wǒ wén dān shān chì shuǐ zhī dòng tiān, dì mài àn yǔ péng yíng lián. péng lái yī zhī nǎi dú wǎng, zhí dào tiān chí péng huà zhī nán biān.
我闻丹山赤水之洞天,地脉暗与蓬瀛连。蓬莱一枝乃独往,直到天池鹏化之南边。
shū rán nǎi yǔ luó fú jié, qī dòng sì míng rú gé jué. níng zhī gòng zài dòu niú jiān, tiān shàng fèn xīng zǒng yáng yuè.
倏然乃与罗浮结,七洞四明如隔绝。宁知共在斗牛间,天上分星总扬越。
sì míng kuáng kè hè jì zhēn, qīng lián yī jiàn hào xiān rén. zhī rén zì yǒu chuán xīn fǎ, néng shǐ fén yáng qū zhě shēn.
四明狂客贺季真,青莲一见号仙人。知人自有传心法,能使汾阳屈者伸。
táng dài gōng chén dú jū shǒu, shéi zhī huó zì shū shēng shǒu. jūn jīn xiàng shì tè nán lái, zhī rén kěn luò qián xián hòu.
唐代功臣独居首,谁知活自书生手。君今相士特南来,知人肯落前贤后。
tiān xián xīn jìn wò wā duō, gèng mìng jīng qí lǐ jiǔ hé. dōu jiāng jí fǔ qīng fēng sòng, hé rù hé qú hù zǐ gē.
天闲新进渥洼多,更命旌旗理九河。都将吉甫清风颂,和入河渠瓠子歌。
zhù shū qī shí luó fú lǎo, hàn zhú wèi shū pín xuē gǎo. fāng hòu gōng xián xì píng lùn, rú hé yì shǒu cuī qián dǎo.
著书七十罗浮老,汗竹为书频削稿。方候公闲细评论,如何鹢首催前导。
bìng zhōng xiāng sòng bù chéng zhāng, kǒu shòu ér cáo xiě shù xíng. chí jūn cì guī jiàn hú yī qǔ shuǐ, lái wèn tiān tāi wàn rèn zhī shí liáng.
病中相送不成章,口授儿曹写数行。迟君赐归鉴湖一曲水,来问天台万仞之石梁。