shān shēn cháng hèn shǎo tóng rén, lǎn jǐng wú shí bù yì jūn
山深长恨少同人,览景无时不忆君。
tíng guǒ zì cóng shuāng hòu shú, yě yuán pín xiàng wū biān wén
庭果自从霜后熟,野猿频向屋边闻。
qín lín qiū shuǐ dàn míng yuè, jiǔ jiù dōng shān zhuó bái yún
琴临秋水弹明月,酒就东山酌白云。
xiān guì suàn pān pān hé dé, píng shēng xīn lì jìn yú wén
仙桂算攀攀合得,平生心力尽于文。