yú zài zhǎng wū tái, měi yǒu fǎ sī huì yàn shì, gù yù zhí xī yuàn zhī rì duō. jiè dé yuán shì xù shù yíng, bǎng yuē huái xī lǎo wū, gōng yú tuì shí, zhé qì xī qí jiān. jù chéng shù shí lǐ, zì liáo shǔ bái shì wài, bīn kè shū xī, zhòu cháng duō xiá, yàn zuò ér yǐ. jiù yǒu luán yáng xiāo xià lù rú shì wǒ wén èr shū, wèi shū sì suǒ kān kè, yuán shì yǒu péng jù jí, duō yǐ yì wén xiāng gào, yīn zhì yī cè yú shì dì, yù lún zhí zé yì ér zá shū zhī, fēi lún zhí zhī rì zé yǐ. qí bù néng jǐn yì zé yì yǐ. suì yuè yū xún, bù jué yòu dé sì juǎn, sūn shù xīn lù wèi yī zhì, tí yuē huái xī zá zhì. qí tǐ lì zé yóu zhī qián èr shū ěr. zì jīn yǐ wǎng, huò jìng lǎn ér chuò bǐ yú? zé yǐ wéi huī chén zhī sān lù kě yě, huò lǎo bù néng xián, yòu yǒu suǒ zhuì yú? zé yǐ wéi yí jiān zhī bǐng zhì yì kě yě. rén zǐ liù yuè, guān yì dào rén shí.
余再掌乌台,每有法司会谳事,故寓直西苑之日多。借得袁氏婿数楹,榜曰槐西老屋,公余退食,辄憩息其间。距城数十里,自僚属白事外,宾客殊稀,昼长多暇,晏坐而已。旧有滦陽消夏录、如是我闻二书,为书肆所刊刻,缘是友朋聚集,多以异闻相告,因置一册于是地,遇轮直则忆而杂书之,非轮直之日则已。其不能尽忆则亦已。岁月盓寻,不觉又得四卷,孙树馨录为一帙,题曰槐西杂志。其体例则犹之前二书耳。自今以往,或竟懒而辍笔欤?则以为挥尘之三录可也,或老不能闲,又有所缀欤?则以为夷坚之丙志亦可也。壬子六月,观弈道人识。
suí shū zài lán líng gōng zhǔ sǐ xùn hòu fū, dēng yú liè nǚ zhuàn zhī shǒu, pō guāi shǐ fǎ zǔ jūn yàn xí suí wén chēng, lán líng gōng zhǔ bī xìng gào zhōng, gài yù shén yáng dì zhī è, dāng yǐ shǐ wén wèi zhèng. cāng zhōu yī zhě zhāng zuò lín yán, qí xiāng yǒu shào fù , fū sǐ wèi zhōu suì zhé jià, yuè liǎng suì, hòu fū yòu sǐ, nǎi shì bù zài shì, jìng shǒu zhì zhōng shēn. cháng wèn yī lín fù bìng, lín fù hū chēn mù zuò qí qián fū yǔ yuē: ěr gān wèi mǒu shǒu, bù wéi wǒ shǒu, hé yě? shào fù yì rán duì yuē: ěr bù yǐ jié fà shì wǒ, sān nián céng wú yī gān gé yǔ, wǒ ān dé wèi ěr shǒu bǐ bù yǐ zài jiào qīng wǒ, liǎng zài zhī zhōng, ēn shēn yì zhòng, wǒ ān dé bù wéi bǐ shǒu. ěr bù zì fǎn, nǎi gǎn jiù rén yé? guǐ jìng yǔ sè ér tuì. cǐ yǔ lán líng gōng zhǔ shì xiāng lèi. gài yì yù ràng zhòng rén yù wǒ, zhòng rén bào zhī guó shì yù wǒ, guó shì bào zhī zhī yì yě. rán wǔ lún zhī zhōng, wéi péng yǒu yǐ yì hé, bù jì jiào bào shī, hòu dào yě. jí jì jiào bào shī, yóu zhí dào yě. xiōng dì tiān shǔ, yǐ bù kě yán bào shī, kuàng jūn chén fù zǐ fū fù, yì shǔ sān gāng zāi. yú yáng shān rén zuò yù ràng qiáo, shī yuē: guó shì qiáo biān shuǐ, qiān nián hèn bù qióng, rú wén zhù lì shū, sǐ bào jǔ ào gōng. zì wèi kě yǐ dūn báo, sī yán yǔn yǐ. rán zhù lì shū yǐ bú jiàn zhī ér fàng zhú, nǎi tǐng shēn sǐ nàn, yǐ kuì rén jūn bù zhī qí chén zhě shì jiàn liú xiàng shuō yuàn, shì yóu yuàn duì zhī yì, tè yǔ jūn jiào shì fēi, fēi wéi jūn hàn shè jì yě. qí shì kě fēng, qí yán zé wèi xié hū yì. huò jì zǎi zhě zhī shī hū?
隋书载兰陵公主死殉后夫,登于列女传之首,颇乖史法--祖君彦檄隋文称,兰陵公主逼幸告终,盖欲甚炀帝之恶,当以史文为正。沧州医者张作霖言,其乡有少妇 ,夫死未周岁辄嫁,越两岁,后夫又死,乃誓不再适,竟守志终身。尝问一邻妇病,邻妇忽嗔目作其前夫语曰:尔甘为某守,不为我守,何也?少妇 毅然对曰:尔不以结发视我,三年曾无一肝鬲语,我安得为尔守;彼不以再醮轻我,两载之中,恩深义重,我安得不为彼守。尔不自反,乃敢咎人耶?鬼竟语塞而退。此与兰陵公主事相类。盖亦豫让众人遇我,众人报之;国士遇我,国士报之之意也。然五伦之中,惟朋友以义合,不计较报施,厚道也。即计较报施,犹直道也。兄弟天属,已不可言报施,况君臣父子夫妇,义属三纲哉。渔洋山人作豫让桥,诗曰:国士桥边水,千年恨不穷,如闻柱厉叔,死报莒傲公。自谓可以敦薄,斯言允矣。然柱厉叔以不见知而放逐,乃挺身死难,以愧人君不知其臣者--事见刘向说苑,是犹怨怼之意,特与君较是非,非为君捍社稷也。其事可风,其言则未协乎义。或记载者之失乎?
jiāng níng wáng jīn yīng, zì jú zhuāng, yú rén wǔ fēn xiào suǒ qǔ shì yě. xǐ wèi shī, cái lì shāo ruò, rán xiù xuē bù sú, pō jìn sòng mò sì líng. cháng huà yì jú xiǎo zhào, yú xì fǎng qí tǐ gé tí zhī, yǒu yǐ jú wéi míng zì, suí huā rù huà tú, jù jú zhuāng dà xǐ, zé suǒ shàng kě zhī yǐ. zhuàn yǒu shī huà shù juǎn, shàng wèi chéng shū. shuāng diāo xià lǜ, qí gǎo bù zhī liú luò hé suǒ. yóu jì qí zhōng yī tiáo yún: jiāng níng yī fèi zhái, bì shàng wēi yǒu zì jī, fú chén dì shì, nǎi jué jù wǔ shǒu, qí yī yuē: xīn lǜ jiàn zhǎng cán hóng xī, měi rén qīng lèi zhān luó yī, hú dié bù guǎn chūn guī fǒu, zhǐ chèn cài huā huáng chù fēi. qí èr yuē: liù cháo yàn zi nián nián lái, zhū què qiáo pǐ huā bù kāi, wèi xū chóu chàng wèn wáng xiè, liú láng yī qù hé céng huí. qí sān yuē: huāng chí fèi guǎn fāng cǎo duō, tà qīng nián shào shí xíng gē, qiáo lóu gǔ dòng rén qù hòu, huí fēng niǎo niǎo chuī nǚ luó. qí sì yuē: tǔ huā mò mò wéi tuí yuán, zhōng yǒu táo yè táo gēn hún, yè shēn tà biàn jiē xià yuè, kě lián luó wà zhōng wú hén. qí wǔ yuē: qīng míng chǔ chù tí huáng lí, chūn fēng bù shàng kū liǔ zhī, wéi yīng jiā xī shuāng shí shòu, jì rǔ céng guà huáng jīn sī. zì yì yīng wěi, bù zhe xìng míng, bù zhī wéi rén yǔ guǐ yǔ. yú wèi cǐ fú wáng pò miè yǐ hòu, qián míng gù lǎo zhī cí yě.
江 宁王金英,字菊庄,余壬午分校所取士也。喜为诗,才力稍弱,然秀削不俗,颇近宋末四灵。尝画艺菊小照,余戏仿其体格题之,有以菊为名字,随花入画图,句菊庄大喜,则所尚可知矣。撰有诗话数卷,尚未成书。霜雕夏绿,其稿不知流落何所。犹记其中一条云:江 宁一废宅,壁上微有字迹,拂尘谛视,乃绝句五首,其一曰:新绿渐长残红稀,美人清泪沾罗衣,蝴蝶不管春归否,只趁菜花黄处飞。其二曰:六朝燕子年年来,朱雀桥圮花不开,未须惆怅问王谢,刘郎一去何曾回。其三曰:荒池废馆芳草多,踏青年少时行歌,谯楼鼓动人去后,回风袅袅吹女萝。其四曰:土花漠漠围颓垣,中有桃叶桃根魂,夜深踏遍阶下月,可怜罗袜终无痕。其五曰:清明处处啼黄鹂,春风不上枯柳枝,惟应夹溪双石兽,记汝曾挂黄金丝。字亦英伟,不著姓名,不知为人语鬼语。余谓此福王破灭以后,前明故老之词也。
dǒng qiū yuán yán, xī wèi jù yě xué guān shí, yǒu mén yì diǎn shǒu jié xiào cí, jí xié jiā jū cí cè. yī rì qiū sì, mén yì yè qǐ sǎ sǎo, qí qī yóu qǐn, mèng zhōng jiàn fù nǚ shù shí bèi, lián mèi rù cí, xīn zhī shén jiàng, yì bù kǒng bù, hū jiàn suǒ shí èr pín ǎo yì zài qí zhōng, zài sān shěn shì, zhēn bù miù. guài wèn qí wèi yāo jīng biǎo, hé yì tóng lái? yī ǎo dá yuē: rén shì jīng biǎo, qǐ néng biàn jí qióng xiāng bù wū. yān mò bù zhāng zhě zài zài yǒu zhī, guǐ shén mǐn qí tú kǔ, suī cí bù shè wèi, yì zhāo zhī lái xiǎng, huò cáng xiá nì gòu, mào làn xīn xiāng, suī wèi shè cí zhōng, fǎn bù róng rù. gù wǒ èr rén dé zhì cǐ yě. cǐ shì pō chuàng wén. rán kuí yǐ shén lǐ, shì dāng rú shì. yòu xiàn xiàn lǐ fáng lì wèi mǒu, lín zhōng nán nán zì yǔ yuē: wú chù xián cáo, zì wèi wèi cháng zuò è yè, bù yú pín fù qǐng jīng, suǒ qí cháng lì, míng zhé rú shì qí zhòng yě. èr shì zú xiāng fā míng. xìn zhōng xiào jié yì, gǎn tiān dì dòng guǐ shén yǐ.
董秋原言,昔为钜野学官时,有门役典守节孝词,即携家居祠侧。一日秋祀,门役夜起洒扫,其妻犹寝,梦中见妇女数十辈,联袂入祠,心知神降,亦不恐怖,忽见所识二贫媪亦在其中,再三审视,真不谬。怪问其未邀旌表,何亦同来?一媪答曰:人世旌表,岂能遍及穷乡蔀屋。湮没不彰者在在有之,鬼神愍其荼苦,虽祠不设位,亦招之来飨,或藏瑕匿垢,冒滥馨香,虽位设祠中,反不容入。故我二人得至此也。此事颇创闻。然揆以神理,似当如是。又献县礼房吏魏某,临终喃喃自语曰:吾处闲曹,自谓未尝作恶业,不虞贫妇请旌,索其常例,冥谪如是其重也。二事足相发明。信忠孝节义,感天地动鬼神矣。
zú shū xíng zhǐ yán, yǒu nóng jiā fù yǔ xiǎo gū bìng duān lì, yuè yè nà liáng, gòng shuì yán xià, tū jiàn chì fā qīng miàn guǐ, zì niú lán hòu chū, xuán wǔ tiào zhì, ruò jiāng bó shì. shí nán zǐ jiē wài chū shǒu cháng pǔ, gū sǎo jì bù gǎn yǔ. guǐ yī yī jué nuò qiáng wū zhī. fāng yuè shàng duǎn qiáng, hū áo rán shī shēng, dào tóu yú dì, jiàn qí jiǔ bù dòng, nǎi gǎn hū rén. lín lǐ qū shì, zé qiáng nèi yī guǐ, nǎi lǐ zhōng è shào mǒu, yǐ hūn pū bù zhī rén. qiáng wài yī guǐ yì rán lì, zé shè gōng cí zhōng tǔ ǒu yě. fù lǎo wèi shè gōng yǒu líng, yì zhì xiǎo bào sài. yī shào nián yǎ rán yuē: mǒu jiǎ héng wǔ gǔ chū dān fèn, wú xì bào shén cí guǐ zú zhì lù cè, biàn hài zǒu, yǐ bó yī xiào, bù yú yù cǐ wěi guǐ, wù wéi zhēn guǐ jīng bó yě, shè gōng hé líng zāi. zhōng yī sǒu yuē: mǒu jiǎ rì rì dān fèn, ěr hé tā rì bù xì zhī, ér cǐ rì xì zhī yě, xì zhī shù yì duō yǐ, ěr hé hū bào cǐ tǔ ǒu yě, tǔ ǒu hé dì bù kě zhì, ěr hé dú zhì cǐ jiā qiáng wài yě, cǐ qí jiān shén shí píng zhī, ěr zì bù zhī ěr. nǎi gòng jù jīn yǐ sì, qí è shào wèi fù mǔ yú qù, kùn wò shù rì, jìng bù fù sū.
族叔行止言,有农家妇与小姑并端丽,月夜纳凉,共睡檐下,突见赤发青面鬼,自牛栏后出,旋舞跳掷,若将搏噬。时男子皆外出守场圃,姑嫂悸不敢语。鬼一一攫搦强污之。方跃上短墙,忽嗷然失声,倒投于地,见其久不动,乃敢呼人。邻里趋视,则墙内一鬼,乃里中恶少某,已昏仆不知人。墙外一鬼屹然立,则社公祠中土偶也。父老谓社公有灵,议至晓报赛。一少年哑然曰:某甲恒五鼓出担粪,吾戏抱神祠鬼卒置路侧,便骇走,以博一笑,不虞遇此伪鬼,误为真鬼惊踣也,社公何灵哉。中一叟曰:某甲日日担粪,尔何他日不戏之,而此日戏之也,戏之术亦多矣,尔何忽抱此土偶也,土偶何地不可置,尔何独置此家墙外也,此其间神实凭之,尔自不知耳。乃共醵金以祀,其恶少为父母舁去,困卧数日,竟不复苏。
shān xī tài gǔ xiàn xī nán shí wǔ lǐ bái chéng cūn, yǒu hú tú shén cí. tǔ rén fèng shì zhī shén yán, yún shāo bù jìng zhé zhì fēng báo, rán bù zhī shén hé dài rén, yì bù zhī qí hé yǐ dé cǐ hào. hòu jiǎn tōng zhì, nǎi zhī wèi hú tū cí. yuán zhōng tǒng sān nián chì jiàn, běn míng lì yīng hú tū shén miào, hú hú tóng yīn, běi rén dú rù jiē shì píng, gù tū zhuǎn wéi tú yě, shì yòu yī dù shí yí yǐ.
山西太谷县西南十五里白城村,有糊涂神祠。土人奉事之甚严,云稍不敬辄致风雹,然不知神何代人,亦不知其何以得此号。后检通志,乃知为狐突祠。元中统三年敕建,本名利应狐突神庙,狐糊同音,北人读入皆似平,故突转为涂也,是又一杜十姨矣。
shí zhōng wù xiàng wǎng wǎng yǒu zhī. jiāng shào shū yùn shí xuān bǐ jì yán, jiàn yī shí zǐ, zuò tài jí tú, shì yóu wén lǐ xuán luó, ǒu fēn hēi bái yě. yán jiè zǐ cháng jiàn yī yīng dé yàn shān, shàng yǒu bái mài, zuò shān gāo yuè xiǎo sì zì, bǐng rán fēn míng, qí mài zhí tòu shí bèi, shàng yī xī shì zì zhī fǎn miàn, dàn mó hu sǎn màn, bù jù diǎn huà bō zhé ěr. dì shì fēi qiàn fēi diāo, yì fēi zì rǎn, zhēn tiān chéng yě, bù gēng yì zāi. fū shān yǔ dì jù yǒu, shí yǔ shān jù yǒu, qǐ kāi pì yǐ lái, jí yù zhī yǒu chéng miǎo lì shū yú? jí yù zhī yǒu dōng pō chì bì fù yú? jí yuē shān yùn cǐ shí, zài sòng yǐ hòu, yòu shuí shǐ fǎng cǐ zì, shuí shǐ tí cǐ yǔ yú? rán zé tiān gōng zhī qiǎo, wú suǒ bù yǒu, jīng huá pán jié, zì chéng wén zhāng. fēi cháng lǐ suǒ kě cè yǐ. shì chuán hé tú luò shū, chū yú běi sòng, táng yǐ qián suǒ wèi jiàn yě, hé tú zuò hēi bái quān wǔ shí wǔ, luò shū zuò hēi bái quān sì shí wǔ, kǎo kǒng ān guó lún yǔ zhù, chēng hé tú jí bā guà. kǒng ān guó lún yǔ zhù jīn yǐ bù chuán, cǐ tiáo nǎi hé yàn lún yǔ jí jiě suǒ yǐn. shì kǒng shì zhī mén, běn wú cǐ wǔ shí wǔ diǎn zhī tú yǐ, chén tuán hé zì ér dé zhī? zhì luò shū jì wèi zhī shū, dāng yǒu wén zì, nǎi yì sì shí wǔ quān, yǔ hé tú xiāng tóng, shì yí chēng luò tú, bù dé chēng shū, xì cí yòu hé yǐ bié zhī yuē shū hū? liú xiàng liú xīn bān gù, bìng chēng luò shū yǒu wén, kǒng yǐng dá shàng shū zhèng yì bìng xiáng zài qí zì shù. hóng fàn chū yī yuē wǔ xíng yī zhāng, shū yuē wǔ xíng zhì quán zài cǐ yī zhāng, yún cǐ liù shí wǔ zì jiē luò shū běn wén, jì tiān yán jiǎn yào, bì wú cì dì zhī shù. chū yī yuē děng èr shí qī zì, shì yǔ jiā zhī yě. qí jìng yòng nóng yòng děng yī shí bā zì, dà liú jí gù shì yǐ wéi guī bèi xiān yǒu, zǒng sān shí bā zì, xiǎo liú yǐ wéi jìng yòng děng jiē yǔ suǒ xù dì, qí guī wén wéi yǒu èr shí zì yún yún. suī suǒ shuō zì shù bù tóng, ér zú jiàn yóu hàn zhì táng, luò shū wú hēi bái diǎn zhī wěi tú yě, guān cǐ yàn shān, zhī shí wén chéng zì, záo rán bù wū, wèi kě zhí lú biàn wǎn chū zhī shuō. míng táng jiǔ shì fǎ guī wén, shǐ jiàn běi qí lú biàn dà dài lǐ zhù. zhū zǐ yǐ zhèng kāng chéng shuō, ǒu wù jì yě, suì yǐ tài yǐ jiǔ gōng zhēn wèi shén yǔ suǒ shòu yě. jīn shù jiā suǒ yòng luò shū, nǎi tài yǐ xíng jiǔ gōng fǎ, chū yú yì wěi gān záo dù, jí hàn shū yì wén zhì suǒ wèi tài yǐ jiā, dāng míng yuán bù chēng wéi luò shū yě.
石中物象往往有之。姜绍书韵石轩笔记言,见一石子,作太极图,是犹纹理旋螺,偶分黑白也。颜介子尝见一英德砚山,上有白脉,作山高月小四字,炳然分明,其脉直透石背,尚依稀似字之反面,但模糊散漫,不具点画波磔耳。谛视非嵌非雕,亦非渍染,真天成也,不更异哉。夫山与地俱有,石与山俱有,岂开辟以来,即预知有程邈隶书欤?即预知有东坡赤壁赋欤?即曰山孕此石,在宋以后,又谁使仿此字,谁使题此语欤?然则天工之巧,无所不有,精华蟠结,自成文章。非常理所可测矣。世传河图洛书,出于北宋,唐以前所未见也,河图作黑白圈五十五,洛书作黑白圈四十五,考孔安国论语注,称河图即八卦。(孔安国论语注今已不传,此条乃何晏论语集解所引。)是孔氏之门,本无此五十五点之图矣,陈抟何自而得之?至洛书既谓之书,当有文字,乃亦四十五圈,与河图相同,是宜称洛图,不得称书,系词又何以别之曰书乎?刘向刘歆班固,并称洛书有文,孔颖达尚书正义并详载其字数。(洪范初一曰五行一章,疏曰五行志全载此一章,云此六十五字皆洛书本文,计天言简要,必无次第之数。初一曰等二十七字,是禹加之也。其敬用农用等一十八字,大刘及顾氏以为龟背先有,总三十八字,小刘以为敬用等皆禹所叙第,其龟文惟有二十字云云。虽所说字数不同,而足见由汉至唐,洛书无黑白点之伪图也,)观此砚山,知石纹成字,凿然不诬,未可执卢辨晚出之说。(明堂九室法龟文,始见北齐卢辨大戴礼注。朱子以郑康成说,偶误记也,)遂以太乙九宫真为神禹所受也。(今术家所用洛书,乃太乙行九宫法,出于易纬乾凿度,即汉书艺文志所谓太乙家,当明原不称为洛书也。)
biǎo xiōng liú xiāng wǎn yán, xī guān mǐn zhōng, wén yǒu shào fù , sù yōu jìng. mò zàng shān lù, měi yuè míng zhī xī, zhé yáo jiàn qí hún, fǎn jiē fù shù shàng, jiàn jìn zé wú dǔ, mò yù qí gù yě. yú yuē: cǐ yǒu suǒ shì yě, rén mò yù qí shòu qiǎn zhī gù, ér bì shǐ rén jiàn qí shòu qiǎn, shì rén suǒ bù zhī, guǐ shén zhī zhī yě.
表兄刘香畹言,昔官闽中,闻有少妇 ,素幽静。殁葬山麓,每月明之夕,辄遥见其魂,反接缚树上,渐近则无睹,莫喻其故也。余曰:此有所示也,人莫喻其受谴之故,而必使人见其受谴,示人所不知,鬼神知之也。
chén tài cháng fēng yá yán, yī tóng zǐ nián shí sì wǔ, měi shuì zhé zuò shēn yín shēng, yí qí bìng yě. wèn zhī, yún wú yǒu. jì ér shí zuò yì yǔ, hū zhī bù xǐng, qí yǔ pō liǎo liǎo. dì tīng jiē xiè xiá zhī cí, qí shēn yín yì shòu yín shēng yě. rán wèn zhī zhōng bù yán. zhī wèi mèi, dié yú shè gōng, yè mèng shè gōng yuē: mèi chéng yǒu zhī. fēi wú lì suǒ néng zhì yě. nǎi dié yú chéng huáng. yuè yī xiǔ, chéng huáng cí zhōng ní sù kòng mǎ zú, wú gù shǒu zì yǔn. shǐ wù shè gōng suǒ wèi lì bù néng zhì yě. rán yī zōu ěr, wèi bì chéng huáng zhī suǒ ài jí chéng huáng zhī suǒ ài, shén zhèng zhí ér cōng míng, yì bì bù yǐ suǒ ài zhī gù, qū fǎ bì yī zōu. dié yī chén ér fú míng zhū, chéng huáng zhī xīn shì zhāo rán yǐ. bǐ shè gōng zhě, nǎi chuǎi mó gù wèi, yǐn rěn ér bù gǎn yán, qí shì chéng huáng hé rú yě. chéng huáng zhī shì cǐ shè gōng yòu hé rú yě.
陈太常枫厓言,一童子年十四五,每睡辄作呻吟声,疑其病也。问之,云无有。既而时作呓语,呼之不醒,其语颇了了。谛听皆媟狎之词,其呻吟亦受婬声也。然问之终不言。知为魅,牒于社公,夜梦社公曰:魅诚有之。非吾力所能制也。乃牒于城隍。越一宿,城隍祠中泥塑控马卒,无故首自陨。始悟社公所谓力不能制也。然一驺耳,未必城隍之所爱;即城隍之所爱,神正直而聪明,亦必不以所爱之故,曲法庇一驺。牒一陈而伏冥诛,城隍之心事昭然矣。彼社公者,乃揣摩顾畏,隐忍而不敢言,其视城隍何如也。城隍之视此社公又何如也。
zhào tài shǒu shū sān yán, yǒu yè yù hú nǚ zhě, jìn qián tiāo zhī, hū bú jiàn. é fēi wǎ jī luò qí mào. cì rì shuì qǐ, jiàn chuāng zhǐ xì shū yī shī yuē: shēn yuàn mǎn zhī huā, zhǐ yīng hú dié cǎi, jí jí cǎo xià chóng, ěr yǒu péng hāo zài. yǔ shū qīng bó, rán fēng zhì chǔ chǔ, yí qí bù ài wán kù ér.
赵太守书三言,有夜遇狐女者,近前挑之,忽不见。俄飞瓦击落其帽。次日睡起,见窗纸细书一诗曰:深院满枝花,只应蝴蝶采,皀皀草下虫,尔有蓬蒿在。语殊轻薄,然风致楚楚,宜其不爱纨袴儿。
tián bái yán yán, cháng yǔ zhū yǒu fú jī, qí xiān zì chēng zhēn shān mín, sòng mò yǐn jūn zǐ yě. àn shān mín yǒu shī jí, jīn zhù lù sì kù quán shū zhōng. chàng hé fāng qià, wài bào mǒu kè mǒu kè lái, jī hū bù dòng. tā rì fù jiàng, zhòng kòu zuó jù qù zhī gù, jī pàn yuē: cǐ èr jūn zhě, qí yī shì gù tài shēn, chóu zuò tài shú, xiāng jiàn bì yǒu yú cí shù bǎi jù, yún shuǐ sǎn rén zhuō yú yìng duì, bù rú bì zhī wèi jiā qí yī xīn sī tài mì, lǐ shù tài míng, qí yú rén yǔ, héng zì zì tuī qiāo, zé bèi wú yǐ, xián yún yě hè, qǐ néng nài cǐ kē qiú, gù bū táo yóu kǒng bù sù ěr. hòu xiān yáo ān gōng wén zhī, yuē: cǐ xiān jiū juàn jiè zhī shì, qì liàng wèi hóng.
田白岩言,尝与诸友扶乩,其仙自称真山民,宋末隐君子也。按山民有诗集,今著录四库全书中。倡和方洽,外报某客某客来,乩忽不动。他日复降,众叩昨遽去之故,乩判曰:此二君者,其一世故太深,酬酢太熟,相见必有谀词数百句,云水散人拙于应对,不如避之为佳;其一心思太密,礼数太明,其与人语,恒字字推敲,责备无已,闲云野鹤,岂能耐此苛求,故逋逃尤恐不速耳。后先姚安公闻之,曰:此仙究狷介之士,器量未宏。
cóng xiōng mào yuán yán, qián lóng bǐng chén xiāng shì, zuò qiū zì hào zhōng, xù yī rén rù hào, hào jūn wèn xìng míng jí guàn, gǒng shǒu zhì hè yuē: zuó mèng nǚ zǐ chí xìng huā yī zhī chā hào shě shàng, gào wǒ yuē: míng rì mǒu xiàn mǒu rén zhì, wèi yán xìng huā zài cǐ dì, jūn míng xìng jí guàn shì fú, qǐ fēi jiā zhào zāi. qí rén è rán shī sè, jìng bù jiě kǎo jù, chēng jí ér chū. xiāng rén yǒu zhī qí shì zhě yuē: cǐ shēng yǒu xiǎo bì míng xìng huā, bī luàn zhī ér zhōng qì zhī, jìng liú luò bù zhī suǒ zhōng, yì qí jī hèn yǐ mò yǐ.
从兄懋园言,乾隆丙辰乡试,坐秋字号中,续一人入号,号军问姓名籍贯,拱手致贺曰:昨梦女子持杏花一枝插号舍上,告我曰:明日某县某人至,为言杏花在此地,君名姓籍贯适符,岂非佳兆哉。其人愕然失色,竟不解考具,称疾而出。乡人有知其事者曰:此生有小婢名杏花,逼乱之而终弃之,竟流落不知所终,意其赍恨以殁矣。
cóng sūn shù sēn yán, jìn rén yǒu yǐ zī chǎn tuō qí dì ér háng shāng yú wài zhě, kè zhōng nà fù, shēng yī zi, yuè shí yú nián, fù bìng zú, nǎi xié zi guī. dì kǒng qí suǒ huán zī chǎn yě, wū qí zi bào yǎng yì xìng, bù dé chéng fù yè, jiū fēn bù jué, jìng míng yú guān. guān gù kuì kuì, bù dié qí shāng suǒ wèn qí yàn, ér yī gǔ fǎ dī xuè shì, xìng xuè xiāng hé, nǎi chī zhú qí dì. dì shū bù xìn dī xuè shì, zì yǒu yī zi, cì xuè yàn zhī guǒ bù hé, suì zhí yǐ shàng sù. wèi xiàn lìng suǒ duàn bù zú jù. xiāng rén è qí tān mào, wú rén lǐ. qiān yuē: qí fù sù yǔ qí sī nì, zi fēi qí zi, xuè yí bù hé. zhòng kǒu fēn míng, jù yǒu zhēng yàn, zú zhèng shí jiān zhuàng, jū fù suǒ huān jū zhī, yì fǔ shǒu yǐn fú, dì kuì bù zì róng, jìng chū fù zhú zi, cuàn shēn táo qù, zī chǎn fǎn jǐn guī qí xiōng, wén zhě kuài zhī. àn chén yè dī xuè, jiàn rǔ nán xiān xián chuán. zé zì hàn yǐ yǒu cǐ shuō. rán yú wén zhū lǎo lì yuē: gǔ ròu dī xuè bì xiāng hé, lùn qí cháng yě huò dōng yuè yǐ qì zhì bīng xuě shàng, dòng shǐ jí lěng, huò xià yuè yǐ yán cù shì qì, shǐ yǒu suān xián zhī wèi, zé suǒ dī zhī xuè, rù qì jí níng, suī zhì qīn yì bù hé, gù dī xuè bù zú chéng xìn yàn. rán cǐ lìng bù cì xuè, zé shāng zhī dì bù shàng sù, shāng zhī dì bù shàng sù, zé qí fù zhī yě hé shēng zǐ, yì wú cóng ér bài. cǐ dài ruò huò shǐ zhī, wèi kě quán jiù cǐ lìng zhī nì gǔ yǐ.
从孙树森言,晋人有以资产托其弟而行商于外者,客中纳妇,生一子,越十余年,妇病卒,乃携子归。弟恐其索还资产也,诬其子抱养异姓,不得承父业,纠纷不决,竟鸣于官。官故愦愦,不牒其商所问其赝,而依古法滴血试,幸血相合,乃笞逐其弟。弟殊不信滴血事,自有一子,刺血验之果不合,遂执以上诉。谓县令所断不足据。乡人恶其贪媢,无人理。佥曰:其妇夙与其私昵,子非其子,血宜不合。众口分明,具有征验,卒证实奸状,拘妇所欢鞫之,亦俯首引伏,弟愧不自容,竟出妇逐子,窜身逃去,资产反尽归其兄,闻者快之。按陈业滴血,见汝南先贤传。则自汉已有此说。然余闻诸老吏曰:骨肉滴血必相合,论其常也;或冬月以器置冰雪上,冻使极冷,或夏月以盐醋拭器,使有酸咸之味,则所滴之血,入器即凝,虽至亲亦不合,故滴血不足成信谳。然此令不刺血,则商之弟不上诉,商之弟不上诉,则其妇之野合生子,亦无从而败。此殆若或使之,未可全咎此令之泥古矣。
dū chá yuàn mǎng, yú zài yú luán yáng xiāo xià lù zhōng, cháng liǎng jiàn qí pán jī, fēi wū yǒu zǐ xū yě. lì yì wèi zhī, wú gǎn zhì kù shēn chù zhě. rén zǐ èr yuè, fèng zhǐ xiū yuàn shǔ, yú qǐ kù jiǎn shì, nǎi yī wú suǒ dǔ, zhī dì mìng suǒ lín, bǎi líng shè fú yǐ. yuàn cháng shū mù lū gōng yīn yán, nèi gé xué shì zhá gōng zǔ mù yì yǒu jù mǎng, héng yáo jiàn qí chū rù pù lín, mù qián liǎng huái shù, xiāng jù shù zhàng, shǒu wěi gè guà yú yī shù, qí shēn rú cǎi hóng héng gèn yě. hòu zàng mǔ bo kuàng, shì dàng qí dì, jì ér zhù zhī, guǒ lǜ qí zú lèi qiān bǎi, wān tíng qù. zàng bì nǎi guī. qù shí qí xíng rú fēng, rán jiàn xíng jiàn suō, nǎi zhì zhǎng jǐn shù chǐ, gài néng dà néng xiǎo, yǐ jù shén lóng zhī jì yǐ. nǎi wù dū chá yuàn mǎng, qí wéi rú zhù, ér néng chū rù chuāng líng zhōng, xì cái cùn xǔ, yì yóu shì yě. shì yuè yǔ wāng jiāo xuě fù xiàn tóng zài shān xī mǎ guān chá jiā, yù nèi wù fǔ yī guān yán, xī shí kù zhù liú huáng chù yì yǒu èr mǎng, jiē shǒu chù yī jiǎo, lín jiǎ zuò jīn sè, jiāng qǐ yào, bì xiān míng zhēng. qí zuì yì zhě, měi yī qǐ yào, bì jiàn liú huáng duī hù nèi, lěi lěi rú jiǎ shān, zú gōng qǔ yòng, qǔ jǐn fù rán. yì qí bù yù rén rù kù, rén yì mò gǎn rù yě. huò yuē jí shǒu kù zhī shén, lǐ huò rán yú? shān hǎi jīng zài zhū shān zhī shén, shé shēn niǎo shǒu, zhǒng zhǒng yì zhuàng, bù bì dìng zuò rén xíng yě.
都察院蟒,余载于滦陽消夏录中,尝两见其蟠迹,非乌有子虚也。吏役畏之,无敢至库深处者。壬子二月,奉旨修院署,余启库检视,乃一无所睹,知帝命所临,百灵慑伏矣。院长舒穆噜公因言,内阁学士札公祖墓亦有巨蟒,恒遥见其出入曝鳞,墓前两槐树,相距数丈,首尾各挂于一树,其身如彩虹横亘也。后葬母卜圹,适当其地,祭而祝之,果率其族类千百,蜿蜓去。葬毕乃归。去时其行如风,然渐行渐缩,乃至长仅数尺,盖能大能小,已具神龙之技矣。乃悟都察院蟒,其围如柱,而能出入窗棂中,隙才寸许,亦犹是也。是月与汪蕉雪副宪同在山西马观察家,遇内务府一官言,西十库贮硫黄处亦有二蟒,皆首矗一角,鳞甲作金色,将启钥,必先鸣钲。其最异者,每一启钥,必见硫黄堆户内,磊磊如假山,足供取用,取尽复然。意其不欲人入库,人亦莫敢入也。或曰即守库之神,理或然欤?山海经载诸山之神,蛇身鸟首,种种异状,不必定作人形也。