huáng mù wān tóu gǔ yě tíng, tíng xū fǔ kǎn tūn cāng míng. fú sāng yáo bào rì jiāng qǐ, hóng hōng hǎi dǐ yú lóng jīng.
黃木灣頭古野亭,亭虛俯檻吞滄溟。扶桑遙報日將起,洪轟海底魚龍驚。
xì zhuó xián chí zhēn jiǎo jié, bù bǐ xún cháng zhà míng miè. yōu yōu yù zhào biàn gāi shān, fēng yán bù wū jiē chéng chè.
細濯咸池真皎潔,不比尋常乍明滅。悠悠燠照遍垓埏,風檐蔀屋皆澄澈。
xī táng zuì zhòng yú yuān gōng, chén āi xǐ jǐn yī jiù hóng. huì de hé xū chì shéng xì, zì yǒu qíng shǒu huí cāng qióng.
昔唐最重虞淵功,塵埃洗盡依舊紅。會得何須赤繩系,自有擎手回蒼穹。
kuā fù dèng lín tú rǎo rǎo, lǔ yáng sān shè yīng wèi liǎo. jìn rén jiàn shuō guǎ jūn xū, qǐ zhī xiàn liàng zhōng piǎo miǎo.
夸父鄧林徒擾擾,魯陽三舍應未了。晉人見說寡君須,豈知線量終縹渺。
kuáng fū zhì bèi xiàn zhì zūn, liè shì pù shū yí ér sūn. shì shì fú yún qí rú cǐ, wǒ ài gǔ lái míng yù pán.
狂夫炙背獻至尊,烈士曝書遺兒孫。世事浮雲祇如此,我愛古來銘浴盤。
tíng qù bō luó yóu zhǐ chǐ, miào shén xiāng duì yáo xiāng yì. cháo pěng qīng guāng dàng jìn fēn, mù rào yú huī jiāng zhèn jī.
亭去波羅猶咫尺,廟神相對遙相憶。朝捧清光盪祲氛,暮繞餘輝江震擊。
xiào líng xuān mì hù háo chéng, jiāo téng fèng wǔ huáng hé qīng. guǒ rán xī yù yín bīn xù, wàn guó shān hé shǔ dà míng.
效靈宣秘護濠城,蛟騰鳳舞黃河清。果然羲馭寅賓旭,萬國山河屬大明。