sān huáng wèi huáng, wǔ dì wèi dì.
三皇為皇,五帝為帝。
yǐ dé xíng rén zhě wáng, yǐ lì jiǎ rén zhě bà.
以德行仁者王,以力假仁者霸。
tiān zǐ tiān xià zhī zhǔ, zhū hóu yī guó zhī jūn.
天子天下之主,諸侯一國之君。
guān tiān xià, nǎi yǐ wèi ràng xián jiā tiān xià, shì yǐ wèi chuán zi.
官天下,乃以位讓賢;家天下,是以位傳子。
bì xià zūn chēng tiān zǐ, diàn xià zūn zhòng zōng fān.
陛下尊稱天子,殿下尊重宗藩。
huáng dì jí wèi yuē lóng fēi, rén chén jìn jūn yuē hǔ bài.
皇帝即位曰龍飛,人臣覲君曰虎拜。
huáng dì zhī yán, wèi zhī lún yīn huáng hòu zhī mìng, nǎi chēng yì zhǐ.
皇帝之言,謂之綸音;皇后之命,乃稱懿旨。
jiāo fáng shì huáng hòu suǒ jū, fēng chén nǎi rén jūn suǒ lì.
椒房是皇后所居,楓宸乃人君所蒞。
tiān zǐ zūn chóng, gù chēng yuán shǒu chén lín fǔ yì, gù yuē gǔ gōng.
天子尊崇,故稱元首;臣鄰輔翼,故曰股肱。
lóng zhī zhǒng, lín zhī jiǎo, jù yù zōng fān jūn zhī chǔ, guó zhī èr, shǒu chēng tài zǐ.
龍之種,麟之角,俱譽宗藩;君之儲,國之貳,首稱太子。
dì zi yuán lì qīng gōng, dì yìn nǎi shì yù xǐ.
帝子爰立青宮,帝印乃是玉璽。
zōng shì zhī pài, yǎn yú tiān huáng dì zhòu zhī pǔ, míng wèi yù dié.
宗室之派,演於天潢;帝胄之譜,名為玉牒。
qián xīng yào cǎi, gòng zhù tài zǐ yǐ qiān qiū sōng yuè xiào líng, sān hū tiān zǐ yǐ wàn suì.
前星耀彩,共祝太子以千秋;嵩岳效靈,三呼天子以萬歲。
shén qì dà bǎo, jiē yán dì wèi fēi pín yìng qiáng, zǒng shì gōng é.
神器大寶,皆言帝位;妃嬪媵嬙,總是宮娥。
jiāng hòu tuō zān ér dài zuì, shì chēng zhé hòu mǎ hòu liàn fú yǐ míng jiǎn, gòng yǎng xián fēi.
姜後脫簪而待罪,世稱哲後;馬後練服以鳴儉,共仰賢妃。
táng fàng xūn dé pèi hào tiān, suì dòng huá fēng zhī sān zhù hàn tài zǐ ēn tán shǎo hǎi, nǎi xìng lè fǔ zhī sì gē.
唐放勛德配昊天,遂動華封之三祝;漢太子恩覃少海,乃興樂府之四歌。