lùn yán dāng kǎo shí jīng wēi, guān rén qǐ jì tǐ jí féi. shè xī rù zhè wú yān qī, shuā sī luó wén rú chū jī.
论研当考石精微,观人岂计体瘠肥。歙溪入浙无淹期,刷丝罗纹如出机。
bǐ bìng duān kēng zhōng pǐn bēi, jiù zhōng gǔ duān jiàn yóu xī. nán de yǐ tàn chéng píng shí, zhǎng shéng shù yāo xià yán fēi.
比并端坑终品卑,就中古端见尤稀。难得已叹承平时,长绳束腰下岩扉。
sù liáng yāo pàn bù jiù jī, záo shēn quán yǎn bèng ruò fēi. jìn yín jìng rì wú guāng xī, qīng shēng zhòng shí bù wù fēi.
宿粮腰畔不救饥,凿深泉眼迸若飞。浸淫竟日无光晞,轻生重石不悟非。
shí gōng chuán yè yóu sūn zhī, wǒ shòu gǔ pú qiān jīn guī. pú suī yún shí yù wèi jī, xìn shǒu dé mò wú jù wéi.
石工传业犹孙枝,我售古璞千金归。璞虽云石玉为肌,信手得墨无拒违。
shì máng xíng cǎo qǔ cì yí, cái shuāi bǐ lǎo wú fā huī. qǐng jiàn dèng yǒu chuò zèng zhī, zhì cuì cái měi bù kě jī.
事忙行草取次宜,才衰笔老无发挥。顷见邓友辍赠之,质粹材美不可讥。
qì jiā yǒu zi wú suǒ zhī, wén zhāng guāng yàn qī téng huī. bù fáng guài guài réng qí qí, kù sì láo zhī wéi jiù yī.
契家有子吾所知,文章光焰期腾晖。不妨怪怪仍奇奇,酷似牢之惟舅依。
jiē jiē shàng chù shuāng lù bēi, xún gāi zì kǔ gōng cǎi wēi. dú lǐ yǐ wài jiāng hú wéi, lì xué bào qīn qí dài jǐ.
嗟嗟尚怵霜露悲,循陔自苦躬采薇。读礼以外将胡为,力学报亲其殆几。
xué fēi yǒu yàn shū fēi chī, yǒu zhì yú shàng jiē kě xī. tóng tíng duì cè jué dà yí, zhì cǎo shuō mìng zhōu nán fēi.
学非有厌书非痴,有志于上皆可希。彤庭对策决大疑,制草说命周南妃。
yù táng cóng róng yǒu yú shī, gǔ lái niè zǐ cāo xīn wēi. miǎn zhān wú lìng yī kuì kuī, wàn dīng yào kàn huáng jīn wéi.
玉堂从容有馀师,古来孽子操心危。勉旃无令一篑亏,万钉要看黄金围。