cháng ān fēng chuī wàn wù liǔ, yǔ jūn zǒu mǎ xiāng féng jiǔ
长安风吹万物柳,与君走马相逢久。
zuó cháo xiè hòu zūn jiǔ jiān, èr shí nián lái yī huí shǒu
昨朝邂逅尊酒间,二十年来一回首。
wǒ guān shí nián qián, jūn guān shí nián hòu
我官十年前,君官十年后。
yǎn dǐ xiāng kàn yǐ zhuàng líng, shì jiān wàn shì zhēn fān shǒu
眼底相看已壮龄,世间万事真翻手。
yì chū shào xiǎo lái jiǎn cáo, jūn jiā xiōng dì tóng yóu áo
忆初少小来柬曹,君家兄弟同游遨。
shàng shū tíng qián liǎng yù shù, bái rì càn làn qiū fēng gāo
尚书庭前两玉树,白日灿烂秋风高。
ěr shí jiàn jūn qì yǐ háo, huā yán yún fā qīng jǐn páo
尔时见君气已豪,花颜云发青锦袍。
shí lín zài tiān dòng lín jiǎ, chì fèng pái yún shēng yǔ máo
石麟在天动鳞甲,赤凤排云生羽毛。
zhǐ jīn gǔ gé shū héng diào, qīng dōu jiàn zhě jiē yīng miào
只今骨格殊恒调,倾都见者嗟英妙。
hèn bù zhì zhī yù táng bīn, shuí lìng jiǔ dài jīn mén zhào
恨不置之玉堂宾,谁令久待金门诏。
yǒng jiā shān shuǐ chēng jué qí, qiě yǔ xiè kè tóng jīn qī
永嘉山水称绝奇,且与谢客同襟期。
huā lǐ kāi lián xiān lì chū, sōng jiān zhe jī shān rén suí
花里开帘仙吏出,松间著屐山人随。
shàng shū fēng yì gǔ wú bǐ, rú jūn gèng shì shàng shū zi
尚书风义古无比,如君更是尚书子。
shàng shū dōng shān xián bái yún, gāo wò bù wéi cāng shēng qǐ
尚书东山閒白云,高卧不为苍生起。
hàn tíng wǒ yì dōng fāng shēng, chàng wàng míng shān wú xiàn qíng
汉庭我亦东方生,怅望名山无限情。
hǎi yún hào gē qǐ chūn sè, sòng ěr wàn lǐ dōng nán xíng
海云浩歌起春色,送尔万里东南行。