zǎi xiàng xī qǐ fù chūn shān, mén shēng sì hǎi jiē dá guān. jiān shū zhēng bǎo duǒ yún yàng, tí shī biàn gé shā lóng kàn.
宰相昔起富春山,门生四海皆达官。笺书争宝朵云样,题诗便隔纱笼看。
zhī jūn xiāng yǔ yǒu guā gé, jué kǒu bù dào rén suǒ nán. hé bù kuà áo shàng jīn luán, hú wéi cǎi qín zuò jiāng gān.
知君相与有瓜葛,绝口不道人所难。何不跨鳌上金銮,胡为采芹坐江干。
qún xiāo fēi lái zhēng yě rèn, sān zhān bù zú gōng cháo cān. rén shēng róng cuì hé zú tàn, hǎi shuǐ huì shǐ sāng tián gān.
群鸮飞来争野葚,三鳣不足供朝餐。人生荣悴何足叹,海水会使桑田乾。
dāng xuān xià mǎ xī rì shèng, bì mén luó què jīn zhāo xián. qún ér sè suō shǒu bù rè, xiān shēng luò tuò zhān yóu hán.
当轩下马昔日盛,闭门罗雀今朝閒。群儿瑟缩手不热,先生落魄毡犹寒。
fàn yáng chéng nán dān zhào guī, hé rén sòng zhě chē bān bān. yáng tán dú sǎ xī zhōu lèi, mèng cháng kōng gǎn yōng mén dàn.
范阳城南丹旐归,何人送者车班班。羊昙独洒西州泪,孟尝空感雍门弹。
lǎo shù chūn cán hú dié qù, cāng jiāng suì wǎn bái ōu hái. běi fēng chuī xuě bèi zhǎng luán, shī náng jiǔ kē suí zhēng ān.
老树春残蝴蝶去,沧江岁晚白鸥还。北风吹雪被长峦,诗囊酒榼随征鞍。
qǐng jūn dú shī yǐn měi jiǔ, guī rì xiè kè láo bì guān. shì jiān wàn shì bù xū wèn, xī hú liǔ sè chā kě guān.
请君读诗饮美酒,归日谢客牢闭关。世间万事不须问,西湖柳色差可观。