luò zuò, zhōu jǐng lóng shuō dào:" zhèng xián dì, zhè kě rú hé fāng hǎo? nǐ jiě jie yě bù zhī jí xiōng de xià luò."
三人一齐的痛哭,回寨已经天晚。郑梦熊来到后寨,周顺秀英落坐,周景隆说道:“郑贤弟,这可如何方好?你姐姐也不知吉凶的下落。”
yǎn qián yāo sēng jiāng tā dǎ āi yā yī shēng xià mǎ ān lóu bīng qù qiǎng wú yǐng zōng yào zhī dǐ xì shí zài nán yī zhàng tā bǎ yāo sēng dǎng ná tā hé rén qù dāng xiān míng rì yāo rén yào lái zhàn hé rén gǎn qù jiāng tā dǎng xián dì kuài xiǎng liáng cè móu shā tuì dà bīng dé ān rán mèng xióng wén tīng tóu dī xià bú zhù luò lèi bìng wú yán bàn xiǎng zhǎng chū yī kǒu qì lìng wǒ lèi zài zì huáng quán cǐ shān ruò méi wǒ jiě zài rèn píng nǐ wǒ nán bǎo quán yāo sēng fǎ shù rén nán pò míng rì bì yào chāo miè shān wǒ lǐng rén mǎ qù táo pǎo chóu nǐ èr rén nán shàng nán fū qī wén tīng shuō bù cuò wén rén zhēn nǎi lèi yù qián
眼前妖僧将他打 哎呀一声下马鞍 喽兵去抢无影踪要知底细实在难 依仗她把妖僧挡 拿她何人去当先明日妖人要来战 何人敢去将他挡 贤弟快想良策谋杀退大兵得安然 梦熊闻听头低下 不住落泪并无言半响长出一口气 令我泪再渍黄泉 此山若没我姐在任凭你我难保全 妖僧法术人难破 明日必要抄灭山我领人马去逃跑 愁你二人难上难 夫妻闻听说不错文人真乃泪欲潜
zhōu jǐng lóng dào:" wǒ xì wén rén, chōng fēng lín zhèn zhè kě rú hé shì hǎo? jiù néng chuǎng chū qù, wǒ èr rén yě wú kě tóu bèn le."
周景隆道:“我系文人,冲锋临阵这可如何是好?就能闯出去,我二人也无可投奔了。”
fū qī èr rén tóng shuō dào hé chǔ tóu bèn qù ān shēn shuō bà fū qī kū bēi tòng bù rú zǎo zǎo mìng guī yīn huó zài yáng shì yě méi yòng yī sǐ fāng xiū dào gān xīn fū qī kū zhe lián shēng jiào cuì píng mèi zài nǎ fāng cún bù zhī nǐ de shēng gòng sǐ bù gāi pāo xià wǒ èr rén jiào shēng cuì píng děng yī děng ǎn men tóng guī dì fǔ mén mèi mei nǐ yǒu hǎo yǔ dǎi huó huó zhāi qù wǒ liǎng xīn rén huó bǎi suì zhōng xū sǐ hé bì shòu zuì zài fú chén fū qī kū de rú jiǔ zuì dāo dāo niàn niàn kū zhe yún mèng xióng zhè biān shí nán rěn zuò wèi hǎo sì yǒu gāng zhēn jí máng xiàng qián lái jiě quàn bù yòng bēi tòng bǎ huà yún wǒ dào xiǎng qǐ yī tiáo jì yào nǐ liú shén xì tīng zhēn jīn yè xiān sòng nǐ liǎng gè sù qù táo mìng xún huó mén
夫妻二人同说道 何处投奔去安身 说罢夫妻哭悲痛不如早早命归阴 活在阳世也没用 一死方休到甘心夫妻哭着连声叫 翠屏妹在哪方存 不知你的生共死不该抛下我二人 叫声翠屏等一等 俺们同归地府门妹妹你有好与歹 活活摘去我两心 人活百岁终须死何必受罪在浮尘 夫妻哭的如酒醉 叨叨念念哭着云梦熊这边实难忍 坐位好似有钢针 急忙向前来解劝不用悲痛把话云 我到想起一条计 要你留神细听真今夜先送你两个 速去逃命寻活门
zhèng mèng xióng xiàng qián shuō dào:" nǐ fū qī yě bù bì tí kū, zhè zuò shān quán zhàng wǒ jiě jie de běn lǐng. tā jì méi yǒu xià luò, nán bǎo cǐ shān, chèn zhe hēi yè wǒ shuài lǐng zhòng lóu bīng chuǎng chū shān qù, wǒ gěi nǐ fū qī xiě yī fēng shū xìn, jí qù sū zhōu zhèng nán shàng èr shí lǐ zhī yáo jù xián cūn tóu bèn shì le.
郑梦熊向前说道:“你夫妻也不必啼哭,这座山全仗我姐姐的本领。她既没有下落,难保此山,趁着黑夜我率领众喽兵闯出山去,我给你夫妻写一封书信,急去苏州正南上二十里之遥聚贤村投奔是了。
jù xián cūn nèi chén yuán wài shì wǒ niáng jiù jī shàn jiā wài hào rén chēng chén hǎo shàn guǎng yǒu yín qián xiǎng róng huá míng zì jiù hào chén yǒu dé zhǐ yǒu yí gè nǚ jiāo é dào zài nà li jiāng wǒ děng wǒ zài xún zhǎo jiě jie qù tǎng shàng wèi sǐ dé xiāng huì xū yào duì tā shí huà fā nà shí jiāng tā yě sòng dào nǐ děng jiàn miàn zài xiǎng fǎ huò zài jìn jīng bǎ xìn bào bì bǎ chóu rén quán yào shā wǒ ruò bù néng jiàn wǒ jiě jiù chuǎng lù lín zǒu tiān yá zhōu shùn xiù yīng wén cǐ huà hǎo xiàng gāng dāo duò xīn āo xiù yīng wén tīng zhèi xiē huà zhàn qǐ shēn lái bǎ huà jiǎng xián dì qiān wàn yào xīn kǔ xì fǎng nǐ jiě tā gēn yá
聚贤村内陈员外 是我娘舅积善家 外号人称陈好善广有银钱享荣华 名字就号陈有德 只有一个女姣娥到在那里将我等 我再寻找姐姐去 倘尚未死得相会须要对她实话发 那时将她也送到 你等见面再想法或在进京把信报 必把仇人全要杀 我若不能见我姐就闯绿林走天涯 周顺秀英闻此话 好像钢刀剁心凹秀英闻听这些话 站起身来把话讲 贤弟千万要辛苦细访你姐她根芽
huà shuō zhèng mèng xióng wú nài, jiāng tā fū qī sòng dào niáng jiù de jiā zhōng, zàn qiě cún shēn, zì jǐ zài wài, hǎi jiǎo tiān yá, yào fǎng jiě jie de xià luò, tǎng rán fǎng zhe, bì bǎ tā yě sòng dào nà lǐ, nǐ fū qī hǎo dé yuán jù.
话说郑梦熊无奈,将他夫妻送到娘舅的家中,暂且存身,自己在外,海角天涯,要访姐姐的下落,倘然访着,必把她也送到那里,你夫妻好得圆聚。
mèng xióng shuō bà máng tí bǐ bàn zhēn bàn cǎo xiě de qīng mǔ jiù jiù mǔ shēng jiào bǐng wàn fú jīn ān tǐ ān níng zì cóng lí bié zhè jǐ zài wài shēng wài nǚ jū shān fēng cuì píng xué dé wǔ yì hǎo zhāo le nǚ xù zhōu jǐng lóng yī fū èr qī gǔ lái yǒu fū qī èr rén tiān pèi chéng fū chàng fù suí zhēn zhèng hǎo nǎ zhī biàn liáng fā dà bīng wéi kùn shān zhài lái yào zhàn nán shēng yī nù qù chū zhēng biàn liáng xiān xíng yāo hé shàng yāo shù xié fǎ guǒ rán néng wài shēng bài zhèn huí shān zhài cuì píng yī nù zhàn yāo sēng cuì píng fǎ bǎo bù zhōng yòng xiōng sēng bǎo bèi zhēn zhèng líng qián qián hòu hòu shān zhài shì jiàn jiàn yàng yàng quán xiě qīng yù zhī jǐng lóng fú hé huò xià huí shū zhōng shuō de qīng
梦熊说罢忙提笔 半真半草写的清 母舅舅母甥叫禀万福金安体安宁 自从离别这几载 外甥外女居山峰翠屏学得武艺好 招了女婿周景隆 一夫二妻古来有夫妻二人天配成 夫唱妇随真正好 哪知汴梁发大兵围困山寨来要战 男甥一怒去出征 汴梁先行妖和尚妖术邪法果然能 外甥败阵回山寨 翠屏一怒战妖僧翠屏法宝不中用 凶僧宝贝真正灵 前前后后山寨事件件样样全写清 欲知景隆福和祸 下回书中说得清