nián lái huán wèi shàng dān tī, qiě zhe yú suō xiè gù xī
年来还未上丹梯,且著渔蓑谢故溪。
luò jǐn lí huā chūn yòu le, pò lí cán yǔ wǎn yīng tí
落尽梨花春又了,破篱残雨晚莺啼。
wèi cháng qīng xìng chū cháng ān, háo shì yīng yí pà mǔ dān
未尝青杏出长安,豪士应疑怕牡丹。
zhǐ yǒu tuì gēng gēng bù dé, máng rán cūn luò shuǐ chuī cán
只有退耕耕不得,茫然村落水吹残。