strong táng tiān zǐ bān shī huí cháo zhāng shì guì qī jūn zhèng zuì strong
唐天子班师回朝 张士贵欺君正罪
shī yuē:
诗曰:
shèng jià huí luán wàn shì huān, jīng chéng xiáng ruì zhòng cháo guān.
圣驾回銮万事欢,京城祥瑞众朝观。
wàn nián hǎi guó jūn wēi zhèn, quán zhàng yuán róng zhì yǒng jiān.
万年海国军威震,全仗元戎智勇兼。
nà zhēng dōng jiàng shì gè gè shòu cháo tíng ēn diǎn, jìn shì huān xīn. kào shǎng yǐ bì, yuán shuài chuán lìng sàn duì huí jiā. yú jīn qiāng dāo guī kù, mǎ sàn shān lín, zhòng jūn gè sàn huí fǎn jiā xiāng gù tǔ, zhēn gè fū qī zài jù, zǐ mǔ chóng yuán, ān xiǎng kuài lè. tài píng shí liáng, bù bì xì biǎo.
那征东将士个个受朝廷恩典,尽是欢心。犒赏已毕,元帅传令散队回家。于今槍刀归库,马散山林,众军各散回返家乡故土,真个夫妻再聚,子母重圆,安享快乐。太平食粮,不必细表。
zài biǎo tiān zǐ lín cháo, nà rì zhèng dàng tiān qì qíng hé, zhī jiàn: jīng qí rì nuǎn lóng shé dòng, gōng diàn fēng wēi yàn què gāo.
再表天子临朝,那日正当天气晴和,只见:旌旗日暖龙蛇动,宫殿风微燕雀高。
liǎng bān wén wǔ shàng cháo, shān hū yǐ bì, chuán zhǐ fēn lì liǎng bān. dà yuán shuài xuē rén guì tóng zhū jiàng shàng cháo, dāng jīn luán diàn xiè jiǎ, huàn le cháo wáng gōng fú, kuī jiǎ zì yǒu guān yuán zhí zhǎng. cháo tíng mìng guāng lù sì dà bǎi yán yàn, qīn cì gōng chén. cháo tíng zuò yī xí jiǔ lóng yù yàn, zuǒ yǒu lǎo gōng yé men děng zuò xí, yòu yǒu zhòng jué zhǔ yǐn jiǔ, huān lè chàng yǐn, zhí zhì sān gēng, jiǔ sàn chōu shēn, xiè ēn yǐ bì, sàn le yán xí, lóng xiù yī zhuǎn, jià tuì huí gōng. zhū lián gāo juǎn, qún chén sàn bān. tiān zǐ huí gōng, zhǎng sūn niáng niáng jiē jià jìn rù gōng zhōng, shè yàn xiàn jiǔ. cháo tíng jiāng dōng liáo zhī shì, xì shuō yī biàn, huáng hòu yě zhī xuē rén guì gōng láo bù xiǎo, zhè qiě màn biǎo. zài jiǎng zhòng jué zhǔ huí jiā, mǔ zǐ xiāng jiàn, yě yǒu yī fān yán yǔ lǎo gōng yé huí fǔ, fū qī xiàng huì, shuō huà qíng zhǎng. bā wèi zǒng bīng zì yǒu zǒng fǔ yá shǔ ān xiē. xuē rén guì yuán shuài zì yǒu kè yù gōng guǎn, jiā jiāng gēn suí fú shì. dàng yè zhòng jiāng huān xīn, dān yǒu mǎ duàn yīn liú wáng wǔ xìng gōng yé, wǔ fǔ fū rén, kǔ hèn bù yǐ, bēi shāng kū qì. dàn jiàn suí jià ér qù, bú jiàn suí jià ér huí. zhè huà bù guò jiāo dài gè qīng chǔ. yí dào le cì rì qīng chén, cháo tíng dēng wèi, wén wǔ cháo guò, jiàng zhǐ xià lái, suǒ yǒu zhèn wáng gōng yé zǒng yé men, zài jiào chǎng shè tán zhuī jiàn, bài qī rì qī yè jīng chàn. tiān zǐ chuán zhǐ, mǎn chéng zhōng jūn mín rén děng, jù yào jiè jiǔ chú hūn. yòu yào liào lǐ xǔ duō guó shì, zú zú máng le shí yú rì.
两班文武上朝,山呼已毕,传旨分立两班。大元帅薛仁贵同诸将上朝,当金銮殿卸甲,换了朝王公服,盔甲自有官员执掌。朝廷命光禄寺大摆筵宴,钦赐功臣。朝廷坐一席九龙御宴,左有老公爷们等坐席,右有众爵主饮酒,欢乐畅饮,直至三更,酒散抽身,谢恩已毕,散了筵席,龙袖一转,驾退回宫。珠帘高卷,群臣散班。天子回宫,长孙娘娘接驾进入宫中,设宴献酒。朝廷将东辽之事,细说一遍,皇后也知薛仁贵功劳不小,这且慢表。再讲众爵主回家,母子相见,也有一番言语;老公爷回府,夫妻相会,说话情长。八位总兵自有总府衙署安歇。薛仁贵元帅自有客寓公馆,家将跟随伏侍。当夜众将欢心,单有马、段、殷、刘、王五姓公爷,五府夫人,苦恨不已,悲伤哭泣。但见随驾而去,不见随驾而回。这话不过交待个清楚。一到了次日清晨,朝廷登位,文武朝过,降旨下来,所有阵亡公爷、总爷们,在教场设坛追荐,拜七日七夜经忏。天子传旨,满城中军民人等,俱要戒酒除荤。又要料理许多国事,足足忙了十余日。
zhè rì tiān zǐ jià zuò jīn luán, wén dōng wǔ xī, cháo tíng jiàng xià zhǐ yì, wǎng tiān láo qǔ pàn zéi zhāng huán fù zǐ duì zhèng. zǎo yǒu shì wèi wǔ shì kǒu chēng lǐng zhǐ qián qù. qǐng kè, xià tiān láo qǔ chū zhāng huán fù zǐ nǚ xù liù rén, shàng diàn fǔ fú jiē qián. tiān zǐ wàng xià yī kàn, dàn jiàn tā fù zǐ pī jiā dài suǒ, chì zú péng tóu, wò chuò bù guò. zuǒ yǒu jūn shī xú mào gōng, fēn fù qù le jiā suǒ yòu yǒu yù chí gōng, jí jiāng gōng láo bù jiē kāi. xuē rén guì lián máng fǔ fú jīn jiē. cháo tíng hè wèn dào:" zhāng shì guì, zhèn fēng nǐ sān shí liù lù dōu zǒng guǎn, qī shí èr lù zǒng xiān fēng, fù zǐ wēng xù dōu shòu wáng fēng, yīn zi fēng qī, xiǎng rén jiān fù guì, yě bù wéi kuī fù le nǐ. nǐ bù sī bào guó ēn, fǎn shēng è jì, qī zhèn nì zhǐ, jiāng yīng mèng xián chén mái mò yíng zhōng, jìng bǎ hé zōng xiàn táng sè, mí huò zhèn xīn, mào tā gōng láo. xìng kuī tiān yì, shǐ guǎ rén jūn chén dé huì, jīn píng jìng dōng liáo, zòu kǎi huí cháo. xuē rén guì xiàn jīn zài cǐ, nǐ hái yǒu hé fēn biàn?" shì guì qì lèi dào:" bì xià zài shàng, cǐ shì shí qíng yuān wǎng, wàng wǒ wáng lóng xīn xiáng chá. chén dāng nián zhēng jī guān liú wǔ zhōu zhī shí, bù guò shì qī pǐn zhī xiàn chū shēn, dāo méng huáng fù lóng chǒng, dé shòu xiān fēng zhī zhí. chén shòu guó ēn, shā shēn nán bào, qǐ gǎn qǐ qī xīn miè wáng zhī yì? ruò jiǎng qián fān yuè zì hào nèi huǒ tóu jūn, shí jiào xuē lǐ, bìng wú shǒu duàn, yòu bú huì shǐ qiāng nòng gùn, kāi bīng dǎ zhàng, hé wéi yīng mèng xián chén, suǒ yǐ bù lái zòu míng kuàng qiě pò guān dé zhài, yī yīng gōng láo, jiē chén xù zōng xiàn suǒ lì. jīn rén guì dāng miàn zài cǐ, què jiào chén yī miàn bú huì, cóng bù rèn de, zěn xiàn chén cáng nì xián chén, gōng láo mào chēng yǐ yǒu, fǎn jiā nì zhǐ zhī zuì. chén sǐ bù zú xī, shí qíng yuān qū, zěn de zài jiǔ quán míng mù." xuē rén guì wén yán dà nù, shuō:" hǎo gè diāo qiǎo jiān chén, wǒ yǔ nǐ shuō wèi huǒ tóu jūn zhī shì, liào rán zhēng lùn nǐ bù guò, nǐ jí yán zōng xiàn gōng láo shén duō, nǐ qiě jiǎng lái yǒu nǎ jǐ gōng, shì nǐ nǚ xù de?" zhāng shì guì xīn zhōng yī xiǎng, shuō:" bì xià zài shàng, dì yī gōng jiù shì tiān gài shān huó zhuō dǒng kuí dì èr nǎi shān dōng tàn dì xué yǒu gōng, dì sān shì sì hǎi lóng shén miǎn cháo, dì sì shì xiàn mán tiān guò hǎi zhī jì." què wàng le lóng mén zhèn zuò píng liáo lùn èr gōng. yòu shuō shì dì wǔ gōng jiàn shè fān yíng, dài lì péng biān dǎ dú jiǎo jīn jīng shòu dì liù gōng fēi shēn zhí shàng dōng hǎi àn, dàn yòu wàng jì liǎo de jīn shā tān zhì qǔ sī xiāng lǐng èr gōng. jìng shuō dào sān jiàn dìng tiān shān jiàn zhōng fèng huáng chéng fèng huáng shān jiù jià zhī shì, jǐn xíng shī luò, bù shuō qǐ le. míng qī yù chí gōng shàng de gōng láo bù bù xiě zì jī, zhǐ dǎ tiáo gàng zi wèi jì de. yòu jiǎng dào qiāng tiāo ān diàn bǎo, duó qǔ dú mù guān. zhèng shuō de gāo xìng, jiù yòu jì de bù qīng, jìng zhù le kǒu.
这日天子驾坐金銮,文东武西,朝廷降下旨意,往天牢取叛贼张环父子对证。早有侍卫武士口称领旨前去。顷刻,下天牢取出张环父子女婿六人,上殿俯伏阶前。天子望下一看,但见他父子披枷带锁,赤足蓬头,龌龊不过。左有军师徐茂功,吩咐去了枷锁;右有尉迟恭,即将功劳簿揭开。薛仁贵连忙俯伏金阶。朝廷喝问道:“张士贵,朕封你三十六路都总管,七十二路总先锋,父子翁婿都受王封,荫子封妻,享人间富贵,也不为亏负了你。你不思报国恩,反生恶计,欺朕逆旨,将应梦贤臣埋没营中,竟把何宗宪搪塞,迷惑朕心,冒他功劳。幸亏天意,使寡人君臣得会,今平静东辽,奏凯回朝。薛仁贵现今在此,你还有何分辩?”士贵泣泪道:“陛下在上,此事实情冤枉,望我王龙心详察。臣当年征鸡冠刘武周之时,不过是七品知县出身,叨蒙皇父隆宠,得受先锋之职。臣受国恩,杀身难报,岂敢起欺心灭王之意?若讲前番月字号内火头军,实叫薛礼,并无手段,又不会使槍弄棍,开兵打仗,何为应梦贤臣,所以不来奏明;况且破关得寨,一应功劳,皆臣婿宗宪所立。今仁贵当面在此,却叫臣一面不会,从不认得,怎陷臣藏匿贤臣,功劳冒称已有,反加逆旨之罪。臣死不足惜,实情冤屈,怎得在九泉瞑目。”薛仁贵闻言大怒,说:“好个刁巧奸臣,我与你说为火头军之事,料然争论你不过,你即言宗宪功劳甚多,你且讲来有哪几功,是你女婿的?”张士贵心中一想,说:“陛下在上,第一功就是天盖山活捉董逵;第二乃山东探地穴有功,第三是四海龙神免朝,第四是献瞒天过海之计。”却忘了龙门阵、做平辽论二功。又说是第五功箭射番营,戴笠篷鞭打独角金睛兽;第六功飞身直上东海岸,但又忘记了得金沙滩、智取思乡岭二功。径说到三箭定天山、箭中凤凰城、凤凰山救驾之事,尽行失落,不说起了。明欺尉迟恭上的功劳簿不写字迹,只打条杠子为记的。又讲到槍挑安殿宝,夺取独木关。正说得高兴,就又记得不清,竟住了口。
shéi zhī rén guì xīn zhōng dào jì de qīng chǔ míng bái, yī shì bù chà. biàn shuō:" zhāng huán, zhè jǐ gōng jiù suàn shì nǐ nǚ xù hé zōng xiàn dé de me?" zhāng huán dào:" zì rán, dōu shì wǒ men de gōng láo." rén guì xiào dào:" kuī nǐ xiū yě bù xiū, fēn míng tì wǒ shuō le zhè jǐ gōng. nǐ nǚ xù suī zài dōng liáo, hái shì jǐ jiān shàng tiāo zhe yī bīng yī zú, hái shì qīn shǒu qín zhuō le yī jiāng yī qí, cóng wú háo mò zhī lì, què mào wǒ rú xǔ zhī dà gōng, jīn rì ròu miàn duì ròu miàn zài cǐ, hái bù zhí shuō, què zài jià qián qiáng biàn. wǒ xuē rén guì gōng láo yě duō, nǐ nǎ lǐ yī shí jì de qīng chǔ? nǐ kě jì de zài dēng zhōu hǎi tān shàng, nǐ hái chuán wǒ bǎi lóng mén dà zhèn, yòu jiào wǒ zuò píng liáo lùn, dōng hǎi àn jì dé le jīn shā tān? sī xiāng lǐng, nán dào fēi guò qù bù dé gōng láo de me. hái yǒu mào jiù yù chí qiān suì, duó qiú chē, hái yǒu fèng huáng shān jiù jià, gē páo fú, kě shì yǒu de me. wèi shén me luò le zhè jǐ zhuāng gōng láo, bù shuō chū lái?" zhāng huán hái wèi kāi kǒu, yù chí gōng dà nù, jiào dào:" ā yō, zhāng huán zhè jiān zéi, nǐ qī wǒ gōng láo bù shàng bù xiě zì, què mán guò le xǔ duō gōng láo, qī fù tiān zǐ zuì zhī yī yě." mào gōng yì zòu dào:" bì xià, zhè zhāng shì guì láng xīn gǒu fèi, jiāng fù mǎ xuē wàn chè dǎ jiàn shēn wáng, wú gū sǐ zài tā shǒu, yòu shāo huà bái gǔ, qiǎo yán kuáng zòu jūn wáng, zuì zhī èr yě." cháo tíng tīng yán, lóng yán dà nù. shuō:" yuán lái yǒu zhè děng shì! wǒ wáng ér wú gū, cǎn shāng jiān zéi zhī shǒu. nǐ yòu sī kāi zhàn chuán, bèi fǎn guǎ rén, yù hài guǎ rén de diàn xià, sī xiǎng cuàn wèi cháng ān. xìng yǒu xuē rén xiōng néng gàn, jiāng nǐ qín rù tiān láo. rú jīn míng zhèng dà zuì, zài wú qiáng biàn. shí è dà zuì, bù guò rú cǐ ér yǐ." jiàng zhǐ jǐn yī wǔ shì, jiàng shì guì fù zǐ bǎng chū wǔ mén, chuài wèi ròu jiàng, qián lái jiǎo zhǐ. jǐn yī wǔ shì kǒu chēng:" jiù lái kǔn bǎng zhāng huán fù zǐ nǚ xù."
谁知仁贵心中倒记得清楚明白,一事不差。便说:“张环,这几功就算是你女婿何宗宪得的么?”张环道:“自然,都是我们的功劳。”仁贵笑道:“亏你羞也不羞,分明替我说了这几功。你女婿虽在东辽,还是戟尖上挑着一兵一卒,还是亲手擒捉了一将一骑,从无毫末之力,却冒我如许之大功,今日肉面对肉面在此,还不直说,却在驾前强辩。我薛仁贵功劳也多,你哪里一时记得清楚?你可记得在登州海滩上,你还传我摆龙门大阵,又叫我做平辽论,东海岸既得了金沙滩?思乡岭,难道飞过去不得功劳的么。还有冒救尉迟千岁,夺囚车,还有凤凰山救驾,割袍幅,可是有的么。为什么落了这几桩功劳,不说出来?”张环还未开口,尉迟恭大怒,叫道:“呵唷,张环这奸贼,你欺我功劳簿上不写字,却瞒过了许多功劳,欺负天子罪之一也。”茂功亦奏道:“陛下,这张士贵狼心狗肺,将驸马薛万彻打箭身亡,无辜死在他手,又烧化白骨,巧言诳奏君王,罪之二也。”朝廷听言,龙颜大怒。说:“原来有这等事!我王儿无辜,惨伤奸贼之手。你又私开战船,背反寡人,欲害寡人的殿下,思想篡位长安。幸有薛仁兄能干,将你擒入天牢。如今明正大罪,再无强辩。十恶大罪,不过如此而已。”降旨锦衣武士,将士贵父子绑出午门,踹为肉酱,前来缴旨。锦衣武士口称:“就来捆绑张环父子女婿。”
dān shuō yù chí gōng lái de xì xīn, zǐ xì zhēng jīng kàn bǎng, què jiàn zhāng huán duì dōng bān wén wǔ bān nèi yī wèi dǐng lóng guān chuān huáng mǎng de diū yǎn sè, shì wèi zhā bǎng bù jǐn. yù chí gōng zhī shì chéng qīng wáng wáng shū lǐ dào zōng yǔ zhāng huán yǒu guā gé zhī qīn, zài cháo táng mài fǎ, àn jiù zhāng huán. lián máng fǔ fú jīn jiē zòu dào:" bì xià, zhāng huán fù zǐ zuì zài bù shè, ruò fā shì wèi bǎng chū, kǒng yǒu jiān chén mài fǎ, fàng qù zhāng huán, yí diào shǒu jí, qián lái jiǎo zhǐ. bù rú dài chén qīn shǒu jiāng xiān wáng fēng zèng de biān, yā chū zhāng jiā fù zǐ dào wǔ mén wài dǎ sǐ, shuí gǎn fàng zǒu zhāng huán." cháo tíng zhǔn le jìng dé zhī zòu. zhè xià dé zhāng huán miàn rú tǔ sè, hún shēn fā dǒu. jí dé wáng shū lǐ dào zōng yī shí méi le zhǔ yì, zhǐ de dà dǎn chū bān fǔ fú jīn jiē, zòu dào:" bì xià lóng jià zài shàng, lǎo chén yǒu shì mào zòu tiān yán, zuì gāi wàn sǐ." tiān zǐ dào:" wáng shū yǒu hé shì zòu wén?" lǐ dào zōng zòu:" zhāng huán fù zǐ lǚ yǒu qī jūn zhī zuì, lǐ dāng zhǎn cǎo chú gēn, dàn tā fù zǐ yě yǒu yī fān gōng láo zài qián, kāi táng shè jì, fǔ zhù jiāng shān, shù nián bá shè, jīn yī dàn jǐn chú, shǐ wéi rén chén zhě jiàn cǐ xīn huī yì lěng, gù lǎo chén dà dǎn mào zòu, qiú bì xià kuān hóng, fàng tā yī zi tóu shēng, hǎo jiē zhāng mén hòu dài. wèi zhī wǒ wáng lóng xīn rú hé?" tiān zǐ jiàn wáng shū bǎo zòu, zhǐ de yī zhǔn, shuō:" jì rán wáng shū xíng dé, bǎo tā yī mài jiē zōng." jiàng xià zhǐ yì, jiāng zhāng huán dì sì zǐ fàng bǎng, fā pèi biān wài wèi mín, yú zhě jìn jiē zhū lù. shì chén lǐng zhǐ, chuán chū wǔ mén wài, fàng le zhāng zhì bào, kū bié fù xiōng, pèi fā biān wài. hòu lái zǐ sūn zài wǔ zé tiān cháo zhōng wéi shǒu xiāng, yǔ xuē shì zǐ sūn zuò duì, cǐ yán bù jí xì biǎo. qiě jiǎng yù chí gōng jiāng zhāng huán fù zǐ nǚ xù wǔ rén dǎ sǐ, gē luò shǒu jí, àn le jūn fǎ. chéng qīng wáng lǐ dào zōng jiāng tā fù zǐ wǔ rén shī hái mái zàng. wáng shū chǒng fēi zhāng shì róng mào chāo qún, yǐ jīng nà wèi zhèng shì, wén fù xiōng yīn yǔ xuē rén guì zuò duì, bèi dǎ sǐ wǔ mén, tòng kū bù yǐ, yuàn hèn rén guì zài xīn, bì yào bǎi bù, hǎo wèi fù xiōng bào chóu. wáng shū shí fēn jiě quàn, fāng dé xiāo yáo zài gōng, bù biǎo.
单说尉迟恭来得细心,仔细睁睛看绑,却见张环对东班文武班内一位顶龙冠、穿黄蟒的丢眼色,侍卫扎绑不紧。尉迟恭知是成清王王叔李道宗与张环有瓜葛之亲,在朝堂卖法,暗救张环。连忙俯伏金阶奏道:“陛下,张环父子罪在不赦,若发侍卫绑出,恐有奸臣卖法,放去张环,移调首级,前来缴旨。不如待臣亲手将先王封赠的鞭,押出张家父子到午门外打死,谁敢放走张环。”朝廷准了敬德之奏。这吓得张环面如土色,浑身发抖。急得王叔李道宗一时没了主意,只得大胆出班俯伏金阶,奏道:“陛下龙驾在上,老臣有事冒奏天颜,罪该万死。”天子道:“王叔有何事奏闻?”李道宗奏:“张环父子屡有欺君之罪,理当斩草除根,但他父子也有一番功劳在前,开唐社稷,辅助江山,数年跋涉,今一旦尽除,使为人臣者见此心灰意冷,故老臣大胆冒奏,求陛下宽洪,放他一子投生,好接张门后代。未知我王龙心如何?”天子见王叔保奏,只得依准,说:“既然王叔行德,保他一脉接宗。”降下旨意,将张环第四子放绑,发配边外为民,余者尽皆诛戮。侍臣领旨,传出午门外,放了张志豹,哭别父兄,配发边外。后来子孙在武则天朝中为首相,与薛氏子孙作对,此言不及细表。且讲尉迟恭将张环父子女婿五人打死,割落首级,按了君法。成清王李道宗将他父子五人尸骸埋葬。王叔宠妃张氏容貌超群,已经纳为正室,闻父兄因与薛仁贵作对,被打死午门,痛哭不已,怨恨仁贵在心,必要摆布,好为父兄报仇。王叔十分解劝,方得逍遥在宫,不表。
dān yán yù chí gōng jiǎo guò zhǐ yì, rén guì shì lì zài páng, yǒu huáng mén jiē le hú guǎng hàn yáng huāng běn yī dào, zòu dá tiān zǐ. cháo tíng kàn běn, dùn fā rén cí. shuō:" hú guǎng rú cǐ dà huāng, bù qù jiù jì, mín bù liáo shēng, kǒng yǒu biàn luàn zhī huàn." biàn duì mào gōng shuō:" xú xiān shēng, nǐ wǎng hú guǎng zǒu zāo bà. guǎ rén kāi xiāo qián liáng, zhōu jì zǐ mín, zhāo ān bǎi xìng, yào jǐn zhī shì, fēi xiān shēng bù kě." xú mào gōng lǐng zhǐ. dāng rì cí jià, lí le cháng ān, jìng wǎng hú guǎng jiù huāng ér qù, cǐ fēi yī rì zhī gōng.
单言尉迟恭缴过旨意,仁贵侍立在旁,有黄门接了湖广汉陽荒本一道,奏达天子。朝廷看本,顿发仁慈。说:“湖广如此大荒,不去救济,民不聊生,恐有变乱之患。”便对茂功说:“徐先生,你往湖广走遭罢。寡人开销钱粮,周济子民,招安百姓,要紧之事,非先生不可。”徐茂功领旨。当日辞驾,离了长安,径往湖广救荒而去,此非一日之功。
dàng yè jià tuì huí guān, qún chén sàn bān. qí yè cháo tíng shuì zhì sān gēng, mèng jiàn yī zūn jīn shēn luó hàn, dào lái shuō:" táng wáng, nǐ céng xǔ xià yī yuàn, jīn rì tài píng ān lè, wèi hé bù lái le cháng cǐ yuàn?" tiān zǐ mèng zhōng jīng xǐng, xīn zhōng jì de, zhuān děng wǔ gēng sān diǎn, jià dēng lóng wèi. wén wǔ cháo jiàn, sān hū yǐ bì, shì lì liǎng páng. tiān zǐ kāi yán shuō:" guǎ rén dāng chū jí wèi shí, tiān xià tōng cái, zhù guó bǎo bù chū, céng jiè hú guǎng zhēn dìng fǔ bǎo qìng sì zhōng yī zūn tóng fó, zhù le guó bǎo, tōng xíng tiān xià. céng xǔ fù dé liáo bāng, bān shī huí cháo, chóng xiū miào yǔ, zài sù jīn shēn. bù xiǎng jīn rì ān xiǎng bān shī, guó shì máng máng, zhèn xīn wàng huái cǐ yuàn. xìng pú sà yǒu líng, zuó xiāo tuō mèng yú zhèn. jīn kāi xiāo qián liáng, zhù cǐ tóng fó, qí gōng hóng dà. yù chí wáng xiōng, nǐ yǔ zhèn wǎng hú guǎng zhēn dìng fǔ, yī zé le yuàn, èr zé dū gōng zhù tóng fó wán gōng, huí cháo jiǎo zhǐ. jìng dé lǐng le zhǐ yì, cí jià chū wǔ mén, dài jiā jiāng shàng mǎ, chèn zǎo lí le dà guó cháng ān, jìng wǎng hú guǎng zhù tóng fó qù le. cǐ yán bù biǎo.
当夜驾退回官,群臣散班。其夜朝廷睡至三更,梦见一尊金身罗汉,到来说:“唐王,你曾许下一愿,今日太平安乐,为何不来了偿此愿?”天子梦中惊醒,心中记得,专等五更三点,驾登龙位。文武朝见,三呼已毕,侍立两旁。天子开言说:“寡人当初即位时,天下通财,铸国宝不出,曾借湖广真定府宝庆寺中一尊铜佛,铸了国宝,通行天下。曾许复得辽邦,班师回朝,重修庙宇,再塑金身。不想今日安享班师,国事忙忙,朕心忘怀此愿。幸菩萨有灵,昨宵托梦于朕。今开销钱粮,铸此铜佛,其功洪大。尉迟王兄,你与朕往湖广真定府,一则了愿,二则督工铸铜佛完工,回朝缴旨。敬德领了旨意,辞驾出午门,带家将上马,趁早离了大国长安,径往湖广铸铜佛去了。此言不表。
rú jīn dān yán nà xuē rén guì, fǔ fú chén āi zòu dào:" bì xià zài shàng, chén yǒu qī liǔ shì, kǔ shǒu pò yáo, hòu chén yì jǐn róng guī, fū qī xiàng huì. bù xiǎng zì bié jiā xiāng, yǐ yǒu yī shí èr nián, dào jīn rì chén zài cháo zhōng shòu xiǎng, wèi zhī qī zài pò yáo rú hé dù rì, wàng bì xià róng chén dào shān xī sī xíng chá fǎng, hǎo jiē lái jīng, tóng xiǎng róng huá." tiān zǐ tīng zòu, xīn zhōng huān yuè. shuō dào:" xuē wáng xiōng gōng láo hào dà, zhèn dāng jiā fēng wèi píng liáo wáng zhī jué, zhǎng guǎn shān xī, ān xiǎng zì zài, bù bì zài cháng ān suí jià, mìng qīng yì jǐn huán xiāng, xiān huí shān xī. chéng wáng xiōng, nǐ dào jiàng zhōu lóng mén xiàn dū gōng, kāi xiāo qián liáng, qǐ zào píng liáo wáng fǔ, wán gōng zhī rì, huí cháo jiǎo zhǐ." chéng yǎo jīn dāng diàn lǐng le zhǐ yì, dǎ diǎn wǎng shān xī dū gōng zào wáng fǔ. xuē rén guì shòu le wáng wèi, xīn zhōng bù shèng zhī xǐ. sān hū wàn suì, xiè ēn yǐ bì, tuì chū wǔ mén. qí yè ān xiē gōng guǎn. cì rì qīng chén, duān zhèng chuán zhī, bǎi guān xiāng sòng chū jīng. xià luò zhōu chuán, fàng pào sān shēng, zhǎng hào kāi chuán. lí le dà guó cháng ān, yí lù shàng wēi fēng lǐn lǐn, hào dài piāo piāo, xíng le shù tiān, yǐ dào shān xī, pào xiǎng sān shēng, pō zhù hào chuán. hé shěng fǔ zhōu xiàn dà xiǎo wén wǔ guān yuán, xiàn jiǎo cè shǒu běn, fēn fēn luàn luàn, bīng mǎ céng céng, míng kuī liàng jiǎ, róng zhuāng jié shù, duō zài mǎ tóu yíng jiē. rén guì jiàn le, àn xiǎng dāng chū sān cì tóu jūn de shí jié, rén bù zhī guǐ bù jué, hé děng kǔ chǔ, dào jīn rì shēn wéi wáng jué, wén wǔ jù yíng, hé děng fēng guāng. wǒ yù chéng jiào shàng àn, wèi zhī qī zài pò yáo dù rì rú hé? bù miǎn zài cǐ dì gǎi zhuāng, bàn zuò chà guān mú yàng, shàng àn dào jiàng zhōu lóng mén xiàn dài wáng zhuāng, sī xíng tàn tīng qī fáng xiāo xī, rán hòu shuō míng, wèi wèi wǎn yě. xuē rén guì suàn jì yǐ dìng, chuán lìng dà xiǎo wén wǔ guān yuán jǐn huí yá shǔ lǐ shì. zhǐ tīng yī shēng dā yìng, gè zì sàn qù.
如今单言那薛仁贵,俯伏尘埃奏道:“陛下在上,臣有妻柳氏,苦守破窑,候臣衣锦荣归,夫妻相会。不想自别家乡,已有一十二年,到今日臣在朝中受享,未知妻在破窑如何度日,望陛下容臣到山西私行察访,好接来京,同享荣华。”天子听奏,心中欢悦。说道:“薛王兄功劳浩大,朕当加封为平辽王之爵,掌管山西,安享自在,不必在长安随驾,命卿衣锦还乡,先回山西。程王兄,你到绛州龙门县督工,开销钱粮,起造平辽王府,完工之日,回朝缴旨。”程咬金当殿领了旨意,打点往山西督工造王府。薛仁贵受了王位,心中不胜之喜。三呼万岁,谢恩已毕,退出午门。其夜安歇公馆。次日清晨,端正船只,百官相送出京。下落舟船,放炮三声,掌号开船。离了大国长安,一路上威风凛凛,号带飘飘,行了数天,已到山西,炮响三声,泊住号船。合省府州县大小文武官员,献脚册手本,纷纷乱乱,兵马层层,明盔亮甲,戎装结束,多在马头迎接。仁贵见了,暗想当初三次投军的时节,人不知鬼不觉,何等苦楚,到今日身为王爵,文武俱迎,何等风光。我欲乘轿上岸,未知妻在破窑度日如何?不免在此地改装,扮做差官模样,上岸到绛州龙门县大王庄,私行探听妻房消息,然后说明,未为晚也。薛仁贵算计已定,传令大小文武官员尽回衙署理事。只听一声答应,各自散去。
xuē rén guì bàn le chà guān, dú zì shàng àn, zhǐ dài yī míng tiē shēn jiā jiāng, ná le gōng jiàn, jìng qiāo qiāo wǎng lóng mén xiàn ér lái. tiān sè yǐ wǎn, zhǔ pú xiē sù zhāo shāng, guò le yī xiāo. míng rì qīng chén zǎo qǐ, lí le lóng mén xiàn, xíng le shù lǐ, qián miàn xiāng jìn dài wáng zhuāng, tái yǎn kàn, dàn jiàn:
薛仁贵扮了差官,独自上岸,只带一名贴身家将,拿了弓箭,静悄悄往龙门县而来。天色已晚,主仆歇宿招商,过了一宵。明日清晨早起,离了龙门县,行了数里,前面相近大王庄,抬眼看,但见:
dīng shān gāo yǐn yǐn, shù mù mì sēn sēn. nà pò yáo, yī rán qī qī cǎn cǎn zhè shì tài, yuán shì lù lù yōng yōng. mǎn tiān zǐ yàn, fēi fēi wǔ wǔ lù shàng xíng rén, lián lián xù xù. bié lí shí yú zài, jǐng kuàng wèi xiāng gèng, dāng nián shì jiè suī rán zài, wèi xiǎo yáo zhōng kě shì qī.
丁山高隐隐,树木密森森。那破窑,依然凄凄惨惨;这世态,原是碌碌庸庸。满天紫燕,飞飞舞舞;路上行人,联联续续。别离十余载,景况未相更,当年世界虽然在,未晓窑中可是妻。
rén guì kàn bà, yí lù xíng lái, xīn zhōng yí huò. wǒ duō nián bù zài jiā, bì dìng wǒ fū rén bèi yuè fù jiā jiē qù, zhè yáo zhōng bú shì wǒ jiā, yě wèi kě zhī, qiě fǎng gè míng bái. zhǐ tīng dé qián miàn yī qún yàn é fēi jiàng qǐ lái, máng zǒu shàng qián, tái tóu yī kàn, zhī jiàn dīng shān jiǎo xià mǎn dì lú dí, jìn dào nà biān, yǒu yí gè jīn lián chí. rén guì jiàn le qī rán lèi xià, wǒ shí èr nián qián chū qù, zhè lǐ shì jiè yī rán hái zài. zhī jiàn yí gè xiǎo sī, nián jì zhǐ hǎo shí duō suì, tóu mǎn miàn bái, bí zhí kǒu fāng, shēn shàng chuān yī jiàn qīng bù duǎn ǎo, bái bù kù zi, zú xià chuān shuāng xiǎo hēi bù xuē, shēn cháng wǔ chǐ, shǒu zhōng ná tiáo zhú jiàn, zài lú wěi zhōng gǎn qǐ yī qún yàn é, zài kōng zhōng fēi wǔ. tā xiàng zuǒ biān qǔ gōng, yòu shǒu qǔ le zhú jiàn, yóu rú là zhú gān zǐ mú yàng, dā shàng gōng duì zhe fēi yàn yī jiàn, zhǐ tīng dé ya de yī shēng, diē jiāng xià lái, kǒu shì bì bù lǒng de. yī lián shù zhǐ, jūn shì rú cǐ, míng wéi shè kāi kǒu yàn. rén guì xiǎng:" cǐ zi běn shì gāo qiáng, yǔ běn shuài shào nián yí yàng, dàn bù zhī shì shuí jiā zhī zǐ. dài wǒ shōu le tā, jiào xí wǔ yì, hòu lái bì yǒu dà yòng. zhèng yào qù wèn, zhǐ tīng dé yī shēng xiǎng, lú lín zhōng yí gè guài wù tiào chū lái, shēng de kě pà, dú jiǎo niú tóu, kǒu shì xuè pén, yá rú lì jiàn, hún shēn qīng sè, shēn chū dīng pá dà de shǒu lái ná xiǎo sī. rén guì yī jiàn dà jīng, kě xī zhè xiǎo sī, bú yào bèi guài wù tūn le qù, dài wǒ jiù le. tā máng xiàng dài zhōng qǔ jiàn dā gōng, gōng kāi rú mǎn yuè, jiàn qù shì liú xīng, sōu de yī shēng, nà guài wù bú jiàn le, kě shì nà jiàn bù zuǒ bù yòu, zhèng zhōng xiǎo sī yān hóu, zhǐ tīng dé ā ya shēng, yǎng miàn yī jiāo, diē dǎo chén āi. hǔ dé rén guì yī shēn lěng hàn, shuō dào:" bù hǎo le, wú gù shāng rén xìng mìng, tǎng ruò yǒu rén lái wèn, zěn shēng huí dá tā lái. zì gǔ shuō:' wáng zǐ fàn fǎ, yǔ shù mín tóng zuì.' guǎn shén me píng liáo wáng." yù dài yào zǒu, yòu xiǎng fū rén bù zhī xià luò, děng dài yǒu rén lái xún wǒ, duō bǎ jǐ bǎi jīn zi, tā zì rán yě jiù bà le." bù yán rén guì xiōng nèi zhī shì, yuán lái zhè gè guài wù shì yǒu lái lì de, tā què shì gài sū wén de hún líng qīng lóng xīng, tā yǔ rén guì yǒu bù shì zhī chóu, jiàn tā huí lái, yào suǒ tā mìng, yīn jiàn rén guì guān xīng shèng xiàn, dòng tā bù dé, shǐ tā shāng qí ér zi, yù jué tā de hòu dài, yě bào le yī bàn yuān chóu. gù cǐ jìng zì bì qù, cǐ huà bù jiǎng.
仁贵看罢,一路行来,心中疑惑。我多年不在家,必定我夫人被岳父家接去,这窑中不是我家,也未可知,且访个明白。只听得前面一群雁鹅飞将起来,忙走上前,抬头一看,只见丁山脚下满地芦荻,进到那边,有一个金莲池。仁贵见了凄然泪下,我十二年前出去,这里世界依然还在。只见一个小厮,年纪只好十多岁,头满面白,鼻直口方,身上穿一件青布短袄,白布裤子,足下穿双小黑布靴,身长五尺,手中拿条竹箭,在芦苇中赶起一群雁鹅,在空中飞舞。他向左边取弓,右手取了竹箭,犹如蜡烛竿子模样,搭上弓对着飞雁一箭,只听得呀的一声,跌将下来,口是闭不拢的。一连数只,均是如此,名为射开口雁。仁贵想:“此子本事高强,与本帅少年一样,但不知是谁家之子。待我收了他,教习武艺,后来必有大用。正要去问,只听得一声响,芦林中一个怪物跳出来,生得可怕,独角牛头,口似血盆,牙如利剑,浑身青色,伸出钉耙大的手来拿小厮。仁贵一见大惊,可惜这小厮,不要被怪物吞了去,待我救了。他忙向袋中取箭搭弓,弓开如满月,箭去似流星,嗖的一声,那怪物不见了,可是那箭不左不右,正中小厮咽喉,只听得呵呀—声,仰面一跤,跌倒尘埃。唬得仁贵一身冷汗,说道:“不好了,无故伤人性命,倘若有人来问,怎生回答他来。自古说:‘王子犯法,与庶民同罪。’管什么平辽王。”欲待要走,又想夫人不知下落,等待有人来寻我,多把几百金子,他自然也就罢了。”不言仁贵胸内之事,原来这个怪物是有来历的,他却是盖苏文的魂灵青龙星,他与仁贵有不世之仇,见他回来,要索他命,因见仁贵官星盛现,动他不得,使他伤其儿子,欲绝他的后代,也报了一半冤仇。故此竟自避去,此话不讲。
zài shuō yún mèng shān shuǐ lián dòng wáng áo lǎo zǔ, jià zuò pú tuán, hū rán xīn xuè lái cháo, biàn qiā zhǐ yī suàn, zhī jīn tóng xīng yǒu nán, bèi bái hǔ xīng suǒ shāng. dàn tā yáng shòu zhèng cháng, hái yào yǔ táng cháo gàn gōng lì yè, hái yǒu fù zǐ xiāng féng zhī rì. máng huàn dòng kǒu hēi hǔ sù qù, jiāng jīn tóng xīng tuó lái. hēi hǔ lǐng le lǎo zǔ fǎ zhǐ, jià qǐ xiān fēng, fēi dào dīng shān jiǎo xià, jiāng xiǎo sī tuó zài bèi shàng, yī zhèn dà fēng, jiù bú jiàn le. rén guì jiàn yì zhī diào jīng bái miàn hēi hǔ tuó qù xiǎo sī, dà jīng shī sè, máng rán wú cuò. zài jiǎng hēi hǔ bù piàn shí gōng fū, jiù dào dòng kǒu jiǎo lìng. lǎo zǔ yī kàn, jiāng yān hóu jiàn gǎn bá chū, qǔ chū dān yào fū hǎo jiàn shāng, yòng xiān yào guàn rù kǒu zhōng, zhuǎn rù dān tián, xū yú sū xǐng. jí bài lǎo zǔ wèi shī, jiào xí qiāng fǎ. hòu lái zhēng xī, fù zǐ xiāng huì bái hǔ shān, wù shāng rén guì zhī mìng, cǐ shì hòu huà màn biǎo.
再说云梦山水帘洞王敖老祖,驾坐蒲团,忽然心血来潮,便掐指一算,知金童星有难,被白虎星所伤。但他陽寿正长,还要与唐朝干功立业,还有父子相逢之日。忙唤洞口黑虎速去,将金童星驮来。黑虎领了老祖法旨,驾起仙风,飞到丁山脚下,将小厮驮在背上,一阵大风,就不见了。仁贵见一只吊睛白面黑虎驮去小厮,大惊失色,茫然无措。再讲黑虎不片时工夫,就到洞口缴令。老祖一看,将咽喉箭杆拔出,取出丹药敷好箭伤,用仙药灌入口中,转入丹田,须臾苏醒。即拜老祖为师,教习槍法。后来征西,父子相会白虎山,误伤仁贵之命,此是后话慢表。
zài jiǎng rén guì tàn qì yī shēng shuō:" kě lián, shī hái yòu bèi hǔ xián qù, mìng gāi rú cǐ." màn téng téng lái dào yáo qián, yáo méi yǒu mén, shì yī zhāng zhú lián guà de. jiào yī shēng:" yǒu rén me?" zhī jiàn zǒu chū yí gè nǚ zǐ lái, nián jì bù duō, zhǐ hǎo shí èr sān suì de guāng jǐng. shēng de méi qīng mù xiù, guā zǐ liǎn ér, qián fā qí méi, hòu fā pī jiān, qīng bù shān, lán dài qún, sān cùn jīn lián, dào yě qīng qīng chǔ chǔ, sī sī wén wén, hǎo yí gè duān yán nǚ zǐ. kǒu zhōng shuō dào:" wǒ dào shì gē ge huí lái, yuán lái shì yí gè jūn guān." wèn dào:" zhè lǐ huāng yě suǒ zài, zūn guān dào cǐ zěn me?" rén guì shuō dào:" zài xià zì jīng zhōng xià lái de, yào wèn xìng xuē de zhè lǐ kě shì me?" jīn lián shuō:" zhè lǐ zhèng shì." rén guì jiù dǎn dà le, lián máng yào zǒu shàng lái. jīn lián shuō:" zūn guān qiě zhù, dài wǒ bǐng zhī mǔ qīn." jīn lián jìn yáo shuō:" mǔ qīn, wài miàn yǒu yī rén, shuō shì jīng zhōng xià lái de dǎi yào xún xìng xuē de, shì jiàn bú jiàn, hǎo huí fù tā?" liǔ jīn huā tīng dé cǐ yán, xiǎng zhàng fū chū qù tóu jūn, yǐ jiǔ méi xìn xī, xiǎng bì tā jīng zhōng xià lái, xiǎo de zhàng fū xiāo xī, yě wèi kě zhī, dài wǒ qù wèn wèn tā. biàn shuō:" zhǎng guān dào cǐ, bì shì wǒ zhàng fū xuē rén guì yǒu yīn xìn huí lái me?"
再讲仁贵叹气一声说:“可怜,尸骸又被虎衔去,命该如此。”慢腾腾来到窑前,窑没有门,是一张竹帘挂的。叫一声:“有人么?”只见走出一个女子来,年纪不多,只好十二三岁的光景。生得眉清目秀,瓜子脸儿,前发齐眉,后发披肩,青布衫,蓝带裙,三寸金莲,倒也清清楚楚,斯斯文文,好一个端严女子。口中说道:“我道是哥哥回来,原来是一个军官。”问道:“这里荒野所在,尊官到此怎么?”仁贵说道:“在下自京中下来的,要问姓薛的这里可是么?”金莲说:“这里正是。”仁贵就胆大了,连忙要走上来。金莲说:“尊官且住,待我禀知母亲。”金莲进窑说:“母亲,外面有一人,说是京中下来的歹要寻姓薛的,是见不见,好回复他?”柳金花听得此言,想丈夫出去投军,已久没信息,想必他京中下来,晓得丈夫消息,也未可知,待我去问问他。便说:“长官到此,必是我丈夫薛仁贵有音信回来么?”
wèi hé wèn zhè yī shēng? rén guì qù hòu, nà xiǎo jiě wú rì bù xiǎng, wú kè bù sī, zhuǎn shēn shí, kuī zhōu qīng zèng de pán fèi, zì jǐ yě yǒu xiē yín zi, yòu yǒu rǔ mǔ xiāng bāng, wáng mào shēng shí cháng zhào guǎn, shēng xià yī shuāng nán nǚ, bù zhì shí fēn láo lì. jīn jiàn le rén guì, nán dào bù rèn de? tóu jūn yī bié, rén guì cái nián èr shí wǔ suì, bái miàn wú xū, táng táng yī biǎo. jīn rì huí jiā, gé le shí sān nián, hǎi fēng chuī dé miàn kǒng shén hēi, sān liǔ zhǎng rán, suǒ yǐ rèn bù dé. rén guì jiàn niáng zǐ huā róng yuè mào, dǎ bàn suī rán bù yī bù qún, shí fēn qīng jié, jīn jiàn tā wèn, dài wǒ shì tā yī shì. shuō dào:" dà niáng, xuē guān rén jǐ shí chū qù de, jǐ nián bù céng huí lái?" jīn huā dào:" zhǎng guān yǒu suǒ wèi zhī, zì cóng zhēn guān wǔ nián, tóng zhōu qīng chū qù tóu jūn, zhì jīn bìng wú xià luò." rén guì shuō:" nǐ zhàng fū xìng shén míng shuí? wèi hé chū qù xǔ duō nián, méi yǒu xìn me?" jīn huā dào:" wǒ zhàng fū xìng xuē míng lǐ, zì rén guì. jí yǒu yǒng lì, zhàn fǎ jīng tōng, jiàn wú xū fā." rén guì yù yào xiāng rèn, wèi shí tā xīn jié fǒu. zhèng shì:
为何问这一声?仁贵去后,那小姐无日不想,无刻不思,转身时,亏周青赠的盘费,自己也有些银子,又有乳母相帮,王茂生时常照管,生下一双男女,不致十分劳力。今见了仁贵,难道不认得?投军一别,仁贵才年二十五岁,白面无须,堂堂一表。今日回家,隔了十三年,海风吹得面孔甚黑,三绺长髯,所以认不得。仁贵见娘子花容月貌,打扮虽然布衣布裙,十分清洁,今见她问,待我试她一试。说道:“大娘,薛官人几时出去的,几年不曾回来?”金花道:“长官有所未知,自从贞观五年,同周青出去投军,至今并无下落。”仁贵说:“你丈夫姓什名谁?为何出去许多年,没有信么?”金花道:“我丈夫姓薛名礼,字仁贵。极有勇力,战法精通,箭无虚发。”仁贵欲要相认,未识他心洁否。正是:
yù zhī suī hòu sōng yún cāo, kě yǔ méi huā yí yàng jiān.
欲知虽后松筠操,可与梅花一样坚。
bì jìng bù zhī zěn shēng xiàng rèn fū rén, qiě kàn xià huí fēn jiě.
毕竟不知怎生相认夫人,且看下回分解。