shēng xiāo yī fú hóng zhuāng yǐng, yù mào zhū guān fāng qǐ lǐng
生绡一幅红妆影,玉貌珠冠方绮领。
yǎn bō rú yuè zhào rén jiān, yù duó luán bì xū jué dǐng
眼波如月照人间,欲夺鸾篦须绝顶。
huái cì huáng mén huǐ wù tóu, yí zhū cǎo cǎo shàng shū shōu
怀刺黄门悔误投,遗珠草草尚书收。
dǎng rén bēi shàng wú shuāng shì, fū xù bān zhōng dì yī liú
党人碑上无双士,夫婿班中第一流。
jiàng yún lóu gé qǐ sān céng, hóng dòu huā zhī kū fù shēng
绛云楼阁起三层,红豆花枝枯复生。
bān guǎn zì chēng shī dì zǐ, fú xiāng tóng shì gǔ xiān shēng
班管自称诗弟子,佛香同事古先生。
gōu lán yuàn dà cháo tíng xiǎo, hóng fěn qíng duō qīng shǐ qīng
勾栏院大朝廷小,红粉情多青史轻。
piān zhōu tóng guò huáng tiān dàng, liáng jiā yǒu gè qīng lóu yàng
扁舟同过黄天荡,梁家有个青楼样。
jīn gǔ qīn tí qiè yì néng, zhēng nài jiāng nán bù chū jiāng
金鼓亲提妾亦能,争奈江南不出将。
yī zhāo jiǔ miào yān chén qǐ, shǒu wò shéng dāo quàn gōng sǐ
一朝九庙烟尘起,手握绳刀劝公死。
bǎi nián cǐ jì hé guī hū? wàn lùn rú jīn dōu dìng yǐ
百年此际曷归乎?万论如今都定矣。
kě xī shàng shū shòu zhèng cháng, dān qīng rǎng yǔ liǔ zhī niáng
可惜尚书寿正长,丹青攘与柳枝娘。