jī míng shān, zūn fēng qiào bì hé càn yán. běi fēng chuī xuě jī bú zhù, yuán yòu wǎng gǎn lái jī pān.
鸡鸣山,嶟峰峭壁何孱颜。北风吹雪积不住,猿狖罔敢来跻攀。
fú tú gǔ chà jù qí dǐng, nǎi shì rén qiǎo tōu tiān qiān. yáng hé jí liú zǒu qí xià, shí dòng qiān fú cáng qí jiān.
浮屠古刹踞其顶,乃是人巧偷天悭。洋河急流走其下,石洞千佛藏其间。
wǒ lái zhèng zhí yán dōng yuè, qí hán zuò bīng hòu dì liè. què yí nán guó qīng lián huā, lòu chèn huí yáng chěng qí jué.
我来正值严冬月,祈寒作冰厚地裂。却疑南国青莲花,漏趁回阳逞奇绝。
zī shān zhuàng lì xióng biān zhōu, yīng yǒu shén líng hù míng miè. yì xī táng zōng céng zhù bì, hū tīng jīn jī cuī xiǎo rì.
兹山壮丽雄边州,应有神灵护明灭。忆昔唐宗曾驻跸,忽听金鸡催晓日。
ěr lái dǒu guò qī bǎi nián, gǔ wǎng jīn lái shì fēi yī. shì fēi yī, kě nài hé, wéi yǒu míng shān cháng bù mó.
迩来陡过七百年,古往今来事非一。事非一,可奈何,惟有名山长不磨。
dēng gāo dé jù liáo zì wèi, pú táo mǎn zhù jīn pǒ luó.
登高得句聊自慰,葡萄满注金叵罗。