lù zhì qiáng yuán wèn qiáo zhě, gù yǔ yún shì tài zhēn gōng
路至墙垣问樵者,顾予云是太真宫。
tài zhēn xuè rǎn mǎ tí jǐn, zhū gé yǐng suí tiān jì kōng
太真血染马蹄尽,朱阁影随天际空。
dān hè bù wén gē chuī yè, yù jiē wéi yǒu bì luó fēng
丹壑不闻歌吹夜,玉阶唯有薜萝风。
shì rén mò zhòng ní cháng qū, céng zhì gān gē shì cǐ zhōng
世人莫重霓裳曲,曾致干戈是此中。
jīn jiǎ yín jīng jǐn yǐ huí, cāng máng luó xiù gé fēng āi
金甲银旌尽已回,苍茫罗袖隔风埃。
nóng xiāng yóu zì suí luán lù, hèn pò wú yóu lí mǎ wéi
浓香犹自随鸾辂,恨魄无由离马嵬。
nán nèi zhēn rén bēi zhàng diàn, dōng míng fāng shì wèn péng lái
南内真人悲帐殿,东溟方士问蓬莱。
wéi liú pō pàn wān huán yuè, shí sòng cán huī rù yè tái
唯留坡畔弯环月,时送残辉入夜台。