cáo xī yī shuǐ fèn qiān pài, zhào gǔ chéng jīn wú zhì ài
曹溪一水分千派,照古澄今無滯礙。
jìn lái xué zhě bù qióng yuán, wàng zhǐ tí wā wèi dà hǎi
近來學者不窮源,妄指蹄窪為大海。
xuě dòu lǎo shī dá zhēn qù, dà zhèn léi yīn chuí fǎ gǔ
雪竇老師達真趣,大震雷音椎法鼓。
shī wáng xiāo hǒu chū kū lái, bǎi shòu qiān xié jiē kǒng jù
獅王哮吼出窟來,百獸千邪皆恐懼。
huò gē shī, huò yǔ jù, dīng níng zhǐ yǐn mí rén lù
或歌詩,或語句,丁寧指引迷人路。
yán cí lěi luò yì gāo shēn, jī yù qiāo jīn xiǎng qiān gǔ
言辭磊落義高深,擊玉敲金響千古。
zhēng nài mí rén zhú jìng liú, què jiāng yán xiāng xún míng shù
爭奈迷人逐境留,卻將言相尋名數。
zhēn rú shí xiàng běn wú yán, wú xià wú gāo wú yǒu biān
真如實相本無言,無下無高無有邊。
fēi sè fēi kōng fēi èr tǐ, shí fāng chén shā yī lún yuán
非色非空非二體,十方塵剎一輪圓。
zhèng dìng hé céng fēn yǔ mò, qǔ bù dé xī shě bù dé
正定何曾分語默,取不得兮捨不得。
dàn yú zhū xiàng bù liú xīn, jí shì rú lái zhēn guǐ zé
但於諸相不留心,即是如來真軌則。
wèi chú wàng xiāng jiāng zhēn duì, wàng ruò bù shēng zhēn yì huì
為除妄相將真對,妄若不生真亦晦。
néng zhī zhēn wàng liǎng jù fēi, fāng dé zhēn xīn wú guà ài
能知真妄兩俱非,方得真心無罣礙。
wú guà ài xī néng zì zài, yī wù dùn xiāo qióng jié zuì
無罣礙兮能自在,一悟頓消窮劫罪。
bù shī gōng lì zhèng pú tí, cóng cǐ yǒng lí shēng sǐ hǎi
不施功力證菩提,從此永離生死海。
wú shī jìn ér yán yǔ chàng, liú zài shì jiān wèi bǎng yàng
吾師近而言語暢,留在世間為榜樣。
zuó xiāo bèi wǒ huàn jiāng lái, bǎ bí kǒng chuān fàng zhàng shàng
昨宵被我喚將來,把鼻孔穿放杖上。
wèn tā dì yī yì rú hé, què dào yǒu yán jiē shì bàng
問他第一義如何,卻道有言皆是謗。