shí nián céng shí fèng huáng máo, huí shǒu fēng yān mèng mèi láo. shū dào guān hé shuāng yù àn, fù chéng hú hǎi yī tí páo.
十年曾识凤凰毛,回首风烟梦寐劳。书到关河双玉案,赋成湖海一绨袍。
wò zhōng míng yuè shuí xiāng guì, qū lǐ qīng shān qiě zì gāo. wén dào hàn tíng tuī zhòng wèi, mò lìng qiū sī mǎn péng hāo.
握中明月谁相贵,曲里青山且自高。闻道汉廷推仲蔚,莫令秋思满蓬蒿。