liù sān lù shù zhì shé yù hǔ
六三、箓术制蛇御虎
yú suǒ zhī yǒu jū dào lóng, shàn wèi huàn shù, xiàng yú shuō gǔ shí shì: yǒu dōng hǎi rén huáng gōng, shǎo shí wéi shù, néng zhì shé yù hǔ, pèi chì jīn dāo, yǐ jiàng zēng shù fà, lì xìng yún wù, zuò chéng shān hé. jí shuāi lǎo, qì lì léi bèi, yǐn jiǔ guò dù, bù néng fù xíng qí shù. qín mò, yǒu bái hǔ jiàn yú dōng hǎi, huáng gōng nǎi yǐ chì dāo wǎng yàn zhī. shù jì bù xíng, suì wèi hǔ suǒ shā. sān fǔ rén sú yòng yǐ wéi xì, hàn dì yì qǔ yǐ wéi jué dǐ zhī xì yān.
余所知有鞠道龙,善为幻术,向余说古时事:有东海人黄公,少时为术,能制蛇御虎,佩赤金刀,以绛缯束发,立兴云雾,坐成山河。及衰老,气力羸惫,饮酒过度,不能复行其术。秦末,有白虎见于东海,黄公乃以赤刀往厌之。术既不行,遂为虎所杀。三辅人俗用以为戏,汉帝亦取以为角抵之戏焉。
liù sì huái nán yǔ fāng shì jù qù
六四 、淮南与方士俱去
yòu shuō: huái nán wáng hǎo fāng shì, fāng shì jiē yǐ shù jiàn, suì yǒu huà dì chéng jiāng hé, cuō tǔ wèi shān yán, xū xī wèi hán shǔ, pēn sòu wèi yǔ wù. wáng yì zú yǔ zhū fāng shì jù qù.
又说:淮南王好方士,方士皆以术见,遂有画地成江 河,撮土为山岩,嘘吸为寒暑,喷嗽为雨雾。王亦卒与诸方士俱去。
liù wǔ yáng zi yún zài yóu xuān zuò fāng yán
六五、扬子云载輶轩作《方言》
yáng zi yún hǎo shì, cháng huái qiān tí qiàn, cóng zhū jì lì, fǎng shū fāng jué yù sì fāng zhī yǔ, yǐ wéi bì bǔ yóu xuān suǒ zài, yì hóng yì yě.
扬子云好事,常怀铅提椠,从诸计吏,访殊方绝域四方之语,以为裨补《輶轩》所载,亦洪意也。
liù liù dèng tōng qián wén móu tiān zǐ
六六、邓 通钱文侔天子
wén dì shí, dèng tōng dé cì shǔ tóng shān, tīng dé zhù qián, wén zì ròu hǎo, jiē yǔ tiān zǐ qián tóng, gù fù móu rén zhǔ. shí wú wáng yì yǒu tóng shān zhù qián, gù yǒu wú qián, wēi zhòng, wén zì ròu hǎo, yǔ hàn qián bù yì.
文帝时,邓 通得赐蜀铜山,听得铸钱,文字肉好,皆与天子钱同,故富侔人主。时吴王亦有铜山铸钱,故有吴钱,微重,文字肉好,与汉钱不异。
liù qī jiǎn zàng fǎn shē
六七、俭葬反奢
yáng guì, zì wáng sūn, jīng zhào rén yě. shēng shí hòu zì fèng yǎng, sǐ zú luǒ zàng yú zhōng nán shān. qí zǐ sūn jué tǔ záo shí, shēn qī chǐ ér xià shī, shàng fù gài zhī yǐ shí, yù jiǎn ér fǎn shē yě.
杨贵,字王孙,京兆人也。生时厚自奉养,死卒裸葬于终南山。其子孙掘土凿石,深七尺而下尸,上复盖之以石,欲俭而反奢也。
liù bā jiè zǐ qì gū
六八、介子弃觚
fù jiè zǐ nián shí sì, hào xué shū, cháng qì gū ér tàn yuē: dà zhàng fū dāng lì gōng jué yù, hé néng zuò shì sàn rú! hòu zú zhǎn xiōng nú shǐ zhě, hái bài zhōng láng. fù zhǎn lóu lán wáng shǒu, fēng yì yáng hóu.
傅介子年十四,好学书,尝弃觚而叹曰:「大丈夫当立功绝域,何能坐事散儒!」后卒斩匈奴使者,还拜中郎。复斩楼兰王首,封义阳侯。
liù jiǔ cáo chǎng shōu zàng
六九、曹敞收葬
yú shǎo shí, wén píng líng cáo chǎng zài wú zhāng mén xià, wǎng wǎng hǎo chì rén guò, huò yǐ wéi qīng bó, shì rén jiē yǐ wéi rán. zhāng hòu wèi wáng mǎng suǒ shā, rén wú yǒu gǎn shōu zàng zhě. dì zǐ jiē gēng yì xìng míng, yǐ cóng tā shī. chǎng shí wéi sī tú yuàn, dú chēng wú mén dì zǐ, shōu zàng qí shī, fāng zhī liàng zhí zhě bú jiàn róng yú rǒng bèi zhōng yǐ. píng líng rén shēng wèi lì bēi yú wú zhāng mù cè, zài lóng shǒu shān nán mù lǐng shàng.
余少时,闻平陵曹敞在吴章门下,往往好斥人过,或以为轻薄,世人皆以为然。章后为王莽所杀,人无有敢收葬者。弟子皆更易姓名,以从他师。敞时为司徒掾,独称吴门弟子,收葬其尸,方知亮直者不见容于冗辈中矣。平陵人生为立碑于吴章墓侧,在龙首山南幕岭上。
qī shí wén dì sī xián guǎn
七十、文帝思贤馆
wén dì wèi tài zǐ, lì sī xián yuàn yǐ zhāo bīn kè. yuàn zhōng yǒu táng huáng liù suǒ, kè guǎn jiē guǎng wǔ gāo xuān, píng fēng wéi rù shén lì.
文帝为太子,立思贤苑以招宾客。苑中有堂隍六所,客馆皆广庑高轩,屏风帏褥甚丽。
qī yī guǎng líng sǐ lì
七一、广陵死力
guǎng líng wáng xū yǒu yǒng lì, cháng yú bié yòu xué gé xióng. hòu suì néng kōng shǒu bó zhī, mò bù jué dòu. hòu wèi shòu suǒ shāng, xiàn nǎo ér sǐ.
广陵王胥有勇力,常于别囿学格熊。后遂能空手搏之,莫不绝脰。后为兽所伤,陷脑而死。
qī èr biàn ěr yǎ
七二、辨《尔雅》
guō wēi, zì wén wěi, mào líng rén yě. hǎo dú shū, yǐ wèi ěr yǎ zhōu gōng suǒ zhì, ér ěr yǎ yǒu zhāng zhòng xiào yǒu, zhāng zhòng, xuān wáng shí rén, fēi zhōu gōng zhī zhì, míng yǐ. yú cháng yǐ wèn yáng zi yún, zi yún yuē: kǒng zǐ mén tú yóu xià zhī chóu suǒ jì, yǐ jiě shì liù yì zhě yě. jiā jūn yǐ wéi: wài qī chuán chēng shǐ yì jiào qí zi yǐ ěr yǎ, ěr yǎ, xiǎo xué yě. yòu jì yán: kǒng zǐ jiào lǔ āi gōng xué ěr yǎ. ěr yǎ zhī chū yuǎn yǐ. jiù chuán xué zhě, jiē yún zhōu gōng suǒ zhì yě. zhāng zhòng xiào yǒu zhī lèi, hòu rén suǒ zú ěr.
郭威,字文伟,茂陵人也。好读书,以谓《尔雅》周公所制,而《尔雅》有「张仲孝友」,张仲,宣王时人,非周公之制,明矣。余尝以问扬子云,子云曰:「孔子门徒游、夏之俦所记,以解释六艺者也。」家君以为:「《外戚传》称『史佚教其子以《尔雅》』,《尔雅》,小学也。」又《记》言:「孔子教鲁哀公学《尔雅》。」《尔雅》之出远矣。旧传学者,皆云周公所制也。「张仲孝友」之类,后人所足耳。
qī sān yuán guǎng hàn yuán lín zhī chǐ
七三、袁广汉园林之侈
mào líng fù rén yuán guǎng hàn, cáng qiāng jù wàn, jiā tóng bā jiǔ bǎi rén. yú běi máng shān xià zhù yuán, dōng xī sì lǐ, nán běi wǔ lǐ, jī liú shuǐ zhù qí nèi. gòu shí wèi shān, gāo shí yú zhàng, lián yán shù lǐ. yǎng bái yīng wǔ zǐ yuān yuān máo niú qīng sì, qí shòu guài qín, wěi jī qí jiān. jī shā wèi zhōu yǔ, jī shuǐ wèi bō cháo, qí zhōng zhì jiāng ōu hǎi hè yùn chú chǎn kòu, yán màn lín chí. qí shù yì cǎo, mí bù jù zhí. wū jiē pái huái lián shǔ, zhòng gé xiū láng, xíng zhī, yí guǐ bù néng biàn yě. guǎng hàn hòu yǒu zuì zhū, mò rù guān yuán, niǎo shòu cǎo mù, jiē yí zhí shàng lín yuàn zhōng.
茂陵富人袁广汉,藏镪巨万,家僮八九百人。于北邙山下筑园,东西四里,南北五里,激流水注其内。构石为山,高十余丈,连延数里。养白鹦鹉、紫鸳鸳、牦牛、青兕,奇兽怪禽,委积其间。积沙为洲屿,激水为波潮,其中致江 鸥海鹤、孕雏产鷇,延漫林池。奇树异草,靡不具植。屋皆徘徊连属,重阁修廊,行之,移晷不能遍也。广汉后有罪诛,没入官园,鸟兽草木,皆移植上林苑中。
qī sì wǔ zhà gōng shí qí lín
七四、五柞宫石骐驎
wǔ zhà gōng yǒu wǔ zhà shù, jiē lián sān bào, shàng zhī yīn fù shù shí mǔ. qí gōng xī yǒu qīng wú guān, guān qián yǒu sān wú tóng shù. shù xià yǒu shí qí lín èr méi, kān qí xié wéi wén zì, shì qín shǐ huáng lí shān mù shàng wù yě. tóu gāo yī zhàng sān chǐ. dōng biān zhě qián zuǒ jiǎo zhé, zhé chù yǒu chì rú xuè. fù lǎo wèi qí yǒu shén, jiē hán xuè shǔ jīn yān.
五柞宫有五柞树,皆连三抱,上枝荫覆数十亩。其宫西有青梧观,观前有三梧桐树。树下有石骐驎二枚,刊其胁为文字,是秦始皇骊山墓上物也。头高一丈三尺。东边者前左脚折,折处有赤如血。父老谓其有神,皆含血属筋焉。
qī wǔ xián yáng gōng yì wù
七五、咸阳宫异物
gāo zǔ chū rù xián yáng gōng, zhōu xíng kù fǔ, jīn yù zhēn bǎo, bù kě chēng yán. qí yóu jīng yì zhě, yǒu qīng yù wǔ zhī dēng, gāo qī chǐ wǔ cùn, xià zuò pán chī, yǐ kǒu xián dēng, dēng rán, lín jiǎ jiē dòng, huàn bǐng ruò liè xīng ér yíng shì yān. fù zhù tóng rén shí èr méi, zuò jiē gāo sān chǐ, liè yú yī yán shǎng, qín zhù shēng yú, gè yǒu suǒ zhí, jiē zhuì huā cǎi, yǎn ruò shēng rén. yán xià yǒu èr tóng guǎn, shàng kǒu gāo shù chǐ, chū yán hòu. qí yī guǎn kōng, yī guǎn nèi yǒu shéng, dà rú zhǐ, shǐ yī rén chuī kōng guǎn, yī rén niǔ shéng, zé zhòng lè jiē zuò, yǔ zhēn lè bù yì yān. yǒu qín zhǎng liù chǐ, ān shí sān xián, èr shí liù huī, jiē yòng qī bǎo shì zhī, míng yuē fán yú zhī lè. yù guǎn zhǎng èr chǐ sān cùn, èr shí liù kǒng, chuī zhī zé jiàn chē mǎ shān lín, yǐn lín xiāng cì, chuī xī, yì bù fù jiàn. míng yuē zhāo huá zhī guǎn. yǒu fāng jìng, guǎng sì chǐ, gāo wǔ chǐ jiǔ cùn, biǎo lǐ yǒu míng, rén zhí lái zhào zhī, yǐng zé dào jiàn. yǐ shǒu mén xīn ér lái, zé jiàn cháng wèi wǔ zàng, lì rán wú ài. rén yǒu jí bìng zài nèi, zé yǎn xīn ér zhào zhī, zé zhī bìng zhī suǒ zài. yòu nǚ zǐ yǒu xié xīn, zé dǎn zhāng xīn dòng. qín shǐ huáng cháng yǐ zhào gōng rén, dǎn zhāng xīn dòng zhě zé shā zhī. gāo zǔ xī fēng bì yǐ dài xiàng yǔ, yǔ bìng jiāng yǐ dōng, hòu bù zhī suǒ zài.
高祖初入咸阳宫,周行库府,金玉珍宝,不可称言。其尤惊异者,有青玉五枝灯,高七尺五寸,下作蟠螭,以口衔灯,灯燃,鳞甲皆动,焕炳若列星而盈室焉。复铸铜人十二枚,坐皆高三尺,列于一筵上,琴筑笙竽,各有所执,皆缀花彩,俨若生人。筵下有二铜管,上口高数尺,出筵后。其一管空,一管内有绳,大如指,使一人吹空管,一人纽绳,则众乐皆作,与真乐不异焉。有琴长六尺,安十三弦,二十六徽,皆用七宝饰之,铭曰「璠玙之乐」。玉管长二尺三寸,二十六孔,吹之则见车马山林,隐辚相次,吹息,亦不复见。铭曰「昭华之管」。有方镜,广四尺,高五尺九寸,表里有明,人直来照之,影则倒见。以手扪心而来,则见肠胃五脏,历然无碍。人有疾病在内,则掩心而照之,则知病之所在。又女子有邪心,则胆张心动。秦始皇常以照宫人,胆张心动者则杀之。高祖悉封闭以待项羽,羽并将以东,后不知所在。
qī liù jiāo yú lì zhī
七六、鲛鱼荔枝
wèi tuó xiàn gāo zǔ jiāo yú lì zhī, gāo zǔ bào yǐ pú táo jǐn sì pǐ.
尉陀献高祖鲛鱼、荔枝,高祖报以蒲桃锦四匹。
qī qī qī fū rén shì ér yán gōng zhōng lè shì
七七、戚夫人侍儿言宫中乐事
qī fū rén shì ér jiǎ pèi lán, hòu chū wèi fú fēng rén duàn rú qī. shuō zài gōng nèi shí, jiàn qī fū rén shì gāo dì, cháng yǐ zhào wáng rú yì wèi yán, ér gāo zǔ sī zhī, jǐ bàn rì bù yán, tàn xī qī chuàng, ér wèi zhī qí shù, zhé shǐ fū rén jī zhù, gāo zǔ gē dà fēng shī yǐ hé zhī. yòu shuō zài gōng nèi shí, cháng yǐ xián guǎn gē wǔ xiāng huān yú, jìng wèi yāo fú, yǐ qù liáng shí. shí yuè shí wǔ rì, gòng rù líng nǚ miào, yǐ tún shǔ lè shén, chuī dí jī zhù, gē shàng líng zhī qū. jì ér xiāng yǔ lián bì, tà dì wèi jié, gē chì fèng huáng lái. zhì qī yuè qī rì, lín bǎi zǐ chí, zuò yú tián lè. lè bì, yǐ wǔ sè lǚ xiāng jī, wèi wèi xiāng lián shòu. bā yuè sì rì, chū diāo fáng běi hù, zhú xià wéi qí, shèng zhě zhōng nián yǒu fú, fù zhě zhōng nián jí bìng, qǔ sī lǚ, jiù běi chén xīng qiú cháng mìng nǎi miǎn. jiǔ yuè jiǔ rì, pèi zhū yú, shí péng ěr, yǐn jú huá jiǔ, lìng rén cháng shòu. jú huá shū shí, bìng cǎi jīng yè, zá shǔ mǐ niàng zhī, zhì lái nián jiǔ yuè jiǔ rì shǐ shú, jiù yǐn yān, gù wèi zhī jú huá jiǔ. zhēng yuè shàng chén, chū chí biān guàn zhuó, shí péng ěr, yǐ fú yāo xié. sān yuè shàng sì, zhāng lè yú liú shuǐ. rú cǐ zhōng suì yān. qī fū rén sǐ, shì ér jiē fù wèi mín qī yě.
戚夫人侍儿贾佩兰,后出为扶风人段儒妻。说在宫内时,见戚夫人侍高帝,尝以赵王如意为言,而高祖思之,几半日不言,叹息凄怆,而未知其术,辄使夫人击筑,高祖歌《大风诗》以和之。又说在宫内时,尝以弦管歌舞相欢娱,竞为妖服,以趣良时。十月十五日,共入灵女庙,以豚黍乐神,吹笛击筑,歌《上灵》之曲。既而相与连臂,踏地为节,歌《赤凤凰来》。至七月七日,临百子池,作于阗乐。乐毕,以五色缕相羁,谓为相连受。八月四日,出雕房北户,竹下围棋,胜者终年有福,负者终年疾病,取丝缕,就北辰星求长命乃免。九月九日,佩茱萸,食蓬饵,饮菊华酒,令人长寿。菊华舒时,并采茎叶,杂黍米酿之,至来年九月九日始熟,就饮焉,故谓之菊华酒。正月上辰,出池边盥濯,食蓬饵,以祓妖邪。三月上巳,张乐于流水。如此终岁焉。戚夫人死,侍儿皆复为民妻也。
qī bā hé wǔ zàng běi máng
七八、何武葬北邙
hé wǔ zàng běi máng shān báo lóng bǎn, wáng jiā zhǒng dōng běi yī lǐ.
何武葬北邙山薄龙坂,王嘉冢东北一里。
qī jiǔ shēng zuò zàng wén
七九、生作葬文
dù zi xià zàng cháng ān běi sì lǐ, lín zhōng zuò wén yuē: wèi jùn dù yè, lì zhì zhōng kuǎn, quǎn mǎ wèi chén, yǎn xiān cǎo lù. gǔ ròu guī yú hòu tǔ, qì hún wú suǒ bù zhī. hé bì gù qiū, rán hòu jí huà. fēng yú cháng ān běi guō, cǐ yān yàn xī. jí sǐ, mìng kān shí, mái yú mù cè. mù qián zhǒng sōng bǎi shù wǔ zhū, zhì jīn mào shèng.
杜子夏葬长安北四里,临终作文曰:「魏郡杜邺,立志忠款,犬马未陈,奄先草露。骨肉归于后土,气魂无所不之。何必故丘,然后即化。封于长安北郭,此焉宴息。」及死,命刊石,埋于墓侧。墓前种松柏树五株,至今茂盛。
bā shí huái nán hóng liè
八十、淮南《鸿烈》
huái nán wáng ān zhe hóng liè èr shí yī piān. hóng, dà yě liè, míng yě yán dà míng lǐ jiào. hào wèi huái nán zǐ, yī yuē liú ān zǐ. zì yún zì zhōng jiē xié fēng shuāng, yáng zi yún yǐ wéi yī chū yī rù.
淮南王安着《鸿烈》二十一篇。鸿,大也;烈,明也;言大明礼教。号为《淮南子》,一曰《刘安子》。自云「字中皆挟风霜」,扬子云以为一出一入。
bā yī gōng sūn zi
八一、《公孙子》
gōng sūn hóng zhe gōng sūn zi, yán xíng míng shì, yì wèi zì zhí bǎi jīn.
公孙弘着《公孙子》,言刑名事,亦谓字值百金。
bā èr zhǎng qīng fù yǒu tiān cái
八二、长卿赋有天才
sī mǎ zhǎng qīng fù, shí rén jiē chēng diǎn ér lì, suī shī rén zhī zuò, bù néng jiā yě. yáng zi yún yuē: zhǎng qīng fù bù shì cóng rén jiān lái, qí shén huà suǒ zhì xié? zi yún xué xiàng rú wèi fù ér fú dǎi, gù yǎ fú yān.
司马长卿赋,时人皆称典而丽,虽诗人之作,不能加也。扬子云曰:「长卿赋不似从人间来,其神化所至邪?」子云学相如为赋而弗逮,故雅服焉。
bā sān fù jiǎ xiàng rú
八三、赋假相如
cháng ān yǒu qìng qiú zhī, yì shàn wèi fù, cháng wèi qīng sī fù, shí rén bù zhī guì yě, nǎi tuō yǐ xiàng rú suǒ zuò, suì dà jiàn zhòng yú shì.
长安有庆虬之,亦善为赋,尝为《清思赋》,时人不之贵也,乃托以相如所作,遂大见重于世。
bā sì dà rén fù
八四、《大人赋》
xiàng rú jiāng xiàn fù, wèi zhī suǒ wéi. mèng yī huáng yī wēng wèi zhī yuē: kě wèi dà rén fù. suì zuò dà rén fù, yán shén xiān zhī shì yǐ xiàn zhī, cì jǐn sì pǐ.
相如将献赋,未知所为。梦一黄衣翁谓之曰:「可为《大人赋》。」遂作《大人赋》,言神仙之事以献之,赐锦四匹。
bā wǔ bái tóu yín
八五、《白头吟》
xiàng rú jiāng pìn mào líng rén nǚ wèi qiè, zhuō wén jūn zuò bái tóu yín yǐ zì jué, xiàng rú nǎi zhǐ.
相如将聘茂陵人女为妾,卓文君作《白头吟》以自绝,相如乃止。
bā liù fán kuài wèn ruì yīng
八六、樊哙问瑞应
fán jiāng jūn kuài wèn lù jiǎ yuē: zì gǔ rén jūn jiē yún shòu mìng yú tiān, yún yǒu ruì yīng, qǐ yǒu shì hū? jiǎ yīng zhī yuē: yǒu zhī. fū mù rùn dé jiǔ shí, dēng huǒ huá dé qián cái, gàn què zào ér xíng rén zhì, zhī zhū jí ér bǎi shì xǐ. xiǎo jì yǒu zhēng, dà yì yí rán. gù mù rùn zé zhòu zhī, huǒ huá zé bài zhī, gàn què zào zé wèi zhī, zhī zhū jí zé fàng zhī. kuàng tiān xià dà bǎo, rén jūn zhòng wèi, fēi tiān mìng hé yǐ dé zhī zāi? ruì zhě, bǎo yě, xìn yě. tiān yǐ bǎo wèi xìn, yīng rén zhī dé, gù yuē ruì yīng. wú tiān mìng, wú bǎo xìn, bù kě yǐ lì qǔ yě.
樊将军哙问陆贾曰:「自古人君皆云受命于天,云有瑞应,岂有是乎?」贾应之曰:「有之。夫目闰得酒食,灯火华得钱财,干鹊噪而行人至,蜘蛛集而百事喜。小既有征,大亦宜然。故目闰则咒之,火华则拜之,干鹊噪则喂之,蜘蛛集则放之。况天下大宝,人君重位,非天命何以得之哉?瑞者,宝也,信也。天以宝为信,应人之德,故曰瑞应。无天命,无宝信,不可以力取也。」
bā qī huò qī shuāng shēng
八七、霍妻双生
huò jiāng jūn qī yī chǎn èr zi, yí suǒ wéi xiōng dì. huò yuē: qián shēng zhě wèi xiōng, hòu shēng zhě wèi dì. jīn suī jù rì, yì yí yǐ xiān shēng wèi xiōng. huò yuē: jū shàng zhě yí wèi xiōng, jū xià yí wèi dì. jū xià zhě qián shēng, jīn yí yǐ qián shēng wèi dì. shí huò guāng wén zhī, yuē: xī yīn wáng zǔ jiǎ yī chǎn èr zi, yuē yín, yuē liáng. yǐ mǎo rì shēng yín, yǐ sì rì shēng liáng, zé yǐ yín wèi xiōng, yǐ liáng wèi dì. ruò yǐ zài shàng zhě wèi xiōng, yín yì dāng wèi dì. xī xǔ lí zhuāng gōng yī chǎn èr nǚ, yuē yāo, yuē mào. chǔ dài fū táng lēi yī chǎn èr zi, yī nán yī nǚ, nán yuē zhēn fū, nǚ yuē qióng huá. jiē yǐ xiān shēng wèi zhǎng. jìn dài zhèng chāng shí wén zhǎng qiàn, bìng shēng èr nán, téng gōng yī shēng èr nǚ, lǐ lí shēng yī nán yī nǚ, bìng yǐ qián shēng zhě wèi zhǎng. huò shì yì yǐ qián shēng wèi xiōng yān.
霍将军妻一产二子,疑所为兄弟。或曰:「前生者为兄,后生者为弟。今虽俱日,亦宜以先生为兄。」或曰:「居上者宜为兄,居下宜为弟。居下者前生,今宜以前生为弟。」时霍光闻之,曰:「昔殷王祖甲一产二子,曰嚚,曰良。以卯日生嚚,以巳日生良,则以嚚为兄,以良为弟。若以在上者为兄,嚚亦当为弟。昔许厘庄公一产二女,曰妖,曰茂。楚大夫唐勒一产二子,一男一女,男曰贞夫,女曰琼华。皆以先生为长。近代郑昌时、文长蒨,并生二男,滕公一生二女,李黎生一男一女,并以前生者为长。」霍氏亦以前生为兄焉。
bā bā wén zhāng chí sù
八八、文章迟速
méi gāo wén zhāng mǐn jí, zhǎng qīng zhì zuò yān chí, jiē jǐn yī shí zhī yù. ér zhǎng qīng shǒu wěi wēn lì, méi gāo shí yǒu lèi jù, gù zhī jí xíng wú shàn jī yǐ. yáng zi yún yuē: jūn lǚ zhī jì, róng mǎ zhī jiān, fēi shū chí xí, yòng méi gāo láng miào zhī xià, cháo tíng zhī zhōng, gāo wén diǎn cè, yòng xiàng rú.
枚皋文章敏疾,长卿制作淹迟,皆尽一时之誉。而长卿首尾温 丽,枚皋时有累句,故知疾行无善迹矣。扬子云曰:「军旅之际,戎马之间,飞书驰檄,用枚皋;廊庙之下,朝廷之中,高文典册,用相如。」