sū féng jí
○蘇逢吉
sū féng jí, jīng zhào zhǎng ān rén yě. hàn gāo zǔ zhèn hé dōng, fù yuè wèi gāo zǔ cóng shì, féng jí cháng dài yuè zuò zòu jì, yuè nǎi yán zhī gāo zǔ. gāo zǔ zhào jiàn féng jí, jīng shén shuǎng xiù, lián zhī, nǎi yǐ wèi jié dù pàn guān. gāo zǔ xìng sù gāng yán, bīn zuǒ xī dé qǐng jiàn, féng jí dú rù, zhōng rì shì lì gāo zǔ shū gé zhōng. liǎng shǐ wén bù yíng jī, mò gǎn tōng, féng jí zhé qǔ nèi zhī huái zhōng, cì gāo zǔ sè kě fàn shí yǐ jìn zhī, gāo zǔ duō yǐ wèi kě, yǐ gù shén ài zhī. rán féng jí wèi rén tān zhà wú xíng, xǐ wèi shā lù. gāo zǔ cháng yǐ shēng rì qiǎn féng jí shū lǐ yù qiú yǐ qí fú, wèi zhī jìng yù. féng jí rù yù zhōng yuè qiú, wú qīng zhòng qū zhí xī shā zhī, yǐ bào yuē: yù jìng yǐ.
蘇逢吉,京兆長安人也。漢高祖鎮河東,父悅為高祖從事,逢吉常代悅作奏記, 悅乃言之高祖。高祖召見逢吉,精神爽秀,憐之,乃以為節度判官。高祖性素剛嚴, 賓佐稀得請見,逢吉獨入,終日侍立高祖書閣中。兩使文簿盈積,莫敢通,逢吉輒 取內之懷中,伺高祖色可犯時以進之,高祖多以為可,以故甚愛之。然逢吉為人貪 詐無行,喜為殺戮。高祖嘗以生日遣逢吉疏理獄囚以祈福,謂之「靜獄。」逢吉入 獄中閱囚,無輕重曲直悉殺之,以報曰:「獄靜矣。」
gāo zǔ jiàn hào, bài féng jí zhōng shū shì láng tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì. shì shí, zhì dù cǎo chuàng, cháo tíng dà shì jiē chū féng jí, féng jí yǐ wèi jǐ rèn. rán sù bù xué wèn, suí shì cái jué, chū qí yì jiàn, shì gù hàn shì yóu wú fǎ dù, ér bù shī dé zhèng, mín mò yǒu suǒ chēng yān. gāo zǔ jì dìng jīng shī, féng jí yǔ sū yǔ guī tóng zài zhōng shū, chú lì duō wéi jiù zhì. féng jí yóu nà huò lù, shì quán yù guān, bàng zhě xuān huá. rán gāo zǔ fāng yǐ xìn èr rén, gù mò gǎn yǒu gào zhě. fèng xiáng lǐ yǒng jí chū cháo jīng shī, féng jí yǐ yǒng jí gù qín wáng cóng yán zi, jiā shì wáng hóu, dāng yǒu qí huò, shǐ rén gào yǒng jí, xǔ yǐ yī zhōu, ér qiú qí xiān wáng yù dài, yǒng jí yǐ wú wèi jiě, féng jí nǎi shǐ rén shì yī yù dài, zhí shù qiān mín, zé yǒng jí cháng zhī qián kè shěng shǐ wáng yún zì jìn mò shǐ chǔ, zhì shì hái, féng jí yì yún dé chǔ wáng zhòng lù, qiǎn rén qiú zhī, xǔ yǐ yī zhōu, yún yàng yàng, yǐ qí tuó zhuāng zhī bàn xiàn zhī. ér jiē bù dé zhōu.
高祖建號,拜逢吉中書侍郎、同中書門下平章事。是時,制度草創,朝廷大事 皆出逢吉,逢吉以為己任。然素不學問,隨事裁決,出其意見,是故漢世尤無法度, 而不施德政,民莫有所稱焉。高祖既定京師,逢吉與蘇禹珪同在中書,除吏多違舊 制。逢吉尤納貨賂,市權鬻官,謗者喧譁。然高祖方倚信二人,故莫敢有告者。鳳 翔李永吉初朝京師,逢吉以永吉故秦王從嚴子,家世王侯,當有奇貨,使人告永 吉,許以一州,而求其先王玉帶,永吉以無為解,逢吉乃使人市一玉帶,直數千緡, 責永吉償之;前客省使王筠自晉末使楚,至是還,逢吉意筠得楚王重賂,遣人求之, 許以一州,筠怏怏,以其橐裝之半獻之。而皆不得州。
jìn xiāng lǐ sōng cóng qì dān yǐ běi, gāo zǔ rù jīng shī, yǐ sōng dì cì féng jí, ér sōng bié yǒu tián zhái zài xī jīng, féng jí suì jiē qǔ zhī. sōng zì běi hái, yīn yǐ zhái quàn xiàn féng jí, féng jí bù yuè, ér sōng zǐ dì shù chū yuàn yán. qí hòu, féng jí nǎi yòu rén gào sōng yǔ dì yǔ yì děng, xià yù, sōng kuǎn zì wū fú: yǔ jiā tóng èr shí rén, móu yīn gāo zǔ shān líng wèi luàn. yù shàng zhōng shū, féng jí gǎi èr shí rén wèi wǔ shí rén, suì zú sōng jiā.
晉相李崧從契丹以北,高祖入京師,以崧第賜逢吉,而崧別有田宅在西京,逢 吉遂皆取之。崧自北還,因以宅券獻逢吉,逢吉不悅,而崧子弟數出怨言。其後, 逢吉乃誘人告崧與弟嶼、義等,下獄,崧款自誣伏:「與家僮二十人,謀因高祖山 陵為亂。」獄上中書,逢吉改「二十人」為「五十人」,遂族崧家。
shì shí, tiān xià duō dào, féng jí zì cǎo zhào shū xià zhōu xiàn, fán dào suǒ jū běn jiā jí lín bǎo jiē zú zhū. huò wèi féng jí yuē: wèi dào zú zhū, yǐ fēi wáng fǎ, kuàng lín bǎo hū! féng jí yǎn yǐ wèi shì, bù dé yǐ, dàn qù zú zhū ér yǐ. yú shì yùn zhōu bǔ zéi shǐ zhě zhāng lìng róu jǐn shā píng yīn xiàn shí qī cūn mín shù bǎi rén. wèi zhōu cì shǐ yè rén lǔ wén bù yǒu dào, zì shuài bīng bǔ zhī. shí cūn mín shí shù gòng zhú dào, rù yú shān zhōng, dào jiē sàn zǒu. rén lǔ cóng hòu zhì, jiàn mín bǔ dào zhě, yǐ wèi zéi, xī qín zhī, duàn qí jiǎo jīn, bào zhī shān lù, wǎn zhuǎn hào hū, lèi rì ér sǐ. wén zhě bù shèng qí yuān, ér féng jí yǐ rén lǔ wèi néng, yóu shì tiān xià yīn dào shā rén zī làn.
是時,天下多盜,逢吉自草詔書下州縣,凡盜所居本家及鄰保皆族誅。或謂逢 吉曰:「為盜族誅,已非王法,況鄰保乎!」逢吉甗以為是,不得已,但去族誅而 已。於是鄆州捕賊使者張令柔盡殺平陰縣十七村民數百人。衛州刺史葉仁魯聞部有 盜,自帥兵捕之。時村民十數共逐盜,入於山中,盜皆散走。仁魯從後至,見民捕 盜者,以為賊,悉擒之,斷其腳筋,暴之山麓,宛轉號呼,累日而死。聞者不勝其 冤,而逢吉以仁魯為能,由是天下因盜殺人滋濫。
féng jí yǐ guì, yì wèi háo chǐ, wèi zhōng shū táng shí wèi bù kě shí, nǎi mìng jiā chú jìn xiū, rì jí zhēn shàn. jì mǔ sǐ, bù fú sàng. qī wǔ shì zú, fěng bǎi guān jí zhōu zhèn jiē shū líng juàn wèi sàng fú. wǔ shì wèi qī, chú qí zhū zi wèi guān. yǒu shù xiōng zì wài lái, wèi bái féng jí ér jiàn qí zhū zi, féng jí nù, tuō yǐ tuó shì gào yú gāo zǔ, zhàng shā zhī.
逢吉已貴,益為豪侈,謂中書堂食為不可食,乃命家廚進羞,日極珍善。繼母 死,不服喪。妻武氏卒,諷百官及州鎮皆輸綾絹為喪服。武氏未期,除其諸子為官。 有庶兄自外來,未白逢吉而見其諸子,逢吉怒,托以佗事告於高祖,杖殺之。
féng jí cháng cóng gāo zǔ zhēng yè, shù shǐ jiǔ rǔ zhōu tài zǔ yú jūn zhōng, tài zǔ hèn zhī. qí hòu yǐn dì lì, féng jí sù shàn lǐ tāo, fěng tāo qǐng bà tài zǔ yǔ yáng bīn shū mì. lǐ tài hòu nù tāo lí jiān dà chén, bà tāo xiāng, yǐ yáng bīn jiān píng zhāng shì, shì xī guān jué. féng jí yǔ guī yóu shì bèi wèi ér yǐ. gān yòu èr nián, jiā bài sī kōng.
逢吉嘗從高祖征鄴,數使酒辱周太祖於軍中,太祖恨之。其後隱帝立,逢吉素 善李濤,諷濤請罷太祖與楊邠樞密。李太后怒濤離間大臣,罷濤相,以楊邠兼平章 事,事悉關決。逢吉、禹珪由是備位而已。乾祐二年,加拜司空。
zhōu tài zǔ zhèn yè, bù là shū mì shǐ, féng jí yǐ wèi shū mì zhī rèn, fāng zhèn dài zhī fēi biàn, yǔ shǐ hóng zhào zhēng, yú shì zú rú hóng zhào yì. hóng zhào yuàn féng jí yì jǐ, yǐ ér huì yǐn wáng zhāng dì, shǐ jiǔ zuò zhōng, hóng zhào nù shén. féng jí móu qiú chū zhèn yǐ bì zhī, jì ér zhōng chuò, rén wèn qí gù, féng jí yuē: gǒu shě cǐ ér qù, shǐ gōng yī chù fēn, wú jī fěn yǐ!
周太祖鎮鄴,不落樞密使,逢吉以謂樞密之任,方鎮帶之非便,與史弘肇爭, 於是卒如弘肇議。弘肇怨逢吉異己,已而會飲王章第,使酒坐中,弘肇怒甚。逢吉 謀求出鎮以避之,既而中輟,人問其故,逢吉曰:「苟舍此而去,史公一處分,吾 齏粉矣!」
shì shí, yǐn dì shào nián, xiǎo rén zài cè. hóng zhào děng wēi zhì rén zhǔ, dì yǔ zuǒ yòu lǐ yè guō yǔn míng děng jiē huàn zhī. féng jí měi jiàn yè děng, yǐ yán jī zhī, yè děng zú shā hóng zhào, jí yǐ féng jí quán zhī shū mì yuàn. fāng mìng cǎo má, wén zhōu tài zǔ qǐ bīng, nǎi zhǐ. féng jí yè sù jīn xiáng diàn dōng gé, wèi sī tiān xià guān zhèng wáng chù nè yuē: zuó xī wèi míng, yǐ jiàn lǐ sōng zài cè, shēng rén jiē sǐ zhě, wú jí shì yě. zhōu tài zǔ zhì běi jiāo, guān jūn bài yú liú zi bēi. féng jí sù qī lǐ, yè yǔ tóng shě hān yǐn, suǒ dāo jiāng zì shā, wèi zuǒ yòu suǒ zhǐ. míng rì yǔ yǐn dì zǒu zhào cūn, zì shā yú mín shě. zhōu tài zǔ dìng jīng shī, xiāo qí shǒu, shì dāng lǐ sōng bèi xíng zhī suǒ. guǎng shùn chū, cì qí zi xī jīng zhuāng bìng zhái yī qū.
是時,隱帝少年,小人在側。弘肇等威制人主,帝與左右李業、郭允明等皆患 之。逢吉每見業等,以言激之,業等卒殺弘肇,即以逢吉權知樞密院。方命草麻, 聞周太祖起兵,乃止。逢吉夜宿金祥殿東閣,謂司天夏官正王處訥曰:「昨夕未暝, 已見李崧在側,生人接死者,無吉事也。」周太祖至北郊,官軍敗於劉子陂。逢吉 宿七里,夜與同舍酣飲,索刀將自殺,為左右所止。明日與隱帝走趙村,自殺於民 舍。周太祖定京師,梟其首,適當李崧被刑之所。廣順初,賜其子西京莊並宅一區。
shǐ hóng zhào
○史弘肇
shǐ hóng zhào, zì huà yuán, zhèng zhōu xíng zé rén yě. wèi rén xiāo yǒng, zǒu jí bēn mǎ. liáng mò, diào mín qī hù chū yī bīng, hóng zhào wèi bīng, lì kāi dào zhǐ huī, xuǎn wèi jìn bīng. hàn gāo zǔ diǎn jìn bīng, hóng zhào wèi jūn xiào. qí hòu, hàn gāo zǔ zhèn tài yuán, shǐ jiāng wǔ jié zuǒ yòu zhǐ huī, lǐng léi zhōu cì shǐ. gāo zǔ jiàn hào yú tài yuán, dài zhōu wáng huī jù mìng, hóng zhào gōng pò zhī, yǐ gōng bài zhōng wǔ jūn jié dù shǐ shì wèi bù jūn dōu zhǐ huī shǐ.
史弘肇,字化元,鄭州滎澤人也。為人驍勇,走及奔馬。梁末,調民七戶出一 兵,弘肇為兵,隸開道指揮,選為禁兵。漢高祖典禁兵,弘肇為軍校。其後,漢高 祖鎮太原,使將武節左右指揮,領雷州刺史。高祖建號於太原,代州王暉拒命,弘 肇攻破之,以功拜忠武軍節度使、侍衛步軍都指揮使。
shì shí qì dān běi guī, liú gěng chóng měi gōng wáng shǒu ēn yú lù zhōu. gāo zǔ qiǎn hóng zhào qián xíng jī zhī, chóng měi bài zǒu, shǒu ēn yǐ chéng guī hàn. ér hé yáng wǔ xíng dé zé zhōu dí lìng qí děng, jiē yíng hóng zhào zì guī. hóng zhào rù hé yáng, gāo zǔ cóng hòu zhì, suì rù jīng shī.
是時契丹北歸,留耿崇美攻王守恩於潞州。高祖遣弘肇前行擊之,崇美敗走, 守恩以城歸漢。而河陽武行德、澤州翟令奇等,皆迎弘肇自歸。弘肇入河陽,高祖 從後至,遂入京師。
hóng zhào wèi jiāng, yán yì guǎ yán, huī xià cháng shǎo wǔ yì, lì huò shā zhī, jūn zhōng wèi gǔ xin lì, yǐ gù gāo zǔ qǐ yì zhī chū, hóng zhào xíng bīng suǒ zhì, qiū bó wú fàn, liǎng jīng tiē rán. qiān shì wèi qīn jūn mǎ bù jūn dōu zhǐ huī shǐ, lǐng guī dé jūn jié dù shǐ tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì. gāo zǔ jí dà jiàn, yǔ yáng bīn sū féng jí děng tóng shòu gù mìng.
弘肇為將,嚴毅寡言,麾下嘗少忤意,立楇殺之,軍中為股忄栗,以故高祖起 義之初,弘肇行兵所至,秋亳無犯,兩京帖然。遷侍衛親軍馬步軍都指揮使,領歸 德軍節度使、同中書門下平章事。高祖疾大漸,與楊邠、蘇逢吉等同授顧命。
yǐn dì shí, hé zhōng lǐ shǒu zhēn fèng xiáng wáng jǐng chóng yǒng xìng zhào sī wǎn děng jiē fǎn, guān xī yòng bīng, rén qíng kǒng jù, jīng shī zhī mín, liú yán yǐ xiāng jīng kǒng. hóng zhào chū bīng jǐng chá, wù xíng shā lù, zuì wú dà xiǎo jiē sǐ. shì shí tài bái zhòu jiàn, mín yǒu yǎng guān zhě, zhé yāo zhǎn yú shì. shì yǒu zuì zhě wǔ yī jūn zú, wū qí é yán, zuò qì shì. fán mín dǐ zuì, lì yǐ bái hóng zhào, dàn yǐ sān zhǐ shì zhī, lì jí yāo zhǎn zhī. yòu wèi duàn shé jué kǒu cuò jīn zhé zú zhī xíng. lǐ sōng zuò nú gào biàn zú zhū, hóng zhào qǔ qí yòu nǚ yǐ wèi bì. yú shì qián zī gù jiāng shī zhí zhī jiā, gū xī tóng nú, ér sī yǎng zhī bèi, wǎng wǎng xié zhì qí zhǔ. shì wèi kǒng mù guān jiě huī jiǎo kù, yīn yuán wèi jiān, mín dǐ zuì zhě, mò gǎn gào sù. yàn rén hé fú jìn yǒu yù zhěn, zhí qián shí sì wàn, qiǎn tóng mài zhī huái nán yǐ yù chá. tóng yǐn qí qián, fú jìn chī zé zhī, tóng nǎi wū gào fú jìn dé zhào yán shòu yù zhěn, yǐ yí wú rén. hóng zhào bǔ zhì, fú jìn qì shì, zhàng xià fēn qǔ qí qī zǐ, ér jí qí jiā cái. hóng zhào bù xǐ bīn kè, cháng yán: wén rén nán nài, hū wǒ wèi zú.
隱帝時,河中李守貞、鳳翔王景崇、永興趙思綰等皆反,關西用兵,人情恐懼, 京師之民,流言以相驚恐。弘肇出兵警察,務行殺戮,罪無大小皆死。是時太白晝 見,民有仰觀者,輒腰斬於市。市有醉者忤一軍卒,誣其訛言,坐棄市。凡民抵罪, 吏以白弘肇,但以三指示之,吏即腰斬之。又為斷舌、決口、斮筋、折足之刑。李 崧坐奴告變族誅,弘肇取其幼女以為婢。於是前資故將失職之家,姑息僮奴,而廝 養之輩,往往脅制其主。侍衛孔目官解暉狡酷,因緣為奸,民抵罪者,莫敢告訴。 燕人何福進有玉枕,直錢十四萬,遣僮賣之淮南以鬻茶。僮隱其錢,福進笞責之, 僮乃誣告福進得趙延壽玉枕,以遺吳人。弘肇捕治,福進棄市,帳下分取其妻子, 而籍其家財。弘肇不喜賓客,嘗言:「文人難耐,呼我為卒。」
hóng zhào lǐng guī dé, qí fù shǐ děng yuè lǜ sī qián qiān mín wèi xiàn. yǐng zhōu qū chǎng guān qū wēn yǔ jūn jiāng hé zhěng zhēng guān wù, sòng zhī sān sī, sān sī zhí wēn. zhěng sù zhī hóng zhào, hóng zhào yǐ wèi yǐng jǐ shǔ zhōu, ér wēn bù xiān bái jǐ, nǎi zhuī wēn shā zhī, lián zuò zhě shù shí rén.
弘肇領歸德,其副使等月率私錢千緡為獻。潁州麴場官麴溫與軍將何拯爭官務, 訟之三司,三司直溫。拯訴之弘肇,弘肇以謂潁己屬州,而溫不先白己,乃追溫殺 之,連坐者數十人。
zhōu tài zǔ píng lǐ shǒu zhēn, tuī gōng qún chén, hóng zhào bài zhōng shū lìng. yǐn dì zì guān xī bà bīng, jiàn jìn xiǎo rén, yǔ hòu zàn lǐ yè děng xī yóu wú dù, ér tài hòu qīn zú pō xíng gàn tuō, hóng zhào yǔ yáng bīn shāo cái yì zhī. tài hòu yǒu gù rén zi qiú bǔ jūn zhí, hóng zhào zhé zhǎn zhī. dì shǐ tīng lè, cì jiào fāng shǐ děng yù dài jǐn páo, wǎng xiè hóng zhào, hóng zhào nù yuē: jiàn ér wèi guó zhēng xíng zhě wèi yǒu piān cì, ěr cáo hé gōng, gǎn dāng cǐ hū! xī qǔ suǒ cì hái guān.
周太祖平李守貞,推功群臣,弘肇拜中書令。隱帝自關西罷兵,漸近小人,與 後贊、李業等嬉遊無度,而太后親族頗行干托,弘肇與楊邠稍裁抑之。太后有故人 子求補軍職,弘肇輒斬之。帝始聽樂,賜教坊使等玉帶、錦袍,往謝弘肇,弘肇怒 曰:「健兒為國征行者未有偏賜,爾曹何功,敢當此乎!」悉取所賜還官。
zhōu tài zǔ chū zhèn wèi zhōu, hóng zhào yì dài shū mì xíng, sū féng jí yáng bīn yǐ wèi bù kě, hóng zhào hèn zhī. míng rì, huì yǐn dòu zhēn gù dì, hóng zhào lì shēng jǔ jué shǔ tài zǔ yuē: zuó rì tíng lùn, hé wèi yì tóng? jīn rì yǔ gōng yǐn cǐ. féng jí yǔ bīn yì jǔ dà jué yuē: cǐ guó jiā shì yě, hé bì jiè yì hū! suì jù yǐn jué. hóng zhào yuē: ān cháo tíng, dìng huò luàn, zhí xū zhǎng qiāng dà jiàn, ruò máo zhuī zǐ ān zú yòng zāi? sān sī shǐ wáng zhāng yuē: wú máo zhuī zi, jūn fù hé cóng jí hū? máo zhuī zi, gài yán bǐ yě. hóng zhào mò rán. tā rì, huì yǐn zhāng dì, jiǔ hān, wèi shǒu shì lìng, hóng zhào bù néng wèi, kè shěng shǐ yán jìn qīng zuò cì hóng zhào, lǚ jiào zhī. sū féng jí xì yuē: zuò yǒu xìng yán rén, hé yōu fá jué! hóng zhào qī yán shì, jiǔ jiā chàng, yǐ wèi jī jǐ, dà nù, yǐ chǒu yǔ gòu féng jí, féng jí bù xiào. hóng zhào yù ōu zhī, féng jí xiān chū. hóng zhào qǐ suǒ jiàn yù zhuī zhī, yáng bīn qì yuē: sū gōng, hàn zǎi xiàng, gōng ruò shā zhī, zhì tiān zǐ hé dì hū? hóng zhào chí mǎ qù, bīn sòng zhì dì ér hái. yóu shì jiāng xiàng rú shuǐ huǒ. yǐn dì qiǎn wáng jùn zhì jiǔ gōng zǐ tíng hé jiě zhī.
周太祖出鎮魏州,弘肇議帶樞密行,蘇逢吉、楊邠以為不可,弘肇恨之。明日, 會飲竇貞固第,弘肇厲聲舉爵屬太祖曰:「昨日廷論,何為異同?今日與公飲此。」 逢吉與邠亦舉大爵曰:「此國家事也,何必介意乎!」遂俱飲爵。弘肇曰:「安 朝廷,定禍亂,直須長槍大劍,若『毛錐子』安足用哉?」三司使王章曰:「無 『毛錐子』,軍賦何從集乎?」「毛錐子」,蓋言筆也。弘肇默然。他日,會飲章 第,酒酣,為手勢令,弘肇不能為,客省使閻晉卿坐次弘肇,屢教之。蘇逢吉戲曰: 「坐有姓閻人,何憂罰爵!」弘肇妻閻氏,酒家倡,以為譏己,大怒,以醜語詬逢 吉,逢吉不校。弘肇欲毆之,逢吉先出。弘肇起索劍欲追之,楊邠泣曰:「蘇公, 漢宰相,公若殺之,致天子何地乎?」弘肇馳馬去,邠送至第而還。由是將相如水 火。隱帝遣王峻置酒公子亭和解之。
shì shí, lǐ yè guō yǔn míng hòu zàn niè wén jìn děng yòng shì, bù xǐ zhí zhèng. ér yǐn dì chūn qiū jiàn zhǎng, wèi dà chén suǒ zhì, shù yǒu fèn yán, yè děng chéng jiān zèn zhī, yǐ wèi hóng zhào wēi zhèn rén zhǔ, bù chú bì wèi luàn. yǐn dì pō yù chú zhī. yè wén zuō fang duàn jiǎ shēng, yǐ wèi bīng zhì, dá dàn bù mèi. yóu shì yǔ yè děng mì móu jìn zhōng. gān yòu sān nián dōng shí yuè shí sān rì, hóng zhào yǔ yáng bīn wáng zhāng děng rù cháo, zuò guǎng zhèng diàn dōng wǔ, jiǎ shì shù shí rén zì nèi chū, qín hóng zhào bīn zhāng zhǎn zhī, bìng zú qí sān jiā.
是時,李業、郭允明、後贊、聶文進等用事,不喜執政。而隱帝春秋漸長,為 大臣所制,數有忿言,業等乘間譖之,以謂弘肇威震人主,不除必為亂。隱帝頗欲 除之。夜聞作坊鍛甲聲,以為兵至,達旦不寐。由是與業等密謀禁中。乾祐三年冬 十月十三日,弘肇與楊邠、王章等入朝,坐廣政殿東廡,甲士數十人自內出,擒弘 肇、邠、章斬之,並族其三家。
hóng zhào yǐ sǐ, dì zuò chóng yuán diàn zhào jūn chén, gào yǐ hóng zhào děng móu fǎn, jūn chén mò néng duì. yòu zhào zhū jūn xiào jiàn yú wàn suì diàn, dì yuē: hóng zhào děng zhuān quán, shǐ rǔ cáo cháng yōu héng sǐ, jīn rì wú dé wèi rǔ zhǔ yǐ! jūn xiào jiē bài. zhōu tài zǔ jí wèi, zhuī fēng hóng zhào zhèng wáng, yǐ lǐ guī zàng.
弘肇已死,帝坐崇元殿召君臣,告以弘肇等謀反,君臣莫能對。又召諸軍校見 於萬歲殿,帝曰:「弘肇等專權,使汝曹常憂橫死,今日吾得為汝主矣!」軍校皆 拜。周太祖即位,追封弘肇鄭王,以禮歸葬。
yáng bīn
○楊邠
yáng bīn, wèi zhōu guān shì rén yě. shǎo wèi zhōu zhǎng jí lì, zū yōng shǐ kǒng qiān lǐng dù zhī, bǔ bīn gōu yā guān, lì mèng huá yùn sān zhōu liáng liào yuàn shǐ. shì hàn gāo zǔ wèi yòu dōu yā yá, gāo zǔ jí wèi, bài shū mì shǐ. bīn chū yú xiǎo lì, bù xǐ wén shì, yǔ sū féng jí děng nèi xiāng pái jì. féng jí fěng lǐ tāo shàng shū bà bīn yǔ zhōu tài zǔ shū mì shǐ, bīn qì sù lǐ tài hòu qián, tài hòu nù, bà tāo xiāng, jiā bīn zhōng shū shì láng jiān lì bù shàng shū tóng píng zhāng shì. shì shí, féng jí yǔ guī pō yǐ sī huì chú lì, duō móu. bīn wèi xiāng, shì wú dà xiǎo, bì xiān shì bīn, bīn yǐ wèi kě, nǎi rù bái, ér shēn gé féng jí suǒ wèi, fán mén yìn chū shēn, zhū sī bǔ lì zhě, yī qiè bà zhī. bīn suī zhǎng yú lì shì, ér bù zhī dà tǐ, yǐ wèi wèi guó jiā zhě, tǎng lǐn shí jiǎ bīng wán ér yǐ, lǐ lè wén wù jiē xū qì yě. yǐ gù bǐng dà zhèng ér wù kē xì, fán qián zī guān bù dé jū wài, ér tiān xià xíng lǚ, jiē gěi guò suǒ rán hòu de xíng. xún rì zhī jiān, rén qíng dà rǎo, bīn dù bù kě xíng ér zhǐ.
楊邠,魏州冠氏人也。少為州掌籍吏,租庸使孔謙領度支,補邠勾押官,歷孟、 華、鄆三州糧料院使。事漢高祖為右都押衙,高祖即位,拜樞密使。邠出於小吏, 不喜文士,與蘇逢吉等內相排忌。逢吉諷李濤上疏罷邠與周太祖樞密使,邠泣訴李 太后前,太后怒,罷濤相,加邠中書侍郎兼吏部尚書、同平章事。是時,逢吉、禹 珪頗以私賄除吏,多繆。邠為相,事無大小,必先示邠,邠以為可,乃入白,而深 革逢吉所為,凡門廕出身,諸司補吏者,一切罷之。邠雖長於吏事,而不知大體, 以謂為國家者,帑廩實、甲兵完而已,禮樂文物皆虛器也。以故秉大政而務苛細, 凡前資官不得居外,而天下行旅,皆給過所然後得行。旬日之間,人情大擾,邠度 不可行而止。
bīn cháng yǔ wáng zhāng lùn shì dì qián, dì yuē: shì xíng zhī hòu, wù shǐ yǒu yán yě! bīn jù yuē: bì xià dàn jìn shēng, yǒu chén zài. wén zhě wèi zhī zhàn xin lì. lǐ tài hòu dì yè qiú wèi xuān huī shǐ, dì yǔ tài hòu sī yǐ wèn bīn, bīn zhǐ yǐ wèi bù kě. dì yù lì suǒ ài gěng fū rén wèi hòu, bīn yòu yǐ wèi bù kě fū rén sǐ, jiāng yǐ hòu lǐ zàng zhī, bīn yòu yǐ wèi bù kě. yóu shì yǐn dì dà nù, ér zuǒ yòu chéng jiān gòu zhī, yǔ shǐ hóng zhào děng tóng rì jiàn shā.
邠常與王章論事帝前,帝曰:「事行之後,勿使有言也!」邠遽曰:「陛下但 禁聲,有臣在。」聞者為之戰忄栗。李太后弟業求為宣徽使,帝與太后私以問邠, 邠止以為不可。帝欲立所愛耿夫人為後,邠又以為不可;夫人死,將以後禮葬之, 邠又以為不可。由是隱帝大怒,而左右乘間構之,與史弘肇等同日見殺。
bīn wèi rén pō jiǎn jìng, sì fāng zhī lù suī bù què, rán wǎng wǎng yǐ xiàn yú dì. jū jiā xiè jué bīn kè, wǎn jié shāo tōng jìn shēn, yán kè mén xià. zhī shǐ chuán yǒu yòng, nǎi kè lì chuán xiě. wèi jǐ, jí yú huò. zhōu tài zǔ jí wèi, zhuī fēng hóng nóng wáng.
邠為人頗儉靜,四方之賂雖不卻,然往往以獻於帝。居家謝絕賓客,晚節稍通 縉紳,延客門下。知史傳有用,乃課吏傳寫。未幾,及於禍。周太祖即位,追封弘 農王。
wáng zhāng
○王章
wáng zhāng, wèi zhōu nán lè rén yě. wèi zhōu kǒng mù guān, zhāng lìng zhāo zhú jié dù shǐ liú yán hào, zhāng shì lìng zhāo. lìng zhāo bài, zhāng fù wēng bái wén kē yǔ fù zhāo tǎo lǐ zhōu shàn, nǎi yǐ zhāng tuō zhōu. zhōu nì zhāng chǔ zhōng, yǐ tuó tuó fù zhī luò yáng, cáng zhōu dì. táng miè, zhāng nǎi chū, wèi hé yáng liáng liào shǐ. hàn gāo zǔ diǎn jìn bīng, bǔ zhāng kǒng mù guān, cóng zhī tài yuán. gāo zǔ jí wèi, bài sān sī shǐ jiǎn xiào tài wèi. gāo zǔ bēng, yǐn dì jí wèi, jiā tài wèi tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì. shì shí, hàn fāng xīn zào, chéng qì dān zhī hòu, jīng shī kōng fá, ér guān xī sān pàn zuò, zhōu tài zǔ yòng bīng xī fāng, zhāng gōng kuì jūn lǚ, wèi cháng fá jué. rán zhēng lì bō xià, mín shén kǔ zhī. wǎng shí mín zū yī shí shū èr shēng wèi què shǔ hào, zhāng nǎi zēng yī shí shū èr dòu wèi shěng hào mín qián chū rù, jiē yǐ bā shí wèi mò, zhāng jiǎn qí chū zhě mò sān zhōu xiàn mín sù tián zhě, bì quán zhōu xiàn fù zhī, yǐ kuò qí yǐn tián. tiān xià yóu cǐ zhòng kùn. rán yóu bù xǐ wén shì, cháng yǔ rén yuē: cǐ bèi yǔ yī bǎ suàn zǐ, wèi zhī diān dào, hé yì yú guó xié! bǎi guān fèng lǐn, jiē qǔ gōng jūn zhī yú bù kān zhě, mìng yǒu sī gāo gū qí jià, gū dìng yòu zēng, wèi zhī tái gū, zhāng yóu yì bù néng mǎn, wǎng wǎng fù zēng zhī. mín yǒu fàn yán fán jiǔ qū zhě, wú duō shǎo jiē dǐ sǐ, lì yuán wèi jiān, mín mò kān mìng. yǐ ér yǔ shǐ hóng zhào děng tóng rì jiàn shā.
王章,魏州南樂人也。為州孔目官,張令昭逐節度使劉延皓,章事令昭。令昭 敗,章婦翁白文珂與副招討李周善,乃以章托周。周匿章褚中,以橐駝負之洛陽, 藏周第。唐滅,章乃出,為河陽糧料使。漢高祖典禁兵,補章孔目官,從之太原。 高祖即位,拜三司使、檢校太尉。高祖崩,隱帝即位,加太尉、同中書門下平章事。 是時,漢方新造,承契丹之後,京師空乏,而關西三叛作,周太祖用兵西方,章供 饋軍旅,未嘗乏絕。然征利剝下,民甚苦之。往時民租一石輸二升為「雀鼠耗」, 章乃增一石輸二斗為「省耗」;緡錢出入,皆以八十為陌,章減其出者陌三;州縣 民訴田者,必全州縣覆之,以括其隱田。天下由此重困。然尤不喜文士,嘗語人曰: 「此輩與一把算子,未知顛倒,何益於國邪!」百官俸廩,皆取供軍之餘不堪者, 命有司高估其價,估定又增,謂之「抬估」,章猶意不能滿,往往復增之。民有犯 鹽、礬、酒麴者,無多少皆抵死,吏緣為奸,民莫堪命。已而與史弘肇等同日見殺。
liú zhū
○劉銖
liú zhū, shǎn zhōu rén yě. shǎo wèi liáng shào wáng yá jiāng, yǔ hàn gāo zǔ yǒu jiù, gāo zǔ zhèn tài yuán, yǐ wèi zuǒ dōu yā yá. zhū wèi rén cǎn kù hǎo shā lù, gāo zǔ yǐ wèi yǒng duàn lèi jǐ, tè xìn yòng zhī. gāo zǔ jí wèi, bài yǒng xìng jūn jié dù shǐ, xǐ zhèn píng lú, jiā jiǎn xiào tài shī tóng píng zhāng shì, yòu jiā shì zhōng.
劉銖,陝州人也。少為梁邵王牙將,與漢高祖有舊,高祖鎮太原,以為左都押 衙。銖為人慘酷好殺戮,高祖以為勇斷類己,特信用之。高祖即位,拜永興軍節度 使,徙鎮平盧,加檢校太師、同平章事,又加侍中。
shì shí, jiāng huái bù tōng, wú yuè qián liú shǐ zhě cháng fàn hǎi yǐ zhì zhōng guó. ér bīn hǎi zhū zhōu jiē zhì bó yì wù, yǔ mín mào yì. mín fù shī qī zhě, wù lì shàn zì shè zhì, zhì xíng yù, bù guān zhōu xiàn. ér qián wèi lì zhě, nà qí hòu lù, zòng zhī bù wèn. mín pō wèi kǔ, zhū nǎi yī qiè jìn zhī. rán zhū yòng fǎ, yì zì wèi kè shēn. mín yǒu guò zhě, wèn qí nián jǐ hé, duì yuē ruò gān, jí suí qí shù zhàng zhī, wèi zhī suí nián zhàng. měi zhàng yī rén, bì liǎng zhàng jù xià, wèi zhī hé huān zhàng. yòu qǐng zēng mín zū, mǔ chū qián sān shí yǐ wèi gōng yòng, mín bù kān zhī. yǐn dì huàn zhū gāng bào, zhào zhī, jù bù zhì. shì shí, yí zhōu guō huái gōng nán táng hái, yǐ bīng zhù qīng zhōu, yǐn dì nǎi qiǎn fú yàn qīng wǎng dài zhū. zhū gù jìn bīng zài, mò gǎn yǒu yì yì, nǎi shòu dài hái jīng shī.
是時,江淮不通,吳越錢鏐使者常泛海以至中國。而濱海諸州皆置博易務,與 民貿易。民負失期者,務吏擅自攝治,置刑獄,不關州縣。而前為吏者,納其厚賂, 縱之不問。民頗為苦,銖乃一切禁之。然銖用法,亦自為刻深。民有過者,問其年 幾何,對曰若干,即隨其數杖之,謂之「隨年杖」。每杖一人,必兩杖俱下,謂之 「合歡杖」。又請增民租,畝出錢三十以為公用,民不堪之。隱帝患銖剛暴,召之, 懼不至。是時,沂州郭淮攻南唐還,以兵駐青州,隱帝乃遣符彥卿往代銖。銖顧禁 兵在,莫敢有異意,乃受代還京師。
zhū cháng qiè chǐ yú shǐ hóng zhào yáng bīn děng, yǐ ér hóng zhào děng sǐ, zhū wèi lǐ yè děng yuē: zhū jūn kě wèi lóu luó ér yǐ. quán zhī kāi fēng fǔ, zhōu tài zǔ bīng fàn jīng shī, zhū xī zhū tài zǔ yǔ wáng jùn děng jiā shǔ. tài zǔ rù jīng shī, zhū qī luǒ lù yǐ xí zì bì, yǔ zhū jù jiàn zhí. zhū wèi qí qī yuē: wǒ zé sǐ yǐ, rǔ yīng yǔ rén wèi bì. tài zǔ shǐ rén zé zhū yuē: yǔ gōng gòng shì xiān dì, dú wú gù rén zhī qíng hū? wú jiā tú miè, suī yǒu jūn mìng, jiā zhī kù dú, yī hé rěn yě. jīn gōng yì yǒu qī zǐ, dú niàn zhī hū? zhū yuē: wèi hàn zhū pàn chén ěr, qǐ zhī qí tuó. shì shí, tài zǔ fāng yù guī rén xīn, nǎi yǔ qún chén yì yuē: liú shì zhōng zhuì mǎ shāng shén, ér jūn shì bī rǔ, dài yǒu wēi shēng, wú yù zòu tài hòu, dài qí jiā shǔ, hé rú? qún chén jiē yǐ wèi shàn. nǎi zhǐ shā zhū, yǔ lǐ yè děng xiāo shǒu yú shì, shè qí qī zǐ. tài zǔ jí wèi, cì shǎn zhōu zhuāng zhái gè yī qū.
銖嘗切齒於史弘肇、楊邠等,已而弘肇等死,銖謂李業等曰:「諸君可謂僂儸 兒矣。」權知開封府,周太祖兵犯京師,銖悉誅太祖與王峻等家屬。太祖入京師, 銖妻裸露以席自蔽,與銖俱見執。銖謂其妻曰:「我則死矣,汝應與人為婢。」太 祖使人責銖曰:「與公共事先帝,獨無故人之情乎?吾家屠滅,雖有君命,加之酷 毒,一何忍也。今公亦有妻子,獨念之乎?」銖曰:「為漢誅叛臣爾,豈知其佗。」 是時,太祖方欲歸人心,乃與群臣議曰:「劉侍中墜馬傷甚,而軍士逼辱,迨有微 生,吾欲奏太后,貸其家屬,何如?」群臣皆以為善。乃止殺銖,與李業等梟首於 市,赦其妻子。太祖即位,賜陝州莊宅各一區。
lǐ yè
○李業
lǐ yè, gāo zǔ huáng hòu zhī dì yě. hòu kūn dì qī rén, yè zuì yòu, gù yóu lián zhī. gāo zǔ shí, yǐ wèi wǔ dé shǐ. yǐn dì jí wèi, yè yǐ huáng tài hòu gù, yì yòng shì, wú gù dàn. shí tiān xià hàn huáng, huáng hé jué yì, jīng shī dà fēng bá mù, huài chéng mén, gōng zhōng shù jiàn guài wù tóu wǎ shí hàn mén fēi. yǐn dì zhào sī tiān zhào yán yì wèn ráng chú zhī fǎ, yán yì duì yuē: chén zhí tiān xiàng rì shí, chá qí biàn dòng, yǐ kǎo shùn nì jí xiōng ér yǐ, ráng chú zhī shì, fēi chén suǒ zhī yě. rán chén suǒ wén, dài shān xiāo yě. huáng tài hòu nǎi zhào ní sòng fú shū yǐ ráng zhī, yī ní rú cè, jì hái, bēi qì bù zhī rén zhě shù rì, jí xǐng xùn zhī, mò zhī qí rán. ér dì fāng yǔ yè jí niè wén jìn hòu zàn guō yǔn míng děng xiá nì, duō wèi sōu yǔ xiāng qiào xì, fàng zhǐ yuān yú gōng zhōng. tài hòu shù yǐ zāi yì jiè dì, bù tīng. shí xuān huī shǐ què, yè yù de zhī, tài hòu yì qiǎn rén fěng dà chén. dà chén yáng bīn shǐ hóng zhào děng jiē yǐ wèi bù kě. yè yóu cǐ yuàn wàng, móu shā bīn děng. bīn děng yǐ sǐ. yòu qiǎn gòng fèng guān mèng yè yǐ zhào shū shā guō wēi yú wèi zhōu. wēi jǔ bīng fǎn, yǐn dì qiǎn zuǒ shén wǔ tǒng jūn yuán jué shì wèi mǎ jūn dōu zhǐ huī shǐ yán jìn qīng děng lǜ bīng jù wēi yú chán yuān. bīng wèi chū, wēi yǐ zhì huá zhōu, dì dà jù, wèi dà chén yuē: zuó tài cǎo cǎo ěr. yè qǐng chū fǔ kù yǐ lài jūn, zǎi xiàng sū yǔ guī yǐ wèi wèi kě, yè bài yǔ guī yú dì qián yuē: xiàng gōng qiě wèi guān jiā wù xī fǔ kù. nǎi zhào cì jīng shī bīng jí wèi bīng cóng wēi nán zhě qián rén shí qiān, dū qí zǐ dì zuò shū, yǐ gào běi bīng zhī lái zhě. jí hàn bīng bài yú běi jiāo, yè qǔ nèi kù jīn bǎo, huái zhī yǐ bēn qí xiōng bǎo yì jūn jié dù shǐ hóng xìn, hóng xìn jù ér bù nà. yè zǒu zhì jiàng zhōu, wèi rén suǒ shā.
李業,高祖皇后之弟也。後昆弟七人,業最幼,故尤憐之。高祖時,以為武德 使。隱帝即位,業以皇太后故,益用事,無顧憚。時天下旱、蝗,黃河決溢,京師 大風拔木,壞城門,宮中數見怪物投瓦石、撼門扉。隱帝召司天趙延乂問禳除之法, 延乂對曰:「臣職天象日時,察其變動,以考順逆吉凶而已,禳除之事,非臣所知 也。然臣所聞,殆山魈也。」皇太后乃召尼誦佛書以禳之,一尼如廁,既還,悲泣 不知人者數日,及醒訊之,莫知其然。而帝方與業及聶文進、後贊、郭允明等狎昵, 多為廋語相誚戲,放紙鳶於宮中。太后數以災異戒帝,不聽。時宣徽使闕,業欲得 之,太后亦遣人諷大臣。大臣楊邠、史弘肇等皆以為不可。業由此怨望,謀殺邠等。 邠等已死。又遣供奉官孟業以詔書殺郭威於魏州。威舉兵反,隱帝遣左神武統軍袁 泬、侍衛馬軍都指揮使閻晉卿等率兵拒威於澶淵。兵未出,威已至滑州,帝大懼, 謂大臣曰:「昨太草草耳。」業請出府庫以賚軍,宰相蘇禹珪以為未可,業拜禹珪 於帝前曰:「相公且為官家勿惜府庫。」乃詔賜京師兵及魏兵從威南者錢人十千, 督其子弟作書,以告北兵之來者。及漢兵敗於北郊,業取內庫金寶,懷之以奔其兄 保義軍節度使洪信,洪信拒而不納。業走至絳州,為人所殺。
niè wén jìn
○聶文進
niè wén jìn, bīng zhōu rén yě. shǎo wèi jūn zú, shàn shū suàn, gěi shì hàn gāo zǔ zhàng zhōng. gāo zǔ zhèn tài yuán, yǐ wèi yā sī guān. gāo zǔ jí wèi, lì bài lǐng jūn tún wèi jiāng jūn shū mì yuàn chéng zhǐ. zhōu tài zǔ wèi shū mì shǐ, pō qīn xìn zhī, wén jìn shāo héng zì. qiān yòu lǐng jūn dà jiāng jūn, rù xiè, zhào zhū jiāng jūn shè shí cháo táng, yí luán hàn lín yù chú gōng zhàng yǐn shí, wén jìn zì rú, yǒu sī bù gǎn hé. zhōu tài zǔ zhèn yè, wén jìn děng yòng shì jū zhōng, jí móu shā yáng bīn děng, wén jìn yè zuò zhào shū, zhì zhì zhōng wài. bīn děng yǐ sǐ, wén jìn diǎn yuè bīng jí, zhǐ huī shā lù, yǐ wèi jǐ rèn. zhōu tài zǔ zài yè wén bīn děng yù hài, chū yǐ wèi wén jìn bù yǔ, jí fā zhào shū, jiē wén jìn shǒu jī, nǎi dà gòu zhī.
聶文進,并州人也。少為軍卒,善書算,給事漢高祖帳中。高祖鎮太原,以為 押司官。高祖即位,歷拜領軍屯衛將軍、樞密院承旨。周太祖為樞密使,頗親信之, 文進稍橫恣。遷右領軍大將軍,入謝,召諸將軍設食朝堂,儀鸞、翰林、御廚供帳 飲食,文進自如,有司不敢劾。周太祖鎮鄴,文進等用事居中,及謀殺楊邠等,文 進夜作詔書,制置中外。邠等已死,文進點閱兵籍,指麾殺戮,以為己任。周太祖 在鄴聞邠等遇害,初以為文進不與,及發詔書,皆文進手跡,乃大詬之。
zhōu bīng zhì jīng shī, yǐn dì bài yú běi jiāo, tài hòu jù, shǐ wèi wén jìn shàn wèi dì, duì yuē: chén zài cǐ, bǎi guō wēi hé hài! mù róng yàn chāo bài zǒu, dì sù yú qī lǐ, wén jìn yè yǔ qí tú yǐn jiǔ, gē hū zì ruò. míng dàn, yǐn dì yù shì, wén jìn yì zì shā.
周兵至京師,隱帝敗於北郊,太后懼,使謂文進善衛帝,對曰:「臣在此,百 郭威何害!」慕容彥超敗走,帝宿於七里,文進夜與其徒飲酒,歌呼自若。明旦, 隱帝遇弒,文進亦自殺。
hòu zàn
○後贊
hòu zàn, yǎn zhōu xiá qiū rén. qí mǔ, chàng yě. zàn yòu shàn ōu, shì zhāng yán lǎng. yán lǎng sǐ, zàn gèng shì hàn gāo zǔ, gāo zǔ ài zhī, yǐ wèi yá jiāng. gāo zǔ jí wèi, bài fēi lóng shǐ, yǐn dì yóu ài xìng zhī. yáng bīn děng zhí zhèng, zàn jiǔ bù dé qiān, nǎi gòng móu shā bīn děng. bīn děng sǐ, yǐn dì huǐ zhī, zàn yǔ yǔn míng děng fān xiū shì dì, bù yù zuǒ yòu yán yǐ duǎn. yǐn dì bīng bài běi jiāo, zàn bēn yǎn zhōu, mù róng yàn chāo zhí sòng jīng shī, xiāo shǒu yú shì.
後贊,兗州瑕丘人。其母,倡也。贊幼善謳,事張延朗。延朗死,贊更事漢高 祖,高祖愛之,以為牙將。高祖即位,拜飛龍使,隱帝尤愛幸之。楊邠等執政,贊 久不得遷,乃共謀殺邠等。邠等死,隱帝悔之,贊與允明等番休侍帝,不欲左右言 已短。隱帝兵敗北郊,贊奔兗州,慕容彥超執送京師,梟首於市。
guō yǔn míng
○郭允明
guō yǔn míng, shǎo wèi hàn gāo zǔ sī yǎng, gāo zǔ ài zhī, yǐ wèi hàn lín chá jiǔ shǐ. yǐn dì yóu xiá ài zhī, yǔn míng yì jiāo héng wú gù bì, dà chén bù néng jìn. yǔn míng shǐ jīng nán gāo bǎo róng, chē fú dǎo cóng rú jié dù shǐ, bǎo róng dài zhī shén hòu. yǔn míng nǎi yīn shǐ rén bù cè qí chéng chí gāo xià, ruò wèi gōng qǔ zhī jì zhě yǐ dòng zhī. jīng rén jiē kǒng, bǎo róng hòu lù yǐ yí zhī. qiān fēi lóng shǐ. yǐ ér lǐ yè yǔ yǔn míng móu shā yáng bīn děng, shì rì wú yún ér hūn, wù yǔ rú qì, rì zhōng, zài bīn děng shí yú shī bào zhī shì zhōng. yǔn míng shǒu shā bīn děng zhū zi yú cháo táng xī wǔ, wáng zhāng xù zhāng yí sù xuè liú nì zhù. yǐn dì bài yú běi jiāo, hái zhì fēng qiū mén, bù dé rù, dì zǒu zhào cūn, yǔn míng cóng hòu zhuī zhī, shì dì yú mín shě, nǎi zì shā.
郭允明,少為漢高祖廝養,高祖愛之,以為翰林茶酒使。隱帝尤狎愛之,允明 益驕橫無顧避,大臣不能禁。允明使荊南高保融,車服導從如節度使,保融待之甚 厚。允明乃陰使人步測其城池高下,若為攻取之計者以動之。荊人皆恐,保融厚賂 以遺之。遷飛龍使。已而李業與允明謀殺楊邠等,是日無雲而昏,霧雨如泣,日中, 載邠等十餘屍暴之市中。允明手殺邠等諸子於朝堂西廡,王章婿張貽肅血流逆注。 隱帝敗於北郊,還至封丘門,不得入,帝走趙村,允明從後追之,弒帝於民舍,乃 自殺。