wǒ yù fǎng zhōng nán, hàn jiāng bù kě dù
我欲访终南,汉江不可渡。
hū wén bié chéng xíng, yún qù wǔ chāng lù
忽闻别乘行,云去武昌路。
wǔ chāng chéng guō jiāng hàn bīn, jīng qí niǎo niǎo qiū fù chūn
武昌城郭江汉滨,旌旗袅袅秋复春。
huáng hè lóu qián jǐ chuī dí, chì wū nián hòu yī zhān jīn
黄鹤楼前几吹笛,赤乌年后一沾巾。
bái píng hóng liǎo zhōu réng lǜ, fěn dié bēi jiā yè xiāng cù
白蘋红蓼洲仍绿,粉堞悲笳夜相促。
xīng yuè yóu duō rào shù wū, fēng jiāng céng shì zhōng yuán lù
星月犹多绕树乌,封疆曾是中原鹿。
xìng shēng míng shì jū shàng yóu, lù lù nà kěn bēn zǒu xiū
幸生明世居上游,碌碌那肯奔走休。
zhǐ jīn wēi quán bàn cì shǐ, kuàng fù cái lì jīng zhū hóu
只今威权半刺史,况复才力惊诸侯。
yì zài jīn luó huò shén jiàn, èr shí yú nián jīng liè yàn
忆在金螺获神剑,二十馀年经烈焰。
lín qí fú shì bái rì huí, zhì shì píng shēng cóng cǐ jiàn
临岐拂拭白日回,志士平生从此见。
lǎo wǒ shēn shān nài bié hé, chǔ rén hé chǔ qǐ ōu gē
老我深山奈别何,楚人何处起讴歌。
tā shí guò zhào yīng xiāng wèn, bàng sù yú jiā míng yuè duō
他时过棹应相问,傍宿渔家明月多。