tiān xià shì qíng lǐ ér yǐ. rán qíng lǐ yǒu shí ér hù fáng, lǐ yǒu gū nüè qí yǎng xí zhě, cǎn kù wú rén lǐ, dùn guī mǔ jiā. mǔ lián ér nì bié suǒ, guǐ yún wèi jiàn, yīn shè sòng, gū yǐ zhū lǎo yǔ bǐ lín, dāng jiàn qí lái wǎng yǐn wèi zhèng, zhū sī niàn yán nǚ yǐ guī, zé qū rén jiù sǐ, yán nǚ wèi guī, zé zhù rén lí hūn, yí bù néng jué, qǐ qiān yú shén, jǔ tǒng lǚ yáo qiān bù chū, fèn lì zài yáo, qiān nǎi quán chū, shì shén yì bù néng jué yě. xīn tóng fǔ xiān shēng wén zhī yuē: shén shū kuì kuì. shí suì yòu nǚ, ér rì rì jiā páo luò, ēn yì jué yǐ, tīng qí táo sǐ bù wéi guò.
天下事情理而已。然情理有时而互妨,里有姑虐其养媳者,惨酷无人理,遁归母家。母怜而匿别所,诡云未见,因涉讼,姑以朱老与比邻,当见其来往引为证,朱私念言女已归,则驱人就死,言女未归,则助人离婚,疑不能决,乞签于神,举筒屡摇签不出,奋力再摇,签乃全出,是神亦不能决也。辛彤甫先生闻之曰:神殊愦愦。十岁幼女,而日日加炮烙,恩义绝矣,听其逃死不为过。
gē xiào lián zhòng fāng, dīng yǒu xiāng shì hòu, mèng zhì yī chù, jiàn píng shàng shū jué jù shù shǒu, xǐng ér jì qí liǎng jù yuē: zhī shì péng lái dì yī xiān, yīn hé qīng qiǎn jǐ duō nián. rén zǐ chūn zài hé jiān jiàn jǐng zhōu lǐ shēng, ǒu huà qí shì, lǐ hài yuē: cǐ yú zú dì píng shàng jìn rén tí méi huā zuò yě, jù shū bù gōng, bù zhī hé yǐ rù jūn mèng? qián wú yīn yuán, hòu wú zhēng yàn, zhōu guān liù mèng jìng hé suǒ shǔ hū?
戈孝廉仲坊,丁酉乡试后,梦至一处,见屏上书绝句数首,醒而记其两句曰:知是蓬莱第一仙,因何清浅几多年。壬子春在河间见景州李生,偶话其事,李骇曰:此余族弟屏上近人题梅花作也,句殊不工,不知何以入君梦?前无因缘,后无征验,周官六梦竟何所属乎?
xīn qí xié, jí zǐ bù yǔ zhī gǎi míng, zài xióng jī luǎn shì, jīn nǎi zhī jìng shí yǒu zhī. qí dà rú zhǐ, dǐng xíng sì mǐn zhōng luò huā shēng, bù néng zhèng yuán, wài yǒu bān diǎn, xiàng rì yìng zhī, qí zhōng shēn hóng rú hǔ pò, yǐ diǎn mù shěng shén xiào. dé shǎo sī kōng chéng, wāng fù xiàn chéng pèi, jiē cháng yǐ shì wù hé yào. rán bù yì dé, yī méi kě yǐ zhí shí jīn. ā shǎo sī nóng dí sī yuē: shì suī hǎn dǔ, shí yì rén lì suǒ wéi. yǐ féi zhuàng xióng jī bì lóng zhōng, zòng qún cí rào lóng wài, shǐ xiāng jìn, ér bù néng xiāng jiē, jiǔ ér jīng qì tuán jié, zì néng chéng luǎn. cǐ yì lǐ suǒ yí rán, rán jī bǐng xùn fēng zhī qì, gù shí zhī fā chuāng dú, qí luǎn yǐ shèng yáng bù xiè, yù jī ér chéng, zì bì yùn rè, bù zhī hé yǐ fǎn míng mù. yòu běn cǎo zhī suǒ bù zài, yī jīng zhī suǒ wèi yán, hé yǐ zhī qí néng míng mù, cǐ zé mò míng qí gù yǐ. wāng fù xiàn yuē: yǒu yǐ shé luǎn shòu qī zhě, dàn yìng rì bù hóng, jí wéi wěi tuō. yì bù kě bù zhī yě.
新齐谐,即子不语之改名,载雄鸡卵事,今乃知竟实有之。其大如指,顶形似闽中落花生,不能正圆,外有斑点,向日映之,其中深红如琥珀,以点目眚甚效。德少司空成,汪副宪承霈,皆尝以是物合药。然不易得,一枚可以值十金。阿少司农迪斯曰:是虽罕睹,实亦人力所为。以肥壮雄鸡闭笼中,纵群雌绕笼外,使相近,而不能相接,久而精气抟结,自能成卵。此亦理所宜然,然鸡秉巽风之气,故食之发疮毒,其卵以盛陽不泄,郁积而成,自必蕴热,不知何以反明目。又本草之所不载,医经之所未言,何以知其能明目,此则莫明其故矣。汪副宪曰:有以蛇卵售欺者,但映日不红,即为伪托。亦不可不知也。
shěn ǎo yán: lǐ yǒu zhào sān zhě, yǔ mǔ jù yōng yú guō shì, mǔ mò hòu nián yú, yī xī, shì mèng fēi mèng, wén mǔ yǔ yuē: míng rì dà xuě, qiáng tóu dāng dòng sǐ yī jī, zhǔ rén bì yǔ ěr, ěr shèn wù shí. wǒ cháng dào zhǔ rén sān bǎi qián, míng sī pàn wèi jī, yǐ cháng jīn shēng, luǎn zú shù ér qù yě. cì rì, guǒ rú suǒ yán. zhào sān bù kěn shí, qì ér mái zhī. fǎn fù qióng jí, shǐ tǔ qí shí, cǐ shù nián nèi shì yě. rán zé shì zhī gōng chē qí shòu tú zhǔ zhě, bì yǒu qián yīn yān. rén bù zhī ěr, cǐ bèi zhī jiǎo xiá rǎng qiè zhě, yì bì yǒu hòu guǒ yān, rén bù sī ěr.
沈媪言:里有赵三者,与母俱佣于郭氏,母殁后年余,一夕,似梦非梦,闻母语曰:明日大雪,墙头当冻死一鸡,主人必与尔,尔慎勿食。我尝盗主人三百钱,冥司判为鸡,以偿今生,卵足数而去也。次日,果如所言。赵三不肯食,泣而埋之。反覆穷诘,始吐其实,此数年内事也。然则世之供车骑受屠煮者,必有前因焉。人不知耳,此辈之狡黠攘窃者,亦必有后果焉,人不思耳。
yú shí yī èr suì shí, wén cóng shū càn ruò gōng yán: lǐ yǒu qí mǒu zhě, yǐ zuì shù hēi lóng jiāng , mò shù nián yǐ. qí zi shāo zhǎng, yù guī qí gǔ, ér pín bù néng wǎng, héng cù rán rú bào shēn yōu. yī rì, ǒu dé dòu shù shēng, nǎi xiè yǐ wéi mò, shuǐ tuán chéng wán, yī yǐ zhě tǔ, zhà wèi mài yào zhě yǐ wǎng, gū yǐ dài qǔ shù wén qián gōng kǒu shí ěr. nǎi yán tú mǎi qí yào zhě, suī wēi zhèng yì lì yù. zhuǎn xiāng gào yǔ, pō dé shàn jià, jìng jí shì dá shù suǒ, dé fù gǔ yǐ qiè fù guī. guī tú yú wō jí yù sān dào, jí qì qí zī fǔ, fù qiè bēn. dào zhuī jí, kāi qiè jiàn gǔ, guài wèn qí gù, tì qì chén shù, gòng mǐn ér shì zhī, zhuǎn zèng yǐ jīn. fāng bài xiè jiān, yī dào hū pǐ mò dà tòng yuē: cǐ rén chán ruò rú shì, shàng shù qiān lǐ wài qiú fù gǔ, wǒ táng táng zhàng fū, zì mìng háo jié, gù jí bù néng yé? zhū jūn hǎo zhù, wú jīn wǎng sù zhōu yǐ. yǔ qì, huī shǒu xī xíng, qí tú hū shǐ bié qī zǐ, zhōng bù fǎn gù. gài suǒ gǎn zhě shēn yǐ, xī rén wǎng fēng wēi, wú chuán yú shì, yú zuò luán yáng xiāo xià lù zhū shū, yì jìng wàng zhī. guǐ chǒu sān yuè sān rì, sù hǎi diàn zhí lú, ǒu rán yì jí, yīn lù yǐ bǔ zhì chéng zhī yí, tǎng yì qián dé wèi zhāng, yōu líng bù mǐn, yǒu yǐ mò qǐ yú zhōng hū?
余十一二岁时,闻从叔灿若公言:里有齐某者,以罪戍黑龙江 ,殁数年矣。其子稍长,欲归其骨,而贫不能往,恒蹙然如抱深忧。一日,偶得豆数升,乃屑以为末,水抟成丸,衣以赭土,诈为卖药者以往,姑以绐取数文钱供口食耳。乃沿途买其药者,虽危症亦立愈。转相告语,颇得善价,竟藉是达戍所,得父骨以箧负归。归途于窝集遇三盗,急弃其资斧,负箧奔。盗追及,开箧见骨,怪问其故,涕泣陈述,共悯而释之,转赠以金。方拜谢间,一盗忽擗砞大恸曰:此人孱弱如是,尚数千里外求父骨,我堂堂丈夫,自命豪杰,顾及不能耶?诸君好住,吾今往肃州矣。语讫,挥手西行,其徒呼使别妻子,终不反顾。盖所感者深矣,惜人往风微,无传于世,余作滦陽消夏录诸书,亦竟忘之。癸丑三月三日,宿海淀直庐,偶然忆及,因录以补志乘之遗,傥亦潜德未彰,幽灵不泯,有以默启余衷乎?
lǐ pán mù yán, qí xiāng yǒu guàn yuán sǒu, nián liù shí yú yǐ, yǔ kè zuò shù rén tóng wū qǐn, hū wén qí yā yā zuò chàn, shēng yòu ní ní zuò mèi yǔ, hū zhī bù yīng. yī xī, dēng wèi jǐn, jiàn qí bù qīn rú rú xiān bǒ, rú yǒu rén jiāo jiē zhě. wèn zhī yì bù yán, jì ér bái zhòu huò hū qū pì chǔ, huò wú gù bì mén, guài ér chān zhī, zhé yǒu wǎ shí fēi jī. rén fāng zhī qí wèi mèi suǒ jù, jiǔ zhī bù néng zì huì, yán chū jiàn yī shào nián zhì yuán zhōng, sì céng xiāng shí, ér bù néng jì yì, yāo zhī zuò, wèn suǒ zì lái, shào nián yán yǒu yī shì gào jūn, qí jūn wù jù, jūn sì shì qián yǔ wǒ wèi mì yǒu, hòu hū jí xū kuí shì háo duó wǒ tián, wǒ sù guān, fǎn zāo chī, yù jié yǐ sǐ, zhāo yú míng guān, zhǔ zhě yǐ qì jiāo xì mò, dāng yǐ huān xǐ jiě yuān, pàn jūn wèi wǒ fù èr shí nián, bù yì wǒ yǐ yè zhòng, jù duò hú shēn, shàng yǒu sì nián wèi liǎo. bǐ wǒ liàn xíng chéng dào, jūn yǐ zài rù lún huí, zhuǎn shēng jīn shì, qián yīn suī mèi, jiù zhài nán xiāo, sù mìng qiān chán, yù yú cǐ dì, yè yuán còu hé, bù néng dài jūn zài duò nǚ shēn, biàn qǐ xiāng cháng, wán cǐ yīn guǒ. wǒ fāng hài guài, bǐ jù xū wǒ yǐ qì, wǎng wǎng rán rú zuì rú mèng, yǐ shòu qí wū, zì shì rì bì yī liǎng zhì, qù hòu yì zì huǐ hèn, rán lái shí yòu tiē rán yì kěn, jìng zì wàng wèi lǎo wēng, bù zhī qí hé yǐ gù yě. yī yè , chū wén xiá nì shēng, jiàn wén shēn yín shēng, jiàn wén qiāo qiāo qǐ huǎn shēng, jiàn wén qiē qiē qiú miǎn shēng, zhì jī míng hòu, nǎi jiào rán shī shēng, tū liáng shàng dà xiào yuē: cǐ zú dǐ chī sān shí yǐ. zì shì suì bù zhì. hòu qì zhì cǎo wū, jiàn liáng shàng jiē bái fěn suǒ huà quān, shí quān wèi yī xíng, shù zhī, dé yī qiān sì bǎi sì shí, zhèng hé sì nián zhī rì shù. nǎi zhī wèi suǒ jì yín chóu, jì qí lái qù, bù mǎn sì nián, dài yǐ yí dù dǐ yī rì yǐ. huò yuē: shì hú yù mèi cǐ sǒu, gù zào sī yán. rán hú zhī mèi rén, yuè qí sè, shè qí jīng ěr, jī pí hè fà, yǒu hé sè zhī kě yuè, yǒu hé jīng zhī kě shè. qí fēi xiāng mèi yě míng shén. qiě yǐ fú zhàng zhī nián, jiǎng fēn táo zhī hǎo, nì lái shùn shòu, yì tài bù qíng. qí wèi shēn yì xìng cún, sù gēn wèi mǐn, zì rán xiāng jiù, rú cí yǐn zhēn, yì míng shén. hú zhī suǒ yún dài fēi xū yǔ, rán zé yuàn dú jiū jié, biàn duān bǎi chū, zhì sān shēng zhī hòu ér wèi yǐ, qí yì shèn wù zào yīn zāi.
李蟠木言,其乡有灌园叟,年六十余矣,与客作数人同屋寝,忽闻其哑哑作颤,声又呢呢作媚语,呼之不应。一夕,灯未尽,见其布衾蠕蠕掀簸,如有人交 接者。问之亦不言,既而白昼或忽趋僻处,或无故闭门,怪而觇之,辄有瓦石飞击。人方知其为魅所据,久之不能自讳,言初见一少年至园中,似曾相识,而不能记忆,邀之坐,问所自来,少年言有一事告君,祈君勿拒,君四世前与我为密友,后忽藉胥魁势豪夺我田,我诉官,反遭笞,郁结以死,盄于冥官,主者以契交 隙末,当以欢喜解冤,判君为我妇二十年,不意我以业重,遽堕狐身,尚有四年未了。比我炼形成道,君以再入轮回,转生今世,前因虽昧,旧债难消,夙命牵缠,遇于此地,业缘凑合,不能待君再堕女身,便乞相偿,完此因果。我方骇怪,彼遽嘘我以气,惘惘然如醉如梦,已受其污,自是日必一两至,去后亦自悔恨,然来时又帖然意肯,竟自忘为老翁,不知其何以故也。一夜 ,初闻狎昵声,渐闻呻吟声,渐闻悄悄乞缓声,渐闻切切求免声,至鸡鸣后,乃噭然失声,突梁上大笑曰:此足抵笞三十矣。自是遂不至。后葺治草屋,见梁上皆白粉所画圈,十圈为一行,数之,得一千四百四十,正合四年之日数。乃知为所记婬筹,计其来去,不满四年,殆以一度抵一日矣。或曰:是狐欲媚此叟,故造斯言。然狐之媚人,悦其色,摄其精耳,鸡皮鹤发,有何色之可悦,有何精之可摄。其非相媚也明甚。且以扶杖之年,讲分桃之好,逆来顺受,亦太不情。其为身异性存,夙根未泯,自然相就,如磁引针,亦明甚。狐之所云殆非虚语,然则怨毒纠结,变端百出,至三生之后而未已,其亦慎勿造因哉。
wén shuǐ lǐ xiù shēng yán, qí xiāng yǒu shào nián shān xíng, yù shào fù dú qí yī lǘ, hóng qún lán pèi, mào pō xián yǎ, lǚ yǐ mù cè nì. shào nián gù jǐn hòu, lǜ huò zhāo xián, héng zài qí hòu shù shí bù, wǎn shǒu wèi cháng yī shì. zhì lín gǔ shēn chù, fù hū àn pèi bù xíng, dài qí zhuī jí, yǔ zhī yuē: jūn bǐng xīn duān zhèng, dà bù yì dé, wǒ bù yù hài jūn, cǐ fēi wǎng mǒu chù lù, jūn wù suí háng, kě yú mǒu shù xià rào xiàng mǒu fāng, xié xíng sān sì lǐ, jí dé lù yǐ. yǔ qì, zì lǘ bèi yī yuè, zhí shàng mù miǎo, qí shēn jiàn jiàn zhǎng zhàng yú, é fēng qǐ yè fēi, piē rán yǐ shì. zài shì qí lǘ, nǎi yī hú yě. shào nián jì jǐ shī hún, dài fēi tiān yě chā zhī lèi yú? shǐ shāo yǔ xiá nì, bù zhī zuò hé biàn guài yǐ.
文水李秀升言,其乡有少年山行,遇少妇 独骑一驴,红裙蓝帔,貌颇娴雅,屡以目侧睨。少年故谨厚,虑或招嫌,恒在其后数十步,挽首未尝一视。至林谷深处,妇忽按辔不行,待其追及,语之曰:君秉心端正,大不易得,我不欲害君,此非往某处路,君误随行,可于某树下绕向某方,斜行三四里,即得路矣。语讫,自驴背一跃,直上木杪,其身渐渐长丈余,俄风起叶飞,瞥然已逝。再视其驴,乃一狐也。少年悸几失魂,殆飞天野叉之类欤?使稍与狎昵,不知作何变怪矣。
guǐ chǒu huì shì, shǎn xī yī jǔ zǐ, yú hào shě yù guǐ, zhòu fā kuáng jí, zhòng yē chū guī yù, guǐ yì suí chū, zì yǐ shǒu chù bì, pí gǔ jiē pò, bì zhì wài chéng, guǐ yòu suí zhì, zú yǐ rèn zì cì sǐ. wèi sǐ jiān shǒu shū piàn zhǐ, fù qí yǒu, nǎi tiān wǎng huī huī shū ér bù lòu bā zì. suī bù zhī suǒ wéi hé shì, qí wèi yuān bào zé záo záo yǐ.
癸丑会试,陕西一举子,于号舍遇鬼,骤发狂疾,众掖出归寓,鬼亦随出,自以首触壁,皮骨皆破,避至外城,鬼又随至,卒以刃自刺死。未死间手书片纸,付其友,乃天网恢恢疏而不漏八字。虽不知所为何事,其为冤报则凿凿矣。
nán pí hǎo zǐ míng yán, yǒu shì rén dú shū sēng sì, ǒu biàn xuán yú kōng yuàn, hū yǒu fēi wǎ jī qí bèi, é wén wū zhōng yǔ yuē: rǔ bèi néng jiàn rén, rén zé bù néng jiàn rǔ bèi, bù zì yǐn bì, fǎn chēn rén yé? fāng hài è jiān, wū nèi yòu yǔ yuē: xiǎo bì wú lǐ, dāng jí chī zhī, xiān shēng wù jiè yì, rán kōng wū duō wǒ bèi suǒ jū, xiān shēng fán yù cǐ děng chù, yí miàn qiáng biàn xuán, wù duì mén chuāng, zé liǎng wú chù wǔ yǐ. cǐ hú kě wèi néng kè jǐ. yú cháng wèi tóng pú lì yì, yú rén zhēng jiǎo ér bù shèng, qí zhǎng héng yǐn yǐ wéi rǔ, shì tài lèi rán. fū tiān xià zhì kě chǐ zhě, mò guò yú bèi lǐ, bù wèn lǐ zhī qū zhí, ér wù qiú wǒ suǒ lì shǔ, rén bù néng fàn yǐ wéi róng, guǒ zú wèi róng yě yé? xī yǒu shǔ guān sī qí xū kuí, bǎi jì tǎn hù, yú xì yǔ zhī yuē: wú chái shēn hòu, dāng gè yǒu bēi zhì yī piān, shǐ gài guān lùn dìng, zhuàn wén zhě fèn bǐ shū yuē: gōng bǐng zhèng bù ā, yú suǒ shǔ lì yì, fàn fǎ zhě yī wú jiǎ jiè, rén bì yǐ wéi róng. liàng jūn yì yǐ wéi róng yě. yòu huò fèn bǐ shū yuē: gōng píng shēng xǐ bì lì yì, suī shòu qiú jū fǎ, yì yī yī qǔ wèi huì nì, rén bì yǐ wéi rǔ, liàng jūn yì yǐ wéi rǔ yě. hé cǐ shí nǎi yǐ rǔ wèi róng, yǐ róng wèi rǔ yé? xiān shī dǒng wén kè yuē: fán shì bù kě zǎi rù xíng zhuàng, jí duàn duàn bù kě wèi. sī yán liàng yǐ.
南皮郝子明言,有士人读书僧寺,偶便旋于空院,忽有飞瓦击其背,俄闻屋中语曰:汝辈能见人,人则不能见汝辈,不自引避,反嗔人耶?方骇愕间,屋内又语曰:小婢无礼,当即笞之,先生勿介意,然空屋多我辈所居,先生凡遇此等处,宜面墙便旋,勿对门窗,则两无触忤矣。此狐可谓能克己。余尝谓僮仆吏役,与人争角而不胜,其长恒引以为辱,世态类然。夫天下至可耻者,莫过于悖理,不问理之曲直,而务求我所隶属,人不能犯以为荣,果足为荣也耶?昔有属官私其胥魁,百计袒护,余戏语之曰:吾侪身后,当各有碑志一篇,使盖棺论定,撰文者奋笔书曰:公秉正不阿,于所属吏役,犯法者一无假借,人必以为荣。谅君亦以为荣也。又或奋笔书曰:公平生喜庇吏役,虽受赇砠法,亦一一曲为讳匿,人必以为辱,谅君亦以为辱也。何此时乃以辱为荣,以荣为辱耶?先师董文恪曰:凡事不可载入行状,即断断不可为。斯言谅矣。
shì lù chuān yán shì shì wèi xiáng suǒ chū, yí běn shì qí shì, míng hóng wǔ zhōng, fán fù xìng jiē lìng qù yī zì, yīn wèi shì shì yě yǒu jiǎ yú huái shàng zhě, ǒu xíng qū xiàng, jiàn yī nǚ zī sè míng yàn, dài lèi tiān rén, sī fǎng qí jìn lín, yuē: xīn lái wèi zā yuè, zhǐ lǎo mǔ xié bì shù rén tóng jū , wèi zhī wèi hé xǔ rén yě. jiǎ yīn lù méi ǎo chān zhī, qí mǔ yán háng zhōu jīn xìng, tóng yī zi yī nǚ wǎng yī qí xù, bù xìng zi gòu jí, zú yú zhōu, èr pū yòu chéng xì qiè zī táo, qióng qióng gū yù, jù zāo qiáng bào, bù dé yǐ shuì wū quán zhù, cǐ dài qīn shǔ lái yíng, shàng wèi zhī qí kěn lái fǒu. yǔ qì qì xià, méi tiǎn yǐ jì wú suǒ guī, yòu wú dì zhǔ, jiāng lái zuò hé jiū jìng, yǒu nǚ rú shì, hé bù yú cǐ dì qiú jiā xù, mù nián yì yǒu suǒ yī? mǔ yán: shén shàn, wǒ yì bù qiú duō pìn bì, dàn ruò nǚ jiāo yǎng jiǔ, yì bù yù cǎo cǎo, yǒu néng zhì yī shì lián jù, yuē zhí qiān jīn zhě, wǒ jí xǔ zhī. suǒ bàn réng shì qú jiā wù, wǒ wéi zhì bǐ yī yuè shì, bù qǔ xiān jiè guī yě. méi yǐ gào jiǎ, jiǎ sī jì liáng dé, xún rì nèi qù bàn jīn zhū jǐn xiù, dān jí huá měi, yī qiè qì yòng, yì shì shì jīng hǎo. xiān qīn yíng yī rì, yāo mǔ lái guān, yì shén qiè zú. cì rì, xiāo gǔ zhì mén, nǎi jiān bì bù qǐ. hòu zhì shù kè, hū yì bù yīng, xún wèn lín shè, yòu wèi jiàn qí yí jū, bù dé yǐ dìng qiáng rù shì, zé qù wú yī rén, biàn suǒ zhū shì, wéi pò chuáng duī dú lóu shù jù, nǎi zhī qí fēi rén, huí shì jiā zhōng, yī wù bù shī, rán wú suǒ yòng zhī, zhòng yù jǐn néng dé bàn jià, ào sàng bù chū zhě shù yuè, yì mò cè cǐ mèi hé suǒ qǔ. huò yuē: mèi běn wú yì huò jiǎ, jiǎ wàng shēng kuī sì, fǎn wǎng chān mèi, mèi gù yīn ér xì nòng zhī, shì yú lǐ dāng rán. huò yòu yuē: jiǎ fù ér qiān, xīn jì kě yǐ xī qiū háo, fàn guǐ shén zhī jì, gù mèi yǐ měi sè diān dǎo zhī, shì yì lǐ suǒ yí yǒu yě.
侍鹭川言--侍氏未详所出,疑本侍其氏,明洪武中,凡复姓皆令去一字,因为侍氏也--有贾于淮上者,偶行曲巷,见一女姿色明艳,殆类天人,私访其近邻,曰:新来未匝月,只老母携婢数人同居 ,未知为何许人也。贾因赂媒媪觇之,其母言杭州金姓,同一子一女往依其婿,不幸子遘疾,卒于舟,二仆又乘隙窃赀逃,茕茕孤砡,惧遭强暴,不得已税屋权住,此待亲属来迎,尚未知其肯来否。语讫泣下,媒舔以既无所归,又无地主,将来作何究竟,有女如是,何不于此地求佳婿,暮年亦有所依?母言:甚善,我亦不求多聘币,但弱女娇养久,亦不欲草草,有能制衣饰奁具,约值千金者,我即许之。所办仍是渠家物,我惟至彼一阅视,不取纤芥归也。媒以告贾,贾私计良得,旬日内趣办金珠锦绣,殚极华美,一切器用,亦事事精好。先亲迎一日,邀母来观,意甚惬足。次日,箫鼓至门,乃坚闭不启。候至数刻,呼亦不应,询问邻舍,又未见其移居,不得已矴墙入视,则阒无一人,遍索诸室,惟破床 堆髑髅数具,乃知其非人,回视家中,一物不失,然无所用之,重鬻仅能得半价,懊丧不出者数月,意莫测此魅何所取。或曰:魅本无意惑贾,贾妄生窥伺,反往觇魅,魅故因而戏弄之,是于理当然。或又曰:贾富而悭,心计可以析秋毫,犯鬼神之忌,故魅以美色颠倒之,是亦理所宜有也。
xuān shì zhì zài, lǒng xī lǐ shēng zuǒ rǔ huàn yōng, yī rì yōng kuì, yǒu zhì zì rǔ fēi chū, bù zhī suǒ zhī. wén qí lù zài, cuī yáo fēng wài shēng lǐ yán jí, zuǒ mù huàn liú, pōu zhī yǒu huáng què míng zào ér qù. qí shì jiē bù kě yǐ lǐ jiě. zhá gé xué láng ā, qīn jiàn qí qīn chuàn jiā xiǎo bì, xiàng shàng shēng chuāng, chuāng zhōng chū yī bái biān fú. zhī táng rén jì èr shì fēi xū, qǐ dàn liù hé zhī wài, cún ér bù lùn zāi.
宣室志载,陇西李生左乳患痈,一日痈溃,有雉自乳飞出,不知所之。闻奇录载,崔尧封外甥李言吉,左目患瘤,剖之有黄雀鸣噪而去。其事皆不可以理解。札阁学郎阿,亲见其亲串家小婢,项上生疮,疮中出一白蝙蝠。知唐人记二事非虚,岂但六合 之外,存而不论哉。
cáo mù táng zōng chéng, yǒu jī xiān suǒ huà zuì zhōng kuí tú, yú tí yǐ èr jué jù yuē: yī mèng huāng táng shì yǒu wú, wú shēng fěn běn jǐ lín mó, fēn fēn huà shǒu duō xīn yàng, yòu dào xiān shēng shì jiǔ tú, wǔ rì jiā jiā pú jiǔ xiāng, zhōng nán jìn shì yì hú shāng, tài píng shí jié wú yāo lì, rèn ěr xián yóu dào zuì xiāng. huà zhě tí zhě, jūn nòng bǐ jiǎo kuài ér yǐ. yī rì wǔ shuì chū xǐng, tīng chuāng wài bì ǎo qiāo yǔ shuō guǐ, yǒu wáng ǎo jiā zài xī shān, yán céng yuè xī shǒu guā tián, yáo jiàn shuāng dēng zì lín wài rǎn rǎn lái, rén yǔ cáo zá, nǎi yī dà guǐ zuì yù dào, zhū xiǎo guǐ yē zhī liàng qiàng xíng, ān zhī fēi zuì zhōng kuí hū? tiān dì zhī dà, wú suǒ bù yǒu, suí yì huà yī rén, wǎng wǎng yù yī rén yǔ zhī xiào, suí yì mìng yī míng, wǎng wǎng yǒu yī rén yǔ zhī tóng, wú xīn àn hé, shì jí huà gōng zhī zì rán yě.
曹慕堂宗丞,有乩仙所画醉钟馗图,余题以二绝句曰:一梦荒唐事有无,吴生粉本几临摹,纷纷画手多新样,又道先生是酒徒,午日家家蒲酒香,终南进士亦壶觞,太平时节无妖疠,任尔闲游到醉乡。画者题者,均弄笔狡狯而已。一日午睡初醒,听窗外婢媪悄语说鬼,有王媪家在西山,言曾月夕守瓜田,遥见双灯自林外冉冉来,人语嘈杂,乃一大鬼醉欲倒,诸小鬼掖之踉跄行,安知非醉钟馗乎?天地之大,无所不有,随意画一人,往往遇一人与之肖,随意命一名,往往有一人与之同,无心暗合,是即化工之自然也。
xiāng chuán wèi huán jí xiān shēng cháng dú shū shān sì, fán bǐ mò jǐ tà zhī lèi, bù dài fú shì, zì rán wú chén. chū bù wéi yì, hòu shāo shāo guài zhī, yī rì wǎn guī, mén shàng wèi qǐ, wén shì zhōng xī sū yǒu shēng, cóng xì qiè chān, jiàn yī rén fāng zhěng chì shū àn, zhòu rù yǎn zhī, qí rén piē chuān hòu chuāng qù. jí hū lìng jìn, qí rén suì gǒng lì chuāng wài, yì shén gōng jǐn, wèn rǔ hé guài, qìng zhé duì yuē: mǒu hú zhī xí rú zhě yě, yǐ gōng zhèng rén, bù gǎn jìn, rán sī jìng gōng, gù rì rì qiè zhí pū lì yì, xìng gōng wù yà. xiān shēng gé chuāng yǔ yǔ, shén yǒu lǐ zhì. zì shì suī bù gǎn rù shì, rán yù xiān shēng bù shèn bì. xiān shēng yì shí shí yǔ yán. yī rì ǒu wèn, rǔ shì wǒ néng zuò shèng xián hū? yuē: gōng suǒ jiǎng zhě dào xué, yǔ shèng xián gè yī shì yě. shèng xián yī hū zhōng yōng, yǐ shí xīn lì shí xíng, yǐ shí xué qiú shí yòng dào xué zé wù yǔ jīng wēi, xiān lǐ qì, hòu yí lún, zūn xìng mìng, báo shì gōng, qí yòng yì yǐ shāo bié. shèng xián zhī yú rén yǒu shì fēi xīn, wú bǐ wǒ xīn, yǒu yòu dǎo xīn, wú kē kè xīn dào xué zé gè lì mén hù, bù néng bù zhēng, jì yǐ xiāng zhēng, bù néng bù qiǎo dǐ yǐ qiú shèng, yǐ shì yì jiàn, shēng zhǒng zhǒng zuò yòng, suì bù jìn kě lìng kǒng mèng jiàn yǐ. gōng gāng dà zhī qì, zhèng zhí zhī qíng, shí kě zhì guǐ shén ér bù kuì, suǒ yǐ jìng gōng zhě zài cǐ. gōng lǜ qí běn xìng, wèi shèng wèi xián yì zài cǐ. ruò gōng suǒ jiǎng, zé gù gè zì yī shì, fēi xià yú zhī suǒ zhī yě. gōng mò rán qiǎn zhī, hòu yǐ yǔ mén rén yuē: shì gài yīn míng jì dǎng huò, yǒu jī ér yán, fēi dǔ lùn yě. rán qí jué zhāi qíng wěi, gù kě jǐng shì zhī jiǎng xué zhě.
相传魏环极先生尝读书山寺,凡笔墨几榻之类,不待拂拭,自然无尘。初不为意,后稍稍怪之,一日晚归,门尚未启,闻室中窸窣有声,从隙窃觇,见一人方整饬书案,骤入掩之,其人瞥穿后窗去。急呼令近,其人遂拱立窗外,意甚恭谨,问汝何怪,磬折对曰:某狐之习 儒者也,以公正人,不敢近,然私敬公,故日日窃执仆隶役,幸公勿讶。先生隔窗与语,甚有理致。自是虽不敢入室,然遇先生不甚避。先生亦时时与言。一日偶问,汝视我能作圣贤乎?曰:公所讲者道学,与圣贤各一事也。圣贤依乎中庸,以实心励实行,以实学求实用;道学则务语精微,先理气,后彝伦,尊性命,薄事功,其用意已稍别。圣贤之于人有是非心,无彼我心,有诱导心,无苛刻心;道学则各立门户,不能不争,既已相争,不能不巧诋以求胜,以是意见,生种种作用,遂不尽可令孔孟见矣。公刚大之气,正直之情,实可质鬼神而不愧,所以敬公者在此。公率其本性,为圣为贤亦在此。若公所讲,则固各自一事,非下愚之所知也。公默然遣之,后以语门人曰:是盖因明季党 祸,有激而言,非笃论也。然其抉摘情伪,固可警世之讲学者。