hóng róng lěng luò qiū qiān jià, rén yuē xī líng bà. lí huā hé lèi bì zhòng mén, què shì yù ér qiáo cuì yì dōng hūn.
红绒冷落秋千架,人约西陵罢。梨花和泪闭重门,却似玉儿、憔悴忆东昏。
mèng pó kǔ bǎ dōng jūn dù, zuò zuò cuī chūn mù. chóu chūn rén zhèng zài zhū lóu, tīng jǐn sī sī diǎn diǎn yǐ xiāng gōu.
孟婆苦把东君妒,做作催春暮。愁春人正在朱楼,听尽丝丝点点、倚香篝。