zhōng míng qǐ fù yè xíng shí, wén zì xiāng yú lài cǐ ér
钟鸣岂复夜行时,文字相娱赖此儿。
yù qù fù liú zhī rǔ xiào, wèi yán xiān qì tàn wú shuāi
欲去复留知汝孝,未言先泣叹吾衰。
liǎng piān yì xiàng néng wàng lǎo, bǎi mǔ shān shē kě miǎn jī
两篇易象能忘老,百亩山畲可免饥。
dàn bào jiā tóng duō niàng jiǔ, yī lán hóng yào shì guī qī
但报家僮多酿酒,一栏红药是归期。