tíng xià róng kuí gāo shí chǐ, zǐ ruí rù lián míng de lì
庭下戎葵高十尺,紫蕤入帘明的皪。
shuí lìng yàn zhì bù féng chūn, què yǒu dān xīn jiě qīng rì
谁令艳质不逢春,却有丹心解倾日。
qīng chén bù fēi zhū xià qīng, cuì qiào lòu rì yīn tíng tíng
轻尘不飞朱夏清,翠翘镂日阴亭亭。
nán fēng chuī wéi cán jiǔ xǐng, jì mò lán gān zhòu fāng yǒng
南风吹帏残酒醒,寂寞阑干昼方永。