huáng mù wān tóu gǔ yě tíng, tíng xū fǔ kǎn tūn cāng míng. fú sāng yáo bào rì jiāng qǐ, hóng hōng hǎi dǐ yú lóng jīng.
黄木湾头古野亭,亭虚俯槛吞沧溟。扶桑遥报日将起,洪轰海底鱼龙惊。
xì zhuó xián chí zhēn jiǎo jié, bù bǐ xún cháng zhà míng miè. yōu yōu yù zhào biàn gāi shān, fēng yán bù wū jiē chéng chè.
细濯咸池真皎洁,不比寻常乍明灭。悠悠燠照遍垓埏,风檐蔀屋皆澄澈。
xī táng zuì zhòng yú yuān gōng, chén āi xǐ jǐn yī jiù hóng. huì de hé xū chì shéng xì, zì yǒu qíng shǒu huí cāng qióng.
昔唐最重虞渊功,尘埃洗尽依旧红。会得何须赤绳系,自有擎手回苍穹。
kuā fù dèng lín tú rǎo rǎo, lǔ yáng sān shè yīng wèi liǎo. jìn rén jiàn shuō guǎ jūn xū, qǐ zhī xiàn liàng zhōng piǎo miǎo.
夸父邓林徒扰扰,鲁阳三舍应未了。晋人见说寡君须,岂知线量终缥渺。
kuáng fū zhì bèi xiàn zhì zūn, liè shì pù shū yí ér sūn. shì shì fú yún qí rú cǐ, wǒ ài gǔ lái míng yù pán.
狂夫炙背献至尊,烈士曝书遗儿孙。世事浮云祇如此,我爱古来铭浴盘。
tíng qù bō luó yóu zhǐ chǐ, miào shén xiāng duì yáo xiāng yì. cháo pěng qīng guāng dàng jìn fēn, mù rào yú huī jiāng zhèn jī.
亭去波罗犹咫尺,庙神相对遥相忆。朝捧清光荡祲氛,暮绕馀辉江震击。
xiào líng xuān mì hù háo chéng, jiāo téng fèng wǔ huáng hé qīng. guǒ rán xī yù yín bīn xù, wàn guó shān hé shǔ dà míng.
效灵宣秘护濠城,蛟腾凤舞黄河清。果然羲驭寅宾旭,万国山河属大明。