táng xiāng guó wáng gōng jìn, dà lì zhōng yǔ yuán zài tóng zhí zhèng shì. cháng yīn rù cháo, tiān shàng zǎo, zuò yú zhú xià. qí tà qián yǒu náng, gōng suì mìng shì tóng qǔ zhī, shì tóng qiè yǐ jìn, jué qí zhòng bù kě jǔ. gōng qǐ shì zhī, hū yǒu yī shǔ zhǎng chǐ yú, zhì shén fēng bái, náng zhōng yuè chū. gōng dà jù, gù wèi qí zǐ yuē: wǒ yǐ bù cái móu jū qīng xiàng, wú dé ér guì, cháng jù yǒu yì wài zhī jiù. jīn yì wù jiē yú shǒu zú, qǐ fēi huò zhī jiāng méng yé! hòu shù rì, guǒ dé zuì, biǎn wèi jìn yún shǒu.
唐相國王公縉,大曆中與元載同執政事。常因入朝,天尚早,坐於燭下。其榻前有囊,公遂命侍童取之,侍童挈以進,覺其重不可舉。公啟視之,忽有一鼠長尺余,質甚豐白,囊中躍出。公大懼,顧謂其子曰:「我以不才繆居卿相,無德而貴,常懼有意外之咎。今異物接於手足,豈非禍之將萌耶!」後數日,果得罪,貶為縉雲守。