jǐng báo sāng yú, jīng shén rì jiǎn, wú fù zhù shū zhī zhì, wéi shí zuò zá jì, liáo yǐ xiāo xián. luán yáng xiāo xià lù děng sì zhǒng, jiē nòng bǐ qiǎn rì zhě yě. nián lái bìng cǐ lǎn wèi, huò shí yǒu yì wén, ǒu tí piàn zhǐ huò hū yì jiù shì, nǐ bǔ qián biān, yòu lǜ bù shèn shōu shí, rú yún yān zhī guò yǎn, gù jiǔ wèi chéng shū. jīn suì wǔ yuè, hù cóng luán yáng, tuì zhí zhī yú, zhòu cháng duō xiá, nǎi lián zhuì chéng shū, mìng yuē luán yáng xù lù. shàn xiě jì wán, yīn tí shù yǔ, yǐ zhì yuán qǐ. ruò fú lì yán zhī yì, zé qián sì shū zhī xù xiáng yǐ, zī bù fù yǎn yān. jiā qìng wù wǔ qī xī hòu sān rì guān yì dào rén shū yú lǐ bù zhí lú. shí nián qī shí yǒu wǔ.
景薄桑榆,精神日减,无复著书之志,惟时作杂记,聊以消闲。滦陽消夏录等四种,皆弄笔遣日者也。年来并此懒为,或时有异闻,偶题片纸;或忽忆旧事,拟补前编,又率不甚收拾,如云烟之过眼,故久未成书。今岁五月,扈从滦陽,退直之余,昼长多暇,乃连缀成书,命曰滦陽续录。缮写既完,因题数语,以志缘起。若夫立言之意,则前四书之序详矣,兹不复衍焉。嘉庆戊午七夕后三日观奕道人书于礼部直庐。时年七十有五。
jiā qìng wù wǔ wǔ yuè, yú hù cóng luán yáng, jiāng xíng zhī qián, zhào lù quán qián bèi yún: yǒu gǔ zhě hǎo shēng, zhǔ péng yún méi cān zhī jiā, yǐ chuāi gǔ yóu shì dài fū jiān, yǔ duō qí xiǎn, wéi chuāi hú jì jiǔ zhǎng líng, zhī qí sì pǐn, bù zhī qí zhuàng yuán ěr. zài jiāng hú shù shì zhōng, qí yì chà jīng. hǎo zì chēng hé jiān rén, yú xún xiāng lǐ wú zhī zhě, dài jiǔ yóu yú wài yú? hǎo yòu chēng qí shī nǎi yī sēng, cāo shù mí gāo, yú rén jiē yī liǎng yán, jí zhī qí guān lù. jiǔ zhù shēn shān, lì yì bù chū, qí shì tài shén, zé yú bù gǎn xìn yǐ. àn xiāng rén zhī fǎ, jiàn yú zuǒ zhuàn qí shū, hàn zhì yì zhù lù, wéi tài sù mài, chuāi gǔ èr jiā, qián gǔ wèi wén. tài sù mài zhì běi sòng shǐ chū, qí shòu shòu yuān yuán, jiē zhī lí fù huì, yī tuō xiǎn rán. yú yú sì kù quán shū zǒng mù yǐ xiáng lùn zhī. chuāi gǔ yì mò míng suǒ zì qǐ, kǎo tài píng guǎng jì yī bǎi sān shí liù yǐn sān guó diǎn lüè chēng, běi qí shén wǔ yǔ liú guì jiǎ zhì děng shè liè, yù máng yù, biàn mén zhū rén, yún bìng fù guì. jí mén shén wǔ, yún jiē yóu cǐ rén, shì cǐ shù nán běi cháo yǐ yǒu. yòu dìng mìng lù chēng, tiān bǎo shí sì zài chén yáng xiàn gǔ zhě mǎ shēng, niē zhào zì qín tóu gǔ, zhī qí guān lù. liú gōng jiā huà lù chēng, zhēn yuán mò yǒu xiāng gǔ shān rén, gǔ shuāng mù, rén qiú xiāng, yǐ shǒu mén zhī, bì zhī guì jiàn. jù tán lù chēng, kāi chéng zhōng yǒu lóng fù běn zhě, wú mù, shàn tīng shēng, chuāi gǔ. shì cǐ shù zhì táng nǎi shèng xíng yě. liú chuán jì gǔ, dāng yǒu suǒ shòu, gù yī zhī bàn jiě, wǎng wǎng huò zhōng, jiào tài sù mài shāo yǒu jù ěr.
嘉庆戊午五月,余扈从滦陽,将行之前,赵鹿泉前辈云:有瞽者郝生,主彭芸楣参知家,以揣骨游士大夫间,语多奇险,唯揣胡 祭酒长龄,知其四品,不知其状元耳。在江湖术士中,其艺差精。郝自称河间人,余询乡里无知者,殆久游于外欤?郝又称其师乃一僧,操术弥高,与人接一两言,即知其官禄。久住深山,立意不出,其事太神,则余不敢信矣。案相人之法,见于左传其书,汉志亦著录,唯太素脉,揣骨二家,前古未闻。太素脉至北宋始出,其授受渊源,皆支离附会,依托显然。余于四库全书总目已详论之。揣骨亦莫明所自起,考太平广记一百三十六引三国典略称,北齐神武与刘贵、贾智等射猎,遇盲妪,遍扪诸人,云并富贵。及扪神武,云皆由此人,似此术南北朝已有。又定命录称,天宝十四载陈陽县瞽者马生,捏赵自勤头骨,知其官禄。刘公嘉话录称,贞元末有相骨山人,瞽双目,人求相,以手扪之,必知贵贱。剧谈录称,开成中有龙复本者,无目,善听声,揣骨。是此术至唐乃盛行也。流传既古,当有所受,故一知半解,往往或中,较太素脉稍有据耳。
chéng móu yīng yǒng gōng ā gōng yán wén chéng gōng zhī zǐ, xí fēng dēng shì kǒu dōng, yǒu èr láng shén miào, qí miào miàn xī, ér xiǎo rì chū chū, zhé yǒu jīn guāng shè shì zhōng, sì hū fǎn zhào. qí lín wū zé bù rán, mò yù qí gù. huò yuē: shì miào jī zhǐ yǔ zhōng hé diàn dōng xī xiāng zhí, diàn shàng huǒ zhū gōng diàn jīn dǐng gǔ wèi zhī huǒ zhū. táng cuī shǔ yǒu míng táng huǒ zhū shī shì yě yìng rì huí guāng ěr. qí huò rán yú.
诚谋英勇公阿公言--文成公之子,袭封--灯市口东,有二郎神庙,其庙面西,而晓日初出,辄有金光射室中,似乎返照。其邻屋则不然,莫喻其故。或曰:是庙基址与中和殿东西相直,殿上火珠--宫殿金顶古谓之火珠。唐崔曙有明堂火珠诗是也--映日回光耳。其或然欤。
ā gōng ǒu wèn yú xíng tiān gān qī shì, yú jǔ shān hǎi jīng yǐ duì. ā gōng yuē: jūn wù wèi gǔ jì huāng táng, shì chéng yǒu yě. xī kē ěr qìn tái jí dá ěr mǎ dá dōu, cháng liè yú mò běi shēn shān, yù yī lù fù jiàn ér bēn, yīn yǐn hú yì zhī, fāng yù shōu qǔ, hū yī qí chí ér zhì, ān shàng rén yǒu shēn wú shǒu, qí mù zài liǎng rǔ, qí kǒu zài qí, yǔ zhāo zhā zì qí chū, suī bù kě biàn, rán guān qí shǒu suǒ zhǐ huà, shì yán lù qí suǒ shè, bù yīng duó zhī yě. cóng qí jiē zhèn shè shī cì, tái jí sù yǒu dǎn, yì zhǐ huà shì yǐ bǐ shè wèi pū, cǐ jiàn nǎi huò, dāng pōu ér jūn fēn. qí rén huì yì, yì shì shǒu kěn, jìng chí bàn lù ér qù. bù zhī qí shì hé bù zú, jū yú hé dì, jù qí xíng zhuàng, qǐ fēi xíng tiān zhī yí lèi yú? tiān dì zhī dà, hé suǒ bù yǒu, rú zhě zì jū yú jiàn wén ěr. àn shǐ qì chēng shān hǎi jīng yǔ běn jì, suǒ yǒu guài wù, yú bù gǎn xìn, shì qí shū běn zài hàn yǐ qián, liè zǐ chēng dà yǔ xíng ér jiàn zhī, bó yì zhī ér míng zhī, yí jiān wén ér zhì zhī. qí yán bì yǒu suǒ shòu, tè hòu rén bù miǎn fù yì, yòu cuàn luàn zhī, gù wǎng wǎng yōu miù tài shèn, qiě zá yǐ qín hàn zhī dì míng, fēn bié guān zhī kě yǐ. bì wèi běn yī fù tiān wèn zuò shān hǎi jīng, bù yīng yǐn shān hǎi jīng, fǎn zhù tiān wèn, zé tài guò yě.
阿公偶问余刑天干戚事,余举山海经以对。阿公曰:君勿谓古记荒唐,是诚有也。昔科尔沁台吉达尔玛达都,尝猎于漠北深山,遇一鹿负箭而奔,因引弧殪之,方欲收取,忽一骑驰而至,鞍上人有身无首,其目在两乳,其口在脐,语啁哳自脐出,虽不可辨,然观其手所指画,似言鹿其所射,不应夺之也。从骑皆震慑失次,台吉素有胆,亦指画示以彼射未仆,此箭乃获,当剖而均分。其人会意,亦似首肯,竟持半鹿而去。不知其是何部族,居于何地,据其形状,岂非刑天之遗类欤?天地之大,何所不有,儒者自拘于见闻耳。案史讫称山海经禹本纪,所有怪物,余不敢信,是其书本在汉以前,列子称大禹行而见之,伯益知而名之,夷坚闻而志之。其言必有所受,特后人不免附益,又窜乱之,故往往悠谬太甚,且杂以秦汉之地名,分别观之可矣。必谓本依附天问作山海经,不应引山海经,反注天问,则太过也。
hú zhōng chéng tài chū, luó shān rén liǎng fēng, jiē néng shì guǐ. héng gé xué lán tái, yì néng jiàn zhī. dàn bù néng cháng jiàn ěr. wù wǔ wǔ yuè, zài bì shǔ shān zhuāng zhí lú ǒu rán yǔ jí. lán tái yán guǐ zhī xíng zhuàng réng rú rén, wéi mù zhí shì, yī wén zé shì piàn piàn guà shēn shàng, ér shù zhī xià chuí, yú rén shāo shū zhì rú yān wù, wàng zhī yī xī shì rén yǐng, cè shì zhī quán tǐ jiē jiàn, zhèng shì zhī zé shì bàn shēn rù qiáng zhōng, bàn shēn tū chū, qí sè huò hēi huò cāng, qù rén héng zài yī èr zhàng wài, bù gǎn bī jìn, ǒu cù bù jí bì, zé huò sè suō nì qiáng yú, huò yǐn rù kǎn jǐng, rén guò nǎi xú xú chū. gài dēng hūn yuè hēi, rì mù yún yīn, wǎng wǎng yù zhī, bù wéi yà yě. suǒ yán yǔ hú , luó èr jūn lüè xiāng lèi, ér xíng zhuàng jiào xiáng. zhī yōu míng zhī lǐ, bù guò rú sī, qí huò hēi huò cāng zhě, guǐ běn shēng rén zhī yú qì, jiàn jiǔ jiàn sàn, yǐ zhì yú wú. gù zuǒ zhuàn chēng xīn guǐ dà, gù guǐ xiǎo, dài yóu qì yǒu hòu bó, sī sè yǒu nóng dàn yú.
胡 中丞太初,罗山人两峰,皆能视鬼。恒阁学兰台,亦能见之。但不能常见耳。戊午五月,在避暑山庄直庐偶然语及。兰台言鬼之形状仍如人,惟目直视,衣纹则似片片挂身上,而束之下垂,与人稍殊;质如烟雾,望之依稀似人影,侧视之全体皆见,正视之则似半身入墙中,半身凸出,其色或黑或苍,去人恒在一二丈外,不敢逼近,偶猝不及避,则或瑟缩匿墙隅,或隐入坎井,人过乃徐徐出。盖灯昏月黑,日暮云陰,往往遇之,不为讶也。所言与胡 ,罗二君略相类,而形状较详。知幽明之理,不过如斯,其或黑或苍者,鬼本生人之余气,渐久渐散,以至于无。故左传称新鬼大,故鬼小,殆由气有厚薄,斯色有浓淡欤。
lán tái yòu yán, cháng qíng zhòu yǎng shì, jiàn yī lóng zì xī ér dōng, tóu jiǎo lüè yǔ huà tú tóng, wéi sì zú kāi zhāng, yáo hàn rú yī zhōu zhī gǔ sì zhào, wěi biǎn ér kuò, zhì mò jiàn xiān, zài shì shé shì yú zhī jiān, fù xià zhèng bái rú pǐ liàn. fū yīn yǔ jiàn lóng, huò lù shǒu wěi lín zhǎo ěr, wèi yǒu tiān wú xiān yì, bù fēng bù yǔ, bù diàn bù léi, shì zhī rú cǐ qí míng zhě. lù zhī yì zú zī bó wù yě.
兰台又言,尝晴昼仰视,见一龙自西而东,头角略与画图同,惟四足开张,摇撼如一舟之鼓四棹,尾匾而阔,至末渐纤,在似蛇似鱼之间,腹下正白如匹练。夫陰雨见龙,或露首尾鳞爪耳,未有天无纤翳,不风不雨,不电不雷,视之如此其明者。录之亦足资博物也。
zhào lù quán qián bèi yán, sūn xū chuán xiān shēng wèi dì shí, guǎn yú mǒu jiā, zhǔ rén zhī mǔ shì bìng wēi, guǎn tóng jù wǎn cān, zhì yǐ yǒu tā shì shàng wèi shí, mìng zhì bié shì jǐ shàng. shū jiàn yī bái yī rén rù shì nèi, fāng huǎng hū cuò è, yòu yī hēi yī duǎn rén qūn xún rù. xiān shēng rù shì xún shì, zé èr rén fāng xiāng duì dà jué, lì shēng chì zhī, bái yī zhě dùn qù, hēi yī zhě yǐ xiān shēng dāng mén bù dé chū, nì yú qiáng yú. xiān shēng nǎi zuò yú hù wài guān qí biàn, é zhǔ rén liàng qiàng chū, yuē: qǐng bìng zhě zuò guǐ yǔ, chēng míng shǐ fèng dié lái jū, qí yī wèi xiān shēng suǒ è bù dé chū, kǒng wù chéng xiàn, shǐ wáng rén huò dà jiù, wèi shěn zhēn wěi, gù chū shì zhī. xiān shēng nǎi yí zuò tā chǔ, fǎng fú jiàn hēi yī duǎn rén láng bèi qù, ér nèi qǐn kū shēng rú fèi yǐ. xiān shēng dǔ shí jūn zǐ, yī shēng wèi cháng yǒu wàng yǔ, cǐ shì dāng shí yǒu yě. wéi shì yīn lǜ zhì yán, shén tīng zhì cōng, ér shè hún lì zú, bù miǎn rǎng duó bìng jiā jiǔ shí. rán zé rén shì zhī lì zú, qí kě bù yán chá hū?
赵鹿泉前辈言,孙虚船先生未第时,馆于某家,主人之母适病危,馆童具晚餐,至以有他事尚未食,命置别室几上。倏见一白衣人入室内,方恍惚错愕,又一黑衣短人逡巡入。先生入室寻视,则二人方相对大嚼,厉声叱之,白衣者遁去,黑衣者以先生当门不得出,匿于墙隅。先生乃坐于户外观其变,俄主人踉跄出,曰:顷病者作鬼语,称冥使奉牒来拘,其一为先生所扼不得出,恐误程限,使亡人获大咎,未审真伪,故出视之。先生乃移坐他处,仿佛见黑衣短人狼狈去,而内寝哭声如沸矣。先生笃实君子,一生未尝有妄语,此事当实有也。惟是陰律至严,神听至聪,而摄魂吏卒,不免攘夺病家酒食。然则人世之吏卒,其可不严察乎?
mén rén yī bǐ bù bǐng shòu yán, yǒu shū shēng fù jīng yìng shì, yù xī hé yán lǚ shè zhōng, bì xuán shì nǚ yī zhóu, fēng zī yàn yì, yì tài rú shēng. měi dú zuò zhé zhù shì níng sī, kè zhì huò bù jué. yī xī, hū piān rán zì huà xià, wǎn yī hǎo nǚ zǐ yě, shū shēng suī zhī wèi mèi, ér jié niàn jì jiǔ, yì bù zì chí, suì xiāng yǔ xiào yǔ yàn wǎn. bǐ xià dì nán guī, jìng mǎi cǐ huà qù, zhì jiā xuán zhì shū zhāi, jì wú líng xiǎng. rán zhēn zhēn zhī huàn fú chuò yě. sān sì yuè hòu, hū yòu piān rán xià, yǔ huà jiù shì bù shèn dá, yì bù xiá zhì jí, dàn xiāng bēi xǐ, zì cǐ xiá xiè wú jiàn, suì huàn léi jí. qí fù zhào máo shān dào shì hé zhì, dào shì shú shì bì shàng, yuē: huà wú yāo qì, wèi suì zhě fēi cǐ yě. jié tán zuò fǎ. cì rì yǒu yī hú yì tán xià. zhī xiān yǒu xié xīn, yǐ xié zhào xié, hú gù dé ér jiǎ jiè. qí jīng shī zhī suǒ yù, dāng yì bié yī hú yě.
门人伊比部秉绶言,有书生赴京应试,寓西河沿旅舍中,壁悬仕女一轴,风姿艳逸,意态如生。每独坐辄注视凝思,客至或不觉。一夕,忽翩然自画下,宛一好女子也,书生虽知为魅,而结念既久,意不自持,遂相与笑语燕婉。比下第南归,竟买此画去,至家悬至书斋,寂无灵响。然真真之唤弗辍也。三四月后,忽又翩然下,与话旧事不甚答,亦不暇致诘,但相悲喜,自此狎媟无间,遂患羸疾。其父召茅山道士劾治,道士熟视壁上,曰:画无妖气,为祟者非此也。结坛作法。次日有一狐殪坛下。知先有邪心,以邪召邪,狐故得而假借。其京师之所遇,当亦别一狐也。
duàn tiān xià zhī shì fēi, jù lǐ jù lǜ ér yǐ yǐ, rán yǒu yú lǐ bù hé, yú lǜ bì jìn, ér jiè rán gū xíng qí zhì zhě. qīn dǎng jiā yǒu bì míng liǔ qīng, qī bā suì shí, zhǔ rén jí zhǐ yǔ xiǎo nú yì shòu wèi fù, dài nián shí liù qī hé hūn. yǒu rì, yì shòu hū yǐ bó fù táo, jiǔ ér wú hào, zhǔ rén jiāng yǐ pèi tā nú, shì sǐ bù kěn. bì pō yǒu zī, zhǔ rén chéng jiàn tiāo zhī, xǔ yǐ cè shì, yì shì sǐ bù kěn, nǎi shǐ yī ǎo shuō zhī yuē: rǔ jì bù kěn fù yì shòu, qiě zàn cóng zhǔ rén, dāng duō fāng mì yì shòu, réng yǐ pèi rǔ. rú bù cóng, jì yù zhū yuǎn fāng, wú jiàn yì shòu zhī qī yǐ. bì àn qì shù rì, jìng tān shǒu jiàn zhěn xí, wéi shí shí cù mì yì shòu, yuè sān sì zài, yì shòu zì tóu guī, zhǔ rén rú yuē wèi hé jǐn. hé jǐn zhī hòu, zhí yì rú gù, rán bù fù yǔ zhǔ rén jiāo yī yǔ. shāo jìn zhī, zhé bì qù, jiā yǐ biān chī, bìng lù yì shòu, shǐ bī xié, qì bù kěn cóng, wú kě rú hé, nǎi shàn qiǎn zhī. lín xíng yǐ xiǎo qiè zhì zhǔ mǔ qián, kòu bài ér qù. fā zhī, jiē zhǔ rén shù nián suǒ sī gěi, xiān háo bù quē. hòu yì shòu fù fàn, bì féng rèn jié jū zì huó, zhōng wú huǐ xīn. yú yǐ yǒu jiā jū, yì shòu shàng chí tóng cí qì shù shì lái shòu, tóu yǐ bái yǐ. wèn qí fù, yún jiǔ sǐ. yì zāi, cǐ bì bù zhēn bù yín, yì zhēn yì yín, jìng wú kě wèi zhì, lù yǐ dài jūn zǐ lùn dìng zhī.
断天下之是非,据礼据律而已矣,然有于礼不合,于律必禁,而介然孤行其志者。亲党 家有婢名柳青,七八岁时,主人即指与小奴益寿为妇,迨年十六七合婚。有日,益寿忽以博负逃,久而无耗,主人将以配他奴,誓死不肯。婢颇有姿,主人乘间挑之,许以侧室,亦誓死不肯,乃使一媪说之曰:汝既不肯负益寿,且暂从主人,当多方觅益寿,仍以配汝。如不从,既鬻诸远方,无见益寿之期矣。婢暗泣数日,竟癱首荐枕席,惟时时促觅益寿,越三四载,益寿自投归,主人如约为合卺。合卺之后,执役如故,然不复与主人交 一语。稍近之,辄避去,加以鞭笞,并赂益寿,使逼胁,讫不肯从,无可如何,乃善遣之。临行以小箧置主母前,叩拜而去。发之,皆主人数年所私给,纤毫不缺。后益寿负贩,婢缝纫拮据自活,终无悔心。余乙酉家居,益寿尚持铜磁器数事来售,头已白矣。问其妇,云久死。异哉,此婢不贞不婬,亦贞亦婬,竟无可位置,录以待君子论定之。
wú mào lín, yáo ān gōng mén kè yě, jiàn èr tóng hù lì, yīn jǔ yī shì yuē: jiāo hé yǒu rén cháng yú tú zhōng yù yī sǒu, ní huá shī zú, jǐ cǐ rén jǐ pū, cǐ rén gù bào héng, suì rǔ lì sǒu mǔ. sǒu nù yù yǔ jiǎo, hū tān shǒu chén sī, yī ér xiè zuì, qiě kòu qí míng xìng jū zhǐ, zhì qí lù bié qù. cǐ rén zhì jiā, qí mǔ bái zhòu bì fáng mén, hū zhī bù yīng, ér chuǎn xī shēng pō yì, yí yǒu tā gù, xué chuāng kuī zhī, zé qí mǔ luǒ wú cùn sī, hūn hūn rú zuì, yī rén jù ér yín zhī. dì shì jí suǒ yù sǒu yě. fèn jī jiào náo, yù rù bǔ zhuō, ér mén chuāng jù jiān gù bù kě pò, nǎi jí qǔ niǎo chòng, zì líng wài jī zhī, áo rán ér pū, nǎi yī lǎo hú yě. lín lǐ jù guān, mò bù hài xiào. cǐ rén lì hú zhī mǔ, tè shì kōng yán, jìng zhì cǐ hú shí bào zhī, kě yǐ wéi shàn lì zhě jiè. cǐ hú kuài yī zhāo zhī fèn, fǎn yǐ yǔn shēn, yì zú wèi yá zì bì bào zhě jiè yě.
吴茂邻,姚安公门客也,见二童互詈,因举一事曰:交 河有人尝于途中遇一叟,泥滑失足,挤此人几仆,此人故暴横,遂辱詈叟母。叟怒欲与角,忽癱首沉思,揖而谢罪,且叩其名姓居址,至歧路别去。此人至家,其母白昼闭房门,呼之不应,而喘息声颇异,疑有他故,穴窗窥之,则其母裸无寸丝,昏昏如醉,一人据而婬之。谛视即所遇叟也。愤激呌呶,欲入捕捉,而门窗俱坚固不可破,乃急取鸟铳,自棂外击之,嗷然而仆,乃一老狐也。邻里聚观,莫不骇笑。此人詈狐之母,特是空言,竟致此狐实报之,可以为善詈者戒。此狐快一朝之愤,反以陨身,亦足为睚眦必报者戒也。
chéng móu yīng yǒng gōng yán, chàng chūn yuàn qián yǒu xiǎo xī, zhí yè nèi shì měi yún yīn yuè hēi, zhé jiàn kōng zhōng lǎng rán xuán yī xīng, gòng xiāng chà yì, zhǎn zhuǎn xún shì, nǎi jiàn guāng zì xī zhōng chū, zhī wèi bǎo qì, huà jì qǔ zhī, dé yī bàng, héng jìng sì wǔ cùn, pōu shì dé èr zhū, zhuì hé wéi yī, yī dà yī shāo xiǎo, jù shì zǎo, xíng yǐ hú lú, bù gǎn sī nì, suì yǐ jìn. yù zhì jīn yòng wèi cháo guān zhī dǐng. cǐ qián lóng chū shì yě. xiǎo xī bù néng chǎn jù bàng, bàng zhū wèi wén yǒu hé huān , sī yóu mìng shèng rén yīn dì chéng fú ruì, shòu jī jiǔ xún, kāng qiáng rú xī, qǐ ǒu rán yě zāi.
诚谋英勇公言,畅春苑前有小溪,直夜内侍每云陰月黑,辄见空中朗然悬一星,共相诧异,辗转寻视,乃见光自溪中出,知为宝气,画计取之,得一蚌,横径四五寸,剖视得二珠,缀合为一,一大一稍小,巨似枣,形以壶芦,不敢私匿,遂以进。御至今用为朝冠之顶。此乾隆初事也。小溪不能产巨蚌,蚌珠未闻有合欢 ,斯由命圣人因地呈符瑞,寿跻九旬,康强如昔,岂偶然也哉。