liù sān lù shù zhì shé yù hǔ
六三、籙術制蛇御虎
yú suǒ zhī yǒu jū dào lóng, shàn wèi huàn shù, xiàng yú shuō gǔ shí shì: yǒu dōng hǎi rén huáng gōng, shǎo shí wèi shù, néng zhì shé yù hǔ, pèi chì jīn dāo, yǐ jiàng zēng shù fà, lì xìng yún wù, zuò chéng shān hé. jí shuāi lǎo, qì lì léi bèi, yǐn jiǔ guò dù, bù néng fù xíng qí shù. qín mò, yǒu bái hǔ jiàn yú dōng hǎi, huáng gōng nǎi yǐ chì dāo wǎng yàn zhī. shù jì bù xíng, suì wèi hǔ suǒ shā. sān fǔ rén sú yòng yǐ wèi xì, hàn dì yì qǔ yǐ wèi jiǎo dǐ zhī xì yān.
余所知有鞠道龍,善為幻術,向余說古時事:有東海人黃公,少時為術,能制蛇御虎,佩赤金刀,以絳繒束髮,立興雲霧,坐成山河。及衰老,氣力羸憊,飲酒過度,不能復行其術。秦末,有白虎見於東海,黃公乃以赤刀往厭之。術既不行,遂為虎所殺。三輔人俗用以為戲,漢帝亦取以為角牴之戲焉。
liù sì huái nán yǔ fāng shì jù qù
六四 、淮南與方士俱去
yòu shuō: huái nán wáng hǎo fāng shì, fāng shì jiē yǐ shù jiàn, suì yǒu huà dì chéng jiāng hé, cuō tǔ wèi shān yán, xū xī wèi hán shǔ, pēn sòu wèi yǔ wù. wáng yì zú yǔ zhū fāng shì jù qù.
又說:淮南王好方士,方士皆以術見,遂有畫地成江 河,撮土為山岩,噓吸為寒暑,噴嗽為雨霧。王亦卒與諸方士俱去。
liù wǔ yáng zi yún zài yóu xuān zuò fāng yán
六五、揚子云載輶軒作《方言》
yáng zi yún hǎo shì, cháng huái qiān tí qiàn, cóng zhū jì lì, fǎng shū fāng jué yù sì fāng zhī yǔ, yǐ wèi bì bǔ yóu xuān suǒ zài, yì hóng yì yě.
揚子云好事,常懷鉛提槧,從諸計吏,訪殊方絕域四方之語,以為裨補《輶軒》所載,亦洪意也。
liù liù dèng tōng qián wén móu tiān zǐ
六六、鄧 通錢文侔天子
wén dì shí, dèng tōng dé cì shǔ tóng shān, tīng dé zhù qián, wén zì ròu hǎo, jiē yǔ tiān zǐ qián tóng, gù fù móu rén zhǔ. shí wú wáng yì yǒu tóng shān zhù qián, gù yǒu wú qián, wēi zhòng, wén zì ròu hǎo, yǔ hàn qián bù yì.
文帝時,鄧 通得賜蜀銅山,聽得鑄錢,文字肉好,皆與天子錢同,故富侔人主。時吳王亦有銅山鑄錢,故有吳錢,微重,文字肉好,與漢錢不異。
liù qī jiǎn zàng fǎn shē
六七、儉葬反奢
yáng guì, zì wáng sūn, jīng zhào rén yě. shēng shí hòu zì fèng yǎng, sǐ zú luǒ zàng yú zhōng nán shān. qí zi sūn jué tǔ záo shí, shēn qī chǐ ér xià shī, shàng fù gài zhī yǐ shí, yù jiǎn ér fǎn shē yě.
楊貴,字王孫,京兆人也。生時厚自奉養,死卒裸葬於終南山。其子孫掘土鑿石,深七尺而下屍,上復蓋之以石,欲儉而反奢也。
liù bā jiè zǐ qì gū
六八、介子棄觚
fù jiè zǐ nián shí sì, hǎo xué shū, cháng qì gū ér tàn yuē: dà zhàng fū dāng lì gōng jué yù, hé néng zuò shì sàn rú! hòu zú zhǎn xiōng nú shǐ zhě, hái bài zhōng láng. fù zhǎn lóu lán wáng shǒu, fēng yì yáng hóu.
傅介子年十四,好學書,嘗棄觚而嘆曰:「大丈夫當立功絕域,何能坐事散儒!」後卒斬匈奴使者,還拜中郎。復斬樓蘭王首,封義陽侯。
liù jiǔ cáo chǎng shōu zàng
六九、曹敞收葬
yú shǎo shí, wén píng líng cáo chǎng zài wú zhāng mén xià, wǎng wǎng hǎo chì rén guò, huò yǐ wèi qīng báo, shì rén jiē yǐ wèi rán. zhāng hòu wèi wáng mǎng suǒ shā, rén wú yǒu gǎn shōu zàng zhě. dì zǐ jiē gēng yì xìng míng, yǐ cóng tā shī. chǎng shí wèi sī tú yuàn, dú chēng wú mén dì zǐ, shōu zàng qí shī, fāng zhī liàng zhí zhě bù jiàn róng yú rǒng bèi zhōng yǐ. píng líng rén shēng wèi lì bēi yú wú zhāng mù cè, zài lóng shǒu shān nán mù lǐng shàng.
余少時,聞平陵曹敞在吳章門下,往往好斥人過,或以為輕薄,世人皆以為然。章後為王莽所殺,人無有敢收葬者。弟子皆更易姓名,以從他師。敞時為司徒掾,獨稱吳門弟子,收葬其屍,方知亮直者不見容於冗輩中矣。平陵人生為立碑於吳章墓側,在龍首山南幕嶺上。
qī shí wén dì sī xián guǎn
七十、文帝思賢館
wén dì wèi tài zǐ, lì sī xián yuàn yǐ zhāo bīn kè. yuàn zhōng yǒu táng huáng liù suǒ, kè guǎn jiē guǎng wǔ gāo xuān, píng fēng wéi rù shén lì.
文帝為太子,立思賢苑以招賓客。苑中有堂隍六所,客館皆廣廡高軒,屏風幃褥甚麗。
qī yī guǎng líng sǐ lì
七一、廣陵死力
guǎng líng wáng xū yǒu yǒng lì, cháng yú bié yòu xué gé xióng. hòu suì néng kōng shǒu bó zhī, mò bù jué dòu. hòu wèi shòu suǒ shāng, xiàn nǎo ér sǐ.
廣陵王胥有勇力,常於別囿學格熊。後遂能空手搏之,莫不絕脰。後為獸所傷,陷腦而死。
qī èr biàn ěr yǎ
七二、辨《爾雅》
guō wēi, zì wén wěi, mào líng rén yě. hǎo dú shū, yǐ wèi ěr yǎ zhōu gōng suǒ zhì, ér ěr yǎ yǒu zhāng zhòng xiào yǒu, zhāng zhòng, xuān wáng shí rén, fēi zhōu gōng zhī zhì, míng yǐ. yú cháng yǐ wèn yáng zi yún, zi yún yuē: kǒng zǐ mén tú yóu xià zhī chóu suǒ jì, yǐ jiě shì liù yì zhě yě. jiā jūn yǐ wèi: wài qī chuán chēng shǐ yì jiào qí zi yǐ ěr yǎ, ěr yǎ, xiǎo xué yě. yòu jì yán: kǒng zǐ jiào lǔ āi gōng xué ěr yǎ. ěr yǎ zhī chū yuǎn yǐ. jiù chuán xué zhě, jiē yún zhōu gōng suǒ zhì yě. zhāng zhòng xiào yǒu zhī lèi, hòu rén suǒ zú ěr.
郭威,字文偉,茂陵人也。好讀書,以謂《爾雅》周公所制,而《爾雅》有「張仲孝友」,張仲,宣王時人,非周公之制,明矣。余嘗以問揚子云,子云曰:「孔子門徒游、夏之儔所記,以解釋六藝者也。」家君以為:「《外戚傳》稱『史佚教其子以《爾雅》』,《爾雅》,小學也。」又《記》言:「孔子教魯哀公學《爾雅》。」《爾雅》之出遠矣。舊傳學者,皆雲周公所制也。「張仲孝友」之類,後人所足耳。
qī sān yuán guǎng hàn yuán lín zhī chǐ
七三、袁廣漢園林之侈
mào líng fù rén yuán guǎng hàn, cáng qiǎng jù wàn, jiā tóng bā jiǔ bǎi rén. yú běi máng shān xià zhú yuán, dōng xī sì lǐ, nán běi wǔ lǐ, jī liú shuǐ zhù qí nèi. gòu shí wèi shān, gāo shí yú zhàng, lián yán shù lǐ. yǎng bái yīng wǔ zǐ yuān yuān máo niú qīng sì, qí shòu guài qín, wěi jī qí jiān. jī shā wèi zhōu yǔ, jī shuǐ wèi bō cháo, qí zhōng zhì jiāng ōu hǎi hè yùn chú chǎn kòu, yán màn lín chí. qí shù yì cǎo, mí bù jù zhí. wū jiē pái huái lián shǔ, zhòng gé xiū láng, xíng zhī, yí guǐ bù néng biàn yě. guǎng hàn hòu yǒu zuì zhū, méi rù guān yuán, niǎo shòu cǎo mù, jiē yí zhí shàng lín yuàn zhōng.
茂陵富人袁廣漢,藏鏹巨萬,家僮八九百人。於北邙山下築園,東西四里,南北五里,激流水注其內。構石為山,高十餘丈,連延數里。養白鸚鵡、紫鴛鴛、氂牛、青兕,奇獸怪禽,委積其間。積沙為洲嶼,激水為波潮,其中致江 鷗海鶴、孕雛產鷇,延漫林池。奇樹異草,靡不具植。屋皆徘徊連屬,重閣修廊,行之,移晷不能遍也。廣漢後有罪誅,沒入官園,鳥獸草木,皆移植上林苑中。
qī sì wǔ zhà gōng shí qí lín
七四、五柞宮石騏驎
wǔ zhà gōng yǒu wǔ zhà shù, jiē lián sān bào, shàng zhī yīn fù shù shí mǔ. qí gōng xī yǒu qīng wú guān, guān qián yǒu sān wú tóng shù. shù xià yǒu shí qí lín èr méi, kān qí xié wèi wén zì, shì qín shǐ huáng lí shān mù shàng wù yě. tóu gāo yī zhàng sān chǐ. dōng biān zhě qián zuǒ jiǎo zhé, zhé chù yǒu chì rú xuè. fù lǎo wèi qí yǒu shén, jiē hán xuè shǔ jīn yān.
五柞宮有五柞樹,皆連三抱,上枝蔭覆數十畝。其宮西有青梧觀,觀前有三梧桐樹。樹下有石騏驎二枚,刊其脅為文字,是秦始皇驪山墓上物也。頭高一丈三尺。東邊者前左腳折,折處有赤如血。父老謂其有神,皆含血屬筋焉。
qī wǔ xián yáng gōng yì wù
七五、咸陽宮異物
gāo zǔ chū rù xián yáng gōng, zhōu xíng kù fǔ, jīn yù zhēn bǎo, bù kě chēng yán. qí yóu jīng yì zhě, yǒu qīng yù wǔ zhī dēng, gāo qī chǐ wǔ cùn, xià zuò pán chī, yǐ kǒu xián dēng, dēng rán, lín jiǎ jiē dòng, huàn bǐng ruò liè xīng ér yíng shì yān. fù zhù tóng rén shí èr méi, zuò jiē gāo sān chǐ, liè yú yī yán shǎng, qín zhú shēng yú, gè yǒu suǒ zhí, jiē zhuì huā cǎi, yǎn ruò shēng rén. yán xià yǒu èr tóng guǎn, shàng kǒu gāo shù chǐ, chū yán hòu. qí yī guǎn kōng, yī guǎn nèi yǒu shéng, dà rú zhǐ, shǐ yī rén chuī kōng guǎn, yī rén niǔ shéng, zé zhòng lè jiē zuò, yǔ zhēn lè bù yì yān. yǒu qín zhǎng liù chǐ, ān shí sān xián, èr shí liù huī, jiē yòng qī bǎo shì zhī, míng yuē fán yú zhī lè. yù guǎn zhǎng èr chǐ sān cùn, èr shí liù kǒng, chuī zhī zé jiàn chē mǎ shān lín, yǐn lín xiāng cì, chuī xī, yì bù fù jiàn. míng yuē zhāo huá zhī guǎn. yǒu fāng jìng, guǎng sì chǐ, gāo wǔ chǐ jiǔ cùn, biǎo lǐ yǒu míng, rén zhí lái zhào zhī, yǐng zé dào jiàn. yǐ shǒu mén xīn ér lái, zé jiàn cháng wèi wǔ zàng, lì rán wú ài. rén yǒu jí bìng zài nèi, zé yǎn xīn ér zhào zhī, zé zhī bìng zhī suǒ zài. yòu nǚ zǐ yǒu xié xīn, zé dǎn zhāng xīn dòng. qín shǐ huáng cháng yǐ zhào gōng rén, dǎn zhāng xīn dòng zhě zé shā zhī. gāo zǔ xī fēng bì yǐ dài xiàng yǔ, yǔ bìng jiāng yǐ dōng, hòu bù zhī suǒ zài.
高祖初入咸陽宮,周行庫府,金玉珍寶,不可稱言。其尤驚異者,有青玉五枝燈,高七尺五寸,下作蟠螭,以口銜燈,燈燃,鱗甲皆動,煥炳若列星而盈室焉。復鑄銅人十二枚,坐皆高三尺,列於一筵上,琴築笙竽,各有所執,皆綴花彩,儼若生人。筵下有二銅管,上口高數尺,出筵後。其一管空,一管內有繩,大如指,使一人吹空管,一人紐繩,則眾樂皆作,與真樂不異焉。有琴長六尺,安十三弦,二十六徽,皆用七寶飾之,銘曰「璠璵之樂」。玉管長二尺三寸,二十六孔,吹之則見車馬山林,隱轔相次,吹息,亦不復見。銘曰「昭華之管」。有方鏡,廣四尺,高五尺九寸,表里有明,人直來照之,影則倒見。以手捫心而來,則見腸胃五臟,歷然無礙。人有疾病在內,則掩心而照之,則知病之所在。又女子有邪心,則膽張心動。秦始皇常以照宮人,膽張心動者則殺之。高祖悉封閉以待項羽,羽並將以東,後不知所在。
qī liù jiāo yú lì zhī
七六、鮫魚荔枝
wèi tuó xiàn gāo zǔ jiāo yú lì zhī, gāo zǔ bào yǐ pú táo jǐn sì pǐ.
尉陀獻高祖鮫魚、荔枝,高祖報以蒲桃錦四匹。
qī qī qī fū rén shì ér yán gōng zhōng lè shì
七七、戚夫人侍兒言宮中樂事
qī fū rén shì ér jiǎ pèi lán, hòu chū wèi fú fēng rén duàn rú qī. shuō zài gōng nèi shí, jiàn qī fū rén shì gāo dì, cháng yǐ zhào wáng rú yì wèi yán, ér gāo zǔ sī zhī, jǐ bàn rì bù yán, tàn xī qī chuàng, ér wèi zhī qí shù, zhé shǐ fū rén jī zhú, gāo zǔ gē dà fēng shī yǐ hé zhī. yòu shuō zài gōng nèi shí, cháng yǐ xián guǎn gē wǔ xiāng huān yú, jìng wèi yāo fú, yǐ qù liáng shí. shí yuè shí wǔ rì, gòng rù líng nǚ miào, yǐ tún shǔ lè shén, chuī dí jī zhú, gē shàng líng zhī qū. jì ér xiāng yǔ lián bì, tà dì wèi jié, gē chì fèng huáng lái. zhì qī yuè qī rì, lín bǎi zǐ chí, zuò yú tián lè. lè bì, yǐ wǔ sè lǚ xiāng jī, wèi wèi xiāng lián shòu. bā yuè sì rì, chū diāo fáng běi hù, zhú xià wéi qí, shèng zhě zhōng nián yǒu fú, fù zhě zhōng nián jí bìng, qǔ sī lǚ, jiù běi chén xīng qiú zhǎng mìng nǎi miǎn. jiǔ yuè jiǔ rì, pèi zhū yú, shí péng ěr, yǐn jú huá jiǔ, lìng rén zhǎng shòu. jú huá shū shí, bìng cǎi jīng yè, zá shǔ mǐ niàng zhī, zhì lái nián jiǔ yuè jiǔ rì shǐ shú, jiù yǐn yān, gù wèi zhī jú huá jiǔ. zhēng yuè shàng chén, chū chí biān guàn zhuó, shí péng ěr, yǐ fú yāo xié. sān yuè shàng sì, zhāng lè yú liú shuǐ. rú cǐ zhōng suì yān. qī fū rén sǐ, shì ér jiē fù wèi mín qī yě.
戚夫人侍兒賈佩蘭,後出為扶風人段儒妻。說在宮內時,見戚夫人侍高帝,嘗以趙王如意為言,而高祖思之,幾半日不言,嘆息悽愴,而未知其術,輒使夫人擊築,高祖歌《大風詩》以和之。又說在宮內時,嘗以弦管歌舞相歡娛,競為妖服,以趣良時。十月十五日,共入靈女廟,以豚黍樂神,吹笛擊築,歌《上靈》之曲。既而相與連臂,踏地為節,歌《赤鳳凰來》。至七月七日,臨百子池,作于闐樂。樂畢,以五色縷相羈,謂為相連受。八月四日,出雕房北戶,竹下圍棋,勝者終年有福,負者終年疾病,取絲縷,就北辰星求長命乃免。九月九日,佩茱萸,食蓬餌,飲菊華酒,令人長壽。菊華舒時,並采莖葉,雜黍米釀之,至來年九月九日始熟,就飲焉,故謂之菊華酒。正月上辰,出池邊盥濯,食蓬餌,以祓妖邪。三月上巳,張樂於流水。如此終歲焉。戚夫人死,侍兒皆復為民妻也。
qī bā hé wǔ zàng běi máng
七八、何武葬北邙
hé wǔ zàng běi máng shān báo lóng bǎn, wáng jiā zhǒng dōng běi yī lǐ.
何武葬北邙山薄龍坂,王嘉冢東北一里。
qī jiǔ shēng zuò zàng wén
七九、生作葬文
dù zi xià zàng zhǎng ān běi sì lǐ, lín zhōng zuò wén yuē: wèi jùn dù yè, lì zhì zhōng kuǎn, quǎn mǎ wèi chén, yǎn xiān cǎo lù. gǔ ròu guī yú hòu tǔ, qì hún wú suǒ bù zhī. hé bì gù qiū, rán hòu jí huà. fēng yú zhǎng ān běi guō, cǐ yān yàn xī. jí sǐ, mìng kān shí, mái yú mù cè. mù qián zhǒng sōng bǎi shù wǔ zhū, zhì jīn mào shèng.
杜子夏葬長安北四里,臨終作文曰:「魏郡杜鄴,立志忠款,犬馬未陳,奄先草露。骨肉歸於后土,氣魂無所不之。何必故丘,然後即化。封於長安北郭,此焉宴息。」及死,命刊石,埋於墓側。墓前種松柏樹五株,至今茂盛。
bā shí huái nán hóng liè
八十、淮南《鴻烈》
huái nán wáng ān zhe hóng liè èr shí yī piān. hóng, dà yě liè, míng yě yán dà míng lǐ jiào. hào wèi huái nán zǐ, yī yuē liú ān zǐ. zì yún zì zhōng jiē xié fēng shuāng, yáng zi yún yǐ wèi yī chū yī rù.
淮南王安着《鴻烈》二十一篇。鴻,大也;烈,明也;言大明禮教。號為《淮南子》,一曰《劉安子》。自雲「字中皆挾風霜」,揚子云以為一出一入。
bā yī gōng sūn zi
八一、《公孫子》
gōng sūn hóng zhe gōng sūn zi, yán xíng míng shì, yì wèi zì zhí bǎi jīn.
公孫弘着《公孫子》,言刑名事,亦謂字值百金。
bā èr zhǎng qīng fù yǒu tiān cái
八二、長卿賦有天才
sī mǎ zhǎng qīng fù, shí rén jiē chēng diǎn ér lì, suī shī rén zhī zuò, bù néng jiā yě. yáng zi yún yuē: zhǎng qīng fù bù shì cóng rén jiān lái, qí shén huà suǒ zhì xié? zi yún xué xiàng rú wèi fù ér fú dǎi, gù yǎ fú yān.
司馬長卿賦,時人皆稱典而麗,雖詩人之作,不能加也。揚子云曰:「長卿賦不似從人間來,其神化所至邪?」子云學相如為賦而弗逮,故雅服焉。
bā sān fù jiǎ xiàng rú
八三、賦假相如
zhǎng ān yǒu qìng qiú zhī, yì shàn wèi fù, cháng wèi qīng sī fù, shí rén bù zhī guì yě, nǎi tuō yǐ xiàng rú suǒ zuò, suì dà jiàn zhòng yú shì.
長安有慶虬之,亦善為賦,嘗為《清思賦》,時人不之貴也,乃托以相如所作,遂大見重於世。
bā sì dà rén fù
八四、《大人賦》
xiàng rú jiāng xiàn fù, wèi zhī suǒ wèi. mèng yī huáng yī wēng wèi zhī yuē: kě wèi dà rén fù. suì zuò dà rén fù, yán shén xiān zhī shì yǐ xiàn zhī, cì jǐn sì pǐ.
相如將獻賦,未知所為。夢一黃衣翁謂之曰:「可為《大人賦》。」遂作《大人賦》,言神仙之事以獻之,賜錦四匹。
bā wǔ bái tóu yín
八五、《白頭吟》
xiàng rú jiāng pìn mào líng rén nǚ wèi qiè, zhuō wén jūn zuò bái tóu yín yǐ zì jué, xiàng rú nǎi zhǐ.
相如將聘茂陵人女為妾,卓文君作《白頭吟》以自絕,相如乃止。
bā liù fán kuài wèn ruì yīng
八六、樊噲問瑞應
fán jiāng jūn kuài wèn lù jiǎ yuē: zì gǔ rén jūn jiē yún shòu mìng yú tiān, yún yǒu ruì yīng, qǐ yǒu shì hū? jiǎ yīng zhī yuē: yǒu zhī. fū mù rùn dé jiǔ shí, dēng huǒ huá dé qián cái, gàn què zào ér xíng rén zhì, zhī zhū jí ér bǎi shì xǐ. xiǎo jì yǒu zhēng, dà yì yí rán. gù mù rùn zé zhòu zhī, huǒ huá zé bài zhī, gàn què zào zé wèi zhī, zhī zhū jí zé fàng zhī. kuàng tiān xià dà bǎo, rén jūn zhòng wèi, fēi tiān mìng hé yǐ dé zhī zāi? ruì zhě, bǎo yě, xìn yě. tiān yǐ bǎo wèi xìn, yīng rén zhī dé, gù yuē ruì yīng. wú tiān mìng, wú bǎo xìn, bù kě yǐ lì qǔ yě.
樊將軍噲問陸賈曰:「自古人君皆雲受命於天,雲有瑞應,豈有是乎?」賈應之曰:「有之。夫目閏得酒食,燈火華得錢財,干鵲噪而行人至,蜘蛛集而百事喜。小既有徵,大亦宜然。故目閏則咒之,火華則拜之,干鵲噪則餵之,蜘蛛集則放之。況天下大寶,人君重位,非天命何以得之哉?瑞者,寶也,信也。天以寶為信,應人之德,故曰瑞應。無天命,無寶信,不可以力取也。」
bā qī huò qī shuāng shēng
八七、霍妻雙生
huò jiāng jūn qī yī chǎn èr zi, yí suǒ wèi xiōng dì. huò yuē: qián shēng zhě wèi xiōng, hòu shēng zhě wèi dì. jīn suī jù rì, yì yí yǐ xiān shēng wèi xiōng. huò yuē: jū shàng zhě yí wèi xiōng, jū xià yí wèi dì. jū xià zhě qián shēng, jīn yí yǐ qián shēng wèi dì. shí huò guāng wén zhī, yuē: xī yīn wáng zǔ jiǎ yī chǎn èr zi, yuē yín, yuē liáng. yǐ mǎo rì shēng yín, yǐ sì rì shēng liáng, zé yǐ yín wèi xiōng, yǐ liáng wèi dì. ruò yǐ zài shàng zhě wèi xiōng, yín yì dāng wèi dì. xī xǔ lí zhuāng gōng yī chǎn èr nǚ, yuē yāo, yuē mào. chǔ dài fū táng lēi yī chǎn èr zi, yī nán yī nǚ, nán yuē zhēn fū, nǚ yuē qióng huá. jiē yǐ xiān shēng wèi zhǎng. jìn dài zhèng chāng shí wén zhǎng qiàn, bìng shēng èr nán, téng gōng yī shēng èr nǚ, lǐ lí shēng yī nán yī nǚ, bìng yǐ qián shēng zhě wèi zhǎng. huò shì yì yǐ qián shēng wèi xiōng yān.
霍將軍妻一產二子,疑所為兄弟。或曰:「前生者為兄,後生者為弟。今雖俱日,亦宜以先生為兄。」或曰:「居上者宜為兄,居下宜為弟。居下者前生,今宜以前生為弟。」時霍光聞之,曰:「昔殷王祖甲一產二子,曰嚚,曰良。以卯日生嚚,以巳日生良,則以嚚為兄,以良為弟。若以在上者為兄,嚚亦當為弟。昔許厘莊公一產二女,曰妖,曰茂。楚大夫唐勒一產二子,一男一女,男曰貞夫,女曰瓊華。皆以先生為長。近代鄭昌時、文長蒨,並生二男,滕公一生二女,李黎生一男一女,並以前生者為長。」霍氏亦以前生為兄焉。
bā bā wén zhāng chí sù
八八、文章遲速
méi gāo wén zhāng mǐn jí, zhǎng qīng zhì zuò yān chí, jiē jǐn yī shí zhī yù. ér zhǎng qīng shǒu wěi wēn lì, méi gāo shí yǒu lèi jù, gù zhī jí xíng wú shàn jī yǐ. yáng zi yún yuē: jūn lǚ zhī jì, róng mǎ zhī jiān, fēi shū chí xí, yòng méi gāo láng miào zhī xià, cháo tíng zhī zhōng, gāo wén diǎn cè, yòng xiàng rú.
枚皋文章敏疾,長卿製作淹遲,皆盡一時之譽。而長卿首尾溫 麗,枚皋時有累句,故知疾行無善跡矣。揚子云曰:「軍旅之際,戎馬之間,飛書馳檄,用枚皋;廊廟之下,朝廷之中,高文典冊,用相如。」