yù shǐ fú gōng lún, yáo ān gōng lǎo yǒu yě, yán guì jiā yī yōng nú, yǐ yóu dàng wéi zhǔ rén suǒ zhú, xián hèn cì gǔ, nǎi zào zuò fēi yǔ, wū zhǔ rén wéi bó bù xiū, lǚ shù qí xià pào shàng bào zhuàng, yán zhī záo záo. yī shí chuán bù, zhǔ rén yì shāo wén zhī, rán wú yǐ qián qí kǒu, yòu wú cóng ér yǔ biàn, fù nǚ bèi wéi yìn xiāng xū shén ér yǐ. yī rì, nú yǔ qí dǎng zuò chá sì, fāng dǐ zhǎng zòng tán, sì zuò sǒng tīng, hū jiào rán yī shēng, yǐ pū yú jǐ shàng sǐ, wú yóu jiǎn yàn, yǐ tán jué jù bào, guān wèi liǎn mái, guān báo tǔ qiǎn, jìng wèi qún quǎn lè shí, cán hái láng jí, shǐ zhī wèi fù xīn zhī bào yǐ. fú gōng tiān xìng hé yì, bù xǐ wén rén guò, fán tóng pú bì ǎo, yǒu yán jiù zhǔ zhī shī zhě, bì shàn qiǎn shǐ qù, jiàn cǐ nú yě. cháng yǔ yún yuē: sòng dǎng jìn wén píng huà shuō hán xìn yōu rén yǎn shuō gù shí, wèi zhī píng huà, yǒng lè dà diǎn suǒ zài, shàng shù shí bù jí xíng chì zhú, huò qǐng qí gù, yuē: duì wǒ shuō hán xìn, bì duì hán xìn yì shuō wǒ, shì wū kě tīng. qiān gǔ xiào qí kuì kuì, bù zhī shí jué dà cōng míng. bǐ dàn xǐ duì wǒ shuō hán xìn, bù sī duì hán xìn shuō wǒ zhě, nǎi zhēn kuì kuì ěr. zhēn tōng rén zhī lùn yě.
御史佛公伦,姚安公老友也,言贵家一佣奴,以游荡为主人所逐,衔恨次骨,乃造作蜚语,诬主人帷薄不修,缕述其下砲上报状,言之凿凿。一时传布,主人亦稍闻之,然无以箝其口,又无从而与辩,妇女辈惟蒑香吁神而已。一日,奴与其党 坐茶肆,方抵掌纵谈,四座耸听,忽噭然一声,已仆于几上死,无由检验,以痰厥具报,官为敛埋,棺薄土浅,竟为群犬砳食,残骸狼藉,始知为负心之报矣。佛公天性和易,不喜闻人过,凡僮仆婢媪,有言旧主之失者,必善遣使去,鉴此奴也。尝语昀曰:宋党 进闻平话说韩信--优人演说故实,谓之平话,永乐大典所载,尚数十部--即行斥逐,或请其故,曰:对我说韩信,必对韩信亦说我,是乌可听。千古笑其愦愦,不知实绝大聪明。彼但喜对我说韩信,不思对韩信说我者,乃真愦愦耳。真通人之论也。
fú jiàn quán zhōu shì yuàn, gù hǎi fáng dào shǔ yě, shì yǔ hóng zhuàng, ér míng jì bīng xiǎn, shǔ zhōng duō yīng shā lù. yòu sān nián zhī zhōng, xué shǐ àn lín jǐn liǎng cì, kōng bì rì jiǔ, guǐ wù suì duō. ā yǔ zhāi shì láng yán, cháng yú huáng hūn yǐ hòu, yǐn yǐn jiàn gǔ yì guān rén àn zhōng lái wǎng, jí ér shì zhī zé wú dǔ. yú àn lín shì jùn, shí mù yǒu sūn jiè tíng, yì céng jiàn shā mào hóng páo rén rù nú zi shì zhōng, nú zi jí mèng yǎn. jiè tíng gù yǒu dǎn, duì chuāng tuò yuē: shēng wèi guì guān, sǐ nǎi wèi tóng pú bèi zuò suì, hé bù zì zhòng nǎi ěr yé? nú zi hū xǐng, cǐ hòu suì bù fù jiàn. yì qí hún jí qī shì shì, gù yù qū nú zi chū. yī jīng chì zé, zì zhī lǐ qū ér zhǐ yú?
福建泉州试院,故海防道署也,室宇宏壮,而明季兵燹,署中多婴杀戮。又三年之中,学使按临仅两次,空闭日久,鬼物遂多。阿雨斋侍郎言,尝于黄昏以后,隐隐见古衣冠人暗中来往,即而视之则无睹。余按临是郡,时幕友孙介亭,亦曾见纱帽红袍人入奴子室中,奴子即梦魇。介亭故有胆,对窗唾曰:生为贵官,死乃为僮仆辈作祟,何不自重乃尔耶?奴子忽醒,此后遂不复见。意其魂即栖是室,故欲驱奴子出。一经斥责,自知理屈而止欤?
lǐ sú yù rén bìng dǔ shí, sī jiǎn qí zhe tǐ yī jīn yī piàn, chì huǒ fén zhī, qí huī yǒu bái wén bān bó rú zhuàn zhòu zhě, zé bì sǐ, wú zì jī zhě jí shēng. yòu huò lián zhǐ wèi qīn, qí fèng bù yǐ hú zhān, dàn yǐ chèng chuí jiù dǎo yī zhēn shàng chuí zhī, qí féng zhuì hé zhě bì sǐ, bù hé zhě jí shēng. shì zhī, shí yǒu bā jiǔ yàn, cǐ jūn bù cè qí hé lǐ.
里俗遇人病笃时,私翦其着体衣襟一片,炽火焚之,其灰有白文斑驳如篆籀者,则必死,无字迹者即生。又或联纸为衾,其缝不以糊粘,但以秤锤就捣衣砧上捶之,其缝缀合者必死,不合者即生。试之,十有八九验,此均不测其何理。
pú tián lín shēng pèi yán, wén quán zhōu yǒu rén, hū dēng xià zì gù qí yǐng, jué bù lèi jǐ xíng, dì shěn zhī, yùn dòng zhuǎn cè, suī yī yī yǔ xíng xiāng yìng, ér shǒu jù rú dòu, fā péng sēng rú yǔ bǎo, shǒu zú jiē gōu qū rú niǎo zhǎo, wǎn rán yī qí guǐ yě. dà hài, hū qī zǐ lái shì, suǒ jiàn yì tóng. zì shì měi xī jiē rán, mò yù qí gù, huáng bù bù zhī suǒ wéi. lín yǒu shú shī wén zhī yuē: yāo bù zì xìng, yīn rén ér xìng, zi qí yīn yǒu è niàn, zhì luó chà gǎn ér xiàn xíng yú? qí rén sǒng rán jù fú, yuē: shí yǔ mǒu shì yǒu jī chóu, nǐ shǒu rèn qí yī mén, shǐ wú yí zhǒng, ér tiào shēn yǐ cóng yā mǔ kāng xī mò tái wān nì kòu zhū yī guì, jié dǎng shān luàn, yī guì yǐ yǎng yā wèi yè, mǐn rén jiē hū wèi yā mǔ yún. jīn biàn guài rú shì, wú nǎi shén guǒ jīng wǒ hū? qiě chuò shì móu, guān zi yán yàn fǒu. shì xī guǐ yǐng jí bú jiàn, cǐ zhēn yī niàn zhuǎn yí, lì fēn huò fú yǐ.
莆田林生霈言,闻泉州有人,忽灯下自顾其影,觉不类己形,谛审之,运动转侧,虽一一与形相应,而首巨如斗,发蓬鬙如羽葆,手足皆钩曲如鸟爪,宛然一奇鬼也。大骇,呼妻子来视,所见亦同。自是每夕皆然,莫喻其故,惶怖不知所为。邻有塾师闻之曰:妖不自兴,因人而兴,子其陰有恶念,致罗刹感而现形欤?其人悚然具服,曰:实与某氏有积仇,拟手刃其一门,使无遗种,而跳身以从鸭母--康熙末台湾逆寇朱一贵,结党 煽乱,一贵以养鸭为业,闽人皆呼为鸭母云。今变怪如是,毋乃神果惊我乎?且辍是谋,观子言验否。是夕鬼影即不见,此真一念转移,立分祸福矣。
dīng yù shǐ zhǐ xī yán, nǎng zài tiān jīn yù shàng yuán, yǒu shào nián guān dēng, yè guī yù shào fù shén yán lì, pái huái qí lù, ruò yǒu suǒ dài, yī xiāng jì yǐng, chǔ chǔ dòng rén. chū yǐ wéi shī lǚ zhī yóu nǚ, tiāo yǔ yǔ, bù dá, wèn xìng shì lǐ jū, yì bù dá, nǎi yí wèi yōu qī mì yuē, chí suǒ huān ér wèi zhì zhě, jì kě yǐ xié zhì liú yě. yāo zhì jiā shǎo qì, jiān bù kěn. qiǎng pò zhī tóng guī, bǎi jiǔ fěn tuán , shí yóu wèi chè, suì shǐ zá zuò qī mèi jiān, lián mèi gòng yǐn. chū shén miǎn tiǎn, jì ér jiàn xiāng tiáo xuè, mèi tài héng shēng, yǔ qí qī mèi hù quàn chóu. shào nián kuáng xǐ, shāo lù liú sù zhī yì, zé wēi xiào yuē: yuán méng bù qì, gù zàn jiè jūn jiā yī xiè zhuāng, kǒng huǒ bàn xiāng dài, bù néng jiǔ zhù. qǐ jiè yī shì, juǎn shù zhī, cháng yī jìng xíng. nǎi shè huì zhōng lā huā zhě yě qiū gē duì zhōng zuò nǚ zhuāng zhě, sú wèi zhī lā huā, shào nián fèn huì, zhuī zhì mén wài yù yǔ dòu, lín lǐ jù wèn, yǒu qīn jiàn qí qiáng yāo zhě, bù néng zé yǐ yè rù rén jiā yǒu qīn jiàn qí chàng gē zhě, bù néng zé yǐ gǎi zhuāng xì fù nǚ, jìng hōng xiào ér sàn. cǐ zhēn wǔ rén fǎn zì wǔ yǐ.
丁御史芷溪言,曩在天津遇上元,有少年观灯,夜归遇少妇 甚妍丽,徘徊歧路,若有所待,衣香髻影,楚楚动人。初以为失侣之游女,挑与语,不答,问姓氏里居,亦不答,乃疑为幽期密约,迟所欢而未至者,计可以挟制留也。邀至家少憩,坚不肯。强迫之同归,柏酒粉团 ,时犹未彻,遂使杂坐妻妹间,联袂共饮。初甚腼腆,既而渐相调谑,媚态横生,与其妻妹互劝酬。少年狂喜,稍露留宿之意,则微笑曰:缘蒙不弃,故暂借君家一卸妆,恐伙伴相待,不能久住。起解衣饰,卷束之,长揖径行。乃社会中拉花者也--秋歌队中作女妆者,俗谓之拉花,少年愤恚,追至门外欲与斗,邻里聚问,有亲见其强邀者,不能责以夜入人家;有亲见其唱歌者,不能责以改妆戏妇女,竟哄笑而散。此真侮人反自侮矣。
lǎo pú lú tài yán, qí jiù shì mǒu yuè yè zuò yuàn zhōng zǎo shù xià, jiàn lín nǚ zài qiáng shàng lù bàn shēn, xiàng zhī suǒ zǎo, pū shù shí méi yǔ zhī, nǚ yán jīn rì shǐ guī níng, xiōng sǎo jiē wǎng shǒu guā, fù mǔ yǐ shuì, yīn yǐ shǒu zhǐ qiáng xià, tī xié pàn ér qù. qí jiù huì yì, niè tī ér dēng, liào nǚ fǔ xià, bì yǒu jǐ chéng zài qiáng nèi, shēn zú shì tà, nǎi tà kōng duò hùn zhōng. nǚ fù xiōng wén shēng qū shì, dà shòu chuí chǔ, zhòng wèi āi kěn nǎi miǎn. rán lín nǚ shì rì shí wèi guī, fāng zhī wèi mèi suǒ xì yě. qián suǒ jì qí niú fù, shàng nóng jiā zǐ xiān tiāo zhī, cǐ zé wú yīn ér zhì, kě yún wú wàng zhī zāi. rán shǐ zhāo zhī bù wǎng, mèi yì hé suǒ shī qí jì, réng wèi zhī zì qǔ kě yǐ.
老仆卢泰言,其舅氏某月夜坐院中枣树下,见邻女在墙上露半身,向之索枣,扑数十枚与之,女言今日始归宁,兄嫂皆往守瓜,父母已睡,因以手指墙下,梯斜盼而去。其舅会意,蹑梯而登,料女甫下,必有几橙在墙内,伸足试踏,乃踏空堕溷中。女父兄闻声趋视,大受捶楚,众为哀恳乃免。然邻女是日实未归,方知为魅所戏也。前所记骑牛妇,尚农家子先挑之,此则无因而至,可云无妄之灾。然使招之不往,魅亦何所施其技,仍谓之自取可矣。
lǐ sháo tíng yán, yǒu yǒu cháng bì shǔ yī sēng sì, chán shì shén jié, ér yǐ bǎn shí qí hòu chuāng. yǒu zhì tà qí xià, yī xī yuè míng, zhěn páng yǒu xì rú zhǐ dǐng, shì tòu wēi guāng, yí hòu wèi sēng mì shì, xué zhǐ chān zhī, nǎi yī kōng yuán, wèi cuò guān zhī suǒ, yì qí jiān bì yǒu guǐ, yīn cè wò zhěn shàng, yǐ yī mù jiù kuī, yè bàn guǒ yǒu hēi yǐng fǎng fú, rú rén lái wǎng shù xià, dì shì cū néng bié nán nǚ, dàn méi mù bù liǎo le, yǐ ěr jiù xì qiè tīng , zhōng bù wén yǔ shēng. cuò guān yuē shù shí, rán suǒ jiàn guǐ shǎo jǐn sān wǔ, duō bù guò shí yú, huò jiǔ ér jiàn sàn, huò yǐ rù zhuàn lún yú? rú shì zhě yuè yú, bù yǐ gào rén, guǐ yì jìng wèi jué. yī xī, jiàn èr guǐ xiè xiá yú shù hòu, jù chuāng xià rào qī bā chǐ, yě dàng zhī tài gèng shèn yú rén, bù jué shī shēng xiào, nǎi qù rán miè jī. cì yè zài kuī, bú jiàn yī guǐ yǐ. yuè shù rì hán rè dà zuò, yí guǐ wèi suì, nǎi xǐ jū tā sì. biàn huàn rú guǐ, bù miǎn yú yì xiǎng zhī wài, shǐ rén dé jiàn qí yīn sī, shí mù shí shǒu, dài fēi xū yǔ. rán zhì chū guǐ shàng, ér zú bù miǎn wèi guǐ qū, chá jiàn yuān yú zhě bù xiáng, yòu shì zhī wèi yǐ.
李芍亭言,有友尝避暑一僧寺,禅室甚洁,而以板实其后窗。友置榻其下,一夕月明,枕旁有隙如指顶,似透微光,疑后为僧密室,穴纸觇之,乃一空园,为厝棺之所,意其间必有鬼,因侧卧枕上,以一目就窥,夜半果有黑影仿佛,如人来往树下,谛视粗能别男女,但眉目不了了,以耳就隙窃听 ,终不闻语声。厝棺约数十,然所见鬼少仅三五,多不过十余,或久而渐散,或已入转轮欤?如是者月余,不以告人,鬼亦竟未觉。一夕,见二鬼媟狎于树后,距窗下绕七八尺,冶荡之态更甚于人,不觉失声笑,乃阒然灭迹。次夜再窥,不见一鬼矣。越数日寒热大作,疑鬼为祟,乃徙居他寺。变幻如鬼,不免于意想之外,使人得见其陰私,十目十手,殆非虚语。然智出鬼上,而卒不免为鬼驱,察见渊鱼者不祥,又是之谓矣。
dà xué shì wēn gōng zhèn wū lǔ mù qí rì, jūn tún bào qiǎn fàn wáng mǒu táo, jī bǔ wú jī, jiǔ ér wēi wén qí běn yǔ yī wú mǒu jiē mǐn rén, tóng yā jiè zhì hā mì pì zhǎn jiān, wáng mǒu dào sǐ, jiān sòng tái jūn bù tōng mǐn yǔ, bù néng bié shú wú shú wáng, wú mǒu yīn yán sǐ zhě wèi wú, ér zì mào wáng mǒu zhī míng, lái zhì pèi suǒ shù yuè, sì xì qián dùn, guān fǔ jù hā mì wén dié, jī wáng bù jī wú, gù wú xìng táo miǎn. rán shì wú zuǒ zhèng, yí bù néng míng, jìng wú cóng jiū jié. jūn lì bā hā bù yīn yán, yǒu mài sī zhě fù, shén yǒu zī shǒu, hū dé qí jí, zhōng rì wéi hūn hūn wò, ér shí zé jiān shù rén. rú shì liǎng zài yú, yī rì jiào rán cháng hào, jiāng rú shī jué, guàn zhì jìng yè, shāo shāo néng yán, zì yún hún wèi chéng huáng pàn guān suǒ shè, bī wèi qiè yìng, ér bié shè yī è guǐ fù qí xíng, zhì mǒu rì shòu jǐn zhī qī, míng dié jū zhào, pàn guān yòu zhǔ guǐ yì, bié shè yī è guǐ dǐ, è guǐ yì xǐ de zhuǎn shēng, yuàn wèi zhī dài. dài chéng huáng tíng xùn, nǎi chá zhī wěi zhuàng, yǐ pàn guān guǐ yì fù yù, qiǎn wǒ guī yě. hòu pàn guān sù xiàng, wú gù zì suì, cǐ fù yòu liǎng nián yú nǎi zhōng. jì qí fù shēng zhì zài sǐ, yǔ qí dé jí zhì fù shēng, rì shù qià fú, zhī yǐ wǎng bèi lüè duó, réng hái qí yīng de zhī shòu yǐ. rán zé yí jiǎ dài yǐ, míng sī yì yǒu, suǒ xī zhě cǐ shǎo chéng huáng yī xùn ěr.
大学士温 公镇乌鲁木齐日,军屯报遣犯王某逃,缉捕无迹,久而微闻其本与一吴某皆闽人,同押解至哈密辟展间,王某道死,监送台军不通闽语,不能别孰吴孰王,吴某因言死者为吴,而自冒王某之名,来至配所数月,伺隙潜遁,官府据哈密文牒,缉王不缉吴,故吴幸逃免。然事无左证,疑不能明,竟无从究诘。军吏巴哈布因言,有卖丝者妇,甚有姿首,忽得奇疾,终日惟昏昏卧,而食则兼数人。如是两载余,一日噭然长号,僵如尸厥,灌治竟夜,稍稍能言,自云魂为城隍判官所摄,逼为妾媵,而别摄一饿鬼附其形,至某日寿尽之期,冥牒拘召,判官又嘱鬼役,别摄一饿鬼抵,饿鬼亦喜得转生,愿为之代。迨城隍庭讯,乃察知伪状,以判官鬼役付狱,遣我归也。后判官塑像,无故自碎,此妇又两年余乃终。计其复生至再死,与其得疾至复生,日数恰符,知以枉被掠夺,仍还其应得之寿矣。然则移甲代乙,冥司亦有,所惜者此少城隍一讯耳。
lǐ ā tíng yán, luán zhōu mín jiā, yǒu hú jù qí cāng zhōng jū, bù shèn wèi suì, huò ǒu rán pāo zhì zhuān wǎ, dào qiè yǐn shí ěr. hòu yán shù shì hé zhì, yì shù hú, qiě liú fú yuē: zài zhì zé fén zhī, hú guǒ yí qù. rán shí shí huàn xíng wèi qí jiā fù nǚ, yè chū yǔ lín shè shào nián xiá, shén nǎi huàn qí yòu zǐ xíng, yǔ zhū wú lài tóng wò qǐ, dà bō chǒu shēng. mín gù fú zhī. yī rì zhì fó sì, wén chán shì xī xiào shēng, xué zhǐ qiè kuī, nǎi qí nǚ yǔ sēng zá zuò, fèn shén. guī qǔ rèn, qí nǚ nǎi zì nèi shì chū, shǐ wù wèi hú fù chóu, zài yán shù shì, shù shì yuē: shì yǐ cuàn yì, mò zhī suǒ zhī yǐ. fū hú mèi xiǎo xiǎo rǎo rén, shì suǒ héng yǒu, kě yǐ bù bì zhì, jí zhì yì zuì bù zhì sǐ, jù pián zhū zhī, shí wèi jǐ shén, qí xián yuān yě gù yí. suī yǒu fú kě shì, hú bù néng zài chěng, ér xiāng bào zhī qiǎo, nǎi zú shēng yú suǒ bèi wài. rán zé jūn zǐ yú xiǎo rén, lì bù zú shèng, gù zāo fǎn shì jí lì zú shèng zhī, ér jī xiè qián fú, biàn duān bǎi chū, qí yì shēn kě bù yǐ.
李阿亭言,滦州民家,有狐据其仓中居,不甚为祟,或偶然抛掷砖瓦,盗窃饮食耳。后延术士劾治,殪数狐,且留符曰:再至则焚之,狐果移去。然时时幻形为其家妇女,夜出与邻舍少年狎,甚乃幻其幼子形,与诸无赖同卧起,大播丑声。民固弗知。一日至佛寺,闻禅室嬉笑声,穴纸窃窥,乃其女与僧杂坐,愤甚。归取刃,其女乃自内室出,始悟为狐复仇,再延术士,术士曰:是已窜逸,莫知所之矣。夫狐魅小小扰人,事所恒有,可以不必治,即治亦罪不至死,遽骈诛之,实为己甚,其衔冤也固宜。虽有符可恃,狐不能再逞,而相报之巧,乃卒生于所备外。然则君子于小人,力不足胜,固遭反噬;即力足胜之,而机械潜伏,变端百出,其亦深可怖已。
sōng fǔ táng gé xué yán, hǎi diàn yǒu guì jiā shǒu mù zhě, ǒu jiàn shù quǎn zhú yī hú, máo xuè láng jí, yì shén mǐn zhī, chí zhàng jī quǎn sàn, tí hú zhì shì zhōng, qí qí sū xī, sòng zhì kuàng yě zòng zhī qù. yuè shù rì, yè yǒu nǚ zǐ kuǎn fēi rù, róng huá jué dài. hài wèn suǒ zì lái, zài bài yuē: shēn shì hú nǚ, zuó gòu dà nàn, méng jūn zài shēng, jīn lái wèi jūn fú zhěn xí. shǒu mù zhě dù wú è yì, yīn nà zhī, wǎng lái xiá nì liǎng yuè yú, rì jiàn zhài shòu, rán ài zhī bù yí yě. yī rì fāng gòng qǐn, wén chuāng wài hū yuē: ā liù jiàn bì, wǒ yǎng chuàng fǔ yù, wèi jí bào ēn, ěr hé dé mào pò wǒ míng, mèi láng jūn shǐ bìng, tuō yǒu bù huì, zú dǎng zhōng wèi wǒ fù yì, wǒ hé yǐ zì míng. jí zhī shì chū yú ěr, ér láng jūn jiù wǒ, wǒ zuò shì qí sǐ, yòu hé yǐ zì ān. jīn xié gū jiě lái zhū ěr. nǚ zǐ jīng qǐ yù dùn, yè yǒu shù nǚ pái tà rù, póu jī lì bì. shǒu mù zhě huò nì yǐ jiǔ, tòng xī huì fèn, fǎn chì cǐ nǚ wú liáng, duó qí suǒ ài. cǐ nǚ fǎn fù zì chén, zhōng bú jiàn shěng, qiě bá rèn yuè qǐ, yù wèi bǐ nǚ bào yuān, cǐ nǚ nǎi tòng kū yuè qiáng qù. shǒu mù zhě hòu wéi rén yán zhī, yóu hèn hèn yě. cǐ suǒ wèi zhōng ér jiàn bàng, xìn ér jiàn yí yě yú.
嵩辅堂阁学言,海淀有贵家守墓者,偶见数犬逐一狐,毛血狼藉,意甚悯之,持杖击犬散,提狐置室中,俟其苏息,送至旷野纵之去。越数日,夜有女子款扉入,容华绝代。骇问所自来,再拜曰:身是狐女,昨遘大难,蒙君再生,今来为君拂枕席。守墓者度无恶意,因纳之,往来狎昵两月余,日渐瘵瘦,然爱之不疑也。一日方共寝,闻窗外呼曰:阿六贱婢,我养创甫愈,未即报恩,尔何得冒砶我名,魅郎君使病,脱有不讳,族党 中谓我负义,我何以自明。即知事出于尔,而郎君救我,我坐视其死,又何以自安。今偕姑姐来诛尔。女子惊起欲遁,业有数女排闼入,掊击立毙。守墓者惑溺已久,痛惜恚忿,反斥此女无良,夺其所爱。此女反覆自陈,终不见省,且拔刃跃起,欲为彼女报冤,此女乃痛哭越墙去。守墓者后为人言之,犹恨恨也。此所谓忠而见谤,信而见疑也欤。
dǒng qǔ jiāng qián bèi yán, yǒu jiǎng xué zhě, xìng guāi pì, hǎo yǐ kē lǐ shéng shēng tú. shēng tú kǔ zhī, rán qí rén pō fù duān fāng míng, bù néng dǐ qí fēi yě. shú hòu yǒu xiǎo pǔ, yī xī sàn bù yuè xià, jiàn huā jiān yǐn yǐn yǒu rén yǐng, shí jī yǔ chū qíng, tǔ yuán wēi pǐ, yí wèi lín lǐ qiè shū zhě, pò ér jí zhī, zé yī lì rén nì shù hòu, guì dá yuē: shēn shì hú nǚ, wèi gōng zhèng rén bù gǎn jìn, gù yè lái zhé huā, bù yú wèi gōng suǒ jiàn, qǐ qū shù. yán cí róu wǎn, gù pàn jiān bǎi mèi jù shēng, jiǎng xué zhě huò zhī, tiāo yǔ yǔ, wǎn zhuǎn xiāng jiù. qiě yún qiè néng yǐn xíng, wǎng lái wú jī. jí yǒu rén zài cè, yì bù dǔ, bù zhì wéi shēng tú zhī yě. yīn xiāng yàn nì, bǐ tiān yù xiǎo, jiǎng xué zhě cù zhī xíng, yuē: wài yǒu rén shēng, wǒ zì néng cóng chuāng xì qù, gōng wú lǜ. é xiǎo rì mǎn chuāng, zhí jīng zhě jūn zhì, nǚ réng chuí zhàng yǎn wò, jiǎng xué zhě xīn yáo yáo, rán shàng jì rén bú jiàn. hū wài yán mǒu ǎo lái yà nǚ, nǚ pī yī jìng chū, zuò gāo bǐ shàng lǐ bìn qì, liǎn rèn xiè yuē: wèi xié zhuāng jù, qiě guī shū mù, xiá rì zài lái fǎng, suǒ zuó xī chán tóu jǐn ěr. nǎi lǐ zhōng xīn lái jiǎo jì, zhū shēng tú huì shǐ wèi cǐ yě. jiǎng xué zhě dà jǔ, shēng tú kè bì guī zǎo cān, yǐ zì fù yī zhuāng dùn yǐ. wài yǒu yú bì zhōng bù zú, qǐ bù xìn hū?
董曲江 前辈言,有讲学者,性乖僻,好以苛礼绳生徒。生徒苦之,然其人颇负端方名,不能诋其非也。塾后有小圃,一夕散步月下,见花间隐隐有人影,时积雨初晴,土垣微圮,疑为邻里窃蔬者,迫而诘之,则一丽人匿树后,跪答曰:身是狐女,畏公正人不敢近,故夜来折花,不虞为公所见,乞曲恕。言词柔婉,顾盼间百媚俱生,讲学者惑之,挑与语,宛转相就。且云妾能隐形,往来无迹。即有人在侧,亦不睹,不至为生徒知也。因相燕昵,比天欲晓,讲学者促之行,曰:外有人声,我自能从窗隙去,公无虑。俄晓日满窗,执经者麇至,女仍垂帐偃卧,讲学者心摇摇,然尚冀人不见。忽外言某媪来迓女,女披衣径出,坐皋比上理鬓讫,敛衽谢曰:未携妆具,且归梳沐,暇日再来访,索昨夕缠头锦耳。乃里中新来角妓,诸生徒贿使为此也。讲学者大沮,生徒课毕归早餐,已自负衣装遁矣。外有余必中不足,岂不信乎?
qǔ jiāng yòu yán, jǐ nán yǒu guì gōng zǐ, qiè yǔ qī xiāng jì mò, yī rì, dú zuò hé tíng, shì shuì fēi shuì, huǎng hū ruò jiàn qí wáng jī, sù suǒ lián ài, jí yì bù wèi, wèn hé yǐ néng fǎn, yuē: guǐ yǒu dì jiè, tǔ shén jìn bù xǔ lán rù, jīn rì míng rì, zhí niáng zǐ sòng jīng qī, lián fàng yàn kǒu, de lái lǐng fǎ shí yě. wèn niáng zǐ lái fǒu, yuē: niáng zǐ yù shì wèi jìng, ān dé zì lái. wèn shī shí wú gài yú wáng zhě, zuò yàn kǒu hé yì, yuē: tiān xīn rén ài, fó fǎ cí bēi, zhèn rén zhě fú tiān xǐ, zhèn guǐ zhě fú tiān yì xǐ, shì wèi wáng zhě zī míng fú, fēi wéi qí zì lái shí yě. wèn quán xià kuàng wèi hé sì, yuē: duò nǚ shēn zhě qiè sù yè, chōng xià chén zhě jūn sù yuán, yè yuán jù mǎn, jìng dài zhuàn lún, yì wú dà kǔ lè, dàn fá yī xiǎo bì gōng qū shǐ, jūn néng wéi fén yī ǒu rén hū? měng téng ér xǐng, gū xìn qí yǒu, wèi zuò ǒu rén fén zhī, cì xī jiàn mèng, zé yī xiǎo bì xiāng suí yǐ. fū shù chú fù zhú, jiǎn zhǐ liè zēng, jiǎ hé chéng zhì, hé yì tōng líng? gài jīng qì tuán jié, wàn wù chéng xíng, xíng bù xū lì, bǐng qì hán jīng, suī jiǔ ér fǔ xiǔ, yóu yong rú yǐ huà, zhī jūn yǐ zhēng, gù rén zhī jīng qì wèi sàn zhě wèi guǐ, bù bó zhī jīng qì, guǐ zhī yī fú yì rú shēng. qí yú wù yě, jì yǒu qí zhì, jīng qì sī níng. yǐ zhì wèi fàn, xiàng xiào yǐ chéng, huǒ huà qí zhā zǐ, bù huà qí jīng yīng. gù tǐ wèi huī jìn, ér shén jù yōu míng, rú rén cú xiè, pò jiàng ér hún shēng. xià zuò míng qì, yīn zhōu xiāng chéng, shèng rén suǒ yǐ zhī guǐ shén zhī qíng yě. ruò fú jīn xǐ chūn tiáo, wèi kuang jiā chéng, bìn gōng liáo jì, chì chù yè xíng, tóu bì yán huǒ, wēi wén yī yīng. shì zé shuāi qì suǒ zhào, yāo yǐ rén xìng, yì huò tā wù zhī suǒ píng yǐ. yǒu fán ǎo zhě zài dōng guāng jiàn yǒu shì shì
曲江 又言,济南有贵公子,妾与妻相继殁,一日,独坐荷亭,似睡非睡,恍惚若见其亡姬,素所怜爱,即亦不畏,问何以能返,曰:鬼有地界,土神禁不许阑入,今日明日,值娘子诵经期,连放焰口,得来领法食也。问娘子来否,曰:娘子狱事未竟,安得自来。问施食无盖于亡者,作焰口何益,曰:天心仁爱,佛法慈悲,赈人者佛天喜,赈鬼者佛天亦喜,是为亡者资冥福,非为其自来食也。问泉下况味何似,曰:堕女身者妾夙业,充下陈者君夙缘,业缘俱满,静待转轮,亦无大苦乐,但乏一小婢供驱使,君能为焚一偶人乎?懵腾而醒,姑信其有,为作偶人焚之,次夕见梦,则一小婢相随矣。夫束刍缚竹,剪纸裂缯,假合成质,何亦通灵?盖精气抟结,万物成形,形不虚立,秉气含精,虽久而腐朽,犹砽蠕以化,芝菌以蒸,故人之精气未散者为鬼,布帛之精气,鬼之衣服亦如生。其于物也,既有其质,精气斯凝。以质为范,象肖以成,火化其渣滓,不化其菁英。故体为灰烬,而神聚幽冥,如人殂谢,魄降而魂升。夏作明器,殷周相承,圣人所以知鬼神之情也。若夫金洗春条,未砿佳城,殡宫寥寂,彳亍夜行,投畀炎火,微闻咿嘤。是则衰气所召,妖以人兴,抑或他物之所凭矣。(有樊媪者在东光见有是事)