táng lǐ lín fǔ wèi xiāng jì jiǔ, zì yǐ yīn huò qiě duō, tiān xià pō yuàn wàng, yǒu guǐ zāi, nǎi zhì fāng shù shì yǐ ráng qù zhī. hòu dé yī shù shì, yuē:" xiàng guó háo guì jiǔ yǐ, jī yuàn zhě yì duō yǐ, wèi huò zhī jī, fēi yī zhāo yī xī zhī gù. suī rán, shù kě miǎn zhě, zhāo xī zhī huò yě." lín fǔ yuē:" ruò zhī hé?" shù shì yuē:" kě yú cháng ān shì qiú yī shàn shè zhě yǐ bèi zhī." lín fǔ nǎi yú xī shì zhào mù zhī, dé yān, zì yún:" cháng cè jūn wǔ jiān, yǐ shàn shè chēng, jìn wèi bìng, tā wú suǒ zhī." lín fǔ jí zī qí yī shí, yuè jì yǐ gěi. hòu yī xī, lín fǔ huì yàn yú tíng. yān zhào yì shì, dù qǔ wèi zhōng, hū rán zhōng jué. shàn shè zhě yì ér tīng zhī, wú wén yǐ. nǎi mò chóu yuē:" yè wèi lán, hū rú shì, fēi yǒu tā yé yì shù shì zhī yán yé!" nǎi zhí gōng shǐ yú yuán yǐ rù, cì zhī, hū jiàn yuán zhī nán yǒu yī wù duò ér xià, yòu yī rén yú lái, shàn shè zhě yī fà zhōng zhī, nǎi jīng qù. yīn zhì lín fǔ cháng lè zhī dì, jiàn gē zhě wǔ zhě, jìn ér bù néng zhuàn qí hóu, yì ér bù dé fān qí xiù, jì jì rán ruò mù ǒu zhuàng zhě. yīn shì yuán nán duò xià zhī wù, jí yī náng ér jié zhě. jiě, qí zhōng yǒu shù bǎi qiān, jiē lín fǔ jí jiā tóng míng shì yě. yú shì yǐ míng hū, yī yī ér yīng, suì yàn yǐn rú chū. qí míng rì, shù shì lái, qiě hè yuē:" lài cǐ rén, bù rán, jǐ wèi suǒ huò, nǎi fù yuān ér sǐ zhě yě. míng gōng jiǔ zhuān jī yào, jī lì wàn zhuàng. zì zī shí rěn, nǎi fēi wú zhī suǒ zhī." qí hòu lín fǔ jí mò, guǒ qī shí nián yě.
唐李林甫为相既久,自以阴祸且多,天下颇怨望,有鬼灾,乃致方术士以禳去之。后得一术士,曰:“相国豪贵久矣,积怨者亦多矣,为祸之基,非一朝一夕之故。虽然,庶可免者,朝夕之祸也。”林甫曰:“若之何?”术士曰:“可于长安市求一善射者以备之。”林甫乃于西市召募之,得焉,自云:“尝厕军伍间,以善射称,近为病,他无所知。”林甫即资其衣食,月计以给。后一夕,林甫会宴于庭。燕赵翼侍,度曲未终,忽然中绝。善射者异而听之,无闻矣。乃默筹曰:“夜未阑,忽如是,非有他耶抑术士之言耶!”乃执弓矢逾垣以入,伺之,忽见垣之南有一物堕而下,又一人逾来,善射者一发中之,乃惊去。因至林甫长乐之地,见歌者舞者,噤而不能啭其喉,屹而不得翻其袖,寂寂然若木偶状者。因视垣南堕下之物,即一囊而结者。解,其中有数百签,皆林甫及家僮名氏也。于是以名呼,一一而应,遂宴饮如初。其明日,术士来,且贺曰:“赖此人,不然,几为所祸,乃负冤而死者也。明公久专机要,积戾万状。自兹十稔,乃非吾之所知。”其后林甫籍没,果期十年也。
táng lǐ lín fǔ fāng jū xiàng wèi, cháng tuì cháo zuò yú táng zhī qián xuān. jiàn yī xuán hú, qí zhì shén dà, ruò niú mǎ ér máo sè àn hēi yǒu guāng, zì táng zhōng chū, chí zhì tíng, gù wàng zuǒ yòu. lín fǔ mìng hú shǐ jiāng shè zhī, wèi jí, yǐ wáng jiàn yǐ. zì shì fán shù rì, měi zhòu zuò, zhé yǒu yī xuán hú chū yān. qí suì lín fǔ jí mò.
唐李林甫方居相位,尝退朝坐于堂之前轩。见一玄狐,其质甚大,若牛马而毛色黯黑有光,自堂中出,驰至庭,顾望左右。林甫命弧矢将射之,未及,已亡见矣。自是凡数日,每昼坐,辄有一玄狐出焉。其岁林甫籍没。
lǐ lín fǔ zhái jí lǐ jìng zhái. yǒu hóng shī zhě, yǐ dào shù wén yú ruì zōng shí, cháng yǔ guò qí zhái, wèi rén yuē:" hòu zhī rén yǒu néng jū cǐ zhě, guì bù kě yán." qí hòu jiǔ wú jū rén. kāi yuán chū, lín fǔ guān wèi fèng yù, suì cóng ér jū yān. rén yǒu gào yú hóng shī, yuē:" yì hū zāi, wú yán guǒ yàn. shì shí yǒu jiǔ nián jū xiàng wèi, chēng háo guì yú tiān xià zhě, cǐ rén yě. suī rán, wú jù qí yì zhì zhōng mén, zé huò qiě jí yǐ." lín fǔ guǒ xiāng xuán zōng, shì quán guì, wéi rén jué wàng zhě jiǔ zhī. jí mò nián, yǒu rén xiàn liáng mǎ shén gāo, ér qí mén shāo bì, bù kě chéng yǐ guò, suì yì ér zhì. jì huǐ qí yán, hū yǒu shé qiān wàn shù zài wū wǎ zhōng. lín fǔ è zhī, jí bà ér bù néng huǐ yān. wèi jǐ, lín fǔ jìng jí mò. qí shǐ xiāng zhì jí mò, guǒ shí jiǔ nián yǐ.
李林甫宅即李靖宅。有泓师者,以道术闻于睿宗时,尝与过其宅,谓人曰:“后之人有能居此者,贵不可言。”其后久无居人。开元初,林甫官为奉御,遂従而居焉。人有告于泓师,曰:“异乎哉,吾言果验。是十有九年居相位,称豪贵于天下者,此人也。虽然,吾惧其易制中门,则祸且及矣。”林甫果相玄宗,恃权贵,为人觖望者久之。及末年,有人献良马甚高,而其门稍庳,不可乘以过,遂易而制。既毁其檐,忽有蛇千万数在屋瓦中。林甫恶之,即罢而不能毁焉。未几,林甫竟籍没。其始相至籍没,果十九年矣。