xuǎn jǔ zhì shàng
選舉志上
táng zhì, qǔ shì zhī kē, duō yīn suí jiù, rán qí dà yào yǒu sān. yóu xué guǎn zhě yuē shēng tú, yóu zhōu xiàn zhě yuē xiāng gòng, jiē shēng yú yǒu sī ér jìn tuì zhī. qí kē zhī mù, yǒu xiù cái, yǒu míng jīng, yǒu jùn shì, yǒu jìn shì, yǒu míng fǎ, yǒu míng zì, yǒu míng suàn, yǒu yī shǐ, yǒu sān shǐ, yǒu kāi yuán lǐ, yǒu dào jǔ, yǒu tóng zǐ. ér míng jīng zhī bié, yǒu wǔ jīng, yǒu sān jīng, yǒu èr jīng, yǒu xué jiū yī jīng, yǒu sān lǐ, yǒu sān chuán, yǒu shǐ kē. cǐ suì jǔ zhī cháng xuǎn yě. qí tiān zǐ zì zhào zhě yuē zhì jǔ, suǒ yǐ dài fēi cháng zhī cái yān.
唐制,取士之科,多因隋舊,然其大要有三。由學館者曰生徒,由州縣者曰鄉 貢,皆升於有司而進退之。其科之目,有秀才,有明經,有俊士,有進士,有明法, 有明字,有明算,有一史,有三史,有開元禮,有道舉,有童子。而明經之別,有 五經,有三經,有二經,有學究一經,有三禮,有三傳,有史科。此歲舉之常選也。 其天子自詔者曰制舉,所以待非常之才焉。
fán xué liù, jiē lì yú guó zi jiān: guó zi xué, shēng sān bǎi rén, yǐ wén wǔ sān pǐn yǐ shàng zi sūn ruò cóng èr pǐn yǐ shàng céng sūn jí xūn guān èr pǐn xiàn gōng jīng guān sì pǐn dài sān pǐn xūn fēng zhī zǐ wèi zhī tài xué, shēng wǔ bǎi rén, yǐ wǔ pǐn yǐ shàng zi sūn zhí shì guān wǔ pǐn qī qīn ruò sān pǐn céng sūn jí xūn guān sān pǐn yǐ shàng yǒu fēng zhī zǐ wèi zhī sì mén xué, shēng qiān sān bǎi rén, qí wǔ bǎi rén yǐ xūn guān sān pǐn yǐ shàng wú fēng sì pǐn yǒu fēng jí wén wǔ qī pǐn yǐ shàng zi wèi zhī, bā bǎi rén yǐ shù rén zhī jùn yì zhě wèi zhī lǜ xué, shēng wǔ shí rén, shū xué, shēng sān shí rén, suàn xué, shēng sān shí rén, yǐ bā pǐn yǐ xià zǐ jí shù rén zhī tōng qí xué zhě wèi zhī. jīng dū xué shēng bā shí rén, dà dū dū zhōng dū du fǔ shàng zhōu gè liù shí rén, xià dū dū fǔ zhōng zhōu gè wǔ shí rén, xià zhōu sì shí rén, jīng xiàn wǔ shí rén, shàng xiàn sì shí rén, zhōng xiàn zhōng xià xiàn gè sān shí wǔ rén, xià xiàn èr shí rén. guó zi jiān shēng, shàng shū shěng bǔ, jì jiǔ tǒng yān. zhōu xiàn xué shēng, zhōu xiàn zhǎng guān bǔ, zhǎng shǐ zhǔ yān.
凡學六,皆隸於國子監:國子學,生三百人,以文武三品以上子孫若從二品以 上曾孫及勛官二品、縣公、京官四品帶三品勛封之子為之;太學,生五百人,以五 品以上子孫、職事官五品期親若三品曾孫及勛官三品以上有封之子為之;四門學, 生千三百人,其五百人以勛官三品以上無封、四品有封及文武七品以上子為之,八 百人以庶人之俊異者為之;律學,生五十人,書學,生三十人,算學,生三十人, 以八品以下子及庶人之通其學者為之。京都學生八十人,大都督、中都督府、上州 各六十人,下都督府、中州各五十人,下州四十人,京縣五十人,上縣四十人,中 縣、中下縣各三十五人,下縣二十人。國子監生,尚書省補,祭酒統焉。州縣學生, 州縣長官補,長史主焉。
fán guǎn èr: mén xià shěng yǒu hóng wén guǎn, shēng sān shí rén dōng gōng yǒu chóng wén guǎn, shēng èr shí rén. yǐ huáng sī má yǐ shàng qīn, huáng tài hòu huáng hòu dà gōng yǐ shàng qīn, zǎi xiàng jí sàn guān yī pǐn gōng chén shēn shí shí fēng zhě jīng guān zhí shì cóng sān pǐn zhōng shū huáng mén shì láng zhī zǐ wèi zhī.
凡館二:門下省有弘文館,生三十人;東宮有崇文館,生二十人。以皇緦麻以 上親,皇太后、皇后大功以上親,宰相及散官一品、功臣身食實封者、京官職事從 三品、中書黃門侍郎之子為之。
fán bó shì zhù jiào, fēn jīng shòu zhū shēng, wèi zhōng jīng zhě wú yì yè. fán shēng, xiàn nián shí sì yǐ shàng, shí jiǔ yǐ xià lǜ xué shí bā yǐ shàng, èr shí wǔ yǐ xià.
凡博士、助教,分經授諸生,未終經者無易業。凡生,限年十四以上,十九以 下;律學十八以上,二十五以下。
fán lǐ jì chūn qiū zuǒ shì chuán wèi dà jīng, shī zhōu lǐ yí lǐ wèi zhōng jīng, yì shàng shū chūn qiū gōng yáng chuán gǔ liáng chuán wèi xiǎo jīng. tōng èr jīng zhě, dà jīng xiǎo jīng gè yī, ruò zhōng jīng èr. tōng sān jīng zhě, dà jīng zhōng jīng xiǎo jīng gè yī. tōng wǔ jīng zhě, dà jīng jiē tōng, yú jīng gè yī, xiào jīng lùn yǔ jiē jiān tōng zhī. fán zhì xiào jīng lùn yǔ gòng xiàn yī suì, shàng shū gōng yáng chuán gǔ liáng chuán gè yī suì bàn, yì shī zhōu lǐ yí lǐ gè èr suì, lǐ jì zuǒ shì chuán gè sān suì. xué shū, rì zhǐ yī fú, jiān xí shí wù cè, dú guó yǔ shuō wén zì lín sān cāng ěr yǎ. fán shū xué, shí jīng sān tǐ xiàn sān suì, shuō wén èr suì, zì lín yī suì. fán suàn xué, sūn zi wǔ cáo gòng xiàn yī suì, jiǔ zhāng hǎi dǎo gòng sān suì, zhāng qiū jiàn xià hóu yáng gè yī suì, zhōu bì wǔ jīng suàn gòng yī suì, zhuì shù sì suì, jī gǔ sān suì, jì yí sān děng shù jiē jiān xí zhī.
凡《禮記》、《春秋左氏傳》為大經,《詩》、《周禮》、《儀禮》為中經, 《易》、《尚書》、《春秋公羊傳》、《穀梁傳》為小經。通二經者,大經、小經 各一,若中經二。通三經者,大經、中經、小經各一。通五經者,大經皆通,余經 各一,《孝經》、《論語》皆兼通之。凡治《孝經》、《論語》共限一歲,《尚書》、 《公羊傳》、《穀梁傳》各一歲半,《易》、《詩》、《周禮》、《儀禮》各二歲, 《禮記》、《左氏傳》各三歲。學書,日紙一幅,間習時務策,讀《國語》、《說 文》、《字林》、《三蒼》、《爾雅》。凡書學,石經三體限三歲,《說文》二歲, 《字林》一歲。凡算學,《孫子》、《五曹》共限一歲,《九章》、《海島》共三 歲,《張丘建》、《夏侯陽》各一歲,《周髀》、《五經算》共一歲,《綴術》四 歲,《緝古》三歲,《記遺》、《三等數》皆兼習之。
xún gěi jiǎ yī rì. qián jiǎ, bó shì kǎo shì, dú zhě qiān yán shì yī tiē, tiē sān yán, jiǎng zhě èr qiān yán wèn dà yì yī tiáo, zǒng sān tiáo tōng èr wèi dì, bù jí zhě yǒu fá. suì zhōng, tōng yī nián zhī yè, kǒu wèn dà yì shí tiáo, tōng bā wèi shàng, liù wèi zhōng, wǔ wèi xià. bìng sān xià yǔ zài xué jiǔ suì lǜ shēng liù suì bù kān gòng zhě bà guī. zhū xué shēng tōng èr jīng jùn shì tōng sān jīng yǐ jí dì ér yuàn liú zhě, sì mén xué shēng bǔ tài xué, tài xué shēng bǔ guó zi xué. měi suì wǔ yuè yǒu tián jiǎ, jiǔ yuè yǒu shòu yī jiǎ, èr bǎi lǐ wài gěi chéng. qí bù shuài jiào jí suì zhōng wéi chéng mǎn sān shí rì, shì gù bǎi rì, yuán qīn bìng èr bǎi rì, jiē bà guī. jì bà, tiáo qí zhuàng xià zhī shǔ suǒ, wǔ pǐn yǐ shàng zi sūn sòng bīng bù, zhǔn yìn pèi sè.
旬給假一日。前假,博士考試,讀者千言試一帖,帖三言,講者二千言問大義 一條,總三條通二為第,不及者有罰。歲終,通一年之業,口問大義十條,通八為 上,六為中,五為下。並三下與在學九歲、律生六歲不堪貢者罷歸。諸學生通二經、 俊士通三經已及第而願留者,四門學生補太學,太學生補國子學。每歲五月有田假, 九月有授衣假,二百里外給程。其不帥教及歲中違程滿三十日,事故百日,緣親病 二百日,皆罷歸。既罷,條其狀下之屬所,五品以上子孫送兵部,准廕配色。
měi suì zhòng dōng, zhōu xiàn guǎn jiān jǔ qí chéng zhě sòng zhī shàng shū shěng ér jǔ xuǎn bù yáo guǎn xué zhě, wèi zhī xiāng gòng, jiē huái dié zì liè yú zhōu xiàn. shì yǐ, zhǎng lì yǐ xiāng yǐn jiǔ lǐ, huì shǔ liáo, shè bīn zhǔ, chén zǔ dòu, bèi guǎn xián, shēng yòng shǎo láo, gē lù míng zhī shī, yīn yǔ qí ài xù zhǎng shǎo yān. jì zhì shěng, jiē shū míng liè dào, jié kuǎn tōng bǎo jí suǒ jū, shǐ yóu hù bù jí yuè, ér guān yú kǎo gōng yuán wài láng shì zhī.
每歲仲冬,州、縣、館、監舉其成者送之尚書省;而舉選不繇館、學者,謂之 鄉貢,皆懷牒自列於州、縣。試已,長吏以鄉飲酒禮,會屬僚,設賓主,陳俎豆, 備管弦,牲用少牢,歌《鹿鳴》之詩,因與耆艾敘長少焉。既至省,皆疏名列到, 結款通保及所居,始由戶部集閱,而關於考功員外郎試之。
fán xiù cái, shì fāng lüè cè wǔ dào, yǐ wén lǐ tōng cū wèi shàng shàng shàng zhōng shàng xià zhōng shàng, fán sì děng wèi jí dì. fán míng jīng, xiān tiě wén, rán hòu kǒu shì, jīng wèn dà yì shí tiáo, dá shí wù cè sān dào, yì wèi sì děng. fán kāi yuán lǐ, tōng dà yì bǎi tiáo cè sān dào zhě, chāo zī yǔ guān yì tōng qī shí cè tōng èr zhě, jí dì. sàn shì guān néng tōng zhě, yī zhèng yuán. fán sān chuán kē, zuǒ shì chuán wèn dà yì wǔ shí tiáo, gōng yáng gǔ liáng chuán sān shí tiáo, cè jiē sān dào, yì tōng qī yǐ shàng cè tōng èr yǐ shàng wèi dì, bái shēn shì wǔ jīng, yǒu chū shēn jí qián zī guān shì xué jiū yī jīng. fán shǐ kē, měi shǐ wèn dà yì bǎi tiáo cè sān dào, yì tōng qī cè tōng èr yǐ shàng wèi dì. néng tōng yī shǐ zhě, bái shēn shì wǔ jīng sān chuán, yǒu chū shēn jí qián zī guān shì xué jiū yī jīng sān shǐ jiē tōng zhě, jiǎng zhuó zhī. fán tóng zǐ kē, shí suì yǐ xià néng tōng yī jīng jí xiào jīng lùn yǔ, juǎn sòng wén shí, tōng zhě yǔ guān tōng qī, yǔ chū shēn. fán jìn shì, shì shí wù cè wǔ dào tiē yī dà jīng, jīng cè quán tōng wèi jiǎ dì cè tōng sì tiē guò sì yǐ shàng wèi yǐ dì. fán míng fǎ, shì lǜ qī tiáo lìng sān tiáo, quán tōng wèi jiǎ dì, tōng bā wèi yǐ dì. fán shū xué, xiān kǒu shì, tōng, nǎi mò shì shuō wén zì lín èr shí tiáo, tōng shí bā wèi dì. fán suàn xué, lù dà yì běn tiáo wèi wèn dá, míng shù zào shù, xiáng míng shù lǐ, rán hòu wèi tōng. shì jiǔ zhāng sān tiáo hǎi dǎo sūn zi wǔ cáo zhāng qiū jiàn xià hóu yáng zhōu bì wǔ jīng suàn gè yī tiáo, shí tōng liù, jì yí sān děng shù tiē dú shí dé jiǔ, wèi dì. shì zhuì shù jí gǔ, lù dà yì wèi wèn dá zhě, míng shù zào shù, xiáng míng shù lǐ, wú zhù zhě hé shù zào shù, bù shī yì lǐ, rán hòu wèi tōng. zhuì shù qī tiáo jí gǔ sān tiáo, shí tōng liù, jì yí sān děng shù tiē dú shí dé jiǔ, wèi dì. luò jīng zhě, suī tōng liù, bù dì.
凡秀才,試方略策五道,以文理通粗為上上、上中、上下、中上,凡四等為及 第。凡明經,先帖文,然後口試,經問大義十條,答時務策三道,亦為四等。凡 《開元禮》,通大義百條、策三道者,超資與官;義通七十、策通二者,及第。散、 試官能通者,依正員。凡三傳科,《左氏傳》問大義五十條,《公羊》、《穀梁傳》 三十條,策皆三道,義通七以上、策通二以上為第,白身視五經,有出身及前資官 視學究一經。凡史科,每史問大義百條、策三道,義通七、策通二以上為第。能通 一史者,白身視五經、三傳,有出身及前資官視學究一經;三史皆通者,獎擢之。 凡童子科,十歲以下能通一經及《孝經》、《論語》,卷誦文十,通者予官;通七, 予出身。凡進士,試時務策五道、帖一大經,經、策全通為甲第;策通四、帖過四 以上為乙第。凡明法,試律七條、令三條,全通為甲第,通八為乙第。凡書學,先 口試,通,乃墨試《說文》、《字林》二十條,通十八為第。凡算學,錄大義本條 為問答,明數造術,詳明術理,然後為通。試《九章》三條、《海島》《孫子》 《五曹》《張丘建》《夏侯陽》《周髀》《五經算》各一條,十通六,《記遺》、 《三等數》帖讀十得九,為第。試《綴術》、《輯古》,錄大義為問答者,明數造 術,詳明術理,無注者合數造術,不失義理,然後為通。《綴術》七條、《輯古》 三條,十通六,《記遺》、《三等數》帖讀十得九,為第。落經者,雖通六,不第。
fán hóng wén chóng wén shēng, shì yī dà jīng yī xiǎo jīng, huò èr zhōng jīng, huò shǐ jì qián hòu hàn shū sān guó zhì gè yī, huò shí wù cè wǔ dào. jīng shǐ jiē shì cè shí dào. jīng tōng liù, shǐ jí shí wù cè tōng sān, jiē tiē xiào jīng lùn yǔ gòng shí tiáo tōng liù, wèi dì.
凡弘文、崇文生,試一大經、一小經,或二中經,或《史記》、《前後漢書》、 《三國志》各一,或時務策五道。經史皆試策十道。經通六,史及時務策通三,皆 帖《孝經》、《論語》共十條通六,為第。
fán gòng jǔ fēi qí rén zhě fèi jǔ zhě xiào shì bù yǐ shí zhě, jiē yǒu fá.
凡貢舉非其人者、廢舉者、校試不以實者,皆有罰。
qí jiào rén qǔ shì zhe yú lìng zhě, dà lüè rú cǐ. ér shì zhī jìn qǔ zhī fāng, yǔ shàng zhī hǎo è suǒ yǐ yù cái yǎng shì zhāo lái jiǎng jìn zhī yì, yǒu sī xuǎn shì zhī fǎ, yīn shí zēng sǔn bù tóng.
其教人取士著於令者,大略如此。而士之進取之方,與上之好惡、所以育材養 士、招來獎進之意,有司選士之法,因時增損不同。
zì gāo zǔ chū rù zhǎng ān, kāi dà chéng xiàng fǔ, xià lìng zhì shēng yuán, zì jīng shī zhì yú zhōu xiàn jiē yǒu shù. jì jí wèi, yòu zhào mì shū wài shěng bié lì xiǎo xué, yǐ jiào zōng shì zi sūn jí gōng chén zǐ dì. qí hòu yòu zhào zhū zhōu míng jīng xiù cái jùn shì jìn shì míng yú lǐ tǐ wèi xiāng lǐ chēng zhě, xiàn kǎo shì, zhōu zhǎng chóng fù, suì suí fāng wù rù gòng lì mín zǐ dì xué yì zhě, jiē sòng yú jīng xué, wèi shè kǎo kè zhī fǎ. zhōu xiàn xiāng jiē zhì xué yān. jí tài zōng jí wèi, yì chóng rú shù. nǎi yú mén xià bié zhì hóng wén guǎn, yòu zēng zhì shū lǜ xué, jìn shì jiā dú jīng shǐ yī bù. shí sān nián, dōng gōng zhì chóng wén guǎn. zì tiān xià chū dìng, zēng zhú xué shě zhì qiān èr bǎi qū, suī qī yíng fēi qí, yì zhì shēng, qiǎn bó shì wèi shòu jīng. sì yí ruò gāo lì bǎi jì xīn luó gāo chāng tǔ bō, xiāng jì qiǎn zǐ dì rù xué, suì zhì bā qiān yú rén.
自高祖初入長安,開大丞相府,下令置生員,自京師至於州縣皆有數。既即位, 又詔秘書外省別立小學,以教宗室子孫及功臣子弟。其後又詔諸州明經、秀才、俊 士、進士明於理體為鄉里稱者,縣考試,州長重覆,歲隨方物入貢;吏民子弟學藝 者,皆送於京學,為設考課之法。州、縣、鄉皆置學焉。及太宗即位,益崇儒術。 乃於門下別置弘文館,又增置書、律學,進士加讀經、史一部。十三年,東宮置崇 文館。自天下初定,增築學舍至千二百區,雖七營飛騎,亦置生,遣博士為授經。 四夷若高麗、百濟、新羅、高昌、吐蕃,相繼遣子弟入學,遂至八千餘人。
gāo zōng yǒng huī èr nián, shǐ tíng xiù cái kē. lóng shuò èr nián, dōng dōu zhì guó zi jiān, míng nián yǐ shū xué lì lán tái, suàn xué lì mì gé, lǜ xué lì xiáng xíng. shàng yuán èr nián, jiā shì gòng shì lǎo zi cè, míng jīng èr tiáo, jìn shì sān tiáo. guó zi jiān zhì dà chéng èr shí rén, qǔ yǐ jí dì ér cōng míng zhě wèi zhī. shì shū rì sòng qiān yán, bìng rì shì cè, suǒ yè shí tōng qī, rán hòu bǔ qí lù fèng, tóng zhí guān. tōng sì jīng yè chéng, shàng yú shàng shū, lì bù shì zhī, dēng dì zhě jiā yī jiē fàng xuǎn. qí bù dì zé xí yè rú chū, sān suì ér yòu shì, sān shì ér bù zhōng dì, cóng cháng diào.
高宗永徽二年,始停秀才科。龍朔二年,東都置國子監,明年以書學隸蘭台, 算學隸秘閣,律學隸詳刑。上元二年,加試貢士《老子》策,明經二條,進士三條。 國子監置大成二十人,取已及第而聰明者為之。試書日誦千言,並日試策,所業十 通七,然後補其祿俸,同直官。通四經業成,上於尚書,吏部試之,登第者加一階 放選。其不第則習業如初,三歲而又試,三試而不中第,從常調。
yǒng lóng èr nián, kǎo gōng yuán wài láng liú sī lì jiàn yán, míng jīng duō chāo yì tiáo, jìn shì wéi sòng jiù cè, jiē wáng shí cái, ér yǒu sī yǐ rén shù chōng dì. nǎi zhào zì jīn míng jīng shì tiē cū shí dé liù yǐ shàng, jìn shì shì zá wén èr piān, tōng wén lǜ zhě rán hòu shì cè.
永隆二年,考功員外郎劉思立建言,明經多抄義條,進士唯誦舊策,皆亡實才, 而有司以人數充第。乃詔自今明經試帖粗十得六以上,進士試雜文二篇,通文律者 然後試策。
wǔ hòu zhī luàn, gǎi yì jiù zhì pō duō. zhōng zōng fǎn zhèng, zhào zōng shì sān děng yǐ xià wǔ děng yǐ shàng wèi chū shēn, yuàn sù wèi jí rèn guó zi shēng, tīng zhī. qí jiā jū yè chéng ér kān gòng zhě, zōng zhèng sì shì, sòng jiān jǔ rú cháng fǎ. sān wèi fān xià rì, yuàn rù xué zhě, tīng fù guó zi xué tài xué jí lǜ guǎn xí yè. fān wáng jí kè hán zi sūn yuàn rù xué zhě, fù guó zi xué dú shū.
武后之亂,改易舊制頗多。中宗反正,詔宗室三等以下、五等以上未出身,願 宿衛及任國子生,聽之。其家居業成而堪貢者,宗正寺試,送監舉如常法。三衛番 下日,願入學者,聽附國子學、太學及律館習業。蕃王及可汗子孫願入學者,附國 子學讀書。
xuán zōng kāi yuán wǔ nián, shǐ lìng xiāng gòng míng jīng jìn shì jiàn qì, guó zi jiān yè xiān shī, xué guān kāi jiǎng wèn yì, yǒu sī wèi jù shí, qīng zī wǔ pǐn yǐ shàng guān jí cháo jí shǐ jiē wǎng yuè lǐ yān. qī nián, yòu lìng hóng wén chóng wén guó zi shēng jì yī zhāo cān. jí zhù lǎo zǐ dào dé jīng chéng, zhào tiān xià jiā cáng qí shū, gòng jǔ rén miè shàng shū lùn yǔ cè, ér jiā shì lǎo zi. yòu chì zhōu xiàn xué shēng nián èr shí wǔ yǐ xià bā pǐn zi ruò shù rén èr shí yī yǐ xià tōng yī jīng jí wèi tōng jīng ér cōng wù yǒu wén cí shǐ xué zhě, rù sì mén xué wèi jùn shì. jí zhū zhōu gòng jǔ shěng shì bù dì, yuàn rù xué zhě yì tīng.
玄宗開元五年,始令鄉貢明經、進士見訖,國子監謁先師,學官開講問義,有 司為具食,清資五品以上官及朝集使皆往閱禮焉。七年,又令弘文、崇文、國子生 季一朝參。及注《老子道德經》成,詔天下家藏其書,貢舉人滅《尚書》、《論語》 策,而加試《老子》。又敕州縣學生年二十五以下、八品子若庶人二十一以下通一 經及未通經而聰悟有文辭、史學者,入四門學為俊士。即諸州貢舉省試不第,願入 學者亦聽。
èr shí sì nián, kǎo gōng yuán wài láng lǐ áng wèi jǔ rén dǐ hē, dì yǐ yuán wài láng wàng qīng, suì yí gòng jǔ yú lǐ bù, yǐ shì láng zhǔ zhī. lǐ bù xuǎn shì zì cǐ shǐ.
二十四年,考功員外郎李昂為舉人詆訶,帝以員外郎望輕,遂移貢舉於禮部, 以侍郎主之。禮部選士自此始。
èr shí jiǔ nián, shǐ zhì chóng xuán xué, xí lǎo zi zhuāng zi wén zi liè zǐ, yì yuē dào jǔ. qí shēng, jīng dū gè bǎi rén, zhū zhōu wú cháng yuán. guān zhì yìn dì tóng guó zi, jǔ sòng kè shì rú míng jīng.
二十九年,始置崇玄學,習《老子》、《莊子》、《文子》、《列子》,亦曰 道舉。其生,京、都各百人,諸州無常員。官秩、廕第同國子,舉送、課試如明經。
tiān bǎo jiǔ zài, zhì guǎng wén guǎn yú guó xué, yǐ lǐng shēng tú wèi jìn shì zhě. jǔ rén jiù zhòng liǎng jiān, hòu shì lù zhě yǐ jīng zhào tóng huá wèi róng, ér bù rù xué. shí èr zài, nǎi chì tiān xià bà xiāng gòng, jǔ rén bù yóu guó zi jí jùn xiàn xué zhě, wù jǔ sòng. shì suì, dào jǔ tíng lǎo zi, jiā zhōu yì. shí sì zài, fù xiāng gòng.
天寶九載,置廣文館於國學,以領生徒為進士者。舉人舊重兩監,後世祿者以 京兆、同、華為榮,而不入學。十二載,乃敕天下罷鄉貢,舉人不由國子及郡、縣 學者,勿舉送。是歲,道舉停《老子》,加《周易》。十四載,復鄉貢。
dài zōng guǎng dé èr nián, zhào yuē: gǔ zhě shè tài xué, jiào zhòu zǐ, suī nián gǔ bù dēng, bīng gé huò dòng, ér zǔ dòu zhī shì bù fèi. qǐng nián róng chē lǚ jià, zhū shēng chuò jiǎng, yí zhuī xué shēng zài guǎn xí yè, dù zhī gěi chú mǐ. shì suì, jiǎ zhì wèi shì láng, jiàn yán suì fāng jiān qiàn, jǔ rén fù shěng zhě, liǎng dōu shì zhī. liǎng dōu shì rén zì cǐ shǐ.
代宗廣德二年,詔曰:「古者設太學,教胄子,雖年穀不登,兵革或動,而俎 豆之事不廢。頃年戎車屢駕,諸生輟講,宜追學生在館習業,度支給廚米。」是歲, 賈至為侍郎,建言歲方艱歉,舉人赴省者,兩都試之。兩都試人自此始。
zhēn yuán èr nián, zhào xí kāi yuán lǐ zhě jǔ tóng yī jīng lì, míng jīng xí lǜ yǐ dài ěr yǎ. shì shí hóng wén chóng wén shēng wèi bǔ zhě, wù qǔ yuán què yǐ bǔ, sù yú dēng dì, ér yòng yìn guāi shí, zhì yǒu jiǎ shì mén zī biàn yì zhāo mù jí jiǎ rén shì yì zhě. liù nián, zhào yí jù shì kǎo shì, jiǎ dài zhě lùn rú fǎ. chū, lǐ bù shì láng qīn gù yí shì kǎo gōng, wèi zhī bié tóu. shí liù nián, zhōng shū shè rén gāo yǐng zòu bà, yì zhě shì zhī.
貞元二年,詔習《開元禮》者舉同一經例,明經習律以代《爾雅》。是時弘文、 崇文生未補者,務取員闕以補,速於登第,而用廕乖實,至有假市門資、變易昭穆 及假人試藝者。六年,詔宜據式考試,假代者論如法。初,禮部侍郎親故移試考功, 謂之別頭。十六年,中書舍人高郢奏罷,議者是之。
yuán hé èr nián, zhì dōng dōu jiān shēng yī bǎi yuán. rán zì tiān bǎo hòu, xué xiào yì fèi, shēng tú liú sàn. yǒng tài zhōng, suī zhì xī jiān shēng, ér guǎn wú dìng yuán. yú shì shǐ dìng shēng yuán: xī jīng guó zi guǎn shēng bā shí rén, tài xué qī shí rén, sì mén sān bǎi rén, guǎng wén liù shí rén, lǜ guǎn èr shí rén, shū suàn guǎn gè shí rén dōng dōu guó zi guǎn shí rén, tài xué shí wǔ rén, sì mén wǔ shí rén, guǎng wén shí rén, lǜ guǎn shí rén, shū guǎn sān rén, suàn guǎn èr rén ér yǐ. míng jīng tíng kǒu yì, fù shì mò yì shí tiáo. wǔ jīng qǔ tōng wǔ, míng jīng tōng liù. qí cháng zuò fǎ jí wèi zhōu xiàn xiǎo lì, suī yì wén kě cǎi, wù jǔ. shí sān nián, quán zhī lǐ bù shì láng yǔ chéng xuān zòu fù kǎo gōng bié tóu shì.
元和二年,置東都監生一百員。然自天寶後,學校益廢,生徒流散。永泰中, 雖置西監生,而館無定員。於是始定生員:西京國子館生八十人,太學七十人,四 門三百人,廣文六十人,律館二十人,書、算館各十人;東都國子館十人,太學十 五人,四門五十人,廣文十人,律館十人,書館三人,算館二人而已。明經停口義, 複試墨義十條。五經取通五,明經通六。其嘗坐法及為州縣小吏,雖藝文可采,勿 舉。十三年,權知禮部侍郎庾承宣奏復考功別頭試。
chū, kāi yuán zhōng, lǐ bù kǎo shì bì, sòng zhōng shū mén xià xiáng fù, qí hòu zhōng fèi. shì suì, shì láng qián huī suǒ jǔ sòng, fù shì duō bù zhōng xuǎn, yóu shì biǎn guān, ér jǔ rén zá wén fù sòng zhōng shū mén xià. zhǎng qìng sān nián, shì láng wáng qǐ yán: gù shì, lǐ bù yǐ fàng bǎng, ér zhōng shū mén xià shǐ xiáng fù. jīn qǐng xiān xiáng fù, ér hòu fàng bǎng. yì zhě yǐ qǐ suī bì xián, rán shī gòng zhí yǐ. jiàn yì dài fū yīn yòu yán: sān shǐ wèi shū, quàn shàn chéng è, yà yú liù jīng. bǐ lái shǐ xué dōu fèi, zhì yǒu shēn chù bān liè, ér cháo tíng jiù zhāng mò néng zhī zhě. yú shì lì shǐ kē jí sān chuán kē. dà hé sān nián, gāo kǎi wèi kǎo gōng yuán wài láng, qǔ shì yǒu bù dāng, jiān chá yù shǐ yáo zhōng lì yòu zòu tíng kǎo gōng bié tóu shì. liù nián, shì láng jiǎ sù yòu zòu fù zhī. bā nián, zǎi xiàng wáng yá yǐ wèi lǐ bù qǔ shì, nǎi xiān yǐ bǎng shì zhōng shū, fēi zhì gōng zhī dào. zì jīn yī wěi yǒu sī, yǐ suǒ shì zá wén xiāng guàn sān dài míng huì sòng zhōng shū mén xià.
初,開元中,禮部考試畢,送中書門下詳覆,其後中廢。是歲,侍郎錢徽所舉 送,覆試多不中選,由是貶官,而舉人雜文復送中書門下。長慶三年,侍郎王起言: 「故事,禮部已放榜,而中書門下始詳覆。今請先詳覆,而後放榜。」議者以起雖 避嫌,然失貢職矣。諫議大夫殷侑言:「《三史》為書,勸善懲惡,亞於《六經》。 比來史學都廢,至有身處班列,而朝廷舊章莫能知者。」於是立史科及三傳科。大 和三年,高鍇為考功員外郎,取士有不當,監察御史姚中立又奏停考功別頭試。六 年,侍郎賈餗又奏復之。八年,宰相王涯以為「禮部取士,乃先以榜示中書,非至 公之道。自今一委有司,以所試雜文、鄉貫、三代名諱送中書門下」。
dà dǐ zhòng kē zhī mù, jìn shì yóu wèi guì, qí dé rén yì zuì wèi shèng yān. fāng qí qǔ yǐ cí zhāng, lèi ruò fú wén ér shǎo shí jí qí lín shì shè shī, fèn qí shì yè, yǐn rán wèi guó míng chén zhě, bù kě shèng shù, suì shǐ shí jūn dǔ yì, yǐ wèi mò cǐ zhī shàng. jí qí hòu shì, sú yì tōu báo, shàng xià jiāo yí, yīn yǐ wèi àn qí shēng bìng, kě yǐ wèi yǒu sī zhī zé, shě shì zé hàn màn ér wú suǒ shǒu, suì bù fù néng yì. wū hū, nǎi zhī sān dài xiāng lǐ dé xíng zhī jǔ, fēi zhì zhì zhī lóng mò néng xíng yě. tài zōng shí, jì zhōu jìn shì zhāng chāng líng wáng gōng jǐn yǒu míng yú dāng shí, kǎo gōng yuán wài láng wáng shī dàn bù shǔ yǐ dì. tài zōng wèn qí gù, duì yuē: èr rén zhě, jiē wén cǎi fú huá, zhuó zhī jiāng yòu hòu shēng ér bì fēng sú. qí hòu, èr rén zhě zú bù néng yǒu lì.
大抵眾科之目,進士尤為貴,其得人亦最為盛焉。方其取以辭章,類若浮文而 少實;及其臨事設施,奮其事業,隱然為國名臣者,不可勝數,遂使時君篤意,以 謂莫此之尚。及其後世,俗益媮薄,上下交疑,因以謂按其聲病,可以為有司之責, 舍是則汗漫而無所守,遂不復能易。嗚呼,乃知三代鄉里德行之舉,非至治之隆莫 能行也。太宗時,冀州進士張昌齡、王公謹有名於當時,考功員外郎王師旦不署以 第。太宗問其故,對曰:「二人者,皆文采浮華,擢之將誘後生而弊風俗。」其後, 二人者卒不能有立。
bǎo yīng èr nián, lǐ bù shì láng yáng wǎn shàng shū yán: jìn shì kē qǐ yú suí dà yè zhōng, shì shí yóu shì cè. gāo zōng cháo, liú sī lì jiā jìn shì zá wén, míng jīng tián tiē, gù wèi jìn shì zhě jiē sòng dāng dài zhī wén, ér bù tōng jīng shǐ, míng jīng zhě dàn jì tiē kuò. yòu tóu dié zì jǔ, fēi gǔ xiān zhé wáng cè xí dài xián zhī dào. qǐng yī gǔ chá xiào lián, qí xiāng lǘ xiào yǒu xìn yì lián chǐ ér tōng jīng zhě, xiàn jiàn zhī zhōu, zhōu shì qí suǒ tōng zhī xué, sòng yú shěng. zì xiàn zhì shěng, jiē wù zì tóu dié, qí dào zhuàng bǎo biàn shí dié jiē tíng. ér suǒ xí jīng, qǔ dà yì, tīng tōng zhū jiā zhī xué. měi wèn jīng shí tiáo, duì cè sān dào, jiē tōng, wèi shàng dì, lì bù guān zhī jīng yì tōng bā, cè tōng èr, wèi zhōng dì, yǔ chū shēn xià dì, bà guī. lùn yǔ xiào jīng mèng zǐ jiān wèi yī jīng, qí míng jīng jìn shì jí dào jǔ bìng tíng.
寶應二年,禮部侍郎楊綰上疏言:「進士科起於隋大業中,是時猶試策。高宗 朝,劉思立加進士雜文,明經填帖,故為進士者皆誦當代之文,而不通經史,明經 者但記帖括。又投牒自舉,非古先哲王側席待賢之道。請依古察孝廉,其鄉閭孝友、 信義、廉恥而通經者,縣薦之州,州試其所通之學,送於省。自縣至省,皆勿自投 牒,其到狀、保辨、識牒皆停。而所習經,取大義,聽通諸家之學。每問經十條, 對策三道,皆通,為上第,吏部官之;經義通八,策通二,為中第,與出身;下第, 罷歸。《論語》、《孝經》、《孟子》兼為一經,其明經、進士及道舉並停。」
zhào gěi shì zhōng lǐ qī yún lǐ yì shàng shū zuǒ chéng jiǎ zhì jīng zhào yǐn jiān yù shǐ dài fū yán wǔ yì. qī yún děng yì yuē:
詔給事中李棲筠、李廙、尚書左丞賈至、京兆尹兼御史大夫嚴武議。棲筠等議 曰:
xià zhī zhèng zhōng, shāng zhī zhèng jìng, zhōu zhī zhèng wén, rán zé wén yǔ zhōng jìng jiē tǒng rén xíng. qiě shì hào shù xíng, mò měi yú wén, wén xìng zé zhōng jìng cún yān. gù qián dài yǐ wén qǔ shì, běn wén xíng yě, yóu cí guān xíng, zé jí cí yān. xuān fù chēng yán zi bù qiān nù, bù èr guò, wèi zhī hǎo xué. jīn shì xué zhě yǐ tiē zì wèi jīng tōng, bù qióng zhǐ yì, qǐ néng zhī qiān nù èr guò zhī dào hū? kǎo wén zhě yǐ shēng bìng wèi shì fēi, qǐ néng zhī yí fēng yì sú huà tiān xià hū? shì yǐ shàng shī qí yuán, xià xí qí liú, xiān wáng zhī dào mò néng xíng yě. fū xiān wáng zhī dào xiāo, zé xiǎo rén zhī dào zhǎng, luàn chén zéi zi yóu shì shēng yān! jīn qǔ shì shì zhī xiǎo dào, ér bù yǐ yuǎn dà, shì yóu yǐ wō yǐn zhī ěr chuí hǎi, ér wàng tūn zhōu zhī yú, bù yì nán hū? suǒ yǐ shí chuí ěr zhě jiē xiǎo yú, jiù kē mù zhě jiē xiǎo yì. qiě xià yǒu tiān xià sì bǎi zài, yǔ zhī dào sàng ér shāng shǐ xìng shāng yǒu tiān xià liù bǎi sì, tāng zhī fǎ qì ér zhōu shǐ xìng zhōu yǒu tiān xià bā bǎi nián, wén wǔ zhī zhèng fèi ér qín shǐ bìng yān. sān dài zhī xuǎn shì rèn xián, jiē kǎo shí xíng, shì yǐ fēng sú chún yī, yùn zuò zhǎng yuǎn. hàn xìng, jiān qí rán, zūn rú shù, shàng míng jié, suī jìn qī qiè wèi, qiáng chén shàn quán, ruò zhǔ wài lì, mǔ hòu zhuān zhèng, ér yì néng zhōng bǐ sì bǎi, qǐ fēi xué xíng zhī xiào xié? wèi jìn yǐ lái, zhuān shàng fú chǐ, dé yì bù xiū, gù zi sūn sù diān, xiǎng guó bù yǒng yě. jīn wǎn suǒ qǐng, shí wèi zhèng lùn. rán zì jìn shì zhī luàn, nán běi fēn liè, rén duō qiáo chù, bì yù fù gǔ xiāng jǔ lǐ xuǎn, qiè kǒng wèi jǐn. qǐng jiān guǎng xué xiào, yǐ míng xùn yòu. suī jīng shī zhōu xiàn jiē yǒu xiǎo xué, bīng gé zhī hòu, shēng tú liú lí, rú chén shī shì, lù lǐn wú xiàng. qǐng zēng bó shì yuán, hòu qí bǐng shāo, xuǎn tōng rú shuò shēng, jiān jū qí zhí. shí dào dà jùn, zhì tài xué guǎn, qiǎn bó shì chū wài, jiān lǐng jùn guān, yǐ jiào shēng tú. bǎo sāng zǐ zhě, xiāng lǐ jǔ yān zài liú yù zhě, xiáng xù tuī yān. cháo ér xíng zhī, xī jiàn qí lì.
「夏之政忠,商之政敬,周之政文,然則文與忠敬皆統人行。且諡號述行,莫 美於文,文興則忠敬存焉。故前代以文取士,本文行也,由辭觀行,則及辭焉。宣 父稱顏子「不遷怒,不貳過」,謂之「好學」。今試學者以帖字為精通,不窮旨義, 豈能知遷怒、貳過之道乎?考文者以聲病為是非,豈能知移風易俗化天下乎?是以 上失其源,下襲其流,先王之道莫能行也。夫先王之道消,則小人之道長,亂臣賊 子由是生焉!今取士試之小道,而不以遠大,是猶以蝸蚓之餌垂海,而望吞舟之魚, 不亦難乎?所以食垂餌者皆小魚,就科目者皆小藝。且夏有天下四百載,禹之道喪 而商始興;商有天下六百祀,湯之法棄而周始興;周有天下八百年,文、武之政廢 而秦始並焉。三代之選士任賢,皆考實行,是以風俗淳一,運祚長遠。漢興,監其 然,尊儒術,尚名節,雖近戚竊位,強臣擅權,弱主外立,母后專政,而亦能終彼 四百,豈非學行之效邪?魏、晉以來,專尚浮侈,德義不修,故子孫速顛,享國不 永也。今綰所請,實為正論。然自晉室之亂,南北分裂,人多僑處,必欲復古鄉舉 里選,竊恐未盡。請兼廣學校,以明訓誘。雖京師州縣皆有小學,兵革之後,生徒 流離,儒臣、師氏,祿廩無向。請增博士員,厚其稟稍,選通儒碩生,間居其職。 十道大郡,置太學館,遣博士出外,兼領郡官,以教生徒。保桑梓者,鄉里舉焉; 在流寓者,庠序推焉。朝而行之,夕見其利。」
ér dà chén yǐ wèi jǔ rén xún xí, nán yú sù biàn, qǐng zì lái suì shǐ. dì yǐ wèn hàn lín xué shì, duì yuē: jǔ jìn shì jiǔ yǐ, fèi zhī kǒng shī qí yè. nǎi zhào míng jīng jìn shì yǔ xiào lián jiān xíng.
而大臣以為舉人循習,難於速變,請自來歲始。帝以問翰林學士,對曰:「舉 進士久矣,廢之恐失其業。」乃詔明經、進士與孝廉兼行。
xiān shì, jìn shì shì shī fù jí shí wù cè wǔ dào, míng jīng cè sān dào. jiàn zhōng èr nián, zhōng shū shè rén zhào zàn quán zhī gòng jǔ, nǎi yǐ zhēn lùn biǎo zàn dài shī fù, ér jiē shì cè sān dào. dà hé bā nián, lǐ bù fù bà jìn shì yì lùn, ér shì shī fù. wén zōng cóng nèi chū tí yǐ shì jìn shì, wèi shì chén yuē: wú huàn wén gé fú báo, zuó zì chū tí, suǒ shì chà shèng. nǎi zhào lǐ bù suì qǔ dēng dì zhě sān shí rén, gǒu wú qí rén, bù bì chōng qí shù. shì shí, wén zōng hǎo xué shì gǔ, zhèng tán yǐ jīng shù wèi zǎi xiàng, shēn jí jìn shì fú báo, lǚ qǐng bà zhī. wén zōng yuē: dūn hòu fú báo, sè sè yǒu zhī, jìn shì kē qǔ rén èr bǎi nián yǐ, bù kě jù fèi. yīn dé bù bà.
先是,進士試詩、賦及時務策五道,明經策三道。建中二年,中書舍人趙贊權 知貢舉,乃以箴、論、表、贊代詩、賦,而皆試策三道。大和八年,禮部復罷進士 議論,而試詩、賦。文宗從內出題以試進士,謂侍臣曰:「吾患文格浮薄,昨自出 題,所試差勝。」乃詔禮部歲取登第者三十人,苟無其人,不必充其數。是時,文 宗好學嗜古,鄭覃以經術位宰相,深嫉進士浮薄,屢請罷之。文宗曰:「敦厚浮薄, 色色有之,進士科取人二百年矣,不可遽廢。」因得不罷。
wǔ zōng jí wèi, zǎi xiàng lǐ dé yù yóu è jìn shì. chū, jǔ rén jì jí dì, zhuì xíng tōng míng, yì zhǔ sī dì xiè. qí zhì, xù lì xī jiē xià, běi shàng dōng xiàng zhǔ rén xí dōng jiē xià. xī xiàng zhū shēng bài, zhǔ sī dá bài nǎi xù chǐ, xiè ēn, suì shēng jiē, yǔ gōng qīng guān zhě jiē zuò jiǔ shù xíng, nǎi fù qī jí. yòu yǒu qǔ jiāng huì tí míng xí. zhì shì, dé yù zòu: guó jiā shè kē qǔ shì, ér fù dǎng bèi gōng, zì wèi mén shēng. zì jīn yī jiàn yǒu sī ér zhǐ, qí qī jí cān yè qǔ jiāng tí míng jiē bà. dé yù cháng lùn gōng qīng zǐ dì jiān yú kē jǔ, wǔ zōng yuē: xiàng wén yáng yú qīng xiōng dì péng bǐ guì shì, fáng píng jìn zhī lù. zuó chù yáng zhī zhì zhèng pǔ děng, yì qí tài shèn ěr. yǒu sī bù shí zhèn yì, bù fàng zǐ dì, jí guò yǐ, dàn qǔ shí yì kě yě. dé yù yuē: zhèng sù fēng áo zǐ dì jiē yǒu cái, bù gǎn yīng jǔ. chén wú míng dì, bù dāng fēi jìn shì. rán chén zǔ tiān bǎo mò yǐ shì jìn wú tā qí, miǎn qiáng suí jì, yī jǔ dēng dì. zì hòu jiā bù zhì wén xuǎn, gài è qí bù gēn yì shí. rán cháo tíng xiǎn guān, xū gōng qīng zǐ dì wèi zhī. hé zhě? shǎo xí qí yè, mù shú cháo tíng shì, tái gé zhī yí, bù jiào ér zì chéng. hán shì zòng yǒu chū rén zhī cái, gù bù néng xián xí yě. zé zǐ dì wèi yì kě qīng. dé yù zhī lùn, piān yì gài rú cǐ. rán jìn shì kē dāng táng zhī wǎn jié, yóu wèi fú báo, shì suǒ gòng huàn yě.
武宗即位,宰相李德裕尤惡進士。初,舉人既及第,綴行通名,詣主司第謝。 其制,序立西階下,北上東向;主人席東階下。西向;諸生拜,主司答拜;乃敘齒, 謝恩,遂升階,與公卿觀者皆坐;酒數行,乃赴期集。又有曲江會、題名席。至是, 德裕奏:「國家設科取士,而附黨背公,自為門生。自今一見有司而止,其期集、 參謁、曲江題名皆罷。」德裕嘗論公卿子弟艱於科舉,武宗曰:「向聞楊虞卿兄弟 朋比貴勢,妨平進之路。昨黜楊知至、鄭朴等,抑其太甚耳。有司不識朕意,不放 子弟,即過矣,但取實藝可也。」德裕曰:「鄭肅、封敖子弟皆有才,不敢應舉。 臣無名第,不當非進士。然臣祖天寶末以仕進無他岐,勉強隨計,一舉登第。自後 家不置《文選》,蓋惡其不根藝實。然朝廷顯官,須公卿子弟為之。何者?少習其 業,目熟朝廷事,台閣之儀,不教而自成。寒士縱有出人之才,固不能閒習也。則 子弟未易可輕。」德裕之論,偏異蓋如此。然進士科當唐之晚節,尤為浮薄,世所 共患也。
suǒ wèi zhì jǔ zhě, qí lái yuǎn yǐ. zì hàn yǐ lái, tiān zǐ cháng chēng zhì zhào dào qí suǒ yù wèn ér qīn cè zhī. táng xìng, shì chóng rú xué, suī qí shí jūn xián yú hǎo è bù tóng, ér lè shàn qiú xián zhī yì wèi shǐ shǎo dài, gù zì jīng shī wài zhì zhōu xiàn, yǒu sī cháng xuǎn zhī shì, yǐ shí ér jǔ. ér tiān zǐ yòu zì zhào sì fāng dé xíng cái néng wén xué zhī shì, huò gāo dǎo yōu yǐn yǔ qí bù néng zì dá zhě, xià zhì jūn móu jiāng lüè qiào guān bá shān jué yì qí jì mò bù jiān qǔ. qí wèi míng mù, suí qí rén zhǔ lín shí suǒ yù, ér liè wèi dìng kē zhě, rú xián liáng fāng zhèng zhí yán jí jiàn bó tōng fén diǎn dá yú jiào huà jūn móu hóng yuǎn kān rèn jiāng lǜ xiáng míng zhèng shù kě yǐ lǐ rén zhī lèi, qí míng zuì zhe. ér tiān zǐ xún shòu xíng xìng fēng chán tài shān liáng fù, wǎng wǎng huì jiàn xíng zài, qí suǒ yǐ dài zhī zhī lǐ shén yōu, ér hóng cái wěi lùn fēi cháng zhī rén yì shí chū yú qí jiān, bù wèi wú de yě.
所謂制舉者,其來遠矣。自漢以來,天子常稱制詔道其所欲問而親策之。唐興, 世崇儒學,雖其時君賢愚好惡不同,而樂善求賢之意未始少怠,故自京師外至州縣, 有司常選之士,以時而舉。而天子又自詔四方德行、才能、文學之士,或高蹈幽隱 與其不能自達者,下至軍謀將略、翹關拔山、絕藝奇伎莫不兼取。其為名目,隨其 人主臨時所欲,而列為定科者,如賢良方正、直言極諫、博通墳典達於教化、軍謀 宏遠堪任將率、詳明政術可以理人之類,其名最著。而天子巡狩、行幸、封禪太山 梁父,往往會見行在,其所以待之之禮甚優,而宏材偉論非常之人亦時出於其間, 不為無得也。
qí wài, yòu yǒu wǔ jǔ, gài qí qǐ yú wǔ hòu zhī shí. zhǎng ān èr nián, shǐ zhì wǔ jǔ. qí zhì, yǒu zhǎng duǒ mǎ shè bù shè píng shè tǒng shè, yòu yǒu mǎ qiāng qiào guān fù zhòng shēn cái zhī xuǎn. qiào guān, zhǎng zhàng qī chǐ, jìng sān cùn bàn, fán shí jǔ hòu, shǒu chí guān jù, chū chù wú guò yī chǐ fù zhòng zhě, fù mǐ wǔ hú, xíng èr shí bù: jiē wèi zhōng dì, yì yǐ xiāng yǐn jiǔ lǐ sòng bīng bù. qí xuǎn yòng zhī fǎ bù zú dào, gù bù fù shū.
其外,又有武舉,蓋其起於武后之時。長安二年,始置武舉。其制,有長垛、 馬射、步射、平射、筒射,又有馬槍、翹關、負重、身材之選。翹關,長丈七尺, 徑三寸半,凡十舉後,手持關距,出處無過一尺;負重者,負米五斛,行二十步: 皆為中第,亦以鄉飲酒禮送兵部。其選用之法不足道,故不復書。