xī wén yǒu shì huáng shān diān, fěng jīng bào mǔ duō suì nián. bǎn gé yǒu kè yè tóu zhǐ, shēng chè sān jiè bēi rén tiān.
昔闻有士黄山巅,讽经报母多岁年。板阁有客夜投止,声彻三界悲人天。
yǒu shí kuáng fēng yuè lǐng zhì, xiū ruò yǒu wù fú hù biān. hēi yún wān yán bèng rù shì, jīng zì é yì dēng nán rán.
有时狂风越岭至,咻若有物伏户边。黑云蜿蜒迸入室,经字俄翳灯难然。
jīng chéng xiàng mǔ yuàn wú jìn, suī yǒu yì gǎn xīn bù qiān. wǒ jīn sòng jīng lú shān lǐ, jì chōu nǚ jí zhōng xuán xuán.
精诚向母愿无尽,虽有异感心不迁。我今诵经庐山里,冀瘳女疾中悬悬。
tiān sǎn gài yún yī fú yún, hū ruò piāo fú zhōu dà qiān. chén gēn yōu hū shǎo jīng jìn, yuǎn gé jìng yù yóu tiān quán.
天伞盖云衣服云,忽若飘拂周大千。尘根悠忽少精进,远隔净域犹天泉。
ān dé zhū gēn jiàn tuō xián, wǒ yì shēn zuò xī fāng lián. dàn qiú lòu guǒ shì yuán zhòng, cùn xīn yáo ruò xiāng lú yān.
安得诸根箭脱弦,我亦身坐西方莲。但求漏果世缘重,寸心遥爇香炉烟。