céng fā xiāo shēng shuǐ kǎn qián, yè chán hán zhǎo liǎng chán juān
曾发箫声水槛前,夜蟾寒沼两婵娟。
wēi bō yǒu hèn zhōng guī hǎi, míng yuè wú qíng què shàng tiān
微波有恨终归海,明月无情却上天。
bái niǎo dài jiāng lín wài xuě, lǜ hé kū jǐn zhǔ zhōng lián
白鸟带将林外雪,绿荷枯尽渚中莲。
róng huá bù kěn rén jiān zhù, xū dú zhuāng shēng dì yī piān
荣华不肯人间住,须读庄生第一篇。