kǎo tíng fū zǐ ān tíng lái, ài wǒ xī shàng hóng lián kāi. shǒu yáo yǔ shàn zuò wàng shǔ, xì zhé bì tǒng xián zuò bēi.
考亭夫子安亭来,爱我溪上红莲开。手摇羽扇坐忘暑,戏折碧筒閒作杯。
bì tǒng bēi kuān rèn jīng xī, què xián yù tóng cuī yǐn jí. lǐ yún chǔ shì ruò dà mèng, dù yuē jǔ shāng xū lèi shí.
碧筒杯宽任鲸吸,却嫌玉童催饮急。李云处世若大梦,杜曰举觞须累十。
bái rì yù xià qīng fēng xú, wǒ huái yǔ shì tóng juǎn shū. rú hé kǔ suǒ tí cǐ shàn, dà hū mò qīng dāng zuì yú.
白日欲下清风徐,我怀与世同卷舒。如何苦索题此扇,大呼墨卿当醉馀。
wèi jūn yáo xiǎng bái lù dòng, nà de wǔ yí qīng jǐng gòng. hái qī yuè xī jiū cān tóng, shì cǐ qián xiū zú zhēn zhòng.
为君遥想白鹿洞,那得武夷清景共。还期月夕究参同,似此前脩足珍重。