jiāng yǐ wèi wèi shǐ yú chǔ, wèi chǔ wáng yuē: chén rù jìng, wén chǔ zhī sú, bù bì rén zhī shàn, bù yán rén zhī è, chéng yǒu zhī hū? wáng yuē: chéng yǒu zhī. jiāng yǐ yuē: rán zé bái gōng zhī luàn, dé wú suì hū? chéng rú shì, chén děng zhī zuì miǎn yǐ. chǔ wáng yuē: hé yě? jiāng yǐ yuē: zhōu hóu xiāng chǔ, guì shén yǐ ér zhǔ duàn, zuǒ yòu jù yuē wú yǒu, rú chū yī kǒu yǐ.
江乙為魏使於楚,謂楚王曰:「臣入竟,聞楚之俗,不蔽人之善,不言人之惡,誠有之乎?」王曰:「誠有之。」江乙曰:「然則白公之亂,得無遂乎?誠如是,臣等之罪免矣。」楚王曰:「何也?」江乙曰:「州侯相楚,貴甚矣而主斷,左右懼曰無有,如出一口矣。」