strong gé lìng gōng shēng qiǎn nòng zhū ér strong
葛令公生遣弄珠兒
dāng shí wǔ bà shuō zhuāng wáng, bù dàn qiáng liáng yā shàng bāng.
當時五霸說莊王,不但強梁壓上邦。
duō shǎo qīng chéng yīn nǚ sè, jué yīng yī shì jǐ wú shuāng.
多少傾城因女色,絕纓一事己無雙。
huà shuō chūn qiū shí, chǔ guó yǒu gè zhuāng wáng, xìng bì, míng lǚ, shì wǔ bà zhōng yī bà. nà zhuāng wáng céng dà yàn qún chén yú qǐn diàn, měi rén jù shì. ǒu rán fēng chuī zhú miè, yǒu yī rén cóng àn zhōng qiān měi rén zhī nóng, měi rén chě duàn le tā xì guān de yīng sù, sù yǔ zhuāng wáng, yào tā chá míng zhì zuì. zhuāng wáng xiǎng dào: jiǔ hòu shū kuáng, rén rén cháng tài. wǒ qǐ wèi yī nǚ zǐ shàng, zuò rén zuì guò, shǐ rén xiào xì? qīng xián hào sè, qǐ bù kě chǐ? yú shì chū lìng yuē: jīn rì yǐn jiǔ shén lè, zài zuò bù jué yīng zhě bù huān. bǐ jí zhú zhì, mǎn zuò de guān yīng dōu jiě, jìng bù zhī diào xì měi rén de shì nà yī gè. hòu lái jìn chǔ jiāo zhàn, zhuāng wáng wèi jìn bīng suǒ kùn, jiàn jiàn wēi jí. hū yǒu shàng jiāng, shā rén zhòng wéi, jiù chū zhuāng wáng. zhuāng wáng dé tuō, wèn: jiù wǒ zhě wèi shuí? nà jiāng fǔ fú zài dì, dào: chén nǎi xī rì jué yīng zhī rén yě. méng wú wáng yǐn bì, bù jiā zuì zé, chén jīn yuàn yǐ sǐ bào ēn. zhuāng wáng dà xǐ dào: guǎ rén ruò tīng měi rén zhī yán, jǐ sàng wǒ yī yuán měng jiāng yǐ. hòu lái dà bài jìn bīng, zhū hóu dōu pàn jìn guī chǔ, hào wèi yī dài zhī bà. yǒu shī wèi zhèng:
話說春秋時,楚國有個莊王,姓畢,名旅,是五霸中一霸。那莊王曾大宴群臣於寢殿,美人懼侍。偶然風吹燭滅,有一人從暗中牽美人之農,美人扯斷了他系冠的纓素,訴與莊王,要他查名治罪。莊王想道:「酒後疏狂,人人常態。我豈為一女子上,坐人罪過,使人笑戲?輕賢好色,豈不可恥?」於是出令曰:「今日飲酒甚樂,在坐不絕纓者不歡。」比及燭至,滿座的冠纓都解,競不知調戲美人的是那一個。後來晉楚交戰,莊王為晉兵所困,漸漸危急。忽有上將,殺人重圍,救出莊王。莊王得脫,問:「救我者為誰?」那將俯伏在地,道:「臣乃昔日絕纓之人也。蒙吾王隱蔽,不加罪責,臣今願以死報恩。」莊王大喜道:「寡人若聽美人之言,幾喪我一員猛將矣。」後來大敗晉兵,諸侯都叛晉歸楚,號為一代之霸。有詩為證:
měi rén kōng zì jué guān yīng, qǐ wèi é méi shī hǔ chén? mò guài jīng xiāng duō bà qì, lí shān xì huǒ shì hé rén?
美人空自絕冠纓,豈為蛾眉失虎臣?莫怪荊襄多霸氣,驪山戲火是何人?
shì rén dù liàng xiá zhǎi, xīn shù kè bó, hái yào sōu tā rén de yǐn guò, xiǎn zì jǐ de jīng míng mò shuō fàn chū bú shì lái, tā kěn qīng ráo le nǐ? zhè bān rén yī shēng yù yuàn wú ēn, dàn yǒu huǎn jí, yě méi rén yǔ tā fēn yōu dū lì le. xiàng chǔ zhuāng wáng chéng bān qì rén xiǎo guò, chéng qí dà yè, zhēn nǎi yīng xióng jǔ dòng, gǔ jīn hǎn yǒu. shuō huà de, nán dào zhēn gè méi yǒu dì èr gè le? kàn gōng, wǒ zài shuō yī gè yǔ nǐ tīng. nǐ dào shì nà yī zhāo rén wù? què shì táng mò wǔ dài shí rén. nà wǔ dài? liáng táng jìn hàn zhōu, shì míng wǔ dài. liáng nǎi zhū wēn, táng nǎi lǐ cún xù, jìn nǎi shí jìng táng, hàn nǎi liú zhī yuǎn, zhōu nǎi guō wēi. fāng cái yào shuō de, zhèng shì liáng cháo zhōng yī yuán hǔ jiāng, xìng gé, míng zhōu, shēng lái xiōng jīn hǎi kuò, zhì liàng shān gāo lì dí wàn fū, shēn jīng bǎi zhàn. tā yuán shì máng yáng shān zhōng tóng zhū wēn qǐ shǒu zuò shì de, hòu lái zhū wēn shòu le táng chán, zuò le dà liáng huáng dì, fēng gé zhōu zhōng shū lìng jiān lǐng jié dù shǐ zhī zhí, zhèn shǒu liàng zhōu. zhè liàng zhōu yǔ hé běi bī jìn, hé běi biàn shì hòu táng lǐ kè yòng dì miàn, suǒ yǐ liáng tài zǔ tè zhe qīn xìn de dà chén zhèn zhōng, dàn yā shān dōng, hǔ shì nà hé běi. hé běi rén yǎng tā de wēi míng, chuán chū gè kǒu hào lái, dào shì: shān dōng yī tiáo gé, wú shì mò liāo bō. cóng cǐ rén dōu chēng wèi gé lìng gōng. shǒu xià xióng bīng shí wàn, zhàn jiāng rú yún, zì bù bì shuō.
世人度量狹窄,心術刻薄,還要搜他人的隱過,顯自己的精明;莫說犯出不是來,他肯輕饒了你?這般人一生育怨無恩,但有緩急,也沒人與他分憂督力了。像楚莊王懲般棄人小過,成其大業,真乃英雄舉動,古今罕有。說話的,難道真箇沒有第二個了?看宮,我再說一個與你聽。你道是那一朝人物?卻是唐末五代時人。那五代?粱、唐、晉、漢、周,是名五代。粱乃朱溫,唐乃李存勖,晉乃石敬瑭,漢乃劉知遠,周乃郭威。方才要說的,正是粱朝中一員虎將,姓葛,名周,生來胸襟海闊,志量山高;力敵萬夫,身經百戰。他原是芒揚山中同朱溫起手做事的,後來朱溫受了唐禪,做了大粱皇帝,封葛周中書令兼領節度使之職,鎮守亮州。這亮州與河北逼近,河北便是後唐李克用地面,所以粱太祖特着親信的大臣鎮中,彈壓山東,虎視那河北。河北人仰他的威名,傳出個口號來,道是:「山東一條葛,無事莫撩撥。」從此人都稱為「葛令公」。手下雄兵十萬,戰將如雲,自不必說。
qí zhōng dān biǎo yī rén, fù xìng shēn tú, míng tài, qiú shuǐ rén shì, shēn zhǎng qī chǐ, xiàng mào táng táng lún de hǎo dāo, shè dì hǎo jiàn. xiān qián wèi zēng zāo jì, zhī zài gé lìng gōng zhàng xià zuò gè qīn jūn. hòu lái gé lìng gōng zài zèng shān dǎ wéi, shēn tú tài shè dào yī lù, dāng yǒu yī bān jiào shī qián lái zhēng duó. shēn tú tài zhī shēn dú tún, dǎ yíng le yī bān jiào shī, shǒu tí sǐ lù, dào lìng gōng miàn qián gào zuì. lìng gōng jiàn tā dǎn yǒng, bìng bù jì jiào, dào yǒu xīn tái jǔ tā. cì rì, jiào chǎng yǎn wǔ, kuā tā gōng mǎ shú xián, bǔ tā zuò gè yú hòu, suí shēn tīng yòng. yī yīng jūn qíng dà shì, hǎo shēng zhòng tuō. tā wèi zì jiā pín mò qǔ, zhī zài fǔ tīng ěr fáng nèi qī zhǐ, zhè huǒ shǒu tīng jūn zhuàng dōu chēng tā zuò tīng tóu. yīn cǐ shàng xià rén děng, shùn kǒu yě dōu huàn zuò tīng tóu, zhèng shì:
其中單表一人,複姓申徒,名泰,泅水人氏,身長七尺,相貌堂堂;輪的好刀,射的好箭。先前未曾遭際,只在葛令公帳下做個親軍。後來葛令公在甑山打圍,申徒泰射倒一鹿,當有一班教師前來爭奪。申徒泰隻身獨臀,打贏了一班教師,手提死鹿,到令公面前告罪。令公見他膽勇,並不計較,到有心抬舉他。次日,教場演武,誇他弓馬熟閒,補他做個虞候,隨身聽用。一應軍情大事,好生重託。他為自家貧末娶,只在府廳耳房內棲止,這伙守廳軍壯都稱他做「廳頭」。因此上下人等,順口也都喚做「廳頭」,正是:
xiāo hé zhì yù wèi qín lì, hán xìn céng gōng zhí cái láng. huò qū lóng téng jiē yùn huì, nán ér chū chù yòu hé cháng?
蕭何治獄為秦吏,韓信曾宮執裁郎。蠖屈龍騰皆運會,男兒出處又何常?
huà fēn liǎng tóu, què shuō gé lìng gōng jī qiè zhòng duō, xián zhái yuàn xiá zhǎi, jiào rén xiāng le dì xíng, zài dōng nán jiǎo wàng dì shàng, lìng chuàng gè yá mén, jí qí hóng lì, xiàn yī nián nèi, wù yào wán gōng. měi yuē chà tīng tóu qù diǎn zhá liǎng cì. shí zhí qīng míng jiā jié, jiā jiā shì nǚ tà qīng, chù chù yóu rén wán jǐng. gé lìng gōng fēn fù shè yàn yuè yún lóu shàng. zhè gè lóu shì yǎn zhōu chéng zhōng zuì gāo zhī chù, gé lìng gōng yǐn zháo yī bān jī qiè, dēng lóu wán shǎng. yuán lái lìng gōng jī qiè suī duō, qí zhōng zhǐ yǒu yī rén chū sè, míng yuē nòng zhū ér. nà nòng zhū ér shēng de rú hé?
話分兩頭,卻說葛令公姬妾眾多,嫌宅院狹窄,教人相了地形,在東南角旺地上,另創個衙門,極其宏麗,限一年內,務要完工。每曰差「廳頭」去點閘兩次。時值清明佳節,家家士女踏青,處處遊人玩景。葛令公分付設宴岳雲樓上。這個樓是兗州城中最高之處,葛令公引着一班姬妾,登樓玩賞。原來令公姬妾雖多,其中只有一人出色,名曰弄珠兒。那弄珠兒生得如何?
mù rú qiū shuǐ, méi shì yuǎn shān. xiǎo kǒu yīng táo, xì yāo yáng liǔ. yāo yàn bù shù tài zhēn, qīng yíng shèng rú fēi yàn. huǎng yí xiān nǚ lín fán shì, xī zǐ nán wēi zǒng bù rú.
目如秋水,眉似遠山。小口櫻桃,細腰楊柳。妖艷不數太真,輕盈勝如飛燕。恍疑仙女臨凡世,西子南威總不如。
gé lìng gōng shí fēn chǒng ài, yuē zé shì cè, yè zé zhuān fáng. zhái yuàn zhōng chēng wèi zhū niáng. zhè yī rì, tóng zài yuè yún lóu yǐn jiǔ zuò lè. nà shēn tú tài zài xīn fǔ diǎn zhá le rén gōng, dào lóu qián huí huà. lìng gōng huàn tā shàng lóu, bǎ jīn lián huā jù bēi shǎng tā yī bēi měi jiǔ. shēn tú tài chī le, bài xiè lìng gōng shǎng cì, qǐ zài yī biān. hū rán tái tóu, jiàn lìng gōng shēn biān lì gè měi qiè, míng zhèn hào chǐ, guāng yàn zhào rén. xīn zhōng àn xiǎng: shì shàng zěn bǎi chéng bān hǎo nǚ zǐ? mò fēi tiān shàng jiàng xià lái de shén xiān me? nà shēn tú tài zhèng dāng zhuàng nián mù sè zhī jì, kuàng qiě bù céng qǔ qī, hū xī sī yě céng tīng dé rén shuō lìng gōng yǒu gè měi jī, jiào zuò zhū niáng, shí fēn yán sè, zhǐ hèn nán dé jiàn miàn! jīn fān jiàn le zhè chū sè de rén wù, liào xiǎng shì tā le. bù jué yī hún piāo dàng, qī pò fēi yáng, yī duì yǎn jīng guāng shè dìng zài zhè nǚ zǐ shēn shàng. zhēn gè shì guān zhī bù zú, kàn zhī yǒu yú. bù dī fáng gé lìng gōng yǒu huà wèn tā, jiào dào: tīng tóu, zhè gōng chéng jǐ shí kě wán? ya, shēn tú tài, shēn tú tài! wèn nǐ gōng chéng jǐ shí kě wán! lián lián huàn le jǐ shēng, quán bù dá yīng. zì gǔ dào xīn wú èr yòng, yuán lái shēn tú tài yī xīn duì zhe nà nǚ zǐ shēn shàng chū shén qù le, zhè biān hū huàn, dōu bù tīng dé, yě bù zhī fēn fù de shì shèn huà. gé lìng gōng kàn jiàn shēn tú tài mù bù zhuǎn jīng, yǐ zhī qí yì, xiào le yī xiào, biàn jiào chè le yán xí, yě bù jiào huàn tā, yě bù shuō pò tā chū lái.
葛令公十分寵愛,曰則侍側,夜則專房。宅院中稱為「珠娘」。這一日,同在岳雲樓飲酒作樂。那申徒泰在新府點閘了人工,到樓前回話。令公喚他上樓,把金蓮花巨杯賞他一杯美酒。申徒泰吃了,拜謝令公賞賜,起在一邊。忽然抬頭,見令公身邊立個美妾,明陣皓齒,光艷照人。心中暗想:「世上怎百懲般好女子?莫非天上降下來的神仙麼?」那申徒泰正當壯年慕色之際,況且不曾娶妻,乎昔司也曾聽得人說令公有個美姬,叫做珠娘,十分顏色,只恨難得見面!今番見了這出色的人物,料想是他了。不覺一魂飄蕩,七魄飛揚,一對眼睛光射定在這女子身上。真箇是觀之不足,看之有餘。不堤防葛令公有話問他,叫道:「廳頭』,這工程幾時可完?呀,申徒泰,申徒泰!問你工程幾時可完!」連連喚了幾聲,全不答應。自古道心無二用,原來申徒泰一心對着那女子身上出神去了,這邊呼喚,都不聽得,也不知分付的是甚話。葛令公看見申徒泰目不轉睛,已知其意,笑了一笑,便教撤了筵席,也不叫喚他,也不說破他出來。
què shuō fú shì de zhòng jūn xiào kàn jiàn lìng gōng jiào hū bù yīng, dào dū tā niē liǎng bǎ hàn. xìng de lìng gōng bù jiā chēn zé, zhèng bù zhī shén me yì sī, shǎo bu dé xué yǔ shēn tú tài zhī dào. shēn tú tài tīng bà dà jīng xiǎng dào: wǒ zhè tiáo xìng mìng, zhī zài zǎo wǎn, bì rán nán bǎo. zhěng zhěng chóu le yī yè. zhèng shì: shì fēi zhǐ wèi xián liāo bō, fán nǎo zhǐ yīn bù lǎo chéng. dào cì rì, lìng gōng shēng tīng lǐ shì, shēn tú tài yuǎn yuǎn zhàn zhe, tóu yě bù gǎn tái qǐ. bā dé sàn yá, zhè yuē jiù wú shì le. yī lián shù rì, shén sī huǎng hū, zuò wò bù ān. gé lìng gōng xiǎo dé tā xīn xià yōu huáng, dào bǎ jǐ jù hǎo yán yǔ ān wèi tā, yòu chà tā wǎng xīn fǔ zhuān guǎn cuī dū gōng chéng, dào tā zhá qù. shēn tú tài lí le lìng gōng zuǒ yòu, fēn míng shí le xìng mìng yì bān. cái dé yī fēn ān wěn, yòu pà lìng gōng zài zhè chǎng chāi shǐ nèi xún tā zuì fá, dào dǐ yǒu xiē yí lǜ, shí fēn xiǎo xīn qín jǐn, zǎo yè dū gōng, bù cí xīn kǔ.
卻說伏侍的眾軍校看見令公叫呼不應,到督他捏兩把汗。幸得令公不加嗔責,正不知甚麼意思,少不得學與申徒泰知道。申徒泰聽罷大驚想道:「我這條性命,只在早晚,必然難保。」整整愁了一夜。正是:是非只為閒撩撥,煩惱旨因不老成。到次日,令公升廳理事,申徒泰遠遠站着,頭也不敢抬起。巴得散衙,這曰就無事了。一連數日,神思恍惚,坐臥不安。葛令公曉得他心下憂惶,到把幾句好言語安慰他,又差他往新府專管催督工程,道他閘去。申徒泰離了令公左右,分明拾了性命一般。才得一分安穩,又怕令公在這場差使內尋他罪罰,到底有些疑慮,十分小心勤謹,早夜督工,不辭辛苦。
hū yī rì, gé lìng gōng chāi yú hòu xǔ gāo lái dū shēn tú tài huí yá. shēn tú tài wén zhī, yòu shì yī fān jīng kǒng, zhàn zhàn jīng jīng de lí le xīn fǔ, dào yá mén nèi cān jiàn. bǐng dào: chéng ēn xiāng hū huàn, yǒu hé chāi shǐ? gé lìng gōng dào: zhǔ shàng zài jiā zhài shī lì, táng bīng fēn dào rù kòu, lǐ cún zhāng yǐn bīng qīn fàn shān dōng jìng jiè. jiàn yǒu běn dì gào jí wén shū dào lái, wǒ chí chū shī jù dí, yīn zhàng xià wú rén, yào nǐ tóng qù. shēn tú tài dào: ēn xiāng jūn zì, xiǎo rén gǎn bù dào huī. lìng gōng fēn fù jiǎ zhàng kù nèi, qǔ shú tóng kuī jiǎ yī fù, shǎng le shēn tú tài. shēn tú tài bài xiè le, xīn zhōng yī xǐ yī yōu: xǐ de shì gēn lìng gōng chū qù, zhèng hǎo lì gōng: yōu de pà yǒu xiǎo rén chà chí, lìng gōng jì qí qián guò, yī bìng zhì zuì. zhèng shì: qīng lóng zì hǔ tóng háng, jí xiōng quán rán mò bǎo.
忽一日,葛令公差虞候許高來督申徒泰回衙。申徒泰聞知,又是一番驚恐,戰戰兢兢的離了新府,到衙門內參見。稟道:「承恩相呼喚,有何差使?」葛令公道:「主上在夾寨失利,唐兵分道入寇,李存璋引兵侵犯山東境界。見有本地告急文書到來,我持出師拒敵,因帳下無人,要你同去。」申徒泰道:「恩相鈞自,小人敢不道恢。」令公分付甲仗庫內,取熟銅盔甲一副,賞了申徒泰。申徒泰拜謝了,心中一喜一憂:喜的是跟令公出去,正好立功:憂的怕有小人差遲,令公記其前過,一併治罪。正是:青龍自虎同行,吉凶全然末保。
què shuō gé lìng gōng jiǎn bīng xuǎn jiāng, jí rì xìng shī. zhēn gè shì jīng qí bì tiān, luó gǔ zhèn dì, yī xíng lái dào jiāo chéng. táng jiāng lǐ cún zhāng zhèng chí gōng chéng, wén dé liàng zhōu dà bīng jiāng dào, xiān zhàn zhù yá shān gāo fù qù chù, dà xiǎo xià le yī gè zhài. gé zhōu bīng dào, jiàn shī le dì xíng, dào tuì yī shí lǐ tún zā, yǐ fáng chōng tū. yī lián sì wǔ rì tiāo zhàn, lǐ cún zhāng láo shǒu zhài shān, zhǐ bù zhāo jià. dào dì qī rì, gé zhōu dà jūn bá zhài dōu qǐ, zhí bī lǐ jiā dà zhài xù zhàn. lǐ cún zhāng zǎo zuò zhǔn bèi, zài shān qián jié chéng fāng zhèn, sì miàn yíng dí. zhèn zhōng mái fú zhe gōng jiàn shǒu, dàn qù chōng zhèn de, dōu bèi shè huí. gé lìng gōng qīn zì yǐn bīng zhèn qián kàn le yī huí, jiàn háng liè qí zhěng, rú shān bù dòng, tàn dào: rén chuán lǐ cún zhāng xiāng xiāng dà zhàn, jīn guān cǐ zhèn, guǒ dà jiāng zhī cái yě. zhè gè fāng zhèn, yī míng jiǔ gōng bā guà zhèn, xī rì wú zhǔ fū chāi yǔ jìn gōng huì yú huáng chí, yòng cǐ zhèn yǐ qǔ shèng. xū hòu qí juàn dài, zhèn jiǎo shāo luàn, fāng kě chéng zhī. bù rán shí nán gōng yǐ. dāng xià chū lìng, fēn fù yán zhèn xiāng chí, bù xǔ qiè dòng. kàn kàn shēn pái shí fēn, gé lìng gōng jiàn jūn shì men yòu jī yòu kě, jiàn jiàn lì jiǎo bù dìng. yù chí tuì jūn, yòu pà táng bīng chéng shèng zhuī gǎn, chóu chú bù jué. hū jiàn shēn tú tài zài páng, biàn wèn dào: tīng tóu, nǐ yǒu hé gāo jiàn? shēn tú tài dào: jù tài yú yì, bǐ jūn suī zhěng, rán yǐ wǒ jūn bǐ dù, bì rán yì bān pí kùn. chéng dé wáng mìng yǒng shì shù rén, chū qí bù yì, jí chí fù dí, tǎng dé xiàn rù qí zhèn, dà jūn jì zhī, shù kě chéng gōng ěr. lìng gōng fǔ qí bèi dào: wǒ sù zhī rǔ xiāo yǒng néng wèi wǒ xiàn cǐ zhèn fǒu? shēn tú tài jí biàn diào dāo shàng mǎ, jiào yī shēng: yǒu zhì qì de kuài gēn wǒ lái pò zéi! zhàng qián bìng wú yī rén dá yīng shēn tú tài yě bù huí gù, jìng wàng dí jūn bēn qù
卻說葛令公簡兵選將,即日興師。真箇是旌旗蔽天,鑼鼓震地,一行來到郊城。唐將李存璋正持攻城,聞得亮州大兵將到,先占住琊山高阜去處,大小下了一個寨。葛周兵到,見失了地形,倒退一十里屯紮,以防衝突。一連四五日挑戰,李存璋牢守寨柵,只不招架。到第七日,葛周大軍拔寨都起,直逼李家大寨續戰。李存璋早做準備,在山前結成方陣,四面迎敵。陣中埋伏着弓箭手,但去沖陣的,都被射回。葛令公親自引兵陣前看了一回,見行列齊整,如山不動,嘆道:「人傳李存璋相鄉大戰,今觀此陣,果大將之才也。」這個方陣,一名「九宮八卦陣」,昔日吳主夫差與晉公會於黃池,用此陣以取勝。須候其倦怠,陣腳稍亂,方可乘之。不然實難攻矣。當下出令,分付嚴陣相持,不許妾動。看看申牌時分,葛令公見軍士們又飢又渴,漸漸立腳不定。欲持退軍,又怕唐兵乘勝追趕,躊躇不決。忽見申徒泰在旁,便問道:「『廳頭』,你有何高見?」申徒泰道:「據泰愚意,彼軍雖整,然以我軍比度,必然一般疲睏。誠得亡命勇士數人,出其不意,疾馳赴敵,倘得陷入其陣,大軍繼之,庶可成功耳。」令公撫其背道:「我素知汝驍勇能為我陷此陣否?」申徒泰即便掉刀上馬,叫一聲:「有志氣的快跟我來破賊!」帳前並無一人答應申徒泰也不回顧,徑望敵軍奔去
gé zhōu dà jīng! jí lǐng zhòng jiāng, qīn chū zhèn qián jiē yīng. zhǐ jiàn shēn tú tài yī pǐ mǎ yī bǎ dāo, mǎ bù tíng tí. dāo bù tíng shǒu. mǎ bù tíng tí, jí rú diàn shǎn dāo bù tíng shǒu, kuài ruò fēng lún. bù guǎn yī qī èr shí yī, zhí shā rén zhèn zhōng qù le. yuán lái duì zhèn táng bīng, chū shí kàn jiàn yī rén yī qí, bù jiāng tā wèi yì. shuí zhī shēn tú tài pīn mìng ér lái, zhè bǎ dāo shén chū guǐ méi, yù zhe tā de, jiù rú kǎn guā qiè cài yì bān, wǎng lái zhèn zhōng, rú rù wú rén zhī jìng. qià hǎo yù zhe xiān fēng shěn yàng, zhǐ yī huí hé zhǎn yú mǎ xià, tiào xià mǎ lái, gē le shǒu jí, fù fēi shēn shàng mǎ, shā chū zhèn lái, wú rén lán dǎng. gé zhōu dà jūn jǐ dào, shēn tú tài dà hū dào: táng jūn zhèn luàn yǐ! yào shā zéi de kuài lái! shuō bà jiāng shǒu jí pāo yú gé zhōu mǎ qián, fān shēn fù jìn, táng jūn dà luàn. lǐ cún zhāng jìn yā bú zhù, zhǐ de biān mǎ xiān zǒu. táng bīng bèi liáng jiā shā dé qī líng bā luò, zǒu dé kuài de, táo le xìng mìng, lüè chí qīn xiē, jiù wèi shā chǎng zhī guǐ. lǐ cún zhāng. táng cháo míng jiāng, zhè yī zhèn shā dé dà bài kuī shū, wàng fēng ér dùn, qì xià qì xiè mǎ pǐ, bù jì qí shù. liáng jiā dà huò quán shèng. gé lìng gōng duì shēn tú tài dào: jīn rì pò dí, jiē rǔ yī rén zhī gōng. shēn tú tài kòu tóu dào: xiǎo rén yǒu hé běn shì! zhǐ zhàng lìng gōng hǔ wēi ěr! lìng gōng dà xǐ. yī miàn xiě biǎo shēn zòu cháo tíng chuán lìng gǎo shǎng yī jūn, xiū xī tā yī rì, dì sì rì bān shī huí yǎn zhōu qù. guǒ rán shì: xǐ zī zī biān qiāo jīn dēng xiǎng, xiào yín yín qí chàng kǎi gē huí.
葛周大驚!急領眾將,親出陣前接應。只見申徒泰一匹馬、一把刀,馬不停蹄。刀不停手。馬不停蹄,疾如電閃;刀不停手,快若風輪。不管一七二十一,直殺人陣中去了。原來對陣唐兵,初時看見一人一騎,不將他為意。誰知申徒泰拼命而來,這把刀神出鬼沒,遇着他的,就如砍瓜切菜一般,往來陣中,如入無人之鏡。恰好遇着先鋒沈樣,只一回合斬於馬下,跳下馬來,割了首級,復飛身上馬,殺出陣來,無人攔擋。葛周大軍己到,申徒泰大呼道:「唐軍陣亂矣!要殺賊的快來!」說罷將首級拋於葛周馬前,番身復進,唐軍大亂。李存璋禁押不住,只得鞭馬先走。唐兵被粱家殺得七零八落,走得快的,逃了性命,略遲侵些,就為沙場之鬼。李存璋。唐朝名將,這一陣殺得大敗虧輸,望風而遁,棄下器械馬匹,不計其數。粱家大獲全勝。葛令公對申徒泰道:「今日破敵,皆汝一人之功。」申徒泰叩頭道:「小人有何本事!旨仗令公虎威耳!」令公大喜。一面寫表申奏朝廷;傳令搞賞一軍,休息他一日,第四日班師回兗州去。果然是:喜孜孜鞭敲金蹬響,笑吟吟齊唱凱歌回。
què shuō gé lìng gōng huí yá, zhòng shì qiè luó bài chēng mào. lìng gōng xiào dào: wèi jiāng zhě chū shī pò zéi, zì shì běn fèn cháng shì, hé zú wèi xǐ! zhǐ zhe nòng zhū ér duì zhòng qiè shuō dào: nǐ men zhòng rén zhǐ gāi mào tā de xǐ. zhòng qiè dào: xiàng gōng jīn rì pò dí, bǎo quán dì fāng, cháo tíng bì yǒu ēn shǎng. fán shì jīn zhì de, jūn shòu qí róng, wèi hé zhǐ shì zhū niáng zhī xǐ? lìng gōng dào: cǐ fān chū shī, quán kuī zhàng xià yī rén lì zhàn chéng gōng. wú wù chóu shǎng tā, yù jiāng cǐ jī zèng yǔ wèi qī. tā zhōng shēn yǒu tuō, qǐ bù kě xǐ? nòng zhū ér shì zhe hū yuē chǒng ài, hái bù xìn shì zhēn, dài xiào de shuō dào: xiàng gōng xiū de qǔ xiào. lìng gōng dào: wǒ shēng píng bù zuò xì yán, jǐ céng qǔ kù shàng liù shí wàn qián, dū nǐ jù bàn zī zhuāng qù le. zhǐ jīn wǎn biàn zài xī fáng dú sù, bù gǎn láo nǐ shì jiǔ. nòng zhū ér tīng bà dà jīng, bù jué lèi rú yǔ xià, guì bǐng dào: jiàn qiè zì shì jīn zhì, lěi nián yǐ lái, wèi zēng dé zuì. jīn yī dàn qì zhī tā rén, jiàn qiè yǒu sǐ ér jǐ, jué nán cóng mìng. lìng gōng dà xiào dào: chī nī zǐ, wǒ fēi mù shí, qǐ yǔ nǐ wú qíng? dàn qián rì yuè yún lóu yǐn yàn zhī shí, wǒ jiàn cǐ rén mù bù zhuǎn jīng, xiǎo dé tā zhōng qíng yǔ rǔ. cǐ rén shào nián wèi qǔ, xīn lì dà gōng, fēi rǔ bù zú yǐ kuài qí yì ěr. nòng zhū ér chě zhù lìng gōng yī xié, chè jiāo chè chī, gàn bù kěn, wàn bù kěn, zhǐ shì bù kěn cóng mìng. lìng gōng dào: jīn rì zhī shì, yě yóu bù dé nǐ. zuò rén de qī, qiáng shì zuò rén de qiè. cǐ rén jiāng lái gōng míng, bù ruò yú wǒ, nǎi rǔ fú fēn dāng rán. wǒ yòu bù céng wù nǐ, hé xū bēi yuàn! jiào zhòng qī fú qǐ zhū niáng, mò yào tí kū. zhòng qiè wèi píng shí zhū niáng yǒu zhuān fáng zhī chǒng, mǎn dǔ zi hèn tā, bā bù dé niǎn tā chū qù. jīn rì wén cǐ xiāo xī, zhèng zhōng qí huái, yī yōng shàng qián, tuō tuō zhuài zhuāi, fú tā dào xī fáng qù, zhe shí wō bàn tā, quàn jiě tā. nòng zhū ér cǐ shí yě wú kě nài hé, xiǎng zhe lìng gōng yīng xióng xìng zi, zài ér nǚ tóu shàng bù shí fēn liú liàn, tàn le kǒu qì, zhǐ de bà le. cóng cǐ yuē wèi shǐ, lìng gōng měi yè lún dào liǎng míng jī qiè, xiàn zhū niáng xī fáng yàn sù, zài bú yào tā xiāng jiàn. yǒu shī wèi zhèng:
卻說葛令公回衙,眾侍妾羅拜稱貿。令公笑道:「為將者出師破賊,自是本分常事,何足為喜!」指着弄珠兒對眾妾說道:「你們眾人只該貿他的喜。」眾妾道:「相公今日破敵,保全地方,朝廷必有恩賞。凡侍巾櫛的,均受其榮,為何只是珠娘之喜?」令公道:「此番出師,全虧帳下一人力戰成功。無物酬賞他,預將此姬贈與為妻。他終身有托,豈不可喜?」弄珠兒恃着乎曰寵愛,還不信是真,帶笑的說道:「相公休得取笑。」令公道:「我生平不作戲言,己曾取庫上六十萬錢,督你具辦資妝去了。只今晚便在西房獨宿,不敢勞你侍酒。」弄珠兒聽罷大驚,不覺淚如雨下,跪稟道:「賤妾自侍巾櫛,累年以來,未曾得罪。今一旦棄之他人,賤妾有死而己,決難從命。」令公大笑道:「痴妮子,我非木石,豈與你無情?但前日岳雲樓飲宴之時,我見此人目不轉睛,曉得他鍾情與汝。此人少年未娶,新立大功,非汝不足以快其意耳。」弄珠兒扯住令公衣挾,撤嬌撤痴,干不肯,萬不肯,只是不肯從命。令公道:「今日之事,也由不得你。做人的妻,強似做人的妾。此人將來功名,不弱於我,乃汝福分當然。我又不曾誤你,何須悲怨!」教眾妻扶起珠娘,「莫要啼哭。」眾妾為平時珠娘有專房之寵,滿肚子恨他,巴不得捻他出去。今日聞此消息,正中其懷,一擁上前,拖拖拽拽,扶他到西房去,着實窩伴他,勸解他。弄珠兒此時也無可奈何,想着令公英雄性子,在兒女頭上不十分留戀,嘆了口氣,只得罷了。從此曰為始,令公每夜輪道兩名姬妾,陷珠娘西房宴宿,再不要他相見。有詩為證:
xī rì zhuān fáng chǒng, jīn zhāo zhào jiàn xī. fēi guān qíng dà báo, yóu kǒng dòng qíng chī.
昔日專房寵,今朝召見稀。非關情大薄,猶恐動情痴。
zài shuō shēn tú tài zì jiū chéng huí hòu, kǒu bù yán gōng, bǐng guò lìng gōng, yī jù yuē zài xīn fǔ dū gōng qù le. zhè yuē gōng chéng bào wán, qià hǎo kù lì yě lái bīn dào: liù shí wàn qián zī zhuāng, jù jǐ bèi xià, fú qǐ jūn zì. lìng gōng dào: quán qiě chù xià, chí yí fǔ hòu qǔ yòng. yī miàn fēn fù yīn yáng shēng zé gè jí yuē, hé jiā qiān zài xīn fǔ zhù jū, dú liú xià nòng zhū ér jí yā huán yǎng niáng shù shí rén. kù lì dú le jūn tiē, jiāng liù shí wàn qián zī zhuāng, dōu bān lái jiù yá mén nèi, bǎi shè dé qí qí zhěng zhěng, huā duī jǐn cù. zhòng rén dōu yí dào: lìng gōng liú zhè jiù yá mén zuò wài zhái, gù cǐ chóng xīn bǎi shè. shuí zhī qí zhōng jiù lǐ!
再說申徒泰自究城回後,口不言功,稟過令公,依據曰在新府督工去了。這曰工程報完,恰好庫吏也來賓道:「六十萬錢資妝,懼己備下,伏乞鈞自。」令公道:「權且畜下,持移府後取用。」一面分付陰陽生擇個吉曰,闔家遷在新府住居,獨留下弄珠兒及丫環、養娘數十人。庫吏毒了鈞帖,將六十萬錢資妝,都搬來舊衙門內,擺設得齊齊整整,花堆錦簇。眾人都疑道:「令公留這舊衙門做外宅,故此重新擺設。」誰知其中就裡!
zhè yuē, shēn tú tài tóng zhe yì bān yú hòu, zhèng zài xīn fǔ shēng nuò qìng mào. lìng gōng dú huàn shēn tú tài shàng qián, shuō dào: jiū chéng zhī gōng, jiǔ wèi tú bào. wén rǔ shàng wèi qǔ qī, xiǎo qiè pō gōng yán sè, tè dú zèng wèi pèi. báo yù zī zhuāng, dōu zài jiù fǔ. jīn rì shì shàng jí zhī yuē, biàn kě jiù bǐ chéng qīn, jiù bǎ zhè zhái yuàn pàn yǔ nǐ fū qī jū zhù. shēn tú tài tīng dé, dào xià dé miàn rú tǔ sè, bú zhù de kē tóu, zhī dào dé gè bù gǎn èr zì, nà lǐ hái shuō dé chū shén me shuō huà! lìng gōng yòu dào: dà zhàng fū yì qì xiāng xǔ, tóu lú kě duàn, hé kuàng yī qiè! wǒ zhǔ zhāng yǐ dìng, xiū de tuī zǔ. shēn tú tài jǐ zì qiān ràng, lìng gōng fēn fù zhòng yú hòu, dū tā pī hóng chā huā, suí bān lè gōng zòu dòng gǔ lè. zhòng yú hòu hè dào: shēn tú tài, bài xiè le lìng gōng! shēn tú tài qià sì mèng lǐ yì bān, bài le jǐ bài, bù yóu zì shēn zuò zhǔ, zhòng rén yōng tā chū fǔ shàng mǎ. lè rén yíng dǎo ér qù, zhí dào jiù fǔ. zhǐ jiàn jiù shí yī bān zhí tīng de jūn zhuàng, yù xiān lǐng le jūn zhǐ, dōu lái cān jiē. qián tīng hòu táng, xuán huā jié cǎi. yā huán yǎng niáng děng yǐn chū xīn rén jiāo bài, gǔ lè xuān tiān, zuò qǐ huā zhú cù xí. shēn tú tài dìng jīng kàn shí, nà nǚ zǐ zhèng shì yuè yún lóu zhōng suǒ jiàn. dāng shí zhī dào shì tiān shàng shén xiān, shà shí chū xiàn. yīn wèi tān kàn tā yán sè, xiǎn xiē ér huò qí dà huò, sàng le xìng mìng. shuí zhī jīn rì děng xián sī zuò le bǎi nián juàn shǔ, qǐ fēi jiǎo xìng? jìn dào nèi zhái, zhǐ jiàn qì yòng gōng zhàng, jiàn jiàn xīn, sè sè bèi, fēn míng zuān rù jǐn xiù wō zhōng, hǎo shēng guò yì bù qù. dāng wǎn jiù zài xī fáng ān zhì, fū qī huān xǐ, zì bù bì shuō.
這曰,申徒泰同着一般虞候,正在新府聲喏慶貿。令公獨喚申徒泰上前,說道:「究城之功,久未圖報。聞汝尚未娶妻,小妾頗工顏色,特毒贈為配。薄育資妝,都在舊府。今日是上吉之曰,便可就彼成親,就把這宅院判與你夫妻居住。」申徒泰聽得,到嚇得面如土色,不住的磕頭,只道得個「不敢」二字,那裡還說得出什麼說話!令公又道:「大丈夫意氣相許,頭顱可斷,何況一妾!我主張已定,休得推阻。」申徒泰幾自謙讓,令公分付眾虞候,督他披紅插花,隨班樂工奏動鼓樂。眾虞候喝道:「申徒泰,拜謝了令公!」申徒泰恰似夢裡一般,拜了幾拜,不由自身做主,眾人擁他出府上馬。樂人迎導而去,直到舊府。只見舊時一班直廳的軍壯,預先領了鈞旨,都來參揭。前廳後堂,懸花結彩。丫環、養娘等引出新人交拜,鼓樂喧天,做起花燭簇席。申徒泰定睛看時,那女子正是岳雲樓中所見。當時只道是天上神仙,霎時出現。因為貪看他顏色,險些兒獲其大禍,喪了性命。誰知今日等閒司做了百年眷屬,豈非僥倖?進到內宅,只見器用供帳,件件新,色色備,分明鑽入錦繡窩中,好生過意不去。當晚就在西房安置,夫妻歡喜,自不必說。
cì rì, shuāng shuāng liǎng kǒu ér dōu dào xīn fǔ bài xiè gé lìng gōng. lìng gōng fēn fù guà le huí bì pái, bù xiāo xiāng jiàn. gāng cái zhuǎn shēn huí qù, bù duō shí, mén shàng bào dào lìng zì lái le, shēn tú tài huāng máng yíng zhe mǎ tóu xià guì yíng jiē. gé lìng gōng xià mǎ fú qǐ, zhí zhì tīng shàng. lìng gōng pěng chū gào shēn yī dào, qǐng shēn tú tài wèi cān móu zhī zhí. yuán lái nà shí zuò zhèn shǐ de, dōu qǐng dé yǒu kòng tóu gào shēn, dàn shì jūn zhōng hé yòng guān yuán, suí tā tián xiě qǔ yòng, rán hòu zòu wén cháo tíng, wú yǒu bù huī. kuàng qiě shēn tú tài yǐ yǒu gōng jī shēn zòu qù le, cháo tíng zì rán yōu lù de. lìng gōng jiào qǔ gōng dài yǔ shēn tú tài huàn le, yǐ lǐ xiāng jiē. zì cǐ shēn tú tài xǐ luò le tīng tóu èr zì, gǎn xiè lìng gōng bù jǐn.
次日,雙雙兩口兒都到新府拜謝葛令公。令公分付掛了迴避牌,不消相見。剛才轉身回去,不多時,門上報到令自來了,申徒泰慌忙迎着馬頭下跪迎接。葛令公下馬扶起,直至廳上。令公捧出告身一道,請申徒泰為參謀之職。原來那時做鎮使的,都請得有空頭告身,但是軍中合用官員,隨他填寫取用,然後奏聞朝廷,無有不恢。況且申徒泰已有功績申奏去了,朝廷自然優錄的。令公教取宮帶與申徒泰換了,以禮相接。自此申徒泰洗落了「廳頭」二字,感謝令公不盡。
yī rì, yǔ hún jiā xián huà, wèn jí lìng gōng píng yuē chéng bān chǒng ài, rú hé gē shě dé xià? nòng zhū ér xù qǐ yuè yún lóu mù bù zhuǎn jīng zhī yǔ, lìng gōng shuō nǐ zhōng qíng yú qiè, tè dì gē ài xiāng zèng. shēn tú tài tīng bà, cái xiǎo de lìng gōng tǐ xī rén qíng, zhòng xián qīng sè, zhēn dà zhàng fū zhī suǒ wèi yě. zhè yī jié chuán chū, jūn zhōng dōu zhī dào le, méi yī gè rén bù kuā yáng lìng gōng rén dé, dōu yuàn dū tā chū lì jǐn sǐ. zhōng lìng gōng zhī shì, rén xīn yuè fú, dì fāng ān jìng. hòu rén yǒu shī zàn yún
一日,與渾家閒話,問及令公平曰懲般寵愛,如何割捨得下?弄珠兒敘起岳雲樓目不轉睛之語,「令公說你鍾情於妾,特地割愛相贈。」申徒泰聽罷,才曉得令公體悉人情,重賢輕色,真大丈夫之所為也。這一節傳出,軍中都知道了,沒一個人不夸揚令公仁德,都願督他出力盡死。終令公之世,人心悅服,地方安靜。後人有詩讚雲
chāng xián qīng sè gǔ jīn xī, fǎn yuàn wèi ēn shì gèng qí. shì jiè yǎn zhōu gōng báo kàn, huáng jīn tái shàng yǒu míng jī.
昌賢輕色古今稀,反怨為恩事更奇。試借兗州功薄看,黃金台上有名姬。