strong ruǎn yīng jiù chū liáng xiù yīng yún píng yòu jiù xiǎo ruǎn yīng strong
阮英救出梁秀英 云平又救小阮英
shī yuē:
诗曰:
ruǎn yīng èr tàn jiān xiāng fǔ zhǎo dào xiǎo yuàn shū fáng wū
阮英二探奸相府 找到小院书房屋
èr rén dēng xià tóng yǐn jiǔ yāo sēng chī zuì xiāng yé hū
二人灯下同饮酒 妖僧吃醉相爷呼
dāo qiāng jiàn jǐ quán bù pà dú kǒng tòu lóng bǎ mìng zhū
刀枪剑戟全不怕 独恐透龙把命诛
háo jié chuāng wài tīng zhēn qiè xún zhǎo cǐ jiàn jiāng tā chú
豪杰窗外听真切 寻找此剑将他除
cán yán sù bà, cí bù duō tí. shàng huí shū zhōng jiāo dài shuō shì ruǎn yīng duì zhe liáng shì xiù yīng, cóng tóu zhì wěi shuō míng tā de lái lì, zhǎo dào le dōng jīng, fǎng zhī sǎo sǎo bèi cài měng qiǎng lái, fāng cái zhǎo dào huā yuán shàng, kàn jiàn gǒu zǐ yòng hǎo yán jiě quàn sǎo sǎo, yòu tīng nǐ mà cài měng de yán yǔ, guǒ rán mà de lì hài. liáng shì xiù yīng zì jǐ dī tóu àn xiǎng, cǐ rén shuō de suī rán bù cuò, yī zhuāng yī jiàn quán duì, dú yǒu yī jiàn wéi nán, wǒ yǔ tā sù bù xiāng shí, yòu zài hēi yè zhī jiān, rú hé tóng tā táo zǒu ne? zhēn suàn de shì yī jiàn nán shì.
残言诉罢,词不多提。上回书中交代说是阮英对着梁氏秀英,从头至尾说明他的来历,找到了东京,访知嫂嫂被蔡猛抢来,方才找到花园上,看见狗子用好言解劝嫂嫂,又听你骂蔡猛的言语,果然骂的利害。梁氏秀英自己低头暗想,此人说的虽然不错,一桩一件全对,独有一件为难,我与他素不相识,又在黑夜之间,如何同他逃走呢?真算得是一件难事。
xiù yīng wéi nán zài yú xīn nán nǚ shòu shòu yòu bù qīn bìng wèi yǔ tā jiàn guò miàn hēi yè xíng zǒu nán zài xīn jiā rén zháo jí kǒu bù yǔ zhǐ shì liǎng yǎn lèi fēn fēn xiǎo yé zhè biān máng shuō dào sǎo sǎo tīng wǒ bǎ huà míng bù yòng wéi nán fǎn sī xiǎng wǒ shì xíng xiá zuò yì rén rú ruò yí wǒ xīn bù shàn dài wǒ míng shì yào tīng zhēn ruǎn yīng xīn huái bù shàn shì lín sǐ wàn dāo bà wǒ fēn suì shī wàn duàn bù hǎo sǐ míng yǒu wáng fǎ àn yǒu shén sǎo sǎo zài yù bù píng xìn wǒ jiù kāi táng ná chū xīn xiù yīng yī tīng máng yīng yǔn zěn me zǒu fǎ shuō gè zhēn xiǎo yé huí shuō yǒu dào li wǒ yǒu pá qiáng suǒ yī gēn ruò yào shàng qiáng bù fèi shì jiāng suǒ shuān zài nǐ de shēn tīng jiàn yǒu pá qiáng zhī suǒ, shuān zài shēn shàng, wǎng qiáng shàng bèi zǒu, liáng shì xiù yīng xiǎng dào:" tā méi yǒu è yì biàn bà, tǎng yǒu xīn huái bù shàn, yě jiù shě chū yī sǐ, zǎo yǐ bǎ mìng shě yú dù fù yǐ wài."
秀英为难在于心 男女授受又不亲 并未与他见过面黑夜行走难在心 佳人着急口不语 只是两眼泪纷纷小爷这边忙说道 嫂嫂听我把话明 不用为难反思想我是行侠作义人 如若疑我心不善 待我明誓要听真阮英心怀不善事 临死万刀把我分 碎尸万段不好死明有王法暗有神 嫂嫂再欲不凭信 我就开膛拿出心秀英一听忙应允 怎么走法说个真 小爷回说有道理我有爬墙索一根 若要上墙不费事 将索拴在你的身听见有爬墙之索,拴在身上,往墙上背走,梁氏秀英想道:“他没有恶意便罢,倘有心怀不善,也就舍出一死,早已把命舍于肚腹以外。”
xiù yīng chū zài wú kě nài zhǐ kě shě zhe yī mìng xiū suī zài nán zhōng gù dà lǐ zháo jí bù kě lǐ yì diū rén xīn zuò shì gé dù fù bì děi xì xì shuō gēn yóu wú fēi shě mìng chuǎng zhe zuò sǐ huó tīng mìng rèn cún liú zǎo bǎ xìng mìng shě chū qù tīng tiān yóu mìng bù zì yóu jiā rén xiǎng bà máng lì qǐ jīng shén jiàn zhǎng bǎ lèi shōu gēn zhe xiǎo yé jiāng lóu xià tiān jiào rén sǐ rén nán huó ruò yào bù sǐ yuán yǒu jiù yào zhuàng jīn zhōng shě pò tóu chuān zhái guò yuàn hòu qiáng dào ruǎn yīng jí máng mō zì dōu dōu zhōng qǔ chū zhuā qiáng suǒ jiā rén zhè biān fǎn biàn móu hēi àn zhī zhōng liú shén kàn shì xiàng róng shéng dài zhuā gōu xiù yīng jiē guò jiāng yāo xì xiǎo yé zòng shēn shàng qiáng tóu yòng zhuā qiáng shéng shuān zài xiù yīng yāo zhōng, ruǎn xiǎo yé zhòng shàng qiáng tóu, shuāng shǒu jiāng róng shéng yī lā, xiù yīng yòu shuāng shǒu zhuā zhù róng shéng, liǎng jiǎo dēng zhe zhuān qiáng, ruǎn yīng zhè cái jiāng jiā rén lāo zài le qiáng tóu yǐ shàng.
秀英出在无可奈 只可舍着一命休 虽在难中顾大礼着急不可礼义丢 人心作事隔肚腹 必得细细说根由无非舍命闯着作 死活听命任存留 早把性命舍出去听天由命不自由 佳人想罢忙立起 精神见长把泪收跟着小爷将楼下 天叫人死人难活 若要不死缘有救要撞金钟舍破头 穿宅过院后墙到 阮英急忙摸自兜兜中取出抓墙索 佳人这边反变眸 黑暗之中留神看是像绒绳带抓钩 秀英接过将腰系 小爷纵身上墙头用抓墙绳拴在秀英腰中,阮小爷众上墙头,双手将绒绳一拉,秀英又双手抓住绒绳,两脚蹬着砖墙,阮英这才将佳人捞在了墙头以上。
xiǎo yé lāo tā bǎ qiáng shàng wǎng wài là xià zhào qián fāng jiāng tā xì zài hòu qiáng wài xiǎo yé tiào xià dì dāng yāng xiù yīng zhè biān yòu wèn dào nǐ kě rèn de lǐ jiā fáng ruǎn yīng huí dá wǒ zhī xiǎo lái dào dōng jīng fǎng tuǒ dàng zàn qiě bù yòng fàng shéng suǒ dào le lǐ zhái hǎo zhuā qiáng xiǎo yé tóu qián lǐng zhe lù hòu gēn jiā nǚ míng xiù yīng chuān jiē yuè xiàng lái de kuài lái dào lǐ jiā dà mén páng xiǎo yé zhǐ bù shuō dào le xiù yīng zhàn wǎng tīng duān xiáng bù cuò zhèng shì zhè yuàn nèi gēng gǔ zhèng zài dǎ èr bāng xiù yīng shuō shì jiàng mén jiào xiǎo yé yáo shǒu bù tuǒ dàng ruò yào jīng dòng gēng fū děng rén zhī bì yào luàn rāng rɑng
小爷捞她把墙上 往外落下照前方 将她系在后墙外小爷跳下地当央 秀英这边又问道 你可认得李家房阮英回答我知晓 来到东京访妥当 暂且不用放绳索到了李宅好抓墙 小爷头前领着路 后跟佳女名秀英穿街越巷来的快 来到李家大门旁 小爷止步说到了秀英站往听端详 不错正是这院内 更鼓正在打二梆秀英说是将门叫 小爷摇手不妥当 若要惊动更夫等人知必要乱嚷嚷
lái dào lǐ zhái, xiù yīng yào jiào mén, xiǎo yé zhǐ zhù, nǐ ruò jīng dòng nèi lǐ de rén, bì yào chǎo rǎng, dà yǒu bù biàn, hái shì yóu qiáng shàng ér guò bà, xiù yīng zhǐ kě yīng yǔn. réng shì zhào yàng zhuā dào qiáng ér lǐ biān, xiù yīng zì jǐ cái bǎ róng shéng jiě xià.
来到李宅,秀英要叫门,小爷止住,你若惊动内里的人,必要吵嚷,大有不便,还是由墙上而过罢,秀英只可应允。仍是照样抓到墙儿里边,秀英自己才把绒绳解下。
zì jǐ jiě kāi zhuā qiáng suǒ chuān zhái guò yuàn wǎng lǐ xíng lái dào fū rén qǐn fáng wài kàn jiàn wū nèi diǎn zháo dēng xiù yīng màn màn jiāng wū jìn fū rén zāo tóu chī yī jīng xiù yīng wèn shēng ér niáng mǔ lǎo mǔ bù bì dān pà jīng hái ér jīn yè huí lái le yǒu rén jiù wǒ tuō zāi xīng fū rén qiàn shēn shēn shuāng shǒu lā zhù xiù yīng fàng bēi shēng mò fēi wéi niáng zuò le mèng mǔ nǚ xiāng féng zài mèng zhōng niáng wèi xiǎng nǐ shēn dé bìng xǔ shì bìng sǐ fù yōu míng wǒ nǚ bì shì jǐn le jié mǔ nǚ shuāng shuāng èr mìng qīng fū rén kū de rú jiǔ zuì nǐ fù wèi nǐ shēn zāo xiōng cǐ kè xiàn zuò láo yù jiān shēn zài lèi xiè jí nàn zhōng xiù yīng yī tīng fàng shēng kū diē diē wèi ér shòu kǔ qíng zhòng shǐ nǚ tīng jiàn kū shēng, yī qí guò lái jiě quàn, mǔ nǚ zhǐ zhù kū shēng, xiù yīng jiāng ruǎn yīng jiù tā de shì, cóng tóu zhì wěi shuō míng. fū rén wèn dào:" cǐ rén xiàn zài hé chǔ? wèi niáng de yào jiàn tā wèn huà."
自己解开抓墙索 穿宅过院往里行 来到夫人寝房外看见屋内点着灯 秀英慢慢将屋进 夫人遭头吃一惊秀英问声儿娘母 老母不必担怕惊 孩儿今夜回来了有人救我脱灾星 夫人欠身伸双手 拉住秀英放悲声莫非为娘作了梦 母女相逢在梦中 娘为想你身得病许是病死赴幽冥 我女必是尽了节 母女双双二命倾夫人哭的如酒醉 你父为你身遭凶 此刻现坐牢狱监身在累绁急难中 秀英一听放声哭 爹爹为儿受苦情众使女听见哭声,一齐过来解劝,母女止住哭声,秀英将阮英救她的事,从头至尾说明。夫人问道:“此人现在何处?为娘的要见他问话。”
xiǎo yé zhèng zài wū mén wài tīng jiàn fū rén yào jiàn tā lián shēng dā yìng shuō shì yǒu zǒu jìn wū nèi bǎ xǐ gōng jiù lái sǎo sǎo jiù shì wǒ xìng ruǎn míng yīng liáng shān hàn wǒ yǔ zhōu xiōng céng jié bài dì xiōng jǐ gè quán bú dào jiē yīn fèng le zhōu mǔ mìng xún zhǎo zhōu xiōng hǎo huí jiā zhǎo zháo hǎi dǎo dé le xìn fāng zhī sǎo sǎo tā gēn yá wǒ lái dōng jīng zǐ xì fǎng cài měng xíng xiōng qiǎng qù tā jīn yè àn dào jiān xiāng fǔ gǒu zǐ bèi wǒ yǎn chuān xiā cài jīng dòng nù bǎng sǎo sǎo wǒ dào hòu lóu shǐ qiǎo fǎ sōng fàng shéng bǎng jiāng tā jiù sòng zài zhè lǐ shì bù chà wǒ zài èr tàn jiān xiāng fǔ yí dìng yào bǎ yāo sēng shā fū rén yī tīng zhèi xiē huà fēn fù yā huán kuài kàn chá lǎo fū rén zì lái wèi jiàn guò cǐ děng yì yàng zhī rén, jiē yīn tā jiù xiù yīng, tīng tā suǒ xíng, zhēn shì hǎo hàn, jiào yā huán kàn chá, xiǎo yé shuō dào:" jiāng huà shuō míng, yòu zài yè wǎn bù biàn duō dài, jiù cǐ gào cí." lǎo fū rén yòu dào:" hǎo hàn yào zǒu wǒ yǒu zhòng tuō, kěn qiú de dà shì."
小爷正在屋门外 听见夫人要见他 连声答应说是有走进屋内把喜恭 救来嫂嫂就是我 姓阮名英梁山汉我与周兄曾结拜 弟兄几个全不到 皆因奉了周母命寻找周兄好回家 找着海岛得了信 方知嫂嫂她根芽我来东京仔细访 蔡猛行凶抢去她 今夜暗到奸相府狗子被我眼穿瞎 蔡京动怒绑嫂嫂 我到后楼使巧法松放绳绑将她救 送在这里事不差 我再二探奸相府一定要把妖僧杀 夫人一听这些话 吩咐丫环快看茶老夫人自来未见过此等异样之人,皆因他救秀英,听他所行,真是好汉,叫丫环看茶,小爷说道:“将话说明,又在夜晚不便多待,就此告辞。”老夫人又道:“好汉要走我有重托,恳求的大事。”
yāo qiú hǎo hàn yī jiàn shì qiān wàn xún zhǎo zhōu jǐng lóng zhōu shùn fū qī zhòng xiāng huì pò jìng néng yuán shì yīn gōng xiǎo yé dā yìng shuō zūn mìng wǒ bì zài wài yòng kǔ gōng shuō bà gào cí wǎng wài zǒu chū le wū mén wú yǐng zōng fū rén diǎn tóu shuō qí guài cǐ shí shēng chū zhè yīng xióng jí rén zì yǒu tiān xiàng yòu è rén rén róng tiān bù róng xìng de wǒ nǚ huí jiā zhuǎn gāi pà jiān xiāng bù shàn róng tǎng ruò pài rén lái xún zhǎo ruò yào zhǎo chū mìng bì qīng tiān liàng wǒ jiù dài nǐ zǒu qù dào lǚ fǔ duǒ zāi xīng hù bù shàng shū lǚ gāng fǔ mǔ zǐ cái néng dé tài píng lǚ gāng wèi guān zuì lián zhèng tā shì nǐ fù dà biǎo xiōng
要求好汉一件事 千万寻找周景隆 周顺夫妻重相会破镜能圆是阴功 小爷答应说遵命 我必在外用苦工说罢告辞往外走 出了屋门无影踪 夫人点头说奇怪此时生出这英雄 吉人自有天相佑 恶人人容天不容幸得我女回家转 该怕奸相不善容 倘若派人来寻找若要找出命必倾 天亮我就带你走 去到吕府躲灾星户部尚书吕刚府 母子才能得太平 吕刚为官最廉正他是你父大表兄
lǎo fū rén duì zhe xiù yīng shuō dào:" míng rì wǒ lǐng nǐ dào lǚ fǔ, cái néng wú shì ne." shū zhōng jiāo dài, zhè wèi lǚ dà rén nǎi xì gōng chén zhī hòu, yǒu wèi lǚ méng zhèng, shì tā de hòu rén, míng jiào lǚ gāng, xiàn jū hù bù shàng shū zhī zhí, cǐ kè wèi zài dōng jīng, fèng zhǐ chū chāi le, zhè shì hòu wén. qiě shuō sūn shì fū rén yī yè wú huà, děng dào tiān liàng, lǎo fū rén fēn fù yā huán shǐ nǚ, dà jiā shōu shí, jiào jìn guǎn jiā, jí qù yù bèi chē jiào. bù yī shí gōng fū, lái dào lǚ fǔ. lǚ fū rén wén bǐng lǐ fū rén mǔ nǚ lái dào, jí máng dài lǐng zhòng shǐ nǚ yíng jiē, dào èr mén mǔ nǚ xià jiào, bǐ cǐ jiàn miàn xíng lǐ. jiāng mǔ nǚ qǐng jìn shàng fáng de wū nèi.
老夫人对着秀英说道:“明日我领你到吕府,才能无事呢。”书中交代,这位吕大人乃系功臣之后,有位吕蒙正,是他的后人,名叫吕刚,现居户部尚书之职,此刻未在东京,奉旨出差了,这是后文。且说孙氏夫人一夜无话,等到天亮,老夫人吩咐丫环使女,大家收拾,叫进管家,急去预备车轿。不一时工夫,来到吕府。吕夫人闻禀李夫人母女来到,急忙带领众使女迎接,到二门母女下轿,彼此见面行礼。将母女请进上房的屋内。
liǎng xià jiàn miàn bǎ lǐ xíng qǐng jìn shàng fáng xiàn chá gēng lǚ lǎo fū rén máng wèn dào mǔ nǚ yī xiàng kě ān níng lǐ lǎo fū rén yǎn luò lèi lǎo yé tā kě zuò jiān zhōng wǒ nǚ zuó yè cái huí zhuǎn yǒu rén dā jiù sǐ fù shēng lǚ lǎo fū rén tīng bà le xiǎo jiě mìng dà bù fēi qīng mèi mei bù bì duō yōu lǜ wǒ jiā lǎo yé kuài huí jīng rěn xìng zài děng bàn gè yuè lǎo yé huí lái zài tiáo tíng wú fēi duō zhù shí jǐ rì kě miǎn zāi xīng dào shēn zhōng mǔ nǚ zàn qiě zài cǐ zhù duǒ bì jiān xiāng nǎi kě xíng lǐ jiā mǔ nǚ jiàng tóu diǎn zhèng wèi cǐ shì duǒ zāi xīng èr wèi fū rén qiě bù biǎo zài shuō hóu zi xiǎo ruǎn yīng
两下见面把礼行 请进上房献茶羹 吕老夫人忙问道母女一向可安宁 李老夫人眼落泪 老爷他可坐监中我女昨夜才回转 有人搭救死复生 吕老夫人听罢了小姐命大不非轻 妹妹不必多忧虑 我家老爷快回京忍性再等半个月 老爷回来再调停 无非多住十几日可免灾星到身中 母女暂且在此住 躲避奸相乃可行李家母女将头点 正为此事躲灾星 二位夫人且不表再说猴子小阮英
huà shuō lǐ fū rén liú zhù lǐ mǔ zàn zhù zài lǚ fǔ, dān děng zhe lǚ gāng lǎo dà rén huí jīng zài jiù lǐ gōng chū jiān. qiě shuō hóu zi ruǎn yīng, jiāng liáng shì xiù yīng sòng dào lǐ fǔ, mǔ zǐ jiàn le miàn, xiǎo yé gào cí chū le lǐ zhái, fù yòu huí dào cài jīng de xiāng fǔ, zhǎo dào le yī zuò xiǎo kuà yuàn, kàn jiàn wū nèi diǎn zháo dēng, zài yú chuāng qián zhā pò chuāng zhǐ wǎng lǐ guān kàn.
话说李夫人留住李母暂住在吕府,单等着吕刚老大人回京再救李公出监。且说猴子阮英,将梁氏秀英送到李府,母子见了面,小爷告辞出了李宅,复又回到蔡京的相府,找到了一座小跨院,看见屋内点着灯,再于窗前扎破窗纸往里观看。
ruǎn yīng chuāng wài liú shén kàn jiān xiāng yāo sēng bǎ jiǔ cān jiē yīn xiāng yé chū wú nài hé huān lóu shàng lèi lián lián yǎn kàn cài měng fú shàng yào téng de sǐ rén yí yàng bān jiān xiāng zhèng rán kàn gōng zǐ yā huán shàng lóu bǎ huà yán fāng cái nú bèi hòu lóu qù jǐ gè kàn rén bù dòng tan qiǎng lái měi rén wú zōng yǐng cài jīng yī tīng chī yī jīng xiǎng dào hòu lóu lái yī kàn bú jiàn měi rén zài nà biān jǐ gè yā huán tǎng lóu bǎn hūn mí bù xǐng shén hǎn rán jiào le duō shí bù sū xǐng jiān xiāng yī kàn xīn dǎn hán wú nài xià lóu dào kuà yuàn jiào lái yāo sēng bǎ huà yán tīng le huà lái bǎi shàng jiǔ èr rén duì zuò xì wèn pán
阮英窗外留神看 奸相妖僧把酒参 皆因相爷出无奈合欢楼上泪连连 眼看蔡猛服上药 疼的死人一样般奸相正然看公子 丫环上楼把话言 方才奴辈后楼去几个看人不动弹 抢来美人无踪影 蔡京一听吃一惊想到后楼来一看 不见美人在那边 几个丫环躺楼板昏迷不醒甚罕然 叫了多时不苏醒 奸相一看心胆寒无奈下楼到跨院 叫来妖僧把话言 听了话来摆上酒二人对坐细问盘
jiān xiāng dào lóu kàn le yī kàn, yě wú nài hé, zài xià lóu lái, dào le xiǎo kuà yuàn, jiào rén zhǎo dào yāo sēng, fēn fù bǎi shàng jiǔ, tóng zhe yāo sēng duì zuò chī jiǔ. jiān xiāng wèn yāo sēng fāng cái zěn me bù ná zhù cì kè.
奸相到楼看了一看,也无奈何,再下楼来,到了小跨院,叫人找到妖僧,吩咐摆上酒,同着妖僧对坐吃酒。奸相问妖僧方才怎么不拿住刺客。
yāo sēng wén wèn biàn kāi yán xiāng yé liú shén tīng gēn yuán fāng cái huā yuán ná cì kè kǎn wǒ shù dāo shì wǎng rán rán hòu wǒ cái jiāng tā dǎ fǎ bǎo dǎ tā tā shàng tiān huā yuàn biàn zhǎo wú zōng yǐng shì wǒ dà yì tā cái zhuān zhǐ gù qián biān jiāng tā zhǎo chèn cǐ jī huì dào hòu biān bì shì tā nòng jī guān qiǎo yòu bǎ měi rén tōu wài biān jiān xiāng yī tīng jiāng tóu diǎn zhēn zhèng bù chà shì zhè bān cài jīng fù yòu kāi yán dào pà tā zài lái xíng bù duān wǒ qǐng shī yé lái shāng yì qiān wàn fáng bèi tā bù rán yè wǎn kǒng tā zài àn dào rú ruò xíng cì fēi děng xián yāo sēng jiē yán shuō bù pà yǒu wǒ zài cǐ xíng cì nán fāng cái cū xīn yǔ dà yì tā bǎ gōng zǐ yǎn mù chuān yāo sēng shuō dào:" zhè yě shì ǒu rán de, shì xiàng zhōng yào shì zhēn jiā xiǎo xīn fáng bèi, tā yān néng jiù xíng le cì ne?" jiān xiāng yòu wèn shī yé:" nǐ liàn de shén me gōng fū ne? duì wǒ shuō míng." yāo sēng huí dào:" wǒ bù gǎn hōng xiāng yé, tīng wǒ shí sù."
妖僧闻问便开言 相爷留神听根源 方才花园拿刺客砍我数刀是枉然 然后我才将他打 法宝打他他上天花院遍找无踪影 是我大意他才专 只顾前边将他找趁此机会到后边 必是他弄机关巧 又把美人偷外边奸相一听将头点 真正不差是这般 蔡京复又开言道怕他再来行不端 我请师爷来商议 千万防备他不然夜晚恐他再暗到 如若行刺非等闲 妖僧接言说不怕有我在此行刺难 方才粗心与大意 他把公子眼目穿妖僧说道:“这也是偶然的,事项中要是真加小心防备,他焉能就行了刺呢?”奸相又问师爷:“你练的什么工夫呢?对我说明。”妖僧回道:“我不敢哄相爷,听我实诉。”
wǒ de gōng fū wǔ bǎi nián hùn shēn tiě shí yí yàng bān qiāng zhā dāo kǎn quán bù pà fǔ yuè gōu chā yě wǎng rán gè shì bīng rèn nán shāng wǒ yào xiǎng hài wǒ nán shàng nán bú shì jīn yè shuō dà huà tiān xià hǎo hàn ràng wǒ xiān jiān xiāng yī tīng shuō kě yǐ shī yé zhēn zhèng shì kuí yuán zhè tīng shī yé nǐ yán jiǎng cháng shēng bù lǎo shì shén xiān tiān xià méi yǒu shāng nǐ wù rèn nǐ zòng héng shuí gǎn dāng shī yé shuō de huà tài dà ruò shuō wǒ tīng wèi bì rán néng rén bèi hòu néng rén yǒu biàn tiān xià de dì jūn kuān yī zhe wǒ kàn shāng nǐ yǒu nǐ shì bù kěn duì wǒ yán shī yé dào shì mán hǒng wǒ jiān xiāng kǔ kǔ jiū gēn yuán yāo sēng yě shì yǐn le jiǔ ruò yào chī zuì jiù shī yán zhè suàn shì yāo sēng zuì hòu shī yán, jiān xiāng jǐn jǐn zhuī wèn, bì yǒu kě pà zhī wù. yāo sēng shuō dào:" bié de dōng xī quán rán bù néng shāng wǒ, dú pà yī zhuāng dōng xī, míng jiào tòu lóng jiàn, cǐ wù luò zài wǔ tái shān bì yún guān chì fā zhēn rén de shǒu nèi."
我的工夫五百年 混身铁石一样般 枪扎刀砍全不怕斧钺钩叉也枉然 各式兵刃难伤我 要想害我难上难不是今夜说大话 天下好汉让我先 奸相一听说可以师爷真正是魁元 这听师爷你言讲 长生不老是神仙天下没有伤你物 任你纵横谁敢当 师爷说的话太大若说我听未必然 能人背后能人有 遍天下的地均宽依着我看伤你有 你是不肯对我言 师爷到是瞒哄我奸相苦苦究根源 妖僧也是饮了酒 若要吃醉就失言这算是妖僧醉后失言,奸相紧紧追问,必有可怕之物。妖僧说道:“别的东西全然不能伤我,独怕一桩东西,名叫透龙剑,此物落在五台山碧云观赤发真人的手内。”
yāo sēng dài jiǔ shuō shí huà bù zhī chuāng wài yǒu rén tīng ruǎn yīng àn zhōng lái tīng huà hū tīng yāo sēng shuō shí qíng shuō chū tā de tòu lóng jiàn xiǎo yé chuāng wài tīng de qīng yī tīng cǐ huà tiān huān xǐ ruǎn yīng zài wài hǎn lián shēng wú shén de lái tòu lóng jiàn yào qǔ tā de mìng cán shēng wú shén huì suàn guà yǒu zhǔn jiù zhī yāo sēng pà tòu lóng wú shén fù yún wǔ tái dào bì yún guān nèi jiàn dào xiōng wú shén shì tā qīn shī dì yī shī zhī tú yǒu jiāo qíng wú shén yǔ tā jiè cǐ jiàn dào xiōng yě zhī nǐ de míng wú shén tí nǐ yǒu bǎo jiàn shī xiōng fǎn dào kū jǐ shēng wú shén shuō shì yào shā nǐ zhè jiè tòu lóng zhǎn yāo sēng wú shén jiāng jiàn dé dào shǒu shì shì bǎo jiàn líng bù líng ruǎn yīng zài chuāng zi shuō le zhè yī tào huāng huà, fù yòu hǎn dào:" yāo sēng chū lái kàn kàn wú shén de tòu lóng jiàn qǔ nǐ." yāo sēng yī tīng cǐ huà, zhǐ xià de yán sè gēng biàn, hǎo sì diàn yè zhàn zhàn jīng jīng, rú lín shēn yuān, rú lǚ báo shuǐ, jǐn bǎ tā líng hún xià diào.
妖僧带酒说实话 不知窗外有人听 阮英暗中来听话忽听妖僧说实情 说出他的透龙剑 小爷窗外听的清一听此话添欢喜 阮英在外喊连声 吾神得来透龙剑要取他的命残生 吾神会算卦有准 就知妖僧怕透龙吾神驸云五台到 碧云观内见道兄 吾神是他亲师弟一师之徒有交情 吾神与他借此剑 道兄也知你的名吾神提你有宝剑 师兄反道哭几声 吾神说是要杀你这借透龙斩妖僧 吾神将剑得到手 试试宝剑灵不灵阮英在窗子说了这一套慌话,复又喊道:“妖僧出来看看吾神的透龙剑取你。”妖僧一听此话,只吓的颜色更变,好似靛叶战战兢兢,如临深渊,如履薄水,尽把他灵魂吓掉。
xiǎo yé chuāng wài shuō jiǎ huà xià de yāo dào diào le hún zhàn zhàn jīng jīng hùn shēn dǒu tǐ shì shāi kāng yǔ nán yún jiān xiāng kàn jiàn zhè guāng jǐng yāo sēng hài pà xiàng yǎ rén cài jīng zhè lǐ zūn shī fù wèi hé bù gǎn chū wū mén nǐ dāng chū qù kàn yī kàn rú hé lái le yī wèi shén zěn me lái de zhè bān qiǎo zhè yàng jí kuài yòu lái lín xū yào chū wū zǐ xì kàn tòu lóng bǎo jiàn jiǎ yǔ zhēn wǒ tīng cǐ huà duō yǒu zhà tīng tā hǎn rǎng què xiàng rén jiān xiāng tí xǐng xiōng hé shàng rú mèng fāng xǐng zhàn qǐ shēn shǒu tí yuè yá fāng biàn chǎn qù chū mén lái kàn yuán yīn zhī jiàn hái shì nà ǎi zǐ hóu tóu hóu nǎo jiǎ zhuāng shén
小爷窗外说假话 吓的妖道掉了魂 战战兢兢混身抖体似筛糠语难云 奸相看见这光景 妖僧害怕像哑人蔡京这里尊师父 为何不敢出屋门 你当出去看一看如何来了一位神 怎么来的这般巧 这样急快又来临须要出屋仔细看 透龙宝剑假与真 我听此话多有诈听他喊嚷却像人 奸相提醒凶和尚 如梦方醒站起身手提月牙方便铲 去出门来看原因 只见还是那矮子猴头猴脑假装神
yāo sēng lái dào mén wài yī kàn, yuán lái yòu shì fāng cái huā yuán dòng shǒu de nà gè ǎi zǐ. tā zhuāng yè yóu shén, wǒ shǐ wǔ guāng shén zhū dǎ tā, tā huì bèng gāo, yóu dì bèng qǐ zōng yǐng bú jiàn, bù zhī tā cáng zài hé chǔ. yāo sēng zhī dào ǎi zǐ huì bèng, shǐ bǎo bèi yě shì dǎ bù zháo tā, suǒ yǐ zhè cái dòng shǒu xiǎng yào bǎ tā huó de ná tā cái hǎo ne. ǎi zǐ shēn xíng líng biàn, wéi zhe tā qián chuān hòu tiào ná yě ná bú zhù, kǎn yòu kǎn bù zháo, zhǐ jí de yāo sēng wú suǒ shī qí shù, ya de guài jiào yī shēng.
妖僧来到门外一看,原来又是方才花园动手的那个矮子。他装夜游神,我使五光神珠打他,他会迸高,由地迸起踪影不见,不知他藏在何处。妖僧知道矮子会蹦,使宝贝也是打不着他,所以这才动手想要把他活的拿他才好呢。矮子身形灵便,围着他前穿后跳拿也拿不住,砍又砍不着,只急的妖僧无所施其术,呀的怪叫一声。
xiǎo yé líng biàn qián hòu tiào yào xiǎng ná tā wàn bù néng èr rén dà zhàn shí duō huì xiǎo yé xiǎng shèng gèng bù zhōng xiōng sēng guǒ rán lì qì dà yī chǎn zhe shàng mìng jiù qīng xiǎo yé shǐ de hún shēn hàn jiē yīn zhàn le xǔ duō gōng ruǎn yīng wú nài bài xià qù yāo sēng zhuī gǎn bù shàn róng ná zhe chǎn zhàng suí hòu gǎn jīn yè zěn néng tuō táo shēng xiǎo yé pǎo dào dōng qiáng xià xiōng sēng jǐn gǎn bù fàng sōng ruǎn yīng sǒng chū qiáng ér wài shàng le dà jiē bēn zhèng dōng hé shàng tā yě lái tiào guò sǒng guò qiáng lái hǎn lián shēng wǒ kàn nǐ wǎng nǎ lǐ pǎo yí dìng jiào nǐ huó bù chéng shuí jiào nǐ lái shǐ zhà yǔ fēi é tóu huǒ yì bān tóng tóu cì jì táo shì wàn xìng bù gāi huí lái yòu chěng néng hái gǎn dǒu dǎn shuō dà huà jiè lái tòu lóng bǎ wǒ měng chěng nǐ jìn shì shǐ zhà yǔ yòu gǎn jiǎ zhuāng shì shén líng dòng shǒu nǐ jiù huì táo tiào yǐ zhàng tuǐ kuài nǎ néng xíng tuǐ yǒu yīn gōng bù zhōng yòng jiǎo shàng dé xíng yào táo shēng jīn yè dìng yào bǎ nǐ gǎn bì yào ná zhù wǒ qíng gōng shàng tiān yě de ná zhù nǐ rù dì yě shì xìng mìng qīng rèn píng nǐ shì fēi máo tuǐ néng pǎo qiān lǐ yuǎn tú chéng yě bù pà nǐ tiào xià jǐng tiě gōu tāo chū huó bù chéng kàn nǐ běn shì wú bǎo bèi dǎn dà qián lái rě zāi xīng tài suì tóu shàng gǎn dòng tǔ tiān shī mén kǒu guā xuàn fēng niú bí chā cōng shén me xiàng yě jī dài mào hùn chōng yīng wū yā zěn bǎ dà péng dòu zì xún miè wáng lái sòng shēng ruǎn yīng pǎo le duō shí, lái dào le dōng chéng mén de jìn qián, pǎo shàng lái yī dǒu shēn zòng shàng chéng mén de dī shuǐ lóu, zòng dào shàng biān hái wèi zhàn wěn, zhǐ tīng shēn hòu sōu de yī shēng xiǎng, ruǎn yīng huí tóu xià le yī tiào. kàn jiàn yāo sēng, tā yě gēn shàng lái le.
小爷灵便前后跳 要想拿他万不能 二人大战时多会小爷想胜更不中 凶僧果然力气大 一铲着上命就倾小爷使的浑身汗 皆因战了许多工 阮英无奈败下去妖僧追赶不善容 拿着铲杖随后赶 今夜怎能脱逃生小爷跑到东墙下 凶僧紧赶不放松 阮英耸出墙儿外上了大街奔正东 和尚他也来跳过 耸过墙来喊连声我看你往哪里跑 一定叫你活不成 谁叫你来使诈语飞蛾投火一般同 头次既逃是万幸 不该回来又逞能还敢斗胆说大话 借来透龙把我懵 逞你尽是使诈语又敢假装是神灵 动手你就会逃跳 倚仗腿快哪能行腿有阴功不中用 脚上德行要逃生 今夜定要把你赶必要拿住我擎功 上天也得拿住你 入地也是性命倾任凭你是飞毛腿 能跑千里远途程 也不怕你跳下井铁钩掏出活不成 看你本是无宝贝 胆大前来惹灾星太岁头上敢动土 天师门口刮旋风 牛鼻插葱什么象野鸡带帽混冲莺 乌鸦怎把大鹏斗 自寻灭亡来送生阮英跑了多时,来到了东城门的近前,跑上来一抖身纵上城门的滴水楼,纵到上边还未站稳,只听身后嗖的一声响,阮英回头吓了一跳。看见妖僧,他也跟上来了。
ruǎn yīng huí tóu xì guān qiáo yāo sēng tā yě huì dēng gāo xiǎo yé shuāng zú wèi zhàn wěn hé shàng shēn shǒu zhuā hòu yāo xiōng sēng bú zhù hā hā xiào wǒ kàn nǐ wǎng hé chǔ táo jīn yè nán táo wǒ de shǒu pǎo dào tiān biān shì bù ráo yǐ zhàng nǐ huì wǎng gāo shàng jiào nǐ kàn kàn wǒ zhè zhāo qiáo qiáo shuí de běn lǐng dà bǐ bǐ něi gè shì yīng háo bù xiǎo néng rén duō duō shǎo qiáo qiáo nǐ gāo shì wǒ gāo jīn yè nǐ tè jiāng néng chěng bù gāi bǎ wǒ xiǎo guān qiáo zì zhāo zì rě lái sòng sǐ shēn féng jué dì nán tuō táo shuō bà shēn shǒu lā yāo dài ruǎn yīng hài pà fā le máo yāo sēng zhèng zài dé yì chù yí kuài chéng zhuān xiōng qián qiāo
阮英回头细观瞧 妖僧他也会登高 小爷双足未站稳和尚伸手抓后腰 凶僧不住哈哈笑 我看你往何处逃今夜难逃我的手 跑到天边是不饶 倚仗你会往高上叫你看看我这招 瞧瞧谁的本领大 比比哪个是英豪不晓能人多多少 瞧瞧你高是我高 今夜你特将能逞不该把我小观瞧 自招自惹来送死 身逢绝地难脱逃说罢伸手拉腰带 阮英害怕发了毛 妖僧正在得意处一块城砖胸前敲
yāo sēng zhèng zài dé yì yáng yáng, shēn shǒu qù ná, zhǐ tīng dī shuǐ lóu shàng biān shuā de yī shēng xiǎng, zhèng dǎ zài yāo sēng de xiōng qián. nà yāo sēng wǎng hòu yī yǎng fān shēn gǔn xià chéng qù, ruǎn yīng dé tuō, zhè cái táo pǎo.
妖僧正在得意扬扬,伸手去拿,只听滴水楼上边刷的一声响,正打在妖僧的胸前。那妖僧往后一仰翻身滚下城去,阮英得脱,这才逃跑。
shuí zài tóu shàng jiàng tā dǎ yí kuài chéng zhuān wǎng xià diū suī rán yāo sēng shēn zi yìng dǎ le yí gè dào zāi cōng ruǎn yīng táo tuō dé le mìng tiào zài chéng tóu pǎo shì fēng hòu biān yǒu rén máng shuō dào péng yǒu bié pǎo bào xìng míng fāng cái shì wǒ jiāng tā dǎ yí kuài chéng zhuān dǎ xiōng sēng bù rán bèi tā ná zhù nǐ bì dìng jiǔ sǐ wú yī shēng jì shì wǒ jiù nǐ de mìng wèi hé bù bǎ huà lái míng bù néng bào ēn zhǐ gù pǎo kàn nǐ bù suàn yǒu jiāo qíng ruǎn yīng yī tīng zhǐ zhù bù hòu biān nà rén bǎ huà míng xiǎo yé liú shén zǐ xì kàn yě shì lù lín yī yīng xióng shēn chuān yè xíng yī biàn líng ruǎn yīng zhè biān wèn yī shēng péng yǒu nǐ xiān shuō míng xìng rán hòu wǒ zài shuō fēn míng ruǎn yīng shuō zhè péng yǒu nǐ xiān shuō chū xìng míng rán hòu wǒ zài duì nǐ gào sù. zhè wèi lái dào ruǎn yīng de miàn qián, huí yán shuō dào:" wǒ xìng huā míng yún píng, qǐ le gè wài háo jiào tà xuě wú hén de biàn shì. péng yǒu nǐ guì xìng gāo míng, yě yīng gāi gào shuō wǒ què hǎo zhī dào le."
谁在头上将他打 一块城砖往下丢 虽然妖僧身子硬打了一个倒栽葱 阮英逃脱得了命 跳在城头跑似风后边有人忙说道 朋友别跑报姓名 方才是我将他打一块城砖打凶僧 不然被他拿住你 必定九死无一生既是我救你的命 为何不把话来明 不能报恩只顾跑看你不算有交情 阮英一听止住步 后边那人把话明小爷留神仔细看 也是绿林一英雄 身穿夜行衣便灵阮英这边问一声 朋友你先说名姓 然后我再说分明阮英说这朋友你先说出姓名然后我再对你告诉。这位来到阮英的面前,回言说道:“我姓花名云平,起了个外号叫踏雪无痕的便是。朋友你贵姓高名,也应该告说我却好知道了。”
xiǎo yé wén tīng huí shuō dào wǒ de míng zì jiào ruǎn yīng yīn wèi jié jiāo yì qì yǒu yǒu wèi wǔ xiōng zhōu jǐng lóng rú cǐ zhè bān zāo dà nàn jīn yè wǒ jiù liáng xiù yīng jiāng tā sòng dào lǐ fǔ qù wǒ yòu èr tàn zhè yāo sēng tā tóng jiān xiāng duì yǐn jiǔ xiōng sēng dài jiǔ shuō shí qíng qiāng dāo jiàn jǐ quán bù pà dú pà yī kǒu tòu lóng jiàn wǒ zài chuāng wài shǐ zhà yǔ wǒ yǒu tòu lóng shā yāo sēng hé shàng wū zhōng wén cǐ yǔ yán sè biàn zhuǎn zhàn jīng jīng yún píng huí yán wǒ zhī xiǎo yào zhǎo cǐ jiàn bù fèi gōng yù zhī rú hé zhǎo bǎo jiàn xià huí shū zhōng shuō fēn míng
小爷闻听回说道 我的名字叫阮英 因为结交义气友有位五兄周景隆 如此这般遭大难 今夜我救梁秀英将她送到李府去 我又二探这妖僧 他同奸相对饮酒凶僧带酒说实情 枪刀剑戟全不怕 独怕一口透龙剑我在窗外使诈语 我有透龙杀妖僧 和尚屋中闻此语颜色变转战兢兢 云平回言我知晓 要找此剑不费工欲知如何找宝剑 下回书中说分明