luàn lí wú chǔ bù shāng qíng, kuàng fù kàn bēi duì gǔ chéng
乱离无处不伤情,况复看碑对古城。
lù rào hán shān rén dú qù, yuè lín qiū shuǐ yàn kōng jīng
路绕寒山人独去,月临秋水雁空惊。
yán shuāi zhòng xǐ guī xiāng guó, shēn jiàn duō cán wèn xìng míng
颜衰重喜归乡国,身贱多惭问姓名。
jīn rì zhǔ rén hái gòng zuì, yīng lián shì gù yī rú shēng
今日主人还共醉,应怜世故一儒生。