xiāng kàn tou bái lái chéng què, què yì zhāng xī jiù wǎng huán
相看头白来城阙,却忆漳溪旧往还。
jīn tǐ shī zhōng piān chū gé, cháng cān guān lǐ měi tóng bān
今体诗中偏出格,常参官里每同班。
jiē xī jiè zhái duō lín shuǐ, mǎ shàng féng rén yì shuō shān
街西借宅多临水,马上逢人亦说山。
yún gé shuǐ cáo suī zuì lěng, yǔ jūn zhǎng xǐ de shēn xián
芸阁水曹虽最冷,与君长喜得身闲。