lín jiào yù qīng biāo yán, nǎng guǎn chóng ān, chuán yǒu shì rén jū wǔ yí shān lù, wén cǎi chá zhě yán, mǒu yán yuè yè yǒu gē chuī shēng, yáo wàng jiē tiān nǚ yě, shì rén gù tiāo dá, jiè sù shān jiā, yuè chū zhé wǎng, shù xī wú suǒ yù. shān jiā yì yán yǒu shì shì, dàn héng zài yuè wàng, suì huò yī liǎng wén, bù cháng chū yě. shì rén tuō yán xí jìng, liú dài xún yú. yī xī, yǐn yǐn shì yǒu shēng, nǎi qián zōng jí wǎng, fú nì cóng báo jiān, guǒ jiàn shù nǚ jiē shū jué, yī nǚ fāng niān dí yù chuī, piē jiàn rén, yǐng, yǐ dí zhǐ zhī, jù jiāng rú shù fù, rán ěr mù yóu néng shì tīng, é qīng xiǎng tòu yún, màn shēng dòng pò, bù jué zì zàn yuē: suī zāo jìn zhì, rán miào yīn mèi tài yǐ jù shǎng yǐ. yǔ wèi jìng, tū yī pà fēi méng qí shǒu, suì rú mèng yǎn, wú wén wú jiàn, shì shuì shì xǐng, mí wǎng yuē shù kè, jiàn shì sū xī. zhū nǚ chì qún bì yè chū, qiáo ā yuē: chī ér wú zhuàng, nǎi kuī sì tiān shàng huā yé? qù zhé xiū huáng, yù xíng chuí chǔ. shì rén kǔ zì shēn lǐ, yán xìng dān yīn lǜ, jì qiè tīng màn tíng fǎ qǔ, rú lǐ ài zhī bàng gōng qiáng, shí bù gǎn bié yǒu tā cháng, xī cǎi luán jiǎ zhàng. yī nǚ wēi shěn yuē: mǐn rǔ zhì chéng, yǒu xiǎo bì yì jiě héng chuī, gū yǐ cì rǔ, shì rén fú pú kòu xiè, jǔ tóu yǐ yǎo, huí gù qí bì, guǎng sǎng jù mù, duǎn fā huì sēng, yāo fù péng xiǎng, qì xiū xiū rú chuǎn, jīng hài ào nǎo, bì yù què zǒu, bì gù yǐn yǔ xiá, zhuō nuò bù shì, fèn jī pū dì, huà yī shǐ háo jiào qù, yán xià yuè shēng zì cǐ suì jué. guān yú shì bì, dài shì yāo fēi xiān yǐ, huò yuē: xiān jiè shǐ huà bì xì zhī yě. tǎng huò rán yú.
林教谕清标言,曩馆崇安,传有士人居武夷山麓,闻采茶者言,某岩月夜有歌吹声,遥望皆天女也,士人故佻达,借宿山家,月出辄往,数夕无所遇。山家亦言有是事,但恒在月望,岁或一两闻,不常出也。士人托言习 静,留待旬余。一夕,隐隐似有声,乃潜踪急往,伏匿丛薄间,果见数女皆殊绝,一女方拈笛欲吹,瞥见人,影,以笛指之,遽僵如束缚,然耳目犹能视听,俄清响透云,曼声动魄,不觉自赞曰:虽遭禁制,然妙音媚态已具赏矣。语未竟,突一帕飞蒙其首,遂如梦魇,无闻无见,似睡似醒,迷惘约数刻,渐似苏息。诸女叱群婢曳出,谯呵曰:痴儿无状,乃窥伺天上花耶?趣折修篁,欲行箠楚。士人苦自申理,言性耽音律,冀窃听 幔亭法曲,如李瞹之傍宫墙,实不敢别有他肠,希彩鸾甲帐。一女微哂曰:悯汝至诚,有小婢亦解横吹,姑以赐汝,士人匐匍叩谢,举头已杳,回顾其婢,广颡巨目,短发瞺鬙,腰腹彭享,气咻咻如喘,惊骇懊恼,避欲却走,婢固引与狎,捉搦不释,愤击仆地,化一豕嗥叫去,岩下乐声自此遂绝。观于是婢,殆是妖非仙矣,或曰:仙借豕化婢戏之也。倘或然欤。
liú xiè fǔ yán, yǒu yī xué zǐ, nián shí liù qī, cōng jùn sháo xiù, shì shì jìn shàng yī liú, shén wàng chéng lì. yī rì, hū fā kuáng zhān yǔ, rú jiàn guǐ shén, qí xǐng shí wèn zhī, zì yún: jǐng chéng shè huì guān xì, bù jué yè shēn, guī tú guò yī jiā qiú yǐn, wéi yī shào fù , qǔ shuǐ yǐn wǒ, liú wǒ xiǎo zuò, yán qí fū yīng guān wài chū, xū míng rì fāng guī. liú mù sòng pàn, shì yù xiāng jiù, ài qí wǎn mèi, suì xiāng yàn hǎo, lín xíng tì qì, zhǔ wù zài lái. yǐ èr chuàn zèng wǒ, cì rì shì zhī, tóng qīng bān bān, wēi yǒu yín sè, shì duō nián tǔ zhōng zhě. xīn zhī shì guǐ, ér yì niàn bù wàng, zuó zài zhì qí dì, pái huái xún shì, tū yǒu hēi miàn zhǎng rán rén, shǒu pī wǒ jiá, qiàng liàng bēn guī, bǐ yì suí zhì, cóng cǐ shí shí jiàn zhī, xiàng wǒ gòu lì. wǒ jí hū shuì hū xǐng, bù zhī qí tā yě. fù mǔ wèi yì mù shè diàn, bìng mái qí chuàn, é qí zi chēn mù hū yuē: wǒ fù shī chuàn, yí yǒu bié gù, ér wèi dé zhǔ míng, jǐn dào xuán biān wǔ bǎi, zhuǎn yù yuǎn chù, jīn jiàn rǔ qiè lái, nǎi zhī wèi rǔ suǒ yòu, cǐ hé děng shì, kě yǐ jiǔ shí jīn qián xiè yé? diān xián yuè yú, jìng yǐ bù qǐ. rán zé zuàn xué yú qiáng, jí dì xià yì shàng yǒu huò huàn yǐ.
刘燮甫言,有一学子,年十六七,聪俊韶秀,似是近上一流,甚望成立。一日,忽发狂谵语,如见鬼神,俟醒时问之,自云:景城社会观戏,不觉夜深,归途过一家求饮,唯一少妇 ,取水饮我,留我小坐,言其夫应官外出,须明日方归。流目送盼,似欲相就,爱其婉媚,遂相燕好,临行涕泣,嘱勿再来。以二钏赠我,次日视之,铜青斑斑,微有银色,似多年土中者。心知是鬼,而忆念不忘,昨再至其地,徘徊寻视,突有黑面长髯人,手批我颊,跄踉奔归,彼亦随至,从此时时见之,向我诟厉。我即忽睡忽醒,不知其他也。父母为诣墓设奠,并埋其钏,俄其子瞋目呼曰:我妇失钏,疑有别故,而未得主名,仅倒悬鞭五百,转鬻远处,今见汝窃来,乃知为汝所诱,此何等事,可以酒食金钱谢耶?颠痫月余,竟以不起。然则钻穴逾墙,即地下亦尚有祸患矣。
lǐ yún jǔ yán, dōng guāng yǒu xūn hú zhě, měi zài suì xié gǔ, lái wǎng xū mù jiān. yī yè fú cì zhī jì, jiàn yī fāng jīn lán shān rén, zì mù dǐng chū, líng líng kǔ hóu fǎn, shuō wén yuē: guǐ shēng yě, yīn xū cháng xiào, qún hú sì jí, wéi rào cóng báo, zhēng níng háo jiào, qí hū bǔ cǐ è rén, zhǔ yǐ zuò pú. xūn hú zhě wú lù kě táo, nǎi pān yuán shàng gāo shù, fāng jīn zhě zhǐ huī qún hú, lìng jù shù dào. jí wén jù shēng hōng hōng rán, xūn hú zhě jiǒng jí, fǔ ér hào yuē: rú méng jiàn shì, bù gǎn zài lǚ cǐ dì. qún hú bù yīng, jù shēng gèng lì, rú shì hào zài sān, fāng jīn zhě yuē: guǒ ěr kě shè shì. shì qì, guǐ hú jù bú jiàn. cǐ guǐ cǐ hú, jūn kě wèi shàn liǎo shì yǐ. gài qīn rǎo wú yǐ, shì bù dé bù tǐng ér zǒu xiǎn, bèi chéng jiè yī, yǐ qún hú zhī lì, yuán bù nán yú shā yī rén, rán shā yī rén yì, shā yī rén ér jī zhòng rén zhī nù, bù fén cháo lí xué bù zhǐ yě. jǐn shǐ zhī wèi ér zòng zhī, gū qǔ hé yān, zé hòu huàn xī yǐ. yǒu lì zhě bù jìn qí lì, nǎi kě yǐ yǎng qí wēi qū rén zhě shǐ rén yì cóng, nǎi kě yǐ jiù fú. shào líng zhī yì, bù zé yǐ jiàn wáng, ér zé yǐ bāo máo, shǐ yì cóng yě. qū wán lái méng jí xuán shī, bù jìn qí lì, yǐ yǎng wēi yě. jiǎng xué jiā shuō chūn qiū zhě, dòng yì qí huán zhī xiǎo jiù, fāng chéng hàn shuǐ zhī gù, bù shí kě yī zhàn shèng hū? yī zhàn ér bù shèng, tiān xià shì shàng kě wèi hū? huái xī fú lí zhī shì, wú zhēng zhū shǐ cè yǐ.
李云举言,东光有薰狐者,每载燧挟罟,来往墟墓间。一夜 伏伺之际,见一方巾阑衫人,自墓顶出,酃酃(苦侯反,说文曰:鬼声也,音需)长啸,群狐四集,围绕丛薄,狰狞嗥叫,齐呼捕此恶人,煮以作脯。薰狐者无路可逃,乃攀援上高树,方巾者指挥群狐,令锯树倒。即闻锯声訇訇然,薰狐者窘急,俯而号曰:如蒙见释,不敢再履此地。群狐不应,锯声更厉,如是号再三,方巾者曰:果尔可设誓。誓讫,鬼狐具不见。此鬼此狐,均可谓善了事矣。盖侵扰无已,势不得不铤而走险,背城借一,以群狐之力,原不难于杀一人,然杀一人易,杀一人而激众人之怒,不焚巢犁穴不止也。仅使知畏而纵之,姑取和焉,则后患息矣。有力者不尽其力,乃可以养其威;屈人者使人易从,乃可以就服。召陵之役,不责以僭王,而责以苞茅,使易从也。屈完来盟即旋师,不尽其力,以养威也。讲学家说春秋者,动议齐桓之小就,方城汉水之固,不识可一战胜乎?一战而不胜,天下事尚可为乎?淮西符离之事,吾征诸史册矣。
zú dì jì xiān, cháng sù guǎng níng mén nèi yǒu rén jiā, yè dà fēng yǔ, yǒu léi huǒ zì wū shān chuān guò jìn fáng jí zhī qiáng wèi zhī wū shān, yǐ xíng sì shān yě. fàn shí hú shī lǚ yòng zhī. rú diàn guāng yī chè, rán qiáng dòng jiē yáo. cì rì shì qí chù, dōng xī bì gè yī xiǎo dòu, rú qián dà, gài léi shén zhú jīng mèi guàn ér tòu yě. fán jī rén zhī léi, cóng tiān ér xià, jī guài zhī léi, zé duō héng fēi, yǐ dùn táo zhuī gù ěr. ruò xún cháng zhī léi, zé dì qì yù jī, fèn ér shàng chū. yú zài fú níng dù lǐng, céng yú shān diān jiàn yún zhōng zhī léi, céng yú kuàng yě jiàn chū dì zhī léi, jiē rú yān qì shàng chōng, zhí dào tiān bàn, qí duān huǒ guāng yī bào, jí hōng rán yǒu shēng, yǔ chòng pào zhī fā wú yì, rán jiē zài wú rén zhī dì. qí yǒu rén zhī dì, zé cóng wú cǐ shì. huò yuē tiān xīn rén ài, kǒng chù zhī zhě sǐ, yǔ shū wèi rán. rén wéi sān cái zhī zhōng, rén zhī jù chù zé tiān dì qì tōng, tōng zé fú yù, ān dé yǒu léi hū? sài wài kǔ hán zhī dì, gēng zhòng mù yǎng, jiàn chéng xū luò, zé dì qì jiàn wēn , yì cǐ yì ěr.
族弟继先,尝宿广宁门内友人家,夜大风雨,有雷火自屋山穿过--近房脊之墙谓之屋山,以形似山也。范石湖诗屡用之。如电光一掣,然墙栋皆摇。次日视其处,东西壁各一小窦,如钱大,盖雷神逐精魅贯而透也。凡击人之雷,从天而下,击怪之雷,则多横飞,以遁逃追故耳。若寻常之雷,则地气郁积,奋而上出。余在福宁度岭,曾于山巅见云中之雷,曾于旷野见出地之雷,皆如烟气上冲,直到天半,其端火光一爆,即訇然有声,与铳炮之发无异,然皆在无人之地。其有人之地,则从无此事。或曰天心仁爱,恐触之者死,语殊未然。人为三才之中,人之聚处则天地气通,通则弗郁,安得有雷乎?塞外苦寒之地,耕种牧养,渐成墟落,则地气渐温 ,亦此义耳。
wáng yuè fāng yán, qí jiā yǒu yī dāo, tíng wèi gōng gù wù yě, huò yè yǒu dào jǐng, zé gé gé zuò bào shēng, tǐng chū qiào wài yī èr cùn hòu, léi zhú yāo mèi chuān wū guò, dāo duò yú dì, zì cǐ zé bù fù zuò shēng yǐ. shì chuán dāo jiàn céng zì rén xuè zhě, yǒu jǐng jiē néng zì xiǎng, shì bù jìn rán. wéi céng shā duō rén zhě nǎi rú shì ěr. měi shā yī rén, dāo shàng bì yǒu jī èr tiáo, mó zhī bù qù. yòu nián zài hé jiān yáng wēi jiāng jūn hā gōng yuán shēng jiā, céng yǐ qí pèi dāo qiú shòu, yún yè yì yǒu shēng, yàn zhī xìn rán yě. huò yòu wèi zuò shēng zhī gù, nǎi guǐ suǒ píng, shì yì bù rán. zhàn zhèn suǒ yòng, wǎng wǎng céng shā qiān bǎi rén, qǐ yǒu qiān bǎi guǐ zhǎng shǒu yī dāo zhě zāi. yǐn xuè jì duō, qǔ jīng bù shǎo, lì qì zhī suǒ jù yě. dào zéi xiōng zhì, yì lì qì zhī suǒ jù yě. lì qì xiāng gǎn, yuè ér zì míng, shì yóu fǔ qín zhě, gǔ gōng gōng yīng, gǔ shāng shāng yīng ér yǐ. ruí bīn zhī tiě yuè hū chí nèi, huáng zhōng zhī duó dòng hū tǔ zhōng, shì qǐ yǒu wù píng zhī zāi. zhì léi huǒ měng liè, yī qiè lì qì yù zhī jiē xiāo, gù yī chù yàn guāng, réng wèi fán tiě. yì fēi fēng lóng liè quē, zhuān wèi cǐ wù xià jī yě.
王岳芳言,其家有一刀,廷尉公故物也,或夜有盗警,则格格作爆声,挺出鞘外一二寸后,雷逐妖魅穿屋过,刀堕于地,自此则不复作声矣。世传刀剑曾渍人血者,有警皆能自响,是不尽然。惟曾杀多人者乃如是尔。每杀一人,刀上必有迹二条,磨之不去。幼年在河间扬威将军哈公元生家,曾以其佩刀求售,云夜亦有声,验之信然也。或又谓作声之故,乃鬼所凭,是亦不然。战阵所用,往往曾杀千百人,岂有千百鬼长守一刀者哉。饮血既多,取精不少,厉气之所聚也。盗贼凶鸷,亦厉气之所聚也。厉气相感,跃而自鸣,是犹抚琴者,鼓宫宫应,鼓商商应而已。蕤宾之铁跃乎池内,黄钟之铎动乎土中,是岂有物凭之哉。至雷火猛烈,一切厉气遇之皆消,故一触焰光,仍为凡铁。亦非丰隆列缺,专为此物下击也。
yú cháng xī xī yù hàn huà huǐ yú yān méi, ér shāo yí yī èr qiān nián bǐ jī, hé yǐ néng zài? cóng zhí yú dūn yuē: zhū mò zhe shí, gǒu fēng yǔ suǒ bù jí, tái xiǎn suǒ bù shēng, zé lì jiǔ néng cún. yì zhōu mǎn chéng jiē rǎng chù yǒu cūn yuē shén xīng, dà hé běi lái, fù zhé ér dōng nán, yǒu liǎng fēng duì zhì hé nán běi, xiāng chuán wèi luò xīng suǒ jié, gù yǐ míng cūn. qí fēng shàng duō xià liǎn, rú yún duǒ zhī chū dì, xiǎn jùn wú lù, hào shì zhě pān tà qí kǒng xué, kě zhì shān yāo, duō yǒu jiù rén tí míng, zuì gǔ zhě yǒu běi wèi rén wǔ dài rén, jiē shǒu jī wǎn rán kě biàn. rán zé dòng zhōng hàn huà zhī cún yú jīn, bù wéi guài yǐ. xī qí xìng míng, yú dūn wèi xiá yī yī jì yě. yì zhōu mǎn chéng jiē jìn dì, dāng fǎng qí tǔ rén wèn zhī.
余尝惜西域汉画毁于烟煤,而稍疑一二千年笔迹,何以能在?从侄虞惇曰:朱墨著石,苟风雨所不及,苔藓所不生,则历久能存。易州满城接壤处有村曰神星,大河北来,复折而东南,有两峰对峙河南北,相传为落星所结,故以名村。其峰上哆下敛,如云朵之出地,险峻无路,好事者攀踏其孔穴,可至山腰,多有旧人题名,最古者有北魏人五代人,皆手迹宛然可辨。然则洞中汉画之存于今,不为怪矣。惜其姓名,虞惇未暇一一记也。易州满城皆近地,当访其土人问之。
yú dūn yòu yán, luò xīng shí běi yǒu yú liáng, tǔ rén shì shàn qí lì, suì shí yǐ tè shēng sì liáng shén, ǒu yǒu rén jiào yǐ dú yú fǎ, yòng yuán huā yú shàng liú shì zì, zé xià liú yú xiā jiē zì sǐ fú chū, suǒ de shí bèi yú wǎng gǔ, shì zhī liáng yàn. yīn jié tuán jiāo yú shàng liú, rì shī cǐ shù. yī rì tiān fāng wǔ, hēi yún zì lóng tán bào yǒng chū, kuáng fēng zhòu yǔ, léi huǒ hè rán, fán qí lú wèi jìn, zhòng jù nǎi zhǐ. fū diàn yú zhī fǎ, zhào zì páo xī, rán shù gǔ bù rù, rén zhèng cún yān, jué liú ér yú, shèng rén shàng è, kuàng cán rěn bào tiǎn, jù zú ér kēng zāi. gàn shén nù yě yí yǐ.
虞惇又言,落星石北有渔梁,土人世擅其利,岁时以特牲祀梁神,偶有人教以毒鱼法,用芫花于上流眎渍,则下流鱼虾皆自死浮出,所得十倍于网罟,试之良验。因结团 焦于上流,日施此术。一日天方午,黑云自龙潭暴涌出,狂风骤雨,雷火赫然,燔其庐为烬,众惧乃止。夫佃渔之法,肇自庖羲,然数罟不入,仁政存焉,绝流而渔,圣人尚恶,况残忍暴殄,聚族而坑哉。干神怒也宜矣。
zhōu shū chāng yuē: xī yóu què huá, jiè sù mín shě, chuāng wài lǎo shù sēn yì, zhí jiē gāng dǐng. zhǔ rén yán shí wén guǐ yǔ, bù biàn suǒ shuō hé shì yě. shì yè yuè hēi, guǒ yǐn yǐn wén zhī, bù shèn liǎo liǎo, kǒng jīng zhī sàn qù, nǎi qǐ chuāng qián chū, pú fú cǎo jì, jiàn jìn qiè tīng , nǎi jiǎng lùn hán liǔ ōu sū wén, gè biāo jǔ qí jiā chù, yī rén yuē: rú cǐ nǎi shì zhōng shēng, hé qián hòu qī zǐ, bì pái chì bù shù, ér wù yán qín hàn, suì qǐ mén hù zhī zhēng. yī rén yuē: zhì wén dì biàn, yuán bù yī tú, sòng mò wén gé wěi suǒ, yuán mò wén gé xiān nóng, gù sòng jǐng lián zhū gōng, lì zhuī hán ōu, jiù yǐ chōng róng dà yá. sān yáng yǐ hòu, liú wèi tái gé zhī tǐ, rì jiù fū kuò, gù lǐ kōng tóng zhū gōng, yòu lì zhuī qín hàn, jiù yǐ qí wěi bó lì. lóng wàn yǐ hòu, liú wèi wěi tǐ, gù cháng shā yī pài yòu fǎn chún yān. dà dǐ néng tǐng rán zì wèi zōng pài zhě, qí chū bì gè yǒu gēn dǐ, shì yǐ néng chuán qí hòu, yì bì gè yǒu liú bì, shì yǐ hù dǐ. rán dǒng jiāng dū sī mǎ wén yuán wén gé bù tóng, tóng shí ér bù xiāng gōng yě. lǐ dù wáng mèng shī gé bù tóng, yì tóng shí ér bù xiāng gōng yě. bǐ suǒ de zhě shēn yān ěr. hòu zhī xué zhě, lùn gān zé jì xīn, shì dān zé fēi sù, suǒ de zhě qiǎn yān ěr. yǔ wèi jìng, wǒ hū zuò sòu shēng, suì nǎi jì rán, xī bù jìn wén qí shuō yě. yú yuē: cǐ yǔ lǐ cí wǎn jì yí shān shì, jūn yǐ píng xīn zhī lùn, tuō zhū guǐ mèi yǔ, yǐ jǐn wú yōng xiē hòu yǐ. shū chāng wēi yùn yuē: yǒng nián bǎi wú yī cháng, rán yī shēng bù néng zuò wàng yǔ. xiān shēng bù xìn, yì bù gǎn gù zhēng.
周书昌曰:昔游鹊华,借宿民舍,窗外老树森翳,直接冈顶。主人言时闻鬼语,不辨所说何事也。是夜月黑,果隐隐闻之,不甚了了,恐惊之散去,乃启窗潜出,匍匐草际,渐近窃听 ,乃讲论韩柳欧苏文,各标举其佳处,一人曰:如此乃是中声,何前后七子,必排斥不数,而务言秦汉,遂启门户之争。一人曰:质文递变,原不一途,宋末文格猥琐,元末文格纤秾,故宋景濂诸公,力追韩欧,救以舂容大雅。三杨以后,流为台阁之体,日就肤廓,故李崆峒诸公,又力追秦汉,救以奇伟博丽。隆万以后,流为伪体,故长沙一派又反唇焉。大抵能挺然自为宗派者,其初必各有根柢,是以能传其后,亦必各有流弊,是以互诋。然董江 都、司马文园文格不同,同时而不相攻也。李杜王孟诗格不同,亦同时而不相攻也。彼所得者深焉耳。后之学者,论甘则忌辛,是丹则非素,所得者浅焉耳。语未竟,我忽作嗽声,遂乃寂然,惜不尽闻其说也。余曰:此与李词畹记饴山事,均以平心之论,托诸鬼魅语,已尽无庸歇后矣。书昌微愠曰:永年百无一长,然一生不能作妄语。先生不信,亦不敢固争。
dǒng qǔ jiāng yán, yī rú shēng pō jiǎng xué, píng rì yì xún jǐn wú guò shī. rán yá àn tài shèn, dòng yǐ bù qíng zhī lùn zé rén, yǒu rén yú wǔ yuè shì fú, qī yuè yù nà qiè, cǐ shēng dǐ yǐ shū yuē: zhōng zhì wèi sān yuè ér nà qiè, zhī qí xù zhì jiǔ yǐ. chūn qiū zhū xīn, lǔ wén gōng suī bù sàng qǔ, yóu sàng qǔ yě, péng yǒu guī guò zhī yì, bù gǎn yǐ bù gào, qí hé yǐ jiào wǒ? qí chí lùn dà dǐ lèi cǐ. yī rì qí fù guī níng, yuē mǒu rì fǎn, nǎi xiān qī yī rì, guài ér jí zhī yuē: wú wù yǐ wéi yuè xiǎo yě, yì bù wéi yà. cì rì yòu yī fù zhì, dà hài è, mì zuó fù, yǐ shī suǒ zài yǐ. rán zì shì rì jiàn yú jí, yīn yǐ chéng láo. gài hú nǚ jiǎ xíng shè qí jīng, yī xī suǒ hào yǐ duō yě. qián nà qiè zhě wén zhī, yì dǐ yǐ shū yuē: fū fù jū shì, bù néng wèi zhī bù zhèng yě, hú mèi jiǎ xíng, yì fēi yì liào zhī suǒ jí yě. rán yī xī ér dà sǔn zhēn yuán, fēi zì qíng zòng yù bù zhì shì, wú nǎi yàn nì zhī sī, shàng yǒu bù jié yǐ lǐ zhě hū? qiě yāo bù shèng dé, gǔ zhī xùn yě. zhōu zhāng chéng zhū bù wén céng yǒu yù mèi shì, ér cǐ mèi gōng rán fàn hán zhàng, wú nǎi xiān shēng zhī dé, shàng yǒu suǒ bù zú hū? xiān shēng xián zhě yě, zé bèi xián zhě, chūn qiū fǎ yě. péng yǒu guī guò zhī yì, bù gǎn bù yǐ gào, xiān shēng qí hé yǐ jiào wǒ? cǐ shēng de shū, dàn lì biàn shí wú cǐ shì, lǐ rén zào yán ér yǐ. sòng qīng yuǎn xiān shēng wén zhī yuē: cǐ suǒ wèi yǐ zi zhī máo, xiàn zi zhī dùn.
董曲江 言,一儒生颇讲学,平日亦循谨无过失。然崖岸太甚,动以不情之论责人,友人于五月释服,七月欲纳妾,此生抵以书曰:终制未三月而纳妾,知其蓄志久矣。春秋诛心,鲁文公虽不丧娶,犹丧娶也,朋友规过之义,不敢以不告,其何以教我?其持论大抵类此。一日其妇归宁,约某日返,乃先期一日,怪而诘之曰:吾误以为月小也,亦不为讶。次日又一妇至,大骇愕,觅昨妇,已失所在矣。然自是日渐睮瘠,因以成痨。盖狐女假形摄其精,一夕所耗已多也。前纳妾者闻之,亦抵以书曰:夫妇居室,不能谓之不正也,狐魅假形,亦非意料之所及也。然一夕而大损真元,非恣情纵欲不至是,无乃燕昵之私,尚有不节以礼者乎?且妖不胜德,古之训也。周张程朱不闻曾有遇魅事,而此魅公然犯函丈,无乃先生之德,尚有所不足乎?先生贤者也,责备贤者,春秋法也。朋友规过之义,不敢不以告,先生其何以教我?此生得书,但力辩实无此事,里人造言而已。宋清远先生闻之曰:此所谓以子之矛,陷子之盾。
yuán yú gǔ zhì fǔ, huì shǒu dòng, cháng shān rén, guān zhì zhí lì zǒng dū, shì qīng què, shǎo yǔ yú tóng yàn xí, yòu wèi yīn jiā. zì yán sān sì suì shí, shàng liǎo liǎo jì qián shēng, wǔ liù suì shí, jí huǎng hū bù shèn jì, jīn zé dàn jì shì yī suì gòng shēng, jiā qù cháng shān bù yuǎn, xìng míng jí guàn jiā shì shì jī quán wàng zhī yǐ. yú sì wǔ suì shí, yè zhōng néng jiàn wù, yǔ zhòu wú yì, qī bā suì hòu jiàn hūn àn, shí suì hòu suì quán wú dǔ. huò yè bàn shuì xǐng, ǒu rán néng jiàn, piàn kè zé rú gù, shí liù qī hòu yǐ zhì jīn, zé yī liǎng nián huò yī jiàn, rú diàn guāng shí huǒ, tán zhǐ jí guò. gài shì yù rì zēng, zé shén míng rì jiǎn ěr.
袁愚谷制府,讳守侗,长山人,官至直隶总督,谥清悫,少与余同砚席,又为姻家。自言三四岁时,尚了了记前生,五六岁时,即恍惚不甚记,今则但记是一岁贡生,家去长山不远,姓名籍贯家世事迹全忘之矣。余四五岁时,夜中能见物,与昼无异,七八岁后渐昏暗,十岁后遂全无睹。或夜半睡醒,偶然能见,片刻则如故,十六七后以至今,则一两年或一见,如电光石火,弹指即过。盖嗜欲日增,则神明日减耳。
jǐng zhōu lǐ xī yá yán, qí jiā yī diàn hù zuì yǒu dǎn, zhòng guā mǔ yú, dì zài cóng zhǒng cè, shú shí héng zì shǒu hù, dú sù cǎo wū zhōng, huò ǒu yǒu xíng shēng, tián bù wéi jù. yī xī, wén guǐ yǔ cáo zá, shì xiāng xuān gòu, chū shì, zé èr guǐ zhǒng shàng gé dòu, yī nǚ guǐ chī lì yú páng, hū wèn qí gù. yī rén yuē: jūn lái dà jiā, yī shì qǐ jūn duàn qū zhí, tiān xià yǒu duì qí běn fū, diào qí dìng hūn zhī qī zhě yé? qí yī rén yǔ yì tóng, diàn hù hū nǚ guǐ yuē: jiū jìng rǔ yǔ shuí dìng hūn? nǚ guǐ miǎn tiǎn liáng jiǔ yuē: wǒ běn jì nǚ, jì jiā zhī lì, fán duō qián zhě, jiē mì dìng xiāng jià qǔ, jīn zài míng tú, réng cāo jiù shù, shí bù néng yī yī jì xìng míng, bù gǎn yán shuí yǒu yuē, yì bù gǎn yán shuí wú yuē yě. diàn hù xiào qiě tuò yuē: hé chǔ dé cǐ èr chī wù. jǔ shǒu zé sān guǐ jiē shì yǐ. yòu xiǎo shí wén jiù zǔ chén gōng, huì yǐng sūn suì jiǔ shī jì qí zì hào, dé yīn gōng zhī dì, gēng zǐ jìn shì, xiān jū zhī xiàn qiū tíng zhī zǔ yě. shuō qīn jiàn yī shì yuē: qīn chuàn zhōng yǒu mò hòu qiè gǎi shì zhě, hún fù bìng bì líng yǔ yuē: wǒ xī wèn ěr, ěr zì yán bù jià, jīn hé fù xīn. qiè shū bù jù, cóng róng duì yuē: tiān xià yǒu fū shàng wèi wáng, zì yán bì gǎi shì zhě hū? gōng cǐ wèn xiān kuì kuì, hé guài wǒ rú shì dá hū? èr shì kě hù xiāng fā míng yě.
景州李西厓言,其家一佃户最有胆,种瓜亩余,地在丛冢侧,熟时恒自守护,独宿草屋中,或偶有形声,恬不为惧。一夕,闻鬼语嘈杂,似相喧诟,出视,则二鬼冢上格斗,一女鬼痴立于旁,呼问其故。一人曰:君来大佳,一事乞君断曲直,天下有对其本夫,调其定婚之妻者耶?其一人语亦同,佃户呼女鬼曰:究竟汝与谁定婚?女鬼腼腆良久曰:我本妓女,妓家之例,凡多钱者,皆密订相嫁娶,今在冥途,仍操旧术,实不能一一记姓名,不敢言谁有约,亦不敢言谁无约也。佃户笑且唾曰:何处得此二痴物。举首则三鬼皆逝矣。又小时闻舅祖陈公,讳颖孙--岁久失记其字号,德音公之弟,庚子进士,仙居知县秋亭之祖也。说亲见一事曰:亲串中有殁后妾改适者,魂附病婢灵语曰:我昔问尔,尔自言不嫁,今何负心。妾殊不惧,从容对曰:天下有夫尚未亡,自言必改适者乎?公此问先愦愦,何怪我如是答乎?二事可互相发明也。