dōng fēng chuī lǜ zhōu cǎo, shàng lín bǎi zhuàn xīn yīng zǎo
东风吹绿□洲草,上林百啭新莺早。
pèi mǎ cháo tiān xiǎng yù kē, yù táng hé xiàn chūn fēng hǎo
佩马朝天响玉珂,玉堂何限春风好。
chūn fēng tiáo dì biàn tiān yá, yú chuī pī jí yě rén jiā
春风迢递遍天涯,馀吹披及野人家。
mén qián jiàn jué péng hāo zhǎng, jìng lǐ hái kāi jǐ cù huā
门前渐觉蓬蒿长,径里还开几簇花。
wèng tóu chūn niàng pēi chū shú, shǒu yì gé jīn shí zì lù
瓮头春酿醅初熟,手挹葛巾时自漉。
zuò zhě wú guò bái yǔ líng, bàn hān gē yǒng huān bù zú
作者无过白与陵,半酣歌咏欢不足。
lú cí biāo, yīng wǔ bēi, yī shēng huái bào cǐ shí kāi
鸬鹚杓,鹦鹉杯,一生怀抱此时开。
kāi huái bù dàn chūn fēng hǎo, wèi xǐ wén zhāng luò shàng tái
开怀不但春风好,为喜文章落上台。
wén zhāng shì suǒ xiàn, kuàng fù cí yuán yàn
文章世所羡,况复词垣彦。
fèng quē luán tái bù kě qīn, piàn yán huá gǔn xiāng xiān xīn
凤阙鸾台不可亲,片言华衮相鲜新。
kuí guāng yè yè zhú cāng hǎi, wéi yīng yáo yì yù táng rén
奎光夜夜烛沧海,惟应遥忆玉堂人。