sù níng wáng tài fū rén, yáo ān gōng yí mǔ yě, yán qí xiāng yǒu lí fù, yǔ lǎo gū fǔ gū zǐ, qī bā suì yǐ. fù gù yǒu sè, méi shuò lǚ zhì, bù kěn jià, huì zǐ huàn dòu shén wēi, yán mǒu yī zhěn shì, mǒu yī yǔ lín ǎo mì yǔ yuē: shì zhèng wú néng zhì, rán fēi fù jiàn zhěn, jué bù wǎng. fù yǔ gū jiē nù suì, jì ér bìng jiāng dài, fù gū jiē qiān yú nì ài, sī yì zhě chè yè, jìng yǐn qì qū cóng. bù yì shī zhì yǐ chí, qì bù néng jiù. fù huǐ hèn tóu huán yǔn, rén dàn yǐ wéi tòng zi zhī gù, bù yí yǒu tā. gū yì shēn huì qí shì, bù gǎn xiǎn yán. é ér yī sǐ, é ér qí zi yì sǐ, shì fú jiè yú huǒ, bù yí cùn lǚ, qí fù liú luò rù qīng lóu , nǎi ǒu yǐ gào suǒ huān yún.
肃宁王太夫人,姚安公姨母也,言其乡有嫠妇,与老姑抚孤子,七八岁矣。妇故有色,媒妁屡至,不肯嫁,会子患痘甚危,延某医诊视,某医与邻媪密语曰:是证吾能治,然非妇荐枕,决不往。妇与姑皆怒谇,既而病将殆,妇姑皆牵于溺爱,私议者彻夜,竟饮泣曲从。不意施治已迟,迄不能救。妇悔恨投缳殒,人但以为痛子之故,不疑有他。姑亦深讳其事,不敢显言。俄而医死,俄而其子亦死,室弗戒于火,不遗寸缕,其妇流落入青楼 ,乃偶以告所欢云。
yú bù yī xiāo kè yán, yǒu shì rén sù kuài jī shān zhōng, yè jiàn gé jiàn yǒu jiǎng sòng shēng, cè ěr dì tīng, shì tán gǔ xùn gǔ, cì rì yuè jiàn xún fǎng, yǎo wú zōng jī. pái huái shù rì, jì yǒu suǒ féng. hū wén mù miǎo rén yǔ yuē: jūn shì gǔ nǎi ěr, qǐng cǐ xiāng jiàn. huí gù zhī qǐng, shí shì dòng kāi, shì zhōng liè zuò shù shí rén, jiē yǎn juàn zhèn yī, chū xiāng yī ràng, shì rén shì qí àn shàng, jiē zhū jīng zhù shū. jū shǒu zuò zhě gǒng shǒu yuē: xī ní shān ào zhǐ, chuán zài jīng shī, suī jiù běn yóu cún, sī wén wèi sàng, ér xīn shuō dié chū, shì gǔ zhě xī, xiān shèng kǒng jiǔ ér jiàn jué, nǎi sōu luó guǐ lù, zhēng zhào yōu líng, fán lì dài tōng rú jīng hún shàng zài zhě, jí yú cǐ dì, kǎo zhèng yí wén, yǐ cǐ zhuàn lún shēng yú rén shì, jì dì xiū gǔ xué, yán xìng tán yī xiàn zhī chuán, zi qí jì suǒ jiàn wén, gào zhū tóng zhì, zhī kǒng mèng suǒ shì píng, zài cǐ bù zài bǐ yě. shì rén yù yǒu suǒ kòu, hū yǐ mèng xǐng, nǎi yǐ zuò lǎo sōng zhī xià. xiāo kè wén zhī, guǒ liáng ér wǎng, pān luó mén gé, yī yuè yǒu yú, wú suǒ dǔ ér fǎn. cǐ yǔ zhū zǐ yǐng suǒ shù jīng xiāng gé shì dà zhǐ xiāng lèi. huò yuē: xiāo kè xǐ tán gǔ yì, cháng zhuàn gǔ jīng jiě gōu chén, gù shì rén tóu qí suǒ hào yǐ xì zhī, shì wèi kě zhī. huò yuē: xiāo kè zào cǐ yán yǐ zì tuō jiàng shēng zhī yī, yì wèi kě zhī yě.
余布衣萧客言,有士人宿会稽山中,夜间隔涧有讲诵声,侧耳谛听,似谈古训诂,次日越涧寻访,杳无踪迹。徘徊数日,冀有所逢。忽闻木杪人语曰:君嗜古乃尔,请此相见。回顾之顷,石室洞开,室中列坐数十人,皆掩卷振衣,出相揖让,士人视其案上,皆诸经注疏。居首坐者拱手曰:昔尼山奥旨,传在经师,虽旧本犹存,斯文未丧,而新说叠出,嗜古者稀,先圣恐久而渐绝,乃搜罗鬼录,征召幽灵,凡历代通儒精魂尚在者,集于此地,考证遗文,以此转轮生于人世,冀递修古学,延杏坛一线之传,子其记所见闻,告诸同志,知孔孟所式凭,在此不在彼也。士人欲有所叩,忽已梦醒,乃倚坐老松之下。萧客闻之,裹粮而往,攀萝扪葛,一月有余,无所睹而返。此与朱子颖所述经香阁事大旨相类。或曰:萧客喜谈古义,尝撰古经解钩沉,故士人投其所好以戏之,是未可知。或曰:萧客造此言以自托降生之一,亦未可知也。
yáo ān gōng guān xíng bù rì, tóng guān wáng gōng shǒu kūn yuē: wú yè mèng rén yù xuè lì, ér bù shí qí rén, hú wèi hū lái yé? chén gōng zuò méi yuē: cǐ jūn héng kǒng wù shā rén, zhuì zhuì rán rú yǒu suǒ qiàn, gù yuán xīn zào xiàng ěr. běn wú shì guǐ, hé yóu shí qí wèi shuí? qiě qī bā rén tóng dìng yī yàn dú, hé dú jiàn mèng yú jūn, jūn wù zì yí. fú gōng lún yuē: bù rán. tóng shì zé yī tǐ, jiàn mèng yú yī rén, jí jiàn mèng yú rén rén yě. wǒ bèi zhì tiān xià zhī yù, ér bù néng lǜ tiān xià zhī qiú, jù zhǐ shàng zhī gòng cí, yǐ duàn shēng sǐ, hé zì shí qí rén zāi. jūn yí zì jǐng, wǒ bèi jiē yí zì jǐng. yáo ān gōng yuē: wú yǐ fú gōng zhī lùn wéi rán.
姚安公官刑部日,同官王公守坤曰:吾夜梦人浴血立,而不识其人,胡 为乎来耶?陈公作梅曰:此君恒恐误杀人,惴惴然如有所歉,故缘心造象耳。本无是鬼,何由识其为谁?且七八人同定一谳牍,何独见梦于君,君勿自疑。佛公伦曰:不然。同事则一体,见梦于一人,即见梦于人人也。我辈治天下之狱,而不能虑天下之囚,据纸上之供词,以断生死,何自识其人哉。君宜自儆,我辈皆宜自儆。姚安公曰:吾以佛公之论为然。
lǚ tài cháng hán huī yán, jīng shī yǒu fù shì qǔ fù zhě, nán nǚ bìng sháo xiù, qīn chuàn jiē wàng ruò shén xiān, kuī qí yì tài, fū fù yì shén xiāng yuè. cì rì tiān xiǎo, mén bù qǐ, hū zhī bù yīng, xué chuāng kuī zhī, zé zuǒ yòu xiāng duì yì, shì qí qīn yǐ hé huān yǐ. bì ǎo jiē yuē: shì zuó xī yǐ xiè zhuāng, hé yòu zhe shèng fú ér sǐ yé? yì zāi, cǐ yù suī gāo yáo bù néng tīng yǐ.
吕太常含辉言,京师有富室娶妇者,男女并韶秀,亲串皆望若神仙,窥其意态,夫妇亦甚相悦。次日天晓,门不启,呼之不应,穴窗窥之,则左右相对缢,视其衾已合欢 矣。婢媪皆曰:是昨夕已卸装,何又著盛服而死耶?异哉,此狱虽皋陶不能听矣。
lǐ xū sòng mǒu, suǒ wèi dōng xiāng tài suì zhě yě. ài lín tóng xiù lì, bǎi jì yòu yǔ xiá, wèi tóng fù suǒ jué, pò tóng zì yì, qí shì yǐn mì jìng wú rén zhī. yī xī mèng bèi jū zhì míng fǔ, yún wéi tóng suǒ sù. sòng biàn yuē: běn chū xiāng lián, wú xiāng hài yì. sǐ yóu ěr fù, shí chū bù yú. tóng yán ěr bù yòu wǒ, hé yuán shòu yín, wǒ bù shòu yín, hé yuán de sǐ, tuī yuán huò běn, fēi ěr qí shuí? sòng yòu biàn yuē: yòu suī yóu wǒ, cóng zé yóu ěr, huí móu yī xiào, zòng tǐ xiāng cóng zhě shuí hū? běn wèi qiáng gàn, lǐ nán guī guò. míng guān nù chì yuē: zhì zǐ wú zhī, xiàn ěr jī jǐng, ěr yú chōng zhuàn, nǎi fǎn zuì yú yé? pāi àn yī hū, lì rán jīng wù. hòu guān yǐ huì bài, sòng míng lì àn zhōng, huò qiě bù cè, zì zhī yè bào, yīn yǐ mèng bèi gào suǒ qīn, dǎi jí yù chéng, nǎi jǐn nǐ chéng dàn. qiè wèi mèng jìng wú píng yě, bǐ sān zài shì guī, zé lín sǒu hèn zi zhī bèi wū, chéng qí fù dú jū, ěr yǐ zhòng bì, jǐ jiàn jīn fū, bù yǒu gōng yǐ. sòng wèi rén duō yán, jìng cán ér zì yì. rán zé qián zhī xìng miǎn, qǐ fēi liú yǐ yǒu dài shì suǒ zuò suǒ shòu, rú yǐng suí xíng zāi?
里胥宋某,所谓东乡太岁者也。爱邻童秀丽,百计诱与狎,为童父所觉,迫童自缢,其事隐密竟无人知。一夕梦被拘至冥府,云为童所诉。宋辩曰:本出相怜,无相害意。死由尔父,实出不虞。童言尔不诱我,何缘受婬,我不受婬,何缘得死,推原祸本,非尔其谁?宋又辩曰:诱虽由我,从则由尔,回眸一笑,纵体相从者谁乎?本未强干,理难归过。冥官怒叱曰:稚子无知,陷尔机井,饵鱼充馔,乃反罪鱼耶?拍案一呼,栗然惊悟。后官以贿败,宋名丽案中,祸且不测,自知业报,因以梦备告所亲,逮及狱成,乃仅拟城旦。窃谓梦境无凭也,比三载释归,则邻叟恨子之被污,乘其妇独居,饵以重币,己见金夫,不有躬矣。宋畏人多言,竟惭而自缢。然则前之幸免,岂非留以有待示所作所受,如影随形哉?
jiù pū zōu míng yán, xī zài dān yáng xiàn shǔ, yè bàn rú cè, guò yī kōng wū zhōng, yǒu nán nǚ xiè xiá shēng, yǐ wéi nèi yá tóng pú yōu huì yú sī, jù wèi lèi, qián zōng ér fǎn. hòu yuè yè fù wén zhī, cóng chuāng xì qiè kuī, zé nèi yá wú cǐ rén, yòu shí fāng hù dòng, nǎi luǒ wú cùn lǚ, yí wèi hú mèi, yú chuāng wài qīng sòu, shū rán miè jī. ǒu yǔ tóng bàn yǔ jí, yī huǒ fū yuē: cǐ qián guān mù yǒu mǒu suǒ jū, mù yǒu yǒu diāo yá mì xì xiàng yī hé, fù yǒu jī lún, zì néng yùn dòng, héng zhì zhěn hán zhōng, shí chū yǐ xì wán, yī rì shī qù, yí wèi tóng shì zhě suǒ cáng, zhōng hòu wú jī, qǐ cǐ wù wèi suì? biàn suǒ shì zhōng, qì bù kě dé. yǐ bù wéi rén hài, yì bù fù zhuī qiú. dài cháng zài yīn xí zhī jiān, dé rén jīng qì, jiǔ ér huàn huà yú.
旧仆邹明言,昔在丹陽县署,夜半如厕,过一空屋中,有男女媟狎声,以为内衙僮仆幽会于斯,惧为累,潜踪而返。后月夜复闻之,从窗隙窃窥,则内衙无此人,又时方冱冻,乃裸无寸缕,疑为狐魅,于窗外轻嗽,倏然灭迹。偶与同伴语及,一火夫曰:此前官幕友某所居,幕友有雕牙秘戏像一盒,腹有机轮,自能运动,恒置枕函中,时出以戏玩,一日失去,疑为同事者所藏,终后无迹,岂此物为祟?遍索室中,迄不可得。以不为人害,亦不复追求。殆常在茵席之间,得人精气,久而幻化欤。
wài zǔ xuě fēng zhāng gōng jiā, mǔ dān shèng kāi, jiā nú lǐ guì, yè jiàn èr nǚ píng lán lì, qí yī yuē: yuè sè shū jiā. qí yī yuē: cǐ jiān jué shǎo cǐ huā, wéi tóng shì yuán yǔ cǐ shù zhū ěr. guì zhī shì hú, zhì piàn wǎ jī zhī, hū bú jiàn. é ér zhuān shí luàn fēi, chuāng líng jiē sǔn, xuě fēng gōng zì wǎng shì zhī, gǒng shǒu yuē: shǎng huā yùn shì, bù yuè yǎ rén, nài hé yǔ xiǎo rén jiào liàng, zhì shā fēng jǐng. yǔ qì jì rán. gōng tàn yuē: cǐ hú bù sú.
外祖雪峰张公家,牡丹盛开,家奴李桂,夜见二女凭阑立,其一曰:月色殊佳。其一曰:此间绝少此花,惟佟氏园与此数株耳。桂知是狐,掷片瓦击之,忽不见。俄而砖石乱飞,窗棂皆损,雪峰公自往视之,拱手曰:赏花韵事,步月雅人,奈何与小人较量,致杀风景。语讫寂然。公叹曰:此狐不俗。
diàn hù zhāng jiǔ bǎo yán, cháng xià rì chú hé bì, tiān yǐ yù míng, yǔ zhòng tóng zuò tián chéng shàng, jiàn huǒ guāng yī dào rú chì liàn, zì xī nán fēi lái, tū duò yú dì, nǎi yī hú, cāng bái sè, bèi chuàng xuè liú, wò ér chuǎn xī, jí jǔ chú jī zhī, fù nǔ lì yuè qǐ, huà huǒ guāng tóu dōng běi qù. hòu qiān chē fàn yù zhì zǎo qiáng, wén rén yán mǒu jiā fù wèi hú suǒ mèi, yán dào shì hé zhì, yǐ bǔ dé fēng lú zhōng, ér tóng bèi sī jiē qí fú, yù shì hú hé zhuàng, jìng pò gǔ fēi qù. wèn qí yuè rì, zhèng jiàn hú duò zhī shí yě. cǐ dào shì zhòu shù, kě yún yǒu yàn. rán wú nài tóng zhì zhī qiè kuī. gǔ lái jié lì chuí chéng, ér bài yú wú zhī zhě zhī zǐ shǒu, lèi rú sī yě.
佃户张九宝言,尝夏日锄禾毕,天已欲暝,与众同坐田塍上,见火光一道如赤练,自西南飞来,突堕于地,乃一狐,苍白色,被创血流,卧而喘息,急举锄击之,复努力跃起,化火光投东北去。后牵车贩鬻至枣强,闻人言某家妇为狐所媚,延道士劾治,已捕得封盧中,儿童辈私揭其符,欲视狐何状,竟破盬飞去。问其月日,正见狐堕之时也。此道士咒术,可云有验。然无奈童稚之窃窥。古来竭力垂成,而败于无知者之子手,类如斯也。
lǎo pú liú qí yán qí fù dì mǒu, cháng yè dú wò yī shì, tà zài běi yǒu, yè bàn jué yǒu shǒu mén lì, yí wèi dào, jīng qǐ dì shì, qí bì nǎi cóng nán yǒu tàn rù, zhǎng dài zhàng xǔ, mǒu gù yǒu dǎn, jù zhuō zhí zhī. hū yī bì yòu pò líng ér rù, jìng pī qí jiá, tòng bù kě rěn, fāng huí shǒu zhī jù, suǒ zhuō bì yǐ chè qù yǐ. wén chuāng wài dà shēng yuē: ěr jīn wèi fǒu, fāng yì zuó xī lín xià nà liáng, yǔ tóng bèi zì chēng bù wèi guǐ yě, guǐ hé bì yù rén wèi, néng shǐ rén wèi, guǐ yì hé róng? yǐ yī yǔ zhī gù, xún xìn qiú shèng, cǐ guǐ kě wèi duō shì yǐ. qiú wén dá gōng cháng yuē: shǐ rén wèi wǒ, bù rú shǐ rén jìng wǒ. jìng fā hū rén zhī běn xīn, bù kě qiǎng qiú, xī cǐ guǐ bù wén cǐ yǔ yě.
老仆刘琪言其妇弟某,尝夜独卧一室,榻在北牖,夜半觉有手扪盭,疑为盗,惊起谛视,其臂乃从南牖探入,长殆丈许,某故有胆,遽捉执之。忽一臂又破棂而入,径批其颊,痛不可忍,方回手支拒,所捉臂已掣去矣。闻窗外大声曰:尔今畏否,方忆昨夕林下纳凉,与同辈自称不畏鬼也,鬼何必欲人畏,能使人畏,鬼亦何荣?以一语之故,寻衅求胜,此鬼可谓多事矣。裘文达公尝曰:使人畏我,不如使人敬我。敬发乎人之本心,不可强求,惜此鬼不闻此语也。
zōng shì yáo huá dào rén yán, méng gǔ mǒu é fù cháng shè dé yī hú, qí hòu liǎng zú zhe hóng xié, gōng wān yǔ nǚ zǐ wú yì. yòu shěn shǎo zǎi yún jiāo yán, lǐ tài pú jìng shì, shǎo yǔ yī hú nǚ wǎng lái, qí tài wēng yí wèi lín nǚ, bù huī yú suǒ, jīng zhī lù yuàn zhōng, zú yìn zuò shòu jī, zhì shū shì mén wài, zé zú yìn zuò xiān xiān yàng yǐ. mǒu é fù suǒ shè zhī hú, liǎo wú tā yì jìng táng suǒ juàn zhī hú, jū shù zài bié qù. jìng táng wèn hé shí zài wù, yuē: jūn guān zhì sān pǐn dāng lái yíng. cǐ yǔ rén duō zhī zhī, hòu guǒ yàn.
宗室瑶华道人言,蒙古某额驸尝射得一狐,其后两足著红鞋,弓弯与女子无异。又沈少宰云椒言,李太仆敬室,少与一狐女往来,其太翁疑为邻女,布灰于所,经之路院中,足印作兽迹,至书室门外,则足印作纤纤样矣。某额驸所射之狐,了无他异;敬堂所眷之狐,居数载别去。敬堂问何时再晤,曰:君官至三品当来迎。此语人多知之,后果验。
wài shū zǔ zhāng gōng xuě táng yán, shí qī bā suì shí, yǔ shù yǒu yuè yè xiǎo jí, shí shuāng xiè chū féi, xīn gàn yì shú, hān qià zhī jì, hū yī rén lì xí qián, zhe cǎo lì, yī shí lán shān, shè xiāng qù lǚ, gǒng shǒu yuē: pū suī bǐ lòu, rán pō ài bǎ jiǔ chí áo, qǐng fù mò zuò kě hū? zhòng cuò è bù cè, gū yī zhī zuò, wèn xìng míng, xiào bù dá, dàn tòng yǐn dà jué, dōu wú yī yǔ. zuì bǎo hòu jué rán qǐ yuē: jīn zhāo xiāng yù, yì shì qián yuán, hòu huì máng máng, bù zhī hé rì dé chóu gāo yì. yǔ qì, sǒng shēn yī yuè, wū wǎ wú shēng, yǐ mò zhī suǒ zài, shì yǐ shàng yǒu wù càn rán, nǎi bái jīn yī bǐng, yuē lüè dí shì rì zhī suǒ fèi. huò yuē xiān yě, huò yuē shù shì yě, huò yuē jù dào yě. yú wèi jù dào zhī shuō wèi jìn zhī. xiǎo shí jiàn lǐ jīn liáng bèi, qí jì kě yǐ zhì cǐ, yòu wén dòu èr dōng zhī dǎng , èr dōng xiàn xiàn jù dào, qí xiōng yuē dà dōng, jiē yì qí míng, ér yǐ rǔ míng chuán. tā shū jì zǎi huò zuò dòu ěr dūn, yīn zhī zhuǎn ěr. měi néng yè rù rén jiā, cì fù nǚ jiù qǐn, xié yǐ lì, jìn wù yǔ, bìng qīn rù juǎn zhī, xié yǐ yuè wū shù shí zhòng, xiǎo zhōng jiāng dòng, réng juǎn zhī sòng hái. bèi dào zhě wǎng wǎng rú mèng. yī xī shī fù jiā fú rén yú shì, qí qí sòng hái, tū chū bó jī, nǎi yī shǒu huī dāo gé dòu, yī shǒu zhì fù yú chuáng shàng, rú fēng xuán diàn chè yǐ wú zōng, dài táng dài jiàn kè zhī zhī liú hū?
外叔祖张公雪堂言,十七八岁时,与数友月夜小集,时霜蟹初肥,新盰亦熟,酣洽之际,忽一人立席前,著草笠,衣石蓝衫,摄镶去履,拱手曰:仆虽鄙陋,然颇爱把酒持螯,请附末坐可乎?众错愕不测,姑揖之坐,问姓名,笑不答,但痛饮大嚼,都无一语。醉饱后蹶然起曰:今朝相遇,亦是前缘,后会茫茫,不知何日得酬高谊。语讫,耸身一跃,屋瓦无声,已莫知所在,视椅上有物粲然,乃白金一饼,约略敌是日之所费。或曰仙也,或曰术士也,或曰剧盗也。余为剧盗之说为近之。小时见李金梁辈,其技可以至此,又闻窦二东之党 ,二东献县剧盗,其兄曰大东,皆逸其名,而以乳名传。他书记载或作窦尔敦,音之转耳。每能夜入人家,伺妇女就寝,胁以力,禁勿语,并衾褥卷之,挟以越屋数十重,晓钟将动,仍卷之送还。被盗者惘惘如梦。一夕失妇家伏人于室,俟其送还,突出搏击,乃一手挥刀格斗,一手掷妇于床 上,如风旋电掣已无踪,殆唐代剑客之支流乎?
qí mén dùn jiǎ zhī shū, suǒ zài duō yǒu. rán jiē fēi zhēn chuán, zhēn chuán bù guò kǒu jué shù yǔ, bù zhe zhū zhǐ mò yě. dé zhōu sòng xiān shēng qīng yuǎn yán, céng fǎng yī yǒu qīng yuǎn cháng jǔ qí xìng míng, suì jiǔ wàng zhī. qīng yuǎn chēng yǔ hòu ní nìng, jiè mǒu rén yī luó qí wǎng, zé suǒ jū bù yuǎn yǐ. yǒu liú zhī sù yuē: liáng yè yuè míng, guān yī xì jù kě hū? yīn qǔ dèng shí yú, zòng héng bù yuàn zhōng, yǔ qīng yuǎn míng zhú yǐn táng shàng. èr gǔ hòu, jiàn yī rén yuè yuán rù, huán zhuǎn jiē qián, měi yù yī dèng, zhé pán shān, nǔ lì liáng jiǔ nǎi kuà guò, shǐ ér shùn xíng, qū yǒng yī èr bǎi dù, zhuǎn ér nì xíng yòu qū yǒng yī èr bǎi dù, pí jí bó wò. tiān yǐ xiàng shǔ yǐ, yǒu yǐn zhì táng shàng, jié wèn hé lái, kòu shǒu yuē: wú shí tōu ér, rù zhái yǐ hòu, wéi jiàn céng céng jiē duǎn yuán, yù yuè yù bù néng jǐn, jiǒng ér tuì chū, yòu yù yuè yù bù néng jǐn. kùn dùn gù jiàn qín, sǐ shēng wéi mìng. yǒu xiào qiǎn zhī. wèi qīng yuǎn yuē: zuó bo yǒu cǐ tōu ér lái, gù xì yǐ xiǎo shù. wèn cǐ hé shù, yuē: qí mén fǎ yě, tā rén dé zhī kǒng zhào huò, jūn zhēn duān jǐn, rú yuàn xué, dāng shòu jūn. qīng yuǎn xiè bù yuàn, yǒu tài xī yuē: yuàn xué zhě bù kě chuán, kě chuán zhě bù yuàn xué, cǐ shù qí zhōng jué yǐ. yì ruò yǒu shī, chàng chàng sòng zhī fǎn.
奇门遁甲之书,所在多有。然皆非真传,真传不过口诀数语,不著诸纸墨也。德州宋先生清远言,曾访一友--清远尝举其姓名,岁久忘之。清远称雨后泥泞,借某人一骡骑往,则所居不远矣。友留之宿曰:良夜月明,观一戏剧可乎?因取凳十余,纵横布院中,与清远明烛饮堂上。二鼓后,见一人越垣入,环转阶前,每遇一凳,辄蹒跚,努力良久乃跨过,始而顺行,曲踊一二百度,转而逆行;又曲踊一二百度,疲极踣卧。天已向曙矣,友引至堂上,诘问何来,叩首曰:吾实偷儿,入宅以后,惟见层层皆短垣,愈越愈不能尽,窘而退出,又愈越愈不能尽。困顿故见擒,死生惟命。友笑遣之。谓清远曰:昨卜有此偷儿来,故戏以小术。问此何术,曰:奇门法也,他人得之恐召祸,君真端谨,如愿学,当授君。清远谢不愿,友太息曰:愿学者不可传,可传者不愿学,此术其终绝矣。意若有失,怅怅送之返。