zhòng huá gōng zhōng bái rì zhǎng, shān lóng xuàn làn chuí yī shang
重华宫中白日长,山龙绚烂垂衣裳。
yù jiē cháo bà nán fēng qǐ, gàn yǔ bù dòng shēng wēi liáng
玉阶朝罢南风起,干羽不动生微凉。
shì shí zhì dìng zuò sháo wǔ, zhōng yǒu tóng qín yīn zuì gǔ
是时治定作韶舞,中有桐琴音最古。
zuò bǎ wǔ xián wèi huī nòng, bù jué nán fēng mǎn chuāng hù
坐把五弦为挥弄,不觉南风满窗户。
yī dàn mín yùn jiě, zài dàn mín fù cái
一弹民愠解,再弹民阜财。
zhí lìng sì hǎi yì wàn xìng, xī xī gǔ fù dēng chūn tái
直令四海亿万姓,熙熙鼓腹登春台。
shí yǒu wǔ sè fèng, fēi lái biǎo xiū ruì
时有五色凤,飞来表休瑞。
yōng yōng yù jiē qián, yì gǎn zhòng huá yì
雍雍玉阶前,亦感重华意。
zhòng huá zhī yì liáng kǔ shēn, yì zài shēng mín bù zài qín
重华之意良苦深,意在生民不在琴。
jiǔ yí yún lěng shì yǐ yuǎn, rén rén zhēng yù wén qí yīn
九疑云冷世已远,人人争欲闻其音。
qí jīn zhòng huá yù bā jí, měi dàn wǔ xián cháng tàn xī
祇今重华御八极,每弹五弦长叹息。
nán fēng zhǎng yǎng bǎi yú nián, hēi fā chī chī qǐ néng shí
南风长养百馀年,黑发蚩蚩岂能识。
wǒ chí cǐ gē sòng shǐ jūn, shēng mín jiǔ dài nán fēng xūn
我持此歌送使君,生民久待南风薰。
chéng xuān zhèng shì jūn suǒ zhí, yuàn zǎo liú bō rén jiān wén
承宣政是君所职,愿早流播人间闻。