wén yǒu zhēn rén bái rì shēng, dòng tiān qiān gǔ zhuō léng céng
闻有真人白日升,洞天千古卓崚嶒。
dǐng gāo jué shì chēng huá gài, xué míng chū yí rù wǔ líng
顶高绝似撑华盖,穴暝初疑入武陵。
qiū jìng shí píng kōng yūn xiǎn, hán shēng quán fèng hū xuán bīng
秋静石枰空晕藓,寒生泉缝忽悬冰。
yī yī gǔ kǒu xié yáng zài, yǐ jué xūn fēng shī zhàng téng
依依谷口斜阳在,已觉熏风湿杖藤。