wáng lán quán shǎo sī kòu yán, hú zhōng chéng wén bó zhī dì fù, sǐ yī rì fù sū, yǔ jiā rén jiē bù xiāng shí, yì bù róng qí fū jìn qián, xì xún qí gù, zé chén shì nǚ zhī hún, jiè shī huí shēng. wèn suǒ jū, xiāng qù jǐn shù shí lǐ, hū qí qīn shǔ zhì, jiē lì lì xiāng rèn, nǚ bù kěn liú hú shì, hú shì chí jìng shǐ zì zhào, jiàn xíng róng jiē fēi, nǎi wú nài ér yǔ hú wèi fū fù. cǐ yǔ míng shǐ wǔ xíng zhì sī mǔ dān shì xiāng tóng. dāng shí guān wèi duàn àn, cóng xíng bù cóng hún, gài xíng wèi yǒu jù, hún zé wú píng. shǐ cóng hún zhī suǒ guī, bì yǒu guǐ tuō shòu jiān zhě, gù fáng qí jiàn yān.
王兰泉少司寇言,胡 中丞文伯之弟妇,死一日复苏,与家人皆不相识,亦不容其夫近前,细询其故,则陈氏女之魂,借尸回生。问所居,相去仅数十里,呼其亲属至,皆历历相认,女不肯留胡 氏,胡 氏持镜使自照,见形容皆非,乃无奈而与胡 为夫妇。此与明史五行志司牡丹事相同。当时官为断案,从形不从魂,盖形为有据,魂则无凭。使从魂之所归,必有诡托售奸者,故防其渐焉。
yǒu shān xī shāng jū jīng shī xìn chéng kè yù, yī fú pū mǎ jiē huá lì, yún qiě yuán lì bào juān. yī rì, yǒu pín sǒu lái fǎng, pū bèi bù wéi tōng, zì hòu yú mén, nǎi dé jiàn. shén yì suǒ mò, yī chá hòu bié wú hán wēn . sǒu xú lù qiú zhù yì. fú rán yuē: cǐ shí juān xiàng qiě bù zú, qǐ fù yǒu yú lì jí jūn. sǒu bù píng, yīn duì zhòng jù dào xī shāng xī qióng kùn, dài sǒu jǔ huǒ zhě shí yú nián. fù zhù bǎi jīn, shǐ shāng fàn jiàn wèi fù rén, jīn bà guān liú luò, wén qí lái, xǐ ruò gēng shēng. yì wú shē wàng, huò dé nǎng suǒ zhù zhī shù shāo cháng fù lèi, guī gǔ xiāng jǐng zú yǐ. yǔ qì xù qì, xī shāng yì shì bù wén. hū tóng shě yī jiāng xī rén zì chēng xìng yáng, yī xī shāng ér wèn yuē: cǐ sǒu suǒ yán xìn fǒu? xī shāng miàn luán yuē: shì gù yǒu zhī. dàn lì bù néng bào wèi hèn ěr. yáng yuē: jūn qiě wèi guān, bù yōu wú jiè chù. tǎng yǒu rén kěn jiè jūn bǎi jīn, yī nián nèi nǎi cháng, bù qǔ fēn háo lì, jūn kěn jǔ yǐ bào bǐ fǒu? xī shāng qiáng yīng yuē: shén yuàn. yáng yuē: jūn dàn shū quàn, bǎi jīn zài wǒ. xī shāng pò yú gōng lùn, bù dé yǐ shū quàn, yáng shōu quàn, kāi bì qiè, chū bǎi jīn fù xī shāng, xī shāng yàng yàng chí fù sǒu. yáng gèng zhì jù, liú sǒu jí xī shāng yǐn. sǒu huān shén, xī shāng cǎo cǎo zhōng shāng ér yǐ. sǒu xiè qù, yáng shù rì yì yí yù qù, cóng cǐ suì bù xiāng wén. hòu xī shāng jiǎn qiè zhōng shǎo bǎi jīn, suǒ fēng shí jiē rú gù, wú kě zhì jí. yòu shī yī hú pí bàn bì, ér qiè zhōng de zhì piào yī zhǐ, tí qián èr qiān. yuē fú yáng zhì jiǔ suǒ yòng zhī shù. nǎi zhī yáng běn shù shì, gū yǐ xì zhī, tóng shě jiē qiè chēng kuài. xī shāng cán jǔ yì yí qù, mò zhī suǒ wǎng.
有山西商居京师信成客寓,衣服仆马皆华丽,云且援例报捐。一日,有贫叟来访,仆辈不为通,自候于门,乃得见。神意索漠,一茶后别无寒温 。叟徐露求助意。怫然曰:此时捐项且不足,岂复有余力及君。叟不平,因对众具道西商昔穷困,待叟举火者十余年。复助百金,使商贩渐为富人,今罢官流落,闻其来,喜若更生。亦无奢望,或得曩所助之数稍偿负累,归骨乡井足矣。语讫絮泣,西商亦似不闻。忽同舍一江 西人自称姓杨,揖西商而问曰:此叟所言信否?西商面挛曰:是固有之。但力不能报为恨耳。杨曰:君且为官,不忧无借处。倘有人肯借君百金,一年内乃偿,不取分毫利,君肯举以报彼否?西商强应曰:甚愿。杨曰:君但书券,百金在我。西商迫于公论,不得已书券,杨收券,开敝箧,出百金付西商,西商怏怏持付叟。杨更治具,留叟及西商饮。叟欢甚,西商草草终觞而已。叟谢去,杨数日亦移寓去,从此遂不相闻。后西商检箧中少百金,锁封识皆如故,无可致诘。又失一狐皮半臂,而箧中得质票一纸,题钱二千。约符杨置酒所用之数。乃知杨本术士,姑以戏之,同舍皆窃称快。西商惭沮亦移去,莫知所往。
jiǎng biān xiū líng xī, chì yá xiān shēng zǐ yě. xǐ yín yǒng. cháng zuò qī xī shī yuē: yī shà rén jiān xiāo gǔ shōu, yáng dēng wú yàn sān gēng bì. yòu zuò zhōng yuán shī yuē: liǎng àn hóng shā duō xuán wǔ, jīng fēng bù dìng dào sān gēng. chì yá xiān shēng jiàn zhī, qiǎo rán yuē: hé hū zuò guǐ yǔ. guǒ bù jiǔ xià shì. gù liú wén dìng gōng zuò qí yí gǎo xù yuē: jiù hé gǔ yǐ chén cí, sān gēng yàn bì huì yú lán ér shuō fǎ, liǎng àn shā hóng. shī jié xiān chéng, yǐ jūn cái guò zhōng jūn zhī suì lěi cí ān shǔ, gù wǒ shì dàng qí shěng zhī nián.
蒋编修菱溪,赤崖先生子也。喜吟咏。尝作七夕诗曰:一霎人间箫鼓收,羊灯无焰三更碧。又作中元诗曰:两岸红沙多旋舞,惊风不定到三更。赤崖先生见之,愀然曰:何忽作鬼语。果不久下世。故刘文定公作其遗稿序曰:就河鼓以陈词,三更焰碧;会盂兰而说法,两岸沙红。诗讦先成,以君才过终军之岁;诔词安属,顾我适当骑省之年。
nóng fū chén sì, xià yè zài tuán jiāo shǒu guā tián, yáo jiàn lǎo liǔ shù xià yǐn yǐn yǒu shù rén yǐng, yí dào guā zhě, jiǎ mèi tīng zhī. zhōng yī rén yuē: bù zhī chén sì yǐ shuì wèi? yòu yī rén yuē: chén sì bù guò shù rì, jí lái cóng wǒ bèi yóu, hé wèi zhī yǒu. zuó shàng zhí tǔ shén cí, jiàn chéng huáng dié yǐ. yòu yī rén yuē: jūn bù zhī yé? chén sì yán shòu yǐ. zhòng wèn hé gù, yuē: mǒu jiā shī qián èr qiān wén, qí bì biān shù bǎi, wèi chéng. bì zhī fù yì fèn yuē: shēng nǚ rú shì, bù rú wú. tǎng guǒ dào, wú bì yì shā zhī. bì yuē: shì bù chéng sǐ, chéng yì sǐ yě. hū tiān qì, chén sì zhī mǔ lián zhī, yīn diǎn yī dé qián èr qiān, pěng hái zhǔ rén yuē: lǎo fù hūn kuì, yī shí jiàn lì, qǔ cǐ qián, yì wèi zhǔ rén jī qián duō, wèi bì jù suàn chū, bù liào lèi cǐ bì, xīn shí huáng kuì. qián shàng wèi yòng, jǐn mào sǐ zì shǒu, miǎn jié lái shì yuān. lǎo fù yì wú yán jū cǐ, qǐng cóng cǐ cí. bì yīn dé miǎn, tǔ shén jiā qí bù cí zì wū yǐ jiù rén, dá chéng huáng. chéng huáng dá dōng yuè, dōng yuè jiǎn jí, cǐ fù dāng lǎo ér sàng zi, dòng è sǐ. yǐ shì gōng dé, pàn chén sì jiè lái shēng zhī shòu, yú jīn shēng bǐ yǎng qí mǔ. ěr zuó xià zhí, wèi zhī yě. chén sì fāng qiè fèn mǔ yǐ dào qián jiàn zhú, zhì shì nǎi shì rán. hòu jiǔ nián mǔ sǐ, zàng shì bì, wú jí ér shì.
农夫陈四,夏夜在团 焦守瓜田,遥见老柳树下隐隐有数人影,疑盗瓜者,假寐听之。中一人曰:不知陈四已睡未?又一人曰:陈四不过数日,即来从我辈游,何畏之有。昨上直土神祠,见城隍牒矣。又一人曰:君不知耶?陈四延寿矣。众问何故,曰:某家失钱二千文,其婢鞭数百,未承。婢之父亦愤曰:生女如是,不如无。倘果盗,吾必缢杀之。婢曰:是不承死,承亦死也。呼天泣,陈四之母怜之,陰典衣得钱二千,捧还主人曰:老妇昏愦,一时见利,取此钱,意谓主人积钱多,未必遽算出,不料累此婢,心实惶愧。钱尚未用,谨冒死自首,免结来世冤。老妇亦无颜居此,请从此辞。婢因得免,土神嘉其不辞自污以救人,达城隍。城隍达东岳,东岳检籍,此妇当老而丧子,冻饿死。以是功德,判陈四借来生之寿,于今生俾养其母。尔昨下直,未知也。陈四方窃愤母以盗钱见逐,至是乃释然。后九年母死,葬事毕,无疾而逝。
wài jiù mǎ gōng zhōu lù yán, dōng guāng nán xiāng yǒu liào shì mù jiàn yì zhǒng, cūn mín xiāng zhù chéng qí shì. yuè sān shí yú nián yǐ. yōng zhèng chū, dōng guāng dà yì, liào shì mèng bǎi yú rén lì mén wài, yī rén qián zhì cí yuē: yì guǐ qiě zhì, cóng jūn qǐ fén zhǐ qí shí yú, yín bó hú mù dāo bǎi yú, wǒ děng jiāng yǔ yì guǐ zhàn, yǐ bào yī cūn zhī huì. liào gù hǎo shì, gū zhì ér fén zhī. shù rì hòu, yè wén sì yě xuān hū gé dòu shēng, dá dàn nǎi zhǐ. hé cūn guǒ wú yī rén rǎn yì zhě.
外舅马公周箓言,东光南乡有廖氏募建义冢,村民相助成其事。越三十余年矣。雍正初,东光大疫,廖氏梦百余人立门外,一人前致词曰:疫鬼且至,从君乞焚纸旗十余,银箔糊木刀百余,我等将与疫鬼战,以报一村之惠。廖故好事,姑制而焚之。数日后,夜闻四野喧呼格斗声,达旦乃止。阖村果无一人染疫者。
shā hé qiáo zhāng mǒu shāng fàn jīng shī, qǔ yī fù guī, jǔ zhǐ yǒu dà jiā fēng, zhāng gù yǒu qiān jīn chǎn, jīng lǐ yì shén yǒu cì dì. yī rì yǒu zūn guān qí cóng shén shèng, zhāng xìng huáng gài, zuò bā rén jiān yú, zhì qí mén qián, wèn yuē: cǐ shì zhāng mǒu jiā fǒu? lín lǐ yīng yuē: shì. zūn guān zhǐ huī zuǒ yòu yuē: zhāng mǒu wú zuì, kě fù qí fù lái. yīng shēng fǎn jiē shì fù chū, zhāng mǒu jiàn shì yàn hè yì, yì mò gǎn zhī wú. zūn guān mìng chǐ fù yī, jué tún sān shí, áng rán jìng xíng. cūn rén suí guān zhī, zhì lín mù yīn yìng chù zhuǎn shùn bú jiàn, wéi xuàn fēng gǔn gǔn, xiàng xī nán qù. fāng fù shòu zhàng shí, wéi kòu shǒu chēng sǐ zuì. hòu rén wèn qí gù, fù qì yuē: wú běn shì láng mǒu gōng qiè, gōng zài rì, yì tú gù chǒng , céng shì yǐ bù zài jià. jīn jīng hún zhòu jiàn, wú kě fù yán yě.
沙河桥张某商贩京师,娶一妇归,举止有大家风,张故有千金产,经理亦甚有次第。一日有尊官骑从甚盛,张杏黄盖,坐八人肩舆,至其门前,问曰:此是张某家否?邻里应曰:是。尊官指挥左右曰:张某无罪,可缚其妇来。应声反接是妇出,张某见势焰赫奕,亦莫敢支吾。尊官命褫妇衣,决臀三十,昂然竟行。村人随观之,至林木陰映处转瞬不见,惟旋风滚滚,向西南去。方妇受杖时,惟叩首称死罪。后人问其故,妇泣曰:吾本侍郎某公妾,公在日,意图固宠 ,曾誓以不再嫁。今精魂昼见,无可复言也。
wáng tū zǐ yòu shī fù mǔ, mí qí běn xìng, yù yú gū jiā, mào xìng wáng. xiōng jiǎo wú lài, suǒ zhì tóng zhì jiē zǒu nì, jī quǎn yì wèi bù níng. yī rì yǔ qí tú zì gāo chuān zuì guī, yè jīng nán héng zi cóng zhǒng jiān, wèi qún guǐ suǒ zhē, qí tú gǔ lì fú dì, tū zǐ dú fèn lì yǔ dòu. yī guǐ chì yuē: tū zǐ bù xiào, wú ěr fù yě, gǎn sì ōu! tū zǐ gù wèi shí fù, fāng yí huò jiān, yòu yī guǐ chì yuē: wú yì ěr fù yě, gǎn bù bài! qún guǐ yòu qí hū yuē: wáng tū zǐ bù jì ěr mǔ, zhì jī è liú luò yú cǐ, wèi wú zhòng rén qī , wú děng jiē ěr fù yě. tū zǐ fèn nù, huī quán xuán wǔ, suǒ jī rú zhōng kōng nǎng, tiào liáng zhì jī míng, wú qì yǐ dòng, nǎi zì pū cóng mǎng jiān. qún guǐ jiē xī xiào yuē: wáng tū zǐ yīng xióng jǐn yǐ, jīn rì nǎi wèi xiāng dǎng tǔ qì. rú bù zhī huǐ, tā rì réng yú cǐ dài ěr. tū zǐ lì yǐ jié, jìng bù gǎn zài yǔ. tiān xiǎo guǐ sàn, qí tú nǎi yē yǐ guī. zì shì háo qì xiāo jǔ, yī yè xié qī zǐ dùn qù, mò zhī suǒ zhōng. cǐ shì suǒ xiè bù zú dào, rán zú jiàn hàn lì zhě bì yù qí dí, rén suǒ bù néng zhì zhě, guǐ yì jì ér gòng zhì zhī.
王秃子幼失父母,迷其本姓,育于姑家,冒姓王。凶狡无赖,所至童稚皆走匿,鸡犬亦为不宁。一日与其徒自高川醉归,夜经南横子丛冢间,为群鬼所遮,其徒股栗伏地,秃子独奋力与斗。一鬼叱曰:秃子不孝,吾尔父也,敢肆殴!秃子固未识父,方疑惑间,又一鬼叱曰:吾亦尔父也,敢不拜!群鬼又齐呼曰:王秃子不祭尔母,致饥饿流落于此,为吾众人妻 ,吾等皆尔父也。秃子愤怒,挥拳旋舞,所击如中空曩,跳踉至鸡鸣,无气以动,乃自仆丛莽间。群鬼皆嘻笑曰:王秃子英雄尽矣,今日乃为乡党 吐气。如不知悔,他日仍于此待尔。秃子力已竭,竟不敢再语。天晓鬼散,其徒乃掖以归。自是豪气消沮,一夜 携妻子遁去,莫知所终。此事琐屑不足道,然足见悍戾者必遇其敌,人所不能制者,鬼亦忌而共制之。
wù zǐ xià, jīng shī chuán yán yǒu fēi chóng yè shāng rén. rán shí wú shòu chóng shāng zhě, yì wèi jiàn chóng, tú yǐ tú xiāng shì ér yǐ. qí zhuàng shì cán é ér dà, yǒu qián jù, hào shì zhě huò zhǐ wèi shè gōng. àn duǎn yù hán shā shè yǐng, bù yún fēi ér shì rén. qí shuō yóu miù. yú zhì xī yù nǎi zhī suǒ huà, jí pì zhǎn zhī bā là chóng. cǐ chóng bǐng yán chì zhī qì ér shēng, jiàn rén fēi zhú, yǐ shuǐ xùn zhī, zé ruǎn ér fú. huò xùn bù jí, wèi suǒ zhōng, jí jué qiàn cǎo gēn, fū chuāng zé chài. fǒu zé dú qì guàn xīn sǐ. wū lǔ mù qí duō qiàn cǎo, shān nán pì zhǎn zhū tún, měi yǐ guān dié yí qǔ, wèi yì huò zhě bèi cǐ chóng yún.
戊子夏,京师传言有飞虫夜伤人。然实无受虫伤者,亦未见虫,徒以图相示而已。其状似蚕蛾而大,有钳距,好事者或指为射工。按短蜮含沙射影,不云飞而螫人。其说尤谬。余至西域乃知所画,即辟展之巴蜡虫。此虫秉炎炽之气而生,见人飞逐,以水噀之,则软而伏。或噀不及,为所中,急嚼茜草根,敷疮则瘥。否则毒气贯心死。乌鲁木齐多茜草,山南辟展诸屯,每以官牒移取,为刈获者备此虫云。
wū lǔ mù qí hǔ fēng shū yuàn, jiù yǒu qiǎn fàn fù yì chuāng léng shàng. shān cháng qián bā xiàn lìng chén zhí lǐ, yī yè míng zhú guān shū, wén chuāng nèi chéng chén shàng sù sù yǒu shēng, yǎng shì, jiàn nǚ zǐ liǎng xiān zú, zì zhǐ xià xú xú chuí xià, jiàn lù xī, jiàn lù gǔ. chén xiān zhī shì shì, lì shēng yuē: ěr zì yǐ jiān bài, fèn huì sǐ, jiāng huò wǒ yé? wǒ fēi ěr chóu, jiāng mèi wǒ yé? wǒ yī shēng bù rù huā liǔ cóng, ěr yì bù néng huò, ěr gǎn xià, wǒ qiě yǐ xià chǔ pū ěr. nǎi xú xú liǎn zú shàng, wēi wén tàn xī shēng. é cóng zhǐ xià lòu miàn xià kuī, shén jiāo hǎo. chén yǎng miàn tuò yuē: sǐ shàng wú chǐ yé! suì tuì rù. chén miè zhú jiù qǐn, xiù rèn yǐ dài qí lái, jìng bù xià. cì rì xiān yóu chén tí qiáo fǎng zhī, huà jí cǐ shì, chéng chén shàng yǒu shēng rú liè bó. hòu bù zài jiàn. rán qí pū qǐn yú wài shì, yè héng yì yǔ, jiǔ ér jí zhài, chuí sǐ shí, chén yǐ qí xiāng cóng èr wàn lǐ wài, kū shén bēi. pū huī shǒu yuē: yǒu hǎo fù cháng sī jiù wǒ, jīn zhāo wǒ wèi xù, cǐ qù shū lè, wù bēi yě. chén dùn zú yuē: wú zì shì dǎn lì, bù yí jū, huò jí rǔ yǐ. shén zāi! kè qì zhī hài shì yě. hòu tóng nián lù ān yáng jūn féng yuán dài zhǎng shū yuàn, bì jū tā shì, yuē: mèng zǐ yǒu yán, bù lì hū yán qiáng zhī xià.
乌鲁木齐虎峰书院,旧有遣犯妇缢窗棱上。山长前巴县令陈执礼,一夜 明烛观书,闻窗内承尘上簌簌有声,仰视,见女子两纤足,自纸罅徐徐垂下,渐露膝,渐露股。陈先知是事,厉声曰:尔自以奸败,愤恚死,将祸我耶?我非尔仇,将魅我耶?我一生不入花柳丛,尔亦不能惑,尔敢下,我且以夏楚扑尔。乃徐徐敛足上,微闻叹息声。俄从纸罅露面下窥,甚姣好。陈仰面唾曰:死尚无耻耶!遂退入。陈灭烛就寝,袖刃以待其来,竟不下。次日仙游陈题桥访之,话及此事,承尘上有声如裂帛。后不再见。然其仆寝于外室,夜恒呓语,久而疾瘵,垂死时,陈以其相从二万里外,哭甚悲。仆挥手曰:有好妇尝私就我,今招我为婿,此去殊乐,勿悲也。陈顿足曰:吾自恃胆力,不移居,祸及汝矣。甚哉!客气之害事也。后同年六安杨君逢源代掌书院,避居他室,曰:孟子有言,不立乎岩墙之下。
dé láng zhōng hēng, xià rì sàn bù wū lǔ mù qí chéng wài, yīn zhì xiù yě tíng nà liáng, zuò shāo jiǔ, hū wén dà shēng yǔ yuē: jūn kě guī. wú jiāng yàn kè. láng bèi bēn huí, gào yú yuē: wú qí jiāng sǐ hū? nǎi bái zhòu jiàn guǐ, yú yuē: wú gù jiàn guǐ, zì fēi jiā shì, ruò dào guǐ kū jiàn guǐ, yóu dào rén jiā jiàn rén ěr, hé zú guài yān? gài tíng zài chéng xī shēn lín, wàn mù cān tiān, yǎng bú jiàn rì, lǚ chèn zhī fú cuò zhě, zuì rén zhī fú fǎ zhě, jiē zài shì dì. wǎng wǎng néng wéi biàn guài yún.
德郎中亨,夏日散步乌鲁木齐城外,因至秀野亭纳凉,坐稍久,忽闻大声语曰:君可归。吾将宴客。狼狈奔回,告余曰:吾其将死乎?乃白昼见鬼,余曰:无故见鬼,自非佳事,若到鬼窟见鬼,犹到人家见人尔,何足怪焉?盖亭在城西深林,万木参天,仰不见日,旅榇之浮厝者,罪人之伏法者,皆在是地。往往能为变怪云。
wǔ yì mǒu gōng, yǔ qī yǒu shǎng huā fó sì jīng gé qián. dì zuì huō chǎng, ér gé shàng shí yǒu biàn guài, rù yè jí bù gǎn zuò gé xià. mǒu gōng yǐ dào xué zì rèn, yí rán fú xìn yě. jiǔ hān ěr rè, shèng tán xī míng wàn wù yī tǐ zhī lǐ, mǎn zuò gǒng tīng, bù jué rù yè. hū gé shàng lì shēng chì yuē: shí fāng jī yì, bǎi xìng pō yǒu sǐ wáng, rǔ wèi xiāng huàn, jì bù sī zǎo chàng yì jǔ, shī zhōu shě yào, jí yīng chèn cǐ liáng yè, bì hù ān mián, shàng bù shī wéi zì le hàn. nǎi xū tán gāo lùn, zài cǐ jiǎng mín bāo wù yǔ, bù zhī jiǎng zhì tiān míng, hái kě zuò fàn cān, kě zuò yào fú fǒu? qiě jī rǔ yī zhuān, tīng rǔ zài jiǎng xié bù shèng zhèng! hū yī chéng zhuān fēi xià, shēng ruò pī lì, bēi pán jī àn jù suì, mǒu gōng cāng huáng zǒu chū yuē: bù xìn chéng zhū zhī xué, cǐ yāo zhī suǒ yǐ wéi yāo yú. xú bù tài xī ér qù.
武邑某公,与戚友赏花佛寺经阁前。地最豁厂,而阁上时有变怪,入夜即不敢坐阁下。某公以道学自任,夷然弗信也。酒酣耳热,盛谈西铭万物一体之理,满座拱听,不觉入夜。忽阁上厉声叱曰:时方饥疫,百姓颇有死亡,汝为乡宦,既不思早倡义举,施粥舍药,即应趁此良夜,闭户安眠,尚不失为自了汉。乃虚谈高论,在此讲民胞物与,不知讲至天明,还可作饭餐,可作药服否?且击汝一砖,听汝再讲邪不胜正!忽一城砖飞下,声若霹雳,杯盘几案俱碎,某公仓皇走出曰:不信程朱之学,此妖之所以为妖欤。徐步太息而去。
cāng zhōu huà gōng bó kuí, zì qǐ zhān qí xìng shì cǐ bó zì, zì chēng bó zhōu lí zhī yì. yǒu rén huò xì zhī yuē: jūn lì bù chēng èr shì zǔ tài zǎi gōng, jìn qí zǐ sūn bù shí zì, jìng zì chēng bái shì yǐ cháng huà yī shì nǚ tú, fāng gōu chū lún guō, yǐ tā shì wèi jìng, suǒ zhì shū shì zhōng. yuè èr rì yù bǔ chéng zhī, zé jǐ shàng shè sè xiǎo dié, zòng héng láng jí, huà bǐ yì rú rǎn jǐ biàn, tú yǐ chéng yǐ. shén cǎi shēng dòng, yǒu shū cháng gé. kuí dà hài, yǐ shì xiān mǔ jiù zhāng gōng mèng zhēng, kuí suǒ cóng xué huà zhě yě. gōng yuē: cǐ fēi ěr suǒ jí, yì fēi wú suǒ jí, dài ǒu yù shén xiān yóu xì yé? shí chéng shǒu wèi yǒng gōng níng pō hǎo huà, yǐ shàn jià qǔ zhī, yǒng gōng hòu qiān sì chuān fù dū tǒng, xié yǐ wǎng. jiāng bà guān qián shù rì, huà shàng shì nǚ hū bú jiàn, wéi yǐn yǐn liú rén yǐng, zhǐ sè rú xīn, yú shù shí zé réng àn jiù, gài bài zhēng zhī xiān jiàn yě. rán suǒ yǐ néng huà qù zhī gù, zé zhōng bù kě zhī.
沧州画工伯魁,字起瞻--其姓是此伯字,自称伯州犁之裔。友人或戏之曰:君力不称二世祖太宰公,近其子孙不识字,竟自称白氏矣--尝画一仕女图,方钩出轮郭,以他事未竟,锁置书室中。越二日欲补成之,则几上设色小碟,纵横狼藉,画笔亦濡染几遍,图已成矣。神采生动,有殊常格。魁大骇,以示先母舅张公梦征,魁所从学画者也。公曰:此非尔所及,亦非吾所及,殆偶遇神仙游戏耶?时城守尉永公宁颇好画,以善价取之,永公后迁四川副都统,携以往。将罢官前数日,画上仕女忽不见,惟隐隐留人影,纸色如新,余树石则仍黯旧,盖败征之先见也。然所以能化去之故,则终不可知。