ān zhōng kuān yán, yǒu rén dú xíng lín mǎng jiān, yù èr rén, shì shì wén shì yín é ér xíng, yī rén huái zhōng luò yī shū cè, cǐ rén shí dé, zì shén zhuō sè, bō zhé jiē bù shèn jù, jǐn kě biàn shí qí zhōng huò fú lù, huò yào fāng, huò rén jiā chūn lián, fēn róu wú xù, yì jiān yǒu jīng shū gǔ wén shī jù, zhǎn yuè wèi jìng, èr rén jù zhuī lái duó qù, shū hū bú jiàn, yí qí hú mèi yě. yī zhǐ tiáo fēi luò cǎo jiān, qí qí qù yuǎn, mì dé zhī, shàng yǒu zì yuē: shī jīng yú zì jiē yīn wū, yì jīng suì zì zuǒ biān wú diǎn. yú wèi cǐ jiè yán cū cái zhī hǎo jiǎng wén yì zhě yě. rán néng kè yì yú shì, bù yù yú yǐn bó yóu yě hū? shǐ dú shū rén néng jiǎng lì zhī, qí zhōng bì yǒu suǒ chéng jiù, nǎi báo ér huī zhī, chì ér xiào zhī, shì wèi sī shèng rén zhī dài hù xiāng quē dǎng èr tóng zǐ yě. jiǎng xué jiā yá àn guò jùn, shǐ rén gān yú zì bào qì, jiē zì gū jǐ míng, shì shì dào rén xīn rú mó wài ěr.
安中宽言,有人独行林莽间,遇二人,似是文士吟哦而行,一人怀中落一书册,此人拾得,字甚拙涩,波磔皆不甚具,仅可辨识其中或符录,或药方,或人家春联,纷糅无绪,亦间有经书古文诗句,展阅未竟,二人遽追来夺去,倏忽不见,疑其狐魅也。一纸条飞落草间,俟其去远,觅得之,上有字曰:诗经於字皆音乌,易经睟字左边无点。余谓此借言粗材之好讲文艺者也。然能刻意于是,不愈于饮博游冶乎?使读书人能奖励之,其中必有所成就,乃薄而挥之,斥而笑之,是未思圣人之待互乡、阙党 二童子也。讲学家崖岸过峻,使人甘于自暴弃,皆自沽己名,视世道人心如膜外耳。
jǐng zhōu níng xùn gōng, néng yǐ liú lí chōng suì diào qī, duī wèi bāi kē shū, āo tū cūn zhòu, yǎn ruò shí wén, héng xié jì yóu fù guì jiā. xǐ suǒ rén jiǔ shí, huò wén yàn jí, bì wǎng chān mò xí, yī rì, zhí wú qiáo shè huì, yǐ suǒ zuò duì lián biǎn é wǎng shòu, zhì wǎn de shù jīn, hū yù shí shù rén yāo zhī, yuē: wǒ bèi yù jūn dān yī yuè gōng, duī zì ruò gān fēn, zèng qīn yǒu, jì dé xiǎo jīn rùn, jīn xiān qū xiān shēng yī cān, míng rì fèng yíng zhì mǒu suǒ. níng dà xǐ, suí rù jiǔ sì, gòng zì yǐn dàn, zhì lòu xià chū gǔ, zhǔ rén cù bì hù, shí shù rén yī shí bú jiàn, zuò shàng wéi níng yī rén, wú kě zhì biàn, nǎi qīng náng cháng zhí. ào nǎo ér guī, bù zhī wèi huàn shù, wèi hú mèi yě. lǐ lù yuán yuē: cǐ jūn zì yí shí cǐ bào.
景州宁逊公,能以琉璃舂碎调漆,堆为擘窠书,凹凸皴皱,俨若石纹,恒挟技游富贵家。喜索人酒食,或闻燕集,必往搀末席,一日,值吴桥社会,以所作对联匾额往售,至晚得数金,忽遇十数人邀之,曰:我辈欲君殚一月工,堆字若干分,赠亲友,冀得小津润,今先屈先生一餐,明日奉迎至某所。宁大喜,随入酒肆,共恣饮啖,至漏下初鼓,主人促闭户,十数人一时不见,座上惟宁一人,无可置辩,乃倾囊偿值。懊恼而归,不知为幻术,为狐魅也。李露园曰:此君自宜食此报。
mǒu gōng juàn yī luán tóng, xìng róu wǎn, wú shì jǐng tài, yì wú shì chǒng zòng yì, hū qì tì shù rì, mù jǐn zhǒng. guài jí qí gù, kǎi rán yuē: wú rì rì jiàn zhěn xí, shū bù zì jué, zuó yù zhōng mǒu yǔ mǒu tóng xiá, wú xué xì qiè kuī, chǒu nán yán zhuàng, yǔ héng chén zhī nǚ jiǒng shū, yīn zì sī wú yī nán zǐ, ér shòu wū rú shì, huǐ bù kě zhuī, gù kuì fèn yù sǐ ěr. mǒu gōng pì jiě bǎi fāng, zhōng yàng yàng bù shì, hòu jìng táo qù. huò yuē: yǐ gǎi yì xìng míng, dú shū yóu pàn yǐ. méi yǔ jīn yǒu qīng ní lián huā jì, ruò cǐ tóng zhě, yì jìn yú qīng ní lián huā yú? yòu nú zi zhāng kǎi, chū wèi cāng zhōu lì, hòu yè wén zuì rén àn qì shēng, xīn dòng cí qù, yù shēn yú xiān yáo ān gōng, nián sì shí yú wú zi. yī rì, qí fù lín rù, kǎi qiǎo rán yuē: qí nǚ hū? yǐ ér guǒ rán, wèn hé yǐ zhī zhī, yuē: wǒ wèi lì shí, yǒu mǒu kòng qí fù yǔ lín rén zhāng jiǔ sī, zhòng zhī qí wǎng, ér shì shè ài mèi , wú yǐ dài bái yě. huì guān qiǎn wǒ jū zhāng jiǔ, wǒ bǐng yuē: zhāng jiǔ chū wǔ rì yǐ bū fù jū, chū bā rì chī shí wǔ qù yǐ, jīn bù zhī suǒ wǎng, qǐ kuān qí xiàn. guān jiǎn zhēng bǐ cè, liáng shì, nù mǒu yuē: chū qī rì zhāng jiǔ fāng yā jìn, hé yóu zhì rǔ fù shì hū? zhàng ér qiǎn zhī, qí shí bié yī zhāng jiǔ, wú jiè yǐ zhī wú dé miǎn yě. qù suì wén cǐ fù sǐ, zuó yè mèng qí xiàng wǒ bài, zhī qí zhuǎn shēng wèi wǒ nǚ yě. hòu cǐ nǚ jià wèi gǔ rén fù, kǎi fū fù lǎo qiě bìng, jìng lài qí xiào yǎng yǐ zhōng. yáng jiāo shān yǒu luó chà chéng fó jì. ruò cǐ nú zhě, yì jìn yú luó chà chéng fó yú?
某公眷一娈童,性柔婉,无市井态,亦无恃宠 纵意,忽泣涕数日,目尽肿。怪诘其故,慨然曰:吾日日荐枕席,殊不自觉,昨寓中某与某童狎,吾穴隙窃窥,丑难言状,与横陈之女迥殊,因自思吾一男子,而受污如是,悔不可追,故愧愤欲死耳。某公譬解百方,终怏怏不释,后竟逃去。或曰:已改易姓名,读书游泮矣。梅禹金有青泥莲花记,若此童者,亦近于青泥莲花欤?又奴子张凯,初为沧州隶,后夜闻罪人暗泣声,心动辞去,鬻身于先姚安公,年四十余无子。一日,其妇临蓐,凯愀然曰:其女乎?已而果然,问何以知之,曰:我为隶时,有某控其妇与邻人张九私,众知其枉,而事涉暧昧 ,无以代白也。会官遣我拘张九,我禀曰:张九初五日以逋赋拘,初八日笞十五去矣,今不知所往,乞宽其限。官检征比册,良是,怒某曰:初七日张九方押禁,何由至汝妇室乎?杖而遣之,其实别一张九,吾借以支吾得免也。去岁闻此妇死,昨夜梦其向我拜,知其转生为我女也。后此女嫁为贾人妇,凯夫妇老且病,竟赖其孝养以终。杨椒山有罗刹成佛记。若此奴者,亦近于罗刹成佛欤?
féng píng yǔ yán, yǒu zhāng sì xǐ zhě, jiā pín yōng zuò, liú zhuǎn zhì wàn quán shān zhōng, yù wēng yù liú zhì pǔ, ài qí qín kǔ, yǐ nǚ zhuì zhī. yuè shù suì, wēng yù yán wǎng sài wài shěng cháng nǚ, sì xǐ yì qiè fù tā shì, jiǔ ér jiàn jué qí wèi hú, chǐ yǔ yì lèi ǒu, cì qí dú lì, qián wān hú shè zhī, zhōng zuǒ gǔ. hú nǚ yǐ shǒu bá shǐ, yī yuè zhí zhì sì xǐ qián, chí shǐ shù zhī yuē: jūn tài fù xīn, shū shǐ rén hèn, suī rán, tā hú mèi rén, gǒu qiě yě hé ěr, wǒ zé fù mǔ suǒ mìng, yǐ lǐ jié hūn, yǒu fū fù zhī yì yān. sān gāng suǒ xì, bù gǎn chóu jūn, jūn jì jiàn qì, yì bù gǎn qiáng zhù guā jūn. wò sì xǐ zhī shǒu, tòng kū, yú shù kè, nǎi jué rán shì. sì xǐ guī, yuè shù zài bìng sǐ, wú guān yǐ liǎn, hú nǚ hū zì wài kū rù, bài yè gū jiù, jù shù shǐ mò. qiě yuē: ér wèi jià, gù gǎn lái yě. qí mǔ gǎn zhī, lì sì xǐ wú liáng, hú nǚ fǔ bù yǔ, lín fù bù píng, yì zhù zhī lì. hú nǚ chēn shì yuē: fù mǔ lì ér, wú bù kě zhě. rǔ nài hé duì rén zhī fù, lì rén zhī fū. zhèn yī jìng chū, mò zhī suǒ wǎng. qù hòu, yú sì xǐ shī páng dé bái jīn wǔ liǎng, yīn dé chéng zàng. hòu sì xǐ fù mǔ pín kùn, wǎng wǎng yú àng zhōng qiè nèi, wú yì de qián mǐ, gài yì hú nǚ suǒ zhì yě. jiē wèi cǐ hú fēi wéi xíng huà, rén xīn yì huà rén yǐ. huò yòu wèi hú suī zhī lǐ, bù zhì cǐ. dài píng yǔ gù zhuàn cǐ shì yǐ kuì rén zhī bù rú zhě. yáo ān gōng yuē: píng yǔ suī cūn sǒu, ér lì xīn dǔ shí, píng shēng wú yī zì xū wàng, yǔ zhī tán, nè nè bù chū kǒu, fēi néng zào zuò yǔ yán zhě yě.
冯平宇言,有张四喜者,家贫佣作,流转至万全山中,遇翁妪留治圃,爱其勤苦,以女赘之。越数岁,翁妪言往塞外省长女,四喜亦挈妇他适,久而渐觉其为狐,耻与异类偶,伺其独立,潜弯弧射之,中左股。狐女以手拔矢,一跃直至四喜前,持矢数之曰:君太负心,殊使人恨,虽然,他狐媚人,苟且野合耳,我则父母所命,以礼结婚,有夫妇之义焉。三纲所系,不敢仇君,君既见弃,亦不敢强住聒君。握四喜之手,痛哭,逾数刻,乃蹶然逝。四喜归,越数载病死,无棺以敛,狐女忽自外哭入,拜谒姑舅,具述始末。且曰:儿未嫁,故敢来也。其母感之,詈四喜无良,狐女俯不语,邻妇不平,亦助之詈。狐女瞋视曰:父母詈儿,无不可者。汝奈何对人之妇,詈人之夫。振衣竟出,莫知所往。去后,于四喜尸旁得白金五两,因得成葬。后四喜父母贫困,往往于盎中箧内,无意得钱米,盖亦狐女所致也。皆谓此狐非惟形化,人心亦化人矣。或又谓狐虽知礼,不至此。殆平宇故撰此事以愧人之不如者。姚安公曰:平宇虽村叟,而立心笃实,平生无一字虚妄,与之谈,讷讷不出口,非能造作语言者也。
lú guān chá bá jí yán, chí píng xiàn yǒu fū fù xiāng jì sǐ, yí yī zi, fǔ zhōu suì, xiōng sǎo xián bù gù xù, è jiāng sǐ. hū yī shào fù pái mén rù, bào ér yú huái, lì qí xiōng sǎo: ěr dì fū fù shī gǔ wèi hán, rǔ děng hé rěn xīn zhì cǐ, bù rú yǐ ér fù wǒ, yóu kě mì yī shēng huó chù yě. qiè ér jìng chū, mò zhī suǒ zhōng. lín lǐ xián mù dǔ zhī, yǒu zhī qí shì zhě yuē: qí dì zài rì, cháng nì yī hú nǚ, yì huò bù wàng jiù qíng, lái shì yí gū hū? shì yì zhāng sì xǐ fù zhī yà yě.
卢观察癹吉言,茌平县有夫妇相继死,遗一子,甫周岁,兄嫂咸不顾恤,饿将死。忽一少妇 排门入,抱儿于怀,詈其兄嫂:尔弟夫妇尸骨未寒,汝等何忍心至此,不如以儿付我,犹可觅一生活处也。挈儿竟出,莫知所终。邻里咸目睹之,有知其事者曰:其弟在日,常昵一狐女,意或不忘旧情,来视遗孤乎?是亦张四喜妇之亚也。
wū lǔ mù qí duō xiá xié, xiǎo lóu shēn xiàng, fāng xiǎng shí wén, zì qiáo gǔ chū míng, zhì sì zhōng yù dòng, dēng huǒ héng yíng yíng yě. yě dàng zhě wéi suǒ yù wèi, guān fú jìn, yì fú néng jìn. yǒu níng xià bù shāng hé mǒu, nián shào měi fēng zī, zī lèi qiān jīn, yì bù shèn lìn, ér bù xǐ wèi běi lǐ yóu, wéi chù pìn shǐ shí yú, sì jí féi, zhuó jí jié, rì bì mén ér dá yín zhī, shǐ yì xiāng mó xiāng yǐ, rú nì qí xióng. pū lì héng qiè kuī zhī, hé fú jué yě. hū qí yǒu chéng zuì xì jí, nǎi kuì ér tóu jǐng sǐ, dí huà tīng tóng zhī mù jīn tài yuē: fēi wǒ qīn jū shì yù, suī sī mǎ wēn gōng yǐ gào wǒ, wǒ fú xìn yě. yú zuò shì dì zá shī yǒu yuē: shí pò tiān jīng shì yǒu wú, hòu lái hào sè shèng dēng tú, hé láng gān wèi fēng qíng sǐ, cái xìn liú láng ài mèi zhū. jí yǒng shì shì. rén zhī xìng pǐ, yǒu zhì yú rú cǐ zhě, nǎi zhī yǐ lǐ duàn tiān xià shì, bù jìn qí biàn. jí yǐ qíng duàn tiān xià shì, yì bù jìn qí biàn yě.
乌鲁木齐多狭斜,小楼深巷,方响时闻,自谯鼓初鸣,至寺钟欲动,灯火恒荧荧也。冶荡者惟所欲为,官弗禁,亦弗能禁。有宁夏布商何某,年少美风姿,资累千金,亦不甚吝,而不喜为北里游,惟畜牝豕十余,饲极肥,濯极洁,日闭门而沓婬之,豕亦相摩相倚,如昵其雄。仆隶恒窃窥之,何弗觉也。忽其友乘醉戏诘,乃愧而投井死,迪化厅同知木金泰曰:非我亲鞫是狱,虽司马温 公以告我,我弗信也。余作是地杂诗有曰:石破天惊事有无,后来好色胜登徒,何郎甘为风情死,才信刘郎爱媚猪。即咏是事。人之性癖,有至于如此者,乃知以理断天下事,不尽其变。即以情断天下事,亦不尽其变也。
zhāng yī kē, wàng qí hé dì rén, xié qī jiù shí sài wài, yōng yú xī shāng, xī shāng nì qí qī, huī jīn rú tǔ, bù shù zài, zī jǐn guī. yī kē fǎn jì shí qí jiā, qī yàn bó zhī, gòu suì shǐ qù. yī kē yuē: wēi shì rén wú cǐ rì, fù zhī bù xiáng. jiān bù kě. qī yī rì chí tǐng zhú xī shāng, yī kē nù lì, qī yì fǎn lì yuē: bǐ fēi ài wǒ, nì wǒ sè yě wǒ yì fēi ài bǐ, lì bǐ cái yě. yǐ cái bó sè, sè yǐ dé yǐ, wǒ yuán wú suǒ fù yú bǐ, yǐ sè bó cái, cái bù jì yǐ, bǐ yì bù néng zé yú wǒ. cǐ ér bù qiǎn, liú zhī hé wéi. yī kē yì fèn, jìng chōu rèn shā zhī, xiān yǐ bǎi jīn zèng xī shāng, ér hòu zì shǒu jiù yù. yòu yī rén wàng qí xìng míng, yì xié qī chū sài, qī bìng zú, yīn bù néng guī, qiě xíng qǐ, hū yǒu xī shāng zhāo zhì sì, zèng wǔ shí jīn. guài qí tài hòu, gù jí qí yóu, xī shāng mì yǔ yuē: wǒ yǔ ěr fù zuì xiāng nì, ěr bù zhī yě. ěr fù chuí mò, sī yǐ ěr tuō wǒ, wǒ bù rěn fù yú sǐ zhě, gù zī ěr guī lǐ. cǐ rén nù zhì yú dì, jìng gé dòu zhì sòng tíng. èr shì xiāng qù bù yī yuè. xiàng guó wēn gōng shí zhèn wū lǔ mù qí, yī rì yàn liáo zuǒ yú xiù yě tíng, zuò jiān lùn jí, qián zhú shān lìng chén tí qiáo yuē: yī bù yǐ pín fù yì jiāo , yī bù yǐ sǐ shēng fù yuē, shì suī xiǎo rén, jiē gǔ dào kě fēng yě. gōng pín cù yuē: gǔ dào chéng rán, rán zhāng yī kē hé kě fēng yé? hòu shā qī zhě nǐ dǐ, ér yàn yǔ shén qīng zèng jīn zhě nǐ zhàng, ér bù yún jiā shì. gōng chén sī liáng jiǔ, kǎi rán yuē: jiē fēi fǎ yě, rán rén qíng zhī báo jiǔ yǐ, yǒu sī rú shì shàng, jí rú shì kě yě.
张一科,忘其何地人,携妻就食塞外,佣于西商,西商昵其妻,挥金如土,不数载,资尽归。一科反寄食其家,妻厌薄之,诟谇使去。一科曰:微是人无此日,负之不祥。坚不可。妻一日持梃逐西商,一科怒詈,妻亦反詈曰:彼非爱我,昵我色也;我亦非爱彼,利彼财也。以财博色,色已得矣,我原无所负于彼,以色博财,财不继矣,彼亦不能责于我。此而不遣,留之何为。一科益愤,竟抽刃杀之,先以百金赠西商,而后自首就狱。又一人忘其姓名,亦携妻出塞,妻病卒,因不能归,且行乞,忽有西商招至肆,赠五十金。怪其太厚,固诘其由,西商密语曰:我与尔妇最相昵,尔不知也。尔妇垂殁,私以尔托我,我不忍负于死者,故资尔归里。此人怒掷于地,竟格斗至讼庭。二事相去不一月。相国温 公时镇乌鲁木齐,一日宴僚佐于秀野亭,座间论及,前竹山令陈题桥曰:一不以贫富易交 ,一不以死生负约,是虽小人,皆古道可风也。公颦蹙曰:古道诚然,然张一科曷可风耶?后杀妻者拟抵,而谳语甚轻;赠金者拟杖,而不云枷示。公沉思良久,慨然曰:皆非法也,然人情之薄久矣,有司如是上,即如是可也。
jiā xiáng céng yìng huá yán, yī xī qiū yuè chéng míng, yǔ shù yǒu sàn bù cháng pǔ wài, hū xuàn fēng gǔn gǔn, zì dōng nán lái, zhōng yǒu shí yú guǐ, hù xiāng qiān yè, qiě ōu qiě lì, shàng néng biàn qí yī èr yǔ, shì zhēng zhū lù yì tóng yě. mén hù zhī huò, nǎi xià chè huáng quán hū?
嘉祥曾映华言,一夕秋月澄明,与数友散步场圃外,忽旋风滚滚,自东南来,中有十余鬼,互相牵曳,且殴且詈,尚能辨其一二语,似争朱陆异同也。门户之祸,乃下彻黄泉乎?
qù qù fù qù qù, qī cè mén qián lù, xíng xíng chóng xíng xíng, zhǎn zhuǎn yóu hán qíng, hán qíng yī huí shǒu, jiàn wǒ chuāng qián liǔ, liǔ běi shì gāo lóu, zhū lián bàn shàng gōu, zuó wèi lóu shàng nǚ, lián xià diào yīng wǔ, jīn wèi qiáng wài rén, hóng lèi zhān luó jīn, qiáng wài yǔ lóu shàng, xiāng qù wú shí zhàng, yún hé zhǐ chǐ jiān, rú gé qiān chóng shān, bēi zāi liǎng jué jué, cóng cǐ zhōng tiān bié, bié hè kōng pái huái, shuí niàn míng shēng āi, pái huái rì yù wǎn, jué yì tóu shēn fǎn, shǒu liè xiāng qún jū, qì jì gǎo zhēn shū, kě lián bó yī chǐ, zì zì xuè hén chì, yī zì yī suān yín, jiù ài qiān rén xīn, jūn rú shōu fù shuǐ, qiè zuì gān biān chuí, bù rán sǐ jūn qián, zhōng shèng shēng qì juān, sǐ yì wú bié yǔ, yuàn zàng jūn jiā tǔ, tǎng huà duàn cháng huā, yóu dé shēng jūn jiā. yòu jiàn yǒng lè dà diǎn, tí yuē lǐ fāng shù cì xuè shī. bù zhe cháo dài, yì bù xiáng fāng shù shǐ mò, bù zhī wèi suǒ zì zuò rú dòu xuán qī shī, wéi shí rén dài zuò rú jiāo zhòng qīng qī shī yě. shì wú chuán běn, yú jiào kān sì kù, ǒu jiàn zhī, ài qí chán mián fěi cè, wú yī háo yuàn nù zhī yì, dài kě qì guǐ shén, lìng guǎn lì lù chū yī zhǐ, jiǔ ér shī qù. jīn yú yì luán yáng, jiǎn diǎn jiù zhì, hū yú xiǎo qiè nèi dé zhī, shěn yān shù bǎi nián, zhōng jiàn yú shì, qǐ fēi zhēn hún yuàn pò, jīng guàn sān guāng, yǒu bù kě mó miè zhě hū? lù ěr shān fù xiàn yuē: cǐ shī cì hán qí wáng sūn nǚ shī. qián bǐ zài sòng mò, zé fāng shù bì sòng rén, yǐ lì tuī zhī, xiǎng dāng rán yě.
去去复去去,凄恻门前路,行行重行行,辗转犹含情,含情一回首,见我窗前柳,柳北是高楼,珠帘半上钩,昨为楼上女,帘下调鹦鹉,今为墙外人,红泪沾罗巾,墙外与楼上,相去无十丈,云何咫尺间,如隔千重山,悲哉两决绝,从此终天别,别鹤空徘徊,谁念鸣声哀,徘徊日欲晚,决意投身返,手裂湘裙裾,泣寄稿砧书,可怜帛一尺,字字血痕赤,一字一酸吟,旧爱牵人心,君如收覆水,妾罪甘鞭捶,不然死君前,终胜生弃捐,死亦无别语,愿葬君家土,傥化断肠花,犹得生君家。右见永乐大典,题曰李芳树刺血诗。不著朝代,亦不详芳树始末,不知为所自作如窦玄妻诗,为时人代作如焦仲卿妻诗也。世无传本,余校勘四库,偶见之,爱其缠绵 悱恻,无一毫怨怒之意,殆可泣鬼神,令馆吏录出一纸,久而失去。今于役滦陽,检点旧帙,忽于小箧内得之,沈湮数百年,终见于世,岂非贞魂怨魄,精贯三光,有不可磨灭者乎?陆耳山副宪曰:此诗次韩蕲王孙女诗。前彼在宋末,则芳树必宋人,以例推之,想当然也。
jiù shì ān gōng shí zhāi, yī xī jiù qǐn, wén shì wài kòu mén shēng. wèn zhī bù dá, shì zhī wú suǒ jiàn. yuè shù xī, fù rán, yòu shù xī, tā shì yì fù rán, rú shì zhě shí yú dù, yì wú tā gù. hòu cūn zhōng huò yī dào, zì yún wǒ céng rù mǒu jiā shí yú cì, jiē yǐ rén bù shuì ér fǎn. wèn qí rì jiē hé. shǐ zhī guǐ bào dào jǐng yě. gù ruì bù bì wèi xiáng, yāo bù bì wèi zāi, gè shì hū qí rén.
舅氏安公实斋,一夕就寝,闻室外扣门声。问之不答,视之无所见。越数夕,复然,又数夕,他室亦复然,如是者十余度,亦无他故。后村中获一盗,自云我曾入某家十余次,皆以人不睡而返。问其日皆合。始知鬼报盗警也。故瑞不必为祥,妖不必为灾,各视乎其人。
míng yǒng lè èr nián, qiān jiāng nán dà xìng shí jī fǔ, shǐ zǔ jiāo pō gōng, zì shàng yuán xǐ xiàn xiàn zhī jǐng chéng, hòu zǐ sūn fán yǎn, xī jū cuī zhuāng, zài jǐng chéng dōng sān lǐ. jīn tǔ rén yǐ shì huàn kē dì duō zài cuī zhuāng, gù jiē chēng cuī zhuāng jì, jǔ qí shèng yě. ér yú zú zé zì chēng jǐng chéng jì, bù wàng běn yě. jiāo pō gōng gù zhái zài jǐng chéng, cuī zhuāng jiān, bīng xiǎn jiǔ pǐ, qí zhǐ shǔ zú shū mù ān jiā, mù ān cóng yú shòu jīng, yǐ qián lóng bǐng zǐ jǔ xiāng shì, nǐ zhù shì yí jū yú shì. xiān yáo ān gōng wèi yù tí yī lián yuē: dāng nián shǐ zǔ chū qiān dì, cǐ rì yún sūn zài zào jiā. hòu shì bù guǒ zhù, ér yáo ān gōng yǐ jiǎ shēn bā yuè qì zhū gū, bo dì wéi shì chù jí. yīn gē tā tián yì zhū wù ān ér zàng yān, qián lián rú gōng zì chèn yě. shì jiē qián dìng, qǐ bù xìn zāi.
明永乐二年,迁江 南大姓实畿辅,始祖椒坡公,自上元徙献县之景城,后子孙繁衍,析居崔庄,在景城东三里。今土人以仕宦科第多在崔庄,故皆称崔庄纪,举其盛也。而余族则自称景城纪,不忘本也。椒坡公故宅在景城,崔庄间,兵燹久圮,其址属族叔楘庵家,楘庵从余受经,以乾隆丙子举乡试,拟筑室移居于是。先姚安公为预题一联曰:当年始祖初迁地,此日云孙再造家。后室不果筑,而姚安公以甲申八月弃诸孤,卜地惟是处吉。因割他田易诸婺庵而葬焉,前联如公自谶也。事皆前定,岂不信哉。
shì jī shěn shì, yú zì zhī yuē míng juàn. qí zǔ cháng zhōu rén, liú yù hé jiān, qí fù yīn jiā yān. shēng èr nǚ, jī qí cì yě, shén sī lǎng chè, shū bù lèi xiǎo jiā nǚ. cháng sī yǔ qí zǐ yuē: wǒ bù néng wéi tián jiā fù, gāo mén huá zú, yòu bì bù yǐ wǒ wèi fù, shù jī qí guì jiā yìng hū? qí mǔ wēi wén zhī, jìng rú qí zhì. xìng huì xiá, píng shēng wèi cháng wǔ yī rén, chū guī yú shí, bài jiàn mǎ fū rén, mǎ fū rén yuē: wén rǔ zì yuàn wéi rén yìng, yìng yì shū bù yì wèi. liǎn rèn duì yuē: wéi bù yuàn wèi yìng, gù yìng nán wéi ěr, jì yuàn wèi yìng, zé yìng yì hé nán. gù mǎ fū rén shǐ zhōng ài zhī rú jiāo nǚ, cháng yǔ yú yuē: nǚ zǐ dāng yǐ sì shí yǐ qián sǐ, rén yóu dào xī, qīng qún bái fà zuò gū chú fǔ shǔ, wú bù yuàn yě. yì jìng rú qí zhì, yǐ xīn hài sì yuè èr shí wǔ rì zú, nián jǐn sān shí. chū jǐn shí zì, suí yú jiǎn diǎn tú jí, jiǔ suì cū zhī wén yì, yì néng yǐ qiǎn yǔ chéng shī. lín zhōng, yǐ xiǎo zhào fù qí nǚ, kǒu sòng yī shī, qǐng yú shū zhī yuē: sān shí nián lái mèng yī chǎng, yí róng shǒu fù nǚ shōu cáng, tā shí huà wǒ shēng píng shì, rèn qǔ gū sū shěn wǔ niáng. pō rán ér shì. fāng bìng jù shí, yú yǐ shì zhí yuán míng yuán, sù hǎi diàn huái xī lǎo wū, yī xī, huǎng hū liǎng mèng zhī, yǐ wéi jié niàn suǒ zhì ěr. jì ér zhī qí shì xī yūn jué, yí èr shí nǎi sū, yǔ qí mǔ yuē: shì mèng zhì hǎi diàn yù suǒ, yǒu dà shēng rú léi tíng, yīn ér jīng xǐng. yú yì shì xī, guǒ bì shàng guà píng shéng duàn duò dì, shǐ wù qí shēng hún guǒ zhì yǐ. gù tí qí yí zhào yǒu yuē: jǐ fēn xiàng shì jǐ fēn fēi, kě shì xiāng hún yuè xià guī, chūn mèng wú hén shí yī piē, zuì guān qíng chǔ zài yī xī. yòu yuē: dào sǐ chūn cán shàng yǒu sī, lí hún qiàn nǚ bù xū yí, yī shēng jīng pò lí huā mèng, qià jì tóng píng zhuì dì shí. jí jì cǐ shì yě.
侍姬沈氏,余字之曰明睠。其祖长洲人,流寓河间,其父因家焉。生二女,姬其次也,神思朗彻,殊不类小家女。常私语其姊曰:我不能为田家妇,高门华族,又必不以我为妇,庶几其贵家媵乎?其母微闻之,竟如其志。性慧黠,平生未尝忤一人,初归余时,拜见马夫人,马夫人曰:闻汝自愿为人媵,媵亦殊不易为。敛衽对曰:惟不愿为媵,故媵难为耳,既愿为媵,则媵亦何难。故马夫人始终爱之如娇女,尝语余曰:女子当以四十以前死,人犹悼惜,青裙白发作孤雏腐鼠,吾不愿也。亦竟如其志,以辛亥四月二十五日卒,年仅三十。初仅识字,随余检点图籍,久遂粗知文义,亦能以浅语成诗。临终,以小照付其女,口诵一诗,请余书之曰:三十年来梦一场,遗容手付女收藏,他时话我生平事,认取姑苏沈五娘。泊然而逝。方病剧时,余以侍值圆明园,宿海淀槐西老屋,一夕,恍惚两梦之,以为结念所致耳。既而知其是夕晕绝,移二时乃苏,语其母曰:适梦至海淀寓所,有大声如雷霆,因而惊醒。余忆是夕,果壁上挂瓶绳断堕地,始悟其生魂果至矣。故题其遗照有曰:几分相似几分非,可是香魂月下归,春梦 无痕时一瞥,最关情处在依稀。又曰:到死春蚕尚有丝,离魂倩女不须疑,一声惊破梨花梦,恰记铜瓶坠地时。即记此事也。