méi zhēn cóng yǔ huà, wàn gǔ shì xū yú
梅真从羽化,万古是须臾。
cǐ dì míng kōng zài, xī shān yún yì gū
此地名空在,西山云亦孤。
jǐng hén píng yě shuǐ, tán jí shàng chūn wú
井痕平野水,坛级上春芜。
zòng yǒu shuāng fēi hè, nián duō sōng yǐ kū
纵有双飞鹤,年多松已枯。
yī zì bái yún qù, qiān qiū tán yuè míng
一自白云去,千秋坛月明。
wǒ lái sī wǎng shì, shuí gèng dé cháng shēng
我来思往事,谁更得长生。
yǎ yùn qìng zhōng yuǎn, zhēn fēng lóu diàn qīng
雅韵磬钟远,真风楼殿清。
jīn lái wèi wèi zhě, tiān xià yǒu xiān míng
今来为尉者,天下有仙名。