shān wēng chè gǔ qīng, rì yǐn yī piáo shuǐ
山翁彻骨清,日饮一瓢水。
tiān gōng yǐn qí qióng, dài jiāng yí shí suǐ
天公隐其穷,殆将贻石髓。
xiān chì xī shén jūn, yī pài shū qīng cǐ
先敕西神君,一派疏清泚。
chū jīng shí xià chū, yíng kē lái wèi yǐ
初惊石罅出,盈科来未已。
qí zhū wèi yuān tán, qí huì zé zhǎo zhǐ
其潴为渊潭,其汇则沼沚。
zhuó bǐ jiǔ lǒng quán, táng wèi cēn cī shì
酌比九陇泉,饧味参差是。
yī ōu zǐ sǔn chūn, yá jiá liú gān měi
一瓯紫笋春,牙颊留甘美。
yú bō gòng zhuó yīng, jiàn mò yāo xǐ ěr
馀波共濯缨,溅沫邀洗耳。
shān zhōng yǒu yì shì, xǐ shén jī zhé chǐ
山中有异事,喜甚屐折齿。
cháng ān hào tiān guān, qín wú gé qiān lǐ
长安昊天观,秦吴隔千里。
wàng yún mài luò tōng, dào rén zhēn shū yǐ
妄云脉络通,道人真疏矣。
jì yǔ zàn huáng gōng, wèi yīng tíng shuǐ dì
寄语赞黄公,未应停水递。